Showing posts with label triet ly cuoc song. Show all posts
Showing posts with label triet ly cuoc song. Show all posts

Saturday, October 25, 2014

Em sẽ mất một đời để quên

Nếu ta suy nghĩ hai lần trước khi nói, ta sẽ nói hay gấp đôi.
 May ao thun quang cao

Diệu Hương mệt nhọc mở đôi mắt rồi lặng lẽ quan sát xung quanh. Căn phòng của bệnh viện một màu trắng xóa đến ghê người. Thấy Hương mở mắt, Thắng lao đến bên giường, nắm vội lấy bàn tay Hương hổn hển nói:

“Hương, em tỉnh rồi đó phải không? Ơn trời đã để cho em tỉnh lại. Cảm ơn em đã không bỏ anh ở lại. Cảm ơn em thật nhiều”.

Thắng gục đầu vào bàn tay của Hương và bật khóc. Nước mắt của một người đàn ông chảy dài, tấm tức. Có lẽ anh giống như người từ cõi chết trở về sau khi Hương tỉnh dậy. Nếu cô mãi nhắm đôi mắt đó lại, không biết suốt cả cuộc đời này anh có thể tha thứ cho mình hay không. Hương nhìn anh, khóe mắt lăn dài nước mắt. Cô quay mặt vào trong đầy hờn dỗi. Cô còn giận anh vì một câu thú nhận trong buổi chiều mưa hôm ấy. Thắng nhận ra sự đau đớn trên gương mặt của Hương. Anh muốn nói điều gì đó nhưng rồi anh lùi ra phía sau, nhường chỗ cho bác sĩ vào thăm khám.

Lúc này, bên ngoài cửa, An gạt đi nước mắt đang lăn dài trên má. Cô nghẹn ngào khi chứng kiến cảnh Hương tỉnh dậy sau những ngày cái chết đã cận kề. An quay mặt đi khi thấy Thắng quay ra phía cửa… Cô trốn chạy…

*****

An bước trên con đường vắng vẻ để về nhà. Thành phố lúc này đã lên đèn. An thấy nhớ Thắng, nhớ đến quay quắt. Đã hơn 1 tháng nay cô không dám gặp anh, thậm chí nghe điện thoại, nhắn một dòng tin cô cũng không dám. Đêm nào cô cũng ôm chiếc điện thoại, ngắm nhìn ảnh của Thắng và cô đã chụp chung trong một chuyến đi chơi xa. Nước mắt cô cứ thế lăn dài cho tới khi cô mệt lả và thiếp vào giấc ngủ.
 Rang su cao cap

 
An biết, những tháng ngày này Thắng còn đau khổ hơn anh. Cô chỉ đau khổ vì phải rời xa người mình yêu còn Thắng bị hai thái cực dày vò. Anh cảm thấy có lỗi với An khi đã làm cô yêu anh nhưng lại khiến cô đau khổ. Anh cũng cảm thấy thương xót Diệu Hương – cô gái còn quá trẻ đem lòng yêu anh đến cuồng si.Thắng đã làm cho cả hai người con gái yêu anh đều tổn thương.

An gặp Thắng rất tình cờ, một cuộc gặp gỡ như là định mệnh. Đó là một buổi tối tan làm muộn, An lững thững đi về nhà và bị Thắng vô tình đâm phải. Thực ra lúc đó phải trách An vì cô đã không tập trung nhưng Thắng rất sốt sắng, đưa cô đi khám ở bệnh viện và đèo về tận nhà. Anh còn xin số điện thoại của cô để tiện liên lạc phòng khi có sự cố gì xảy ra.
 Giay dan tuong

Hai người quen nhau từ đó. Một tuần cô bị đau chân cũng là một tuần anh qua nhà đèo cô tới chỗ làm. Tình cảm đến tự nhiên và chóng vánh nhưng An vẫn rất chừng mực trong chuyện tiến xa hơn. Cô không muốn vội vàng vì trái tim cô đã không còn đủ chỗ cho những tổn thương và đau đớn.

Và rồi An nhận lời yêu Thắng sau 1 năm quen nhau. Thắng cũng nói với An về Diệu Hương, một cô gái xinh xắn, kém anh 5 tuổi, là con một người bạn của mẹ Thắng. An biết chuyện cô bé yêu đơn phương Thắng nhưng cô không nghĩ tình yêu đó lại lớn đến như vậy. Chính vì thế An mới quyết tâm giữ lấy người mình yêu thương.

 

Thắng chưa từng yêu Diệu Hương nhưng cô không chấp nhận thực tế đó. Bao năm qua, Diệu Hương chỉ chung thủy với Thắng dù cho anh chưa từng đáp lại tình cảm. Thắng động viên An, hãy cho anh thêm một chút thời gian để thuyết phục Diệu Hương. Anh không muốn làm Diệu Hương bị sốc, cũng không muốn Diệu Hương phải tuyệt vọng vì với anh, tình yêu có thể không tồn tại nhưng tình thương và sự trân trọng dành cho Diệu Hương thì rất nhiều.

Yêu nhau hơn 2 năm, quãng thời gian đủ để An hiểu trái tim chân thành mà Thắng dành cho cô. Chính vì điều đó mà An chưa từng trách cứ anh về mối tình không thể dứt bỏ với Diệu Hương. Đã nhiều lần Thắng nói rõ tình cảm của mình với Diệu Hương nhưng cô không muốn chấp nhận sự thật ấy. Hương yêu Thắng và dù phải đánh đổi cả danh dự của mình Hương cũng không muốn mất Thắng. Để tránh cho Hương tổn thương, Thắng vẫn chưa nói sự thật về người con gái mà anh yêu thương thật lòng. An vẫn chấp nhận là người trong bóng tối của Thắng dù trong lòng cô đôi lúc cũng cảm thấy nhói đau.

Và rồi, chiều mưa hôm ấy, khi Diệu Hương vô tình nhìn thấy An và Thắng hôn nhau trong căn phòng của anh, Diệu Hương đã sốc thật sự. Cô lao ra khỏi căn phòng và chạy băng trong màn mưa. Để An không đau lòng, Thắng đã không chạy theo Hương, vì anh muốn Hương hãy một lần đối diện với sự thật rằng người mà anh yêu là An.

Đêm hôm ấy, Hương tự tử. Cô gái với trái tim non nớt và ngây thơ không đủ sức chịu đựng để chấp nhận sự thật đó. Thắng lao vào viện vì anh không thể bỏ mặc Hương trong tình cảnh đó. An cũng theo anh vào viện nhưng cô chỉ dám đứng từ xa nhìn Thắng khụy ngã bên giường bệnh của Hương. Người nhà của Hương nắm  lấy tay Thắng cầu xin anh đừng rời xa Hương khi con bé tỉnh lại. Nhìn cảnh tượng đó, An cảm thấy đau lòng vô cùng.
phutungoto

An hiểu nỗi khổ tâm mà Thắng phải trải qua. Cô tin, tình yêu mà anh dành cho cô là thật nhưng anh cũng không đành lòng nhìn một cô gái như Diệu Hương mất đi cuộc sống vì mình. Đó là lí do cho quyết định ngày hôm nay của An…

*****

An thu dọn hành lí, chuyển nhà đến một nơi khác để Thắng chẳng bao giờ có thể tìm đến cô. Không có An, trái tim Thắng sẽ đau và tình yêu của Diệu Hương sẽ là liều thuốc chữa lành vết thương ấy cho Thắng. Rồi anh sẽ yêu Hương, trái tim con người ta đâu phải là gỗ đá để trơ ra trước tình yêu. An tin, Diệu Hương đủ ấm áp và dịu dàng để khiến Thắng rung động. Dù sao, so với Diệu Hương, An cũng có thể sống mà không có Thắng. An không tỏ ra cao thượng, cô chỉ nhận thấy rằng trong cuộc đời đôi khi cũng có những nhân duyên chỉ đến như gió thoảng trong đời. Có lẽ, An và Thắng là như vậy.

Thắng rời bệnh viện và vội vã tới tìm An. Hơn 1 tháng nay anh không thể tìm An vì anh còn bận với Diệu Hương. Khi anh tới, cánh cửa đã khóa, người hàng xóm gửi cho anh một lá thư thật dài. Nhưng nước mắt nhòa đi, Thắng chỉ còn nhìn rõ dòng chữ: “Em yêu anh nhưng em chọn cách rời xa. Hãy để Diệu Hương chữa lành vết thương mà em tạo ra cho anh. Em tin, hai người sẽ hạnh phúc”.

An đi, với một trái tim đau. Cô biết, cô sẽ cần phải dùng tới  cả quãng đời còn lại để quên tình yêu này…              



Giá mà trái tim em có thể ngủ yên

Người nghèo khó chỉ cần vài thứ, kẻ xa hoa tham lam đủ thứ .

 Quan ao cong nhan

Lúc này trong lòng em thật sự hỗn độn. Em không biết bắt đầu từ đâu nữa. Em không rõ đâu là thực là hư. Cứ năm phút một em lại nhớ đến anh, và nước mắt lại trào ra. Em vẫn không dám chắc là chúng mình đang thật sự chia tay, hay đó chỉ là giận hờn thoáng qua rồi đâu lại vào đấy. Nhưng… em có linh cảm xấu, là giờ đây em phải xa anh mãi mãi…

Em còn nhớ rất rõ lần đầu tiên mình gặp nhau. Một buổi sáng đẹp trời và chúng ta hội ngộ trong chương trình tiếp sức mùa thi. Anh thật nổi bật với khuôn mặt thanh tú, ngời sáng trong chiếc áo thun màu tím. Anh đã thu hút biết bao ánh nhìn của các cô gái trẻ, anh tới đâu bắt chuyện là ở đó trở nên nhộn nhịp và huyên náo. Em chỉ đứng nhìn anh từ xa, và em tự biết mình là một cô bé nhỏ xíu ở một nơi quá nhộn nhịp để anh có thể để mắt tới.

Em ngồi một chỗ như con mèo ngoan hiền, nhìn mọi thứ xung quanh trìu mến và khẽ mỉm cười. Bỗng nhiên em thấy một dáng vẻ quen thuộc ngồi trước mặt… là anh. Anh đang nói chuyện với một cô gái, vô tình ở ngay trước mặt em. Đột nhiên anh quay ngoắt lại, cười thật tươi và hỏi rằng: em tên là Hương Lan, phải không? Em giật mình trong giây lát, làm sao anh có thể biết được, đây mới là buổi thứ hai em tới đây và còn chưa kịp làm quen với ai cả. Anh chỉ cười. Ấn tượng ban đầu tốt đẹp đã làm em cởi mở hơn với anh, và vẫn luôn tò mò vì sao anh lại biết điều đó.
 
 Sửa máy lạnh

Chiều hôm đó trời mưa thật to, cả đội tiếp sức hai mấy người chen chúc nhau đứng trong cái bạt nhỏ,yếu ớt, đang giần giật vì mưa vì gió. Anh đứng trên ghế và cùng mọi người nâng bạt lên. Thế nhưng vô tình hay hữu ý, anh lại đứng gần chỗ em. Chiếc bạt được nâng lên rồi lại bị gió kéo phần phật khiến em đứng bên cạnh bị ướt nhem, thế mà anh lại nói sao em chẳng bị ướt gì thế này. Và anh cười thật sảng khoái.

Em cũng còn nhớ, lần em ngồi ngoài nắng, anh đã tiến lại gần bắt chuyện và che nắng cho em. Tình cảm trong em nảy nở dần. Sau này, chiều chiều anh vẫn thường đi bộ qua trường em chơi, chở em đi lòng vòng trên chiếc xe đạp cà tàng của em. Chúng ta đứng trên tít lầu 4 khu giảng đường hóng gió, và anh nhẹ nhàng đẩy đầu em dựa lên vai anh… Anh biết không, trong em vẫn còn thấy mặc cảm, vì mình không phải là cô gái dành cho anh, dù anh bảo anh thích cô gái nhỏ nhắn và có chiếc răng khểnh duyên dáng — là em.
phutungoto

Hơn một năm đã trôi qua, anh và em đã có với nhau thật nhiều kỉ niệm. Đó là những tháng ngày hạnh phúc mà em không thể quên được, mối tình đầu của em ạ…. Nhưng rồi chúng ta bắt đầu tranh cãi, giận hờn vì một chuyện mà em và anh không thể chung quan điểm. Sau 2, 3 ngày xa cách, anh và em không thể giận nhau lâu hơn được nữa, anh xin lỗi em và tự trách bản thân mình là một thằng tồi. Những lần giận nhau như thế, trái tim em như muốn nát ra, em khóc rất nhiều và tưởng chừng không bao giờ có thể dừng lại được. Em muốn lao vào học, lao vào làm một cái gì đó để quên anh đi, nhưng thật sự là em không thể. Em không thể ngăn trí nhớ của em thôi nghĩ về anh, những giây phút ngọt ngào có anh ở cạnh, một chỗ dựa mà em đã đặt hết niềm tin yêu vào đó.
 

Anh từng nói với em rằng, anh sẽ mua sợi xích thật là chắc hàn tim em và tim anh lại, dù em có cưa đứt xích thì cũng mất 70 năm nữa, lúc đó em rời xa anh cũng được. Anh đã từng cảm ơn trời vì đã cho anh gặp em, cho anh biết thế nào là yêu và được yêu. Em nhớ mãi hình ảnh nụ cười đáng yêu của anh ngày nào. Hạnh phúc xiết bao, mỗi lần giận nhau như thế, em lại cảm thấy anh yêu em nhiều hơn. Bờ vai nhỏ bé của em lọt trong vòng tay ấm áp và vững chãi của anh…
 Giay dan tuong

Nhưng hôm nay, có lẽ mọi chuyện đã kết thúc. Anh nói rằng: Em hãy quên anh đi, như thế này em chỉ khổ mãi thôi. Anh hi vọng em sẽ gặp một người xứng đáng với em chứ không như anh. Em ngủ ngon, em nhé!

Em ước gì em có thể làm được những điều anh nói. Một việc tưởng chừng quá đỗi bình thường nhưng giờ lại là một ước ao quá xa xỉ đối với em. Em cũng chỉ muốn trái tim em được ngủ ngon, mãi mãi.




Thursday, October 9, 2014

Tình đầu ơi…

Nếu bạn yêu một người nào đó…
Đừng đợi đến ngày mai để nói cho người ấy biết…
Bởi lẽ…
Ngày mai có thể bạn sẽ là người đến sau. Có những sự chờ đợi là vô nghĩa… Nhưng cũng có 

những con người sống chỉ để đợi chờ… Đó là hạnh phúc…

May ao thun quang cao


Chết nỗi, chiếc răng khểnh ấy không phải của con gái mà là của một thằng con trai 16 tuổi. Chiếc răng khểnh bên trái khóe môi đã làm cho cô bé 15 tuổi xao xuyến. Ngày đó… con trai con gái tuổi 15-17 như chúng tôi hãy còn “khờ nghệch”, thường gọi nhau là mày, tao. Thủy là tên của “đằng ấy”, cha Thủy mất sớm, anh sống cùng mẹ và một anh trai, một em trai. Nhà ba đứa con trong độ tuổi “ăn thủng nồi trôi rế” nên mẹ anh lao động vất vả lắm. Thủy theo ba tôi học nghề bằng công việc đầu tiên là phụ hồ.
Nhà tôi và nhà Thủy cách nhau chỉ một hàng rào, cái hàng rào không phên giậu của nông thôn hơn mười năm về trước khiến hàng xóm bên kia ăn món gì, ngủ mùng màu gì thì hàng xóm bên này đều biết. Ba tôi là thợ hồ giỏi nhưng cách rèn “lính” của ông cũng rất ghê. Thủy hiền và chăm chỉ nhưng có lẽ do “nhắm” anh là “rể đông sàng” nên ba tôi còn rèn kỹ hơn. Hồ hôm qua trộn vừa sao hôm nay trộn non vậy mậy? Chửi. Hồ đổ bê tông trộn khác hồ xây sao mày cũng trộn như nhau? Chửi. Con mắt mày bỏ vô túi rồi hay sao mà cây cột này đã bỏ lập lòn rồi mà xây té nghiêng như thằng xỉn vậy? Chửi.

Rang su cao cap


Thủy đã không được nhận tình phụ tử nồng ấm bởi cha anh mất sớm, giờ lại bị “ông nhạc tương lai” chửi nhiều quá nên “quê” với bạn bè và… bỏ việc. Ngày quyết định lên thị trấn học nghề, Thủy ngoắc tôi ra phía sau hàng rào nhà rồi thảy vào lòng tôi trái dưa hấu to tầm năm-sáu ký. “Tặng mày ăn cho mát ruột. Tao đi, chắc lâu lắm mới về”. Tôi bặm môi muốn khóc. "Mày có… có… thì chờ tao nghen!”. Thủy nói xong gãi đầu, gãi tai cười cười. Nụ cười heo héo nhưng chiếc răng khểnh đẹp rụng tim thì không giấu vào đâu được.
phutungoto

Vậy là ngay cả lời thương mà hai đứa cũng ngập ngừng không dám nói. Nhưng tôi xem câu lúng ta lúng túng sau cùng của Thủy như một lời ước hẹn. Anh ít về nhà, nửa năm, một năm, rồi hai, ba năm… Tôi cũng lên thị trấn học hành, nhưng biển người mênh mông.

Thời gian lặng lẽ trôi. Tuổi xuân sầm sập bay vèo, rồi ai cũng phải có chồng có vợ. Mối tình đầu của tôi không tiễn mà biệt theo năm tháng.
 sua may nuoc nong

Hôm nay chồng tôi quyết định sửa nhà, kìn kìn những xe đất đổ nền đến. Cần trục vươn cao. Trà bánh đã xong. Hóa đơn trao tay. Chừng trả tiền “bà chủ nhà” mới chết sững vì chiếc răng khểnh của anh tài xế. Là chiếc răng bần thần của kẻ gãi đầu gãi tai hơn mười năm trước! Tình đầu ơi…



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Kí ức…

Nhưng nếu bạn quyết định yêu hay thích một ai đó với tất cả những nhược điểm của người ấy. Ðó 

không còn là duyên may nữa. Ðó là sự lựa chọn .

Quan ao cong nhan

Tôi đã yêu người con trai ấy không phải vì một ánh mắt, nụ cười hay khuôn mặt phong trần như mình vẫn từng mường tượng về một tình yêu đẹp như cổ tích.
Chiếc áo phông ướt đẫm dính chặt vào người, trông anh càng gầy hơn trong chiếc quần thể thao rộng thùng thình. Tôi cứ đứng dưới tán cây nhìn theo dáng người ấy, lòng dâng lên thứ dự cảm ấm áp rằng chắc chắn tôi và anh sẽ gặp lại nhau. Hai năm sau ngày mưa ấy chúng tôi đã gặp lại nhau như thể đó là duyên phận. Tôi nhận ra anh từ đằng sau giữa đám đông trong siêu thị với hàng trăm gáy người trước mặt. Anh không thể lẫn vào đâu dù buổi chiều năm xưa chúng tôi chỉ gặp nhau trong khoảnh khắc ngắn ngủi. Tôi không có bất cứ thông tin gì về anh, ngay cả một cái tên. Thứ mà tôi có được để dành dụm cho một cuộc kiếm tìm lại đơn giản chỉ là một dáng người…


 
Sửa máy lạnh

Khi ấy tôi vừa tròn hai mươi tuổi, sống khép lòng trong nỗi buồn của một người con gái tỉnh lẻ phải xa nhà xuống thành phố trọ học. Có biết bao nhiêu rạn vỡ khi mới chạm ngõ cuộc đời mà ở ngoài kia chỉ toàn là xa lạ. Tôi thậm chí còn không có một căn phòng để đóng cửa khóc mỗi khi lòng trĩu nặng. Phòng kí túc xá với gần chục con người luôn bốc lên mùi xào nấu thức ăn, mùi dầu gió, mùi nước hoa và đủ thứ âm thanh ầm ĩ. Nó không thật sự vui vẻ như trong tưởng tượng của nhiều người. Từng ấy con người có hoàn cảnh khác nhau, tính cách khác nhau, thói quen sinh hoạt cũng khác nhau nên thỉnh thoảng cũng xảy ra mâu thuẫn. Để không nhốt mình suốt ngày trong kí túc và cũng để kiếm thêm thu nhập đỡ đần bố mẹ gánh nặng cơm áo gạo tiền nên tôi kiếm việc làm thêm. Nhưng những đồng tiền cuối cùng cũng bị một trung tâm việc làm lừa mất, vì quá buồn tôi đi lang thang ngoài phố đúng lúc trời tầm tã đổ mưa. 
phutungoto

Chưa bao giờ tôi cảm thấy lòng sũng buồn đến vậy. Tôi cô đơn giữa bao người xa lạ, giữa những toan tính lọc lừa giăng mắc khắp nơi. Dừng lại bên một tán cây để trú mưa, ngóng vào nhà người ta gặp đúng bữa cơm chiều. Nhìn khung cảnh quây quần ấy dấy lên trong lòng tôi nỗi nhớ nhà. Nhớ mình cũng có một gia đình nơi miền quê yên bình đó, lòng tự hỏi không biết giờ này bố mẹ đi làm đồng về đã kịp thổi lửa nấu cơm? Không kìm được lòng mình tôi bật khóc nức nở như một đứa trẻ khi ngoài kia dòng người vẫn trôi đi vùn vụt. Bỗng một dáng người dừng lại chìa ra trước mặt tôi chiếc ô và hỏi nhỏ: “Anh giúp gì được em không?”. Tôi luống cuống không biết nói gì chỉ khóc. Tiếng mưa, tiếng khóc, tiếng xe cộ ngược xuôi vẫn không át nổi tiếng anh ấm áp: “Đừng khóc nữa, chuyện gì rồi cũng qua. Tối rồi em về nhà đi”. 
Giay dan tuong

Anh bước đi, cơn mưa rào trút xuống làm người anh ướt sũng. Sau này khi gặp lại nhau tôi mới biết buổi chiều năm xưa lòng anh cũng buồn phiền vì làm ăn thua lỗ. Ngay đêm ấy anh rời thành phố, gần hai năm sau mới trở lại để gây dựng sự nghiệp từ đầu. Tôi từng hỏi anh sau hôm mưa gió ấy có bao giờ anh nhớ đến một cô gái đứng bên gốc cây ven đường khóc hay không? Anh cười bảo câu hỏi đó ông trời đã trả lời. Chúng tôi đã có một tình yêu rất đẹp dù cũng không ít bão giông…

Giờ thì chúng tôi đã chia xa, chắc bởi vì có duyên mà không có phận. Nhưng tôi vẫn cảm ơn ông trời đã mang anh đến bên tôi dù chỉ một đoạn đường ngắn ngủi. Anh giờ có người mới còn tôi cũng rẽ sang một con đường khác thế nhưng những rung động đầu đời vẫn luôn là thứ kỉ niệm ngọt ngào như viên kẹo. Tôi đã cất kĩ nó trong một ngăn kí ức…




Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sẵn sàng trao gửi cuộc đời

- Cười...không có nghĩa là hạnh phúc..
 Vì phía sau nụ cười đó là sự chua xót , tự dối lòng mình.
 - Im lặng...không có nghĩa là vô cảm..
 Mà phía sau sự im lặng đó là một trái tim lặng câm không biết nói gì khi đối mặt với sự thật
May ao thun quang cao


Khi mẹ anh nói em là con gái nhà giàu học cao, không phù hợp với con trai bà, em rất bàng hoàng. Đó là lần đầu tiên mẹ anh nói chuyện với em nhiều như thế. Ban đầu, em còn tự huyễn hoặc bản thân rằng đây không phải cuộc nói chuyện bình thường, mà là một “buổi tâm tình” giữa “hai mẹ con”, nhưng nhờ thế, em mới hiểu tại sao lâu nay bố mẹ anh giữ khoảng cách với em.
Em luôn cảm nhận được thái độ hững hờ, xa lạ mỗi khi em đến thăm bố mẹ anh, lúc anh vắng nhà. Thường những lúc ấy, em chỉ có thể ngồi ngoài sân nhìn bố anh cắt tỉa cây cảnh. Mẹ anh luôn bận rộn dưới bếp và chẳng cho em vào phụ giúp. Anh biết không, ngồi trong bầu không khí yên lặng, ngượng ngùng để nhìn bố anh tỉa mấy cái cây đến gần trụi lá, em vừa buồn cười vừa tủi thân. Em thấy mình bỗng trở thành dư thừa và vô duyên đến mức hổ thẹn.

Cuối cùng, mẹ anh đã cho em một lời giải thích. Bà hỏi em rằng tụi mình đã tính đến chuyện lâu dài hay chưa. Bà nói hôn nhân khác với tình yêu nhiều lắm. Hôn nhân cần sự tương xứng, hòa hợp. Nhưng em, một cô gái chưa từng chịu cực khổ, lấy anh rồi sẽ sống thế nào? Em, cô gái đã học tới đại học, thì làm sao chung sống với con bà, mới chỉ học hết phổ thông rồi ra đời bươn chải. Mẹ anh hỏi em nhiều lắm, và lẫn trong những câu hỏi ấy, em cảm nhận được nhiều điều.

Rang su cao cap


Có thể bà không biết, rằng em đã nghĩ nhiều về hoàn cảnh chúng mình. Anh biết em là cô gái thực tế mà. Sáu năm trước, khi chúng mình “thinh thích” nhau, đó mới chỉ là tình cảm học trò vô tư, hồn nhiên. Rồi theo thời gian, tình cảm ấy lớn dần. Tốt nghiệp cấp III, em vào đại học, anh đi làm. Thế giới mở rộng trước mắt cả hai. Tụi mình có cơ hội tìm kiếm và chọn lựa được người mới tốt hơn, phù hợp hơn. Ấy vậy mà khi em đã ra trường, hai đứa mình vẫn “bám lấy nhau”, anh vẫn luôn là người biến nỗi buồn của em thành sự nhâm nhi dễ chịu; là người mà em - ngay - cả - trong - suy - nghĩ cũng chợt thấy ấm áp, vững vàng...
sua may nuoc nong

Em đã trưởng thành, cũng nghĩ nhiều đến chuyện tương lai. Trong vô số chuyện tương lai ấy, có chuyện giữa em và anh. Ừ, có lẽ mẹ anh nói đúng, em không đủ dũng cảm để sống một cuộc sống vất vả, khó khăn. Nhưng mẹ anh không biết rằng, em đủ can đảm để bắt đầu cuộc sống cơ cực cùng với người đàn ông yêu thương em và có trách nhiệm với gia đình. Em chọn một người biết vươn lên và không ngừng cố gắng. Một người đã không phí phạm tuổi trẻ của mình vào những thú vui mà dùng nó để gánh vác, chăm lo cho gia đình. Một người không học lên tới đại học nhưng luôn khiến em tự hào vì đã sống mạnh mẽ, lạc quan. Một người luôn cẩn thận, tận tâm với công việc. Một người luôn hành xử chân thành, ấm áp, khiến trái tim em rung động.
phutungoto

Vậy nên em chọn “người đó”. Không cần biết em và anh ấy sẽ đi đến đâu trong tương lai, nhưng hiện tại em chắc chắn rằng đó là người mà mình tin cậy, sẵn sàng trao gửi cuộc đời. Người đó là anh, chàng trai của em ạ.

Và em đã tâm sự với mẹ anh như thế.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, October 5, 2014

Ngay từ lúc yêu, mọi cặp đôi nên tập cho mình kĩ năng giao tiếp rõ ràng

…Em, chỉ mình em mới tạo cho anh cảm giác đang sống… Những người đàn ông khác bảo đã gặp được thiên thần nhưng anh đã thấy em và thế là đủ (George Moore)

May ao thun quang cao


Hôn nhân cũng cần "tập dượt" bởi hầu hết các cặp đôi đều bỡ ngỡ khi bước vào cuộc sống gia đình.
Bản chất mọi mâu thuẫn trong một mối quan hệ đều xuất phát từ cảm nhận của người trong cuộc về nhau. Chẳng ai trong chúng ta có thể hài lòng về nửa kia mãi mãi. Do đó, những xung khắc xảy ra giữa các cặp đôi yêu nhau, các cặp vợ chồng đều là tất yếu.
Không ai hoàn hảo và chẳng ai có thể hành xử một cách chuẩn mực. Theo đó, không có mối quan hệ nào lành lặn. Chỉ có điều, nếu muốn cuộc sống của mình êm đẹp, mỗi người cần biết hạn chế tối đa những sứt mẻ bằng cách trước tiên là né tránh chúng.
Vì vậy, ngay từ khi chưa kết hôn, các cặp đôi nên "tập dượt" một số kĩ năng để thích ứng với cuộc sống chung.
Rang su cao cap
1. Lên lịch những việc làm cùng nhau
Thiết lập khoảng thời gian chung của hai người để tận hưởng tình yêu và sự quan tâm mà đối tác dành cho mình. Có một cặp đôi chia sẻ bí mật về cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ đó là họ đặt lịch cố định cứ 9 giờ tối hai người sẽ lên giường tâm sự cùng nhau và "chuyện ấy" đến khi cả hai có cảm hứng. Điều này thực sự mang lại cho họ những lợi ích tuyệt vời, cụ thể nó làm giảm áp lực từ công việc, từ các mối quan hệ ngoài xã hội và giúp hai người có một khoảng thời gian thực sự thư thái trước khi ngủ  và "gần gũi".
Mặt tích cực khác, việc lên lịch đó như một đồng hồ báo thức để cả hai vợ chồng biết rằng dù tâm trạng thế nào, cứ đến 9 giờ tối, hai người sẽ phải tự thu xếp việc riêng của mình, gạt bỏ những muộn phiền sang một bên để tâm sự và "yêu" nhau. Đó chính là khoảng thời gian hai người có ý thức tìm hiểu thêm về nhau, cùng tận hưởng những thú vui, sở thích chung bất chấp cả hai đang có những mối quan tâm khác nhau.
Ngay từ khi yêu, bạn cũng nên tạo thói quen thiết lập những khoảng thời gian chung này để chuẩn bị chu đáo cho một cuộc hôn nhân dài lâu. Cả tuần hai bạn không gặp nhau, vậy hãy lên lịch hẹn hò cố định vào một ngày nào đó trong tuần. Trong khoảng thời gian chung này, bạn và người ấy có thể cùng nhau xem một bộ phim, đến nhà hàng thưởng thức món ăn ưa thích hay đến nơi nào đó thú vị hoặc nấu ăn cùng nhau
Khi yêu, mỗi người vẫn giữ lại một chút ích kỉ cho riêng mình, muốn hành xử theo cách cá nhân. Việc lên lịch cùng nhau sẽ giúp cả hai có ý thức liên kết với nhau, tìm hiểu về nhau, tạo một sự kết nối thường xuyên và khiến tình yêu của hai bạn chảy mãi trong trái tim mỗi người. Ngoài ra, việc lên lịch trình cùng nhau còn giúp cả hai biết cách phối hợp làm việc - điều mà mọi cặp đôi rất cần sau khi kết hôn.
Giay dan tuong
2. Học cách kiểm soát cảm xúc cá nhân
Nhiều người luôn biện minh rằng phản ứng cảm xúc là lẽ tự nhiên, không cần phải kiểm soát, giấu giếm chúng khi chúng ta thấy khó chịu. Song điều này lại gây tổn hại lớn cho mối quan hệ đôi lứa. Muốn tránh khỏi những cuộc chiến không thể dập tắt trong hôn nhân sau này, các cặp đôi thông minh cần biết học cách kiểm soát cảm xúc cá nhân.
Sẽ vẫn có những cãi vã, tranh luận xảy ra trong mối quan hệ, nhưng các cặp đôi nên biết tiết chế cảm xúc cá nhân để cả hai không làm tổn thương nhau quá sâu sắc, không để lại cay đắng trong lòng đối phương và sự ăn năn cần chuộc lỗi cho bản thân.
Mỗi chúng ta sẽ có lúc "hiện hình" như một con người khác. Đó là khi cơn nóng giận bùng phát, chúng ta không biết đến đúng - sai, phải - trái và hành xử một cách bốc đồng. Mỗi khi ấy, điều bạn cần làm để kiểm soát cơn nóng giận của đối phương là biết kiềm chế mình lại, không kết tội, không đổ lỗi cho họ, thậm chí bạn còn nên nhận lỗi về mình, dù thực tế bạn không mắc lỗi.
Bạn sẽ thấy mình bị đối xử bất công bằng khi hành xử như thế, song khi bình tĩnh trở lại, người ấy sẽ dễ nhận ra sai lầm của bản thân và dành cho bạn sự tôn trọng, ngưỡng mộ hơn. Hơn thế nữa, hành động của bạn còn trở thành tấm gương để chàng làm theo mỗi khi bạn là người nổi nóng.
Tựu chung lại, cùng nhau học cách kiểm soát các phản ứng cảm xúc sẽ giúp hai người hiểu và biết cách đối phó với nhau hơn. Khi chung sống dưới một mái nhà, cả hai sẽ tránh được những cuộc đối đầu căng thẳng.
3. Giao tiếp rõ ràng
Hầu hết mọi người luôn nghĩ người yêu mình phải hiểu được mình đang nghĩ gì, cảm giác ra sao. Song điều đó sẽ không thành hiện thực nếu bạn không đặt ra nguyên tắc "giao tiếp rõ ràng" trong mối quan hệ của mình. Ngay cả khi hai người ở sát cạnh nhau, yêu nhau đã lâu, bạn cũng không biết chính xác người kia nghĩ gì và ngược lại.
phutungoto
Giao tiếp một cách rõ ràng chính là cách tối ưu để rút ngắn khoảng cách giữa hai người. Khi bạn gặp chuyện bất bình, bạn nói với người ấy với giọng điệu có phần trách móc, giận dữ... Nhờ đó, người ấy có thể hiểu được chính xác điều gì khiến bạn không hài lòng. Và nếu nguyên nhân đến từ họ, họ cũng sẽ biết phải làm gì để làm nỗi bức xúc trong bạn vơi bớt.
Nỗ lực chia sẻ quan điểm cá nhân, nói rõ ràng những điều mình suy nghĩ, cảm thấy thì dù việc nhỏ đến việc lớn, hai người cũng tìm được cách giải quyết phù hợp nhất. Giao tiếp một cách rõ ràng vừa giúp hai người hiểu nhau, vừa là cách để hạn chế cãi vã. Tương tự, khi bạn gặp khó khăn, hãy nói cụ thể yêu cần của mình, giải thích chính xác lý do tại sao bạn hành động thì nửa kia sẽ biết cách giúp đỡ bạn hiệu quả nhất.
Có những cặp đôi không có thói quen rõ ràng trong mọi chuyện. Kể cả khi giao tiếp, họ cũng không nói rõ điều mỗi người nghĩ. Trong tương lai, khi họ kết hôn, những va chạm dễ xảy ra hơn, cả hai sẽ khó khó mà tránh khỏi hiểu lầm, ấm ức... Vậy nên ngay từ lúc yêu, mọi cặp đôi nên tập cho mình kĩ năng giao tiếp rõ ràng để thích nghi với cuộc sống vợ chồng dễ dàng hơn.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Thực ra đàn ông chính là sinh vật chung thủy nhất trên thế giới

Điều ta cần ở nhau

-:- Không phải vật chất

-:- Không phải bề ngoài

Mà đó là:

-:- Có 1 bàn tay nắm lấy ta mỗi khi gục ngã

-:- Có 1 lòng tin vững chắc ở ai kia

-:- Một cái ôm chặt để biết ấm áp là khi có nhau

-:- Nhận được 1 lời chúc mỗi sáng và mỗi tối đó la điều ta cần ở nhau 

Quan ao cong nhan

Làm thế nào để không bị tổn thương, làm thế nào để biết và có được một người đàn ông tốt. Dưới đây là 6 sự thật về đàn ông giúp bạn tìm được người đàn ông hiệu quả:
Điều thứ nhất
Dù cao hay thấp, giàu hay nghèo, mềm hay cứng, cơ bắp hay gầy gò, chỉ cần người đàn ông có thể đi cùng bạn đến cuối cùng, đó chính là người tốt nhất của bạn.


Điều thứ hai
Tiểu học, tình cảm với bạn trai chết vì chuyển chỗ ngồi. Cấp hai, tình cảm với bạn trai chết vì phân lớp. Cấp ba thì vì phụ huynh, nhà trường ngăn cấm còn đại học, tình cảm với bạn trai chết vì tốt nghiệp... Kỳ thực tất cả những lý do đó không đáng sợ, đáng sợ nhất là bạn trai bạn sau khi bước chân vào xã hội vì nó có thể chết trong tay người thứ ba, trong tay nhà cửa, trong tay xe hơi, tóm lại là chết đủ kiểu, ngay cả vừa đứng dậy đi vệ sinh về, bạn cũng có khả năng mình đã trở thành độc thân.
Sửa máy lạnh
Điều thứ ba
Thất tình thực ra chính là thời kì cái cũ đã qua mà cái mới chưa tới. Nếu như bạn vừa bị Hyun Bin đá đã được Nichkhun hay Lee Min Ho (bất cứ thần tượng nào bạn muốn) đón nhận thì bạn còn có thời gian để đau lòng không?
Điều thứ tư
phutungoto
Mỗi lần bạn trang điểm cẩn thận ra ngoài đều vĩnh viễn không gặp được diễm ngộ mà chớ trêu thay chỉ khi đầu bù tóc rối chạy vào siêu thị gần nhà mua đồ hay mặc quần đùi ra phố đi dạo thì lại thường đụng phải người đàn ông bạn vừa gặp đã yêu. Cơ hội bao giờ cũng chỉ giành cho người phụ nữ lúc nào cũng sẵn sàng, vậy phải làm thế nào để không bỏ lỡ cơ hội. Đơn giản, ngay cả đi đổ rác, bạn cũng phải mặc lễ phục dạ hội mới được.
Giay dan tuong

Điều thứ năm
Các cụ nói cấm có sai, chưa gặp những kẻ cặn bã thì sao có thể nhận ra được người tốt? Cho nên để tránh đến khi cưới mới nhận ra, trước đó Thượng Đế mới không ngừng cung cấp các thể loại đàn ông cặn bã cho bạn rèn luyện.

Điều thứ sáu
Nam sinh mười mấy tuổi thích con gái xinh đẹp tầm hai mươi tuổi, con trai hơn hai mươi tuổi yêu con gái xinh đẹp tầm hai mươi tuổi. Đàn ông hơn ba mươi tuổi yêu con gái xinh đẹp tầm hai mươi tuổi. Đàn ông hơn bốn mươi tuổi, hơn năm mươi tuổi, vẫn yêu con gái xinh đẹp tầm hai mươi tuổi. Thực ra đàn ông chính là sinh vật chung thủy nhất trên thế giới.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Giữa bộn bề công việc, bạn chỉ cần dành ra vài phút đủ để mang lại bất ngờ lớn cho chàng

• Bạn học cách...

• Quên đi một người...

• Mà bạn đã từng yêu thương...
 May dong phuc


Không phải cứ dịu dàng, nấu ăn ngon mới là người vợ tuyệt vời. Thực tế, có rất nhiều bí quyết đơn giản nhưng thiết thực giúp bạn trở thành mẫu người chàng nào cũng muốn cưới làm vợ.
1. Mang đến những điều bất ngờ cho chàng
Đừng nghĩ chỉ phụ nữ mới thích nhận được những điều bất ngờ. Sự thật là khi nhận được bất cứ điều bất ngờ gì, cánh mày râu cũng cảm thấy phấn khích. Vì vậy, một trong những bí quyết cực kì thiết thực khi muốn trở thành người phụ nữ mà chàng khao khát muốn lấy đó là luôn mang đến cho chàng sự bất ngờ, thú vị.
Một món quà bất ngờ chẳng nhân dịp gì, hai tấm vé xem phim đặt trước mặt chàng hay book vé cho chuyến du lịch ngắn vào 2 ngày cuối tuần... là những gợi ý bạn có thể thực hiện. Giữa bộn bề công việc, bạn chỉ cần dành ra vài phút đã đủ để mang lại bất ngờ lớn cho người ấy. Và điều đó vừa mang lại thích thú cho chàng, đồng thời bạn cũng cảm thấy vui mừng khi âm thầm chuẩn bị mọi thứ trong bí mật.
2. Chơi đùa cùng chàng
Khi đã trưởng thành, đôi khi chúng ta quên mất việc vui đùa với các trò chơi hay thư giãn bằng những điều ngớ ngẩn. Hàng triệu thứ phải lo toan, hàng trăm việc phải làm mỗi ngày khiến niềm vui mang lại từ các trò chơi đó bị dập tắt. Tuy nhiên, bạn không biết việc chơi đùa đó sẽ thổi một luồng không khí mới vào cuộc sống tất bật và mối quan hệ đã nhàm chán của bạn.
Khiêu vũ, chơi game, đùa cợt với chàng, cùng anh ấy săn đuổi chú cún cưng quanh nhà... tất cả những điều này đủ để bạn vơi bớt căng thẳng, mệt mỏi thường nhật, muốn gắn bó với người ấy hơn. Các trò chơi đùa không chỉ làm giảm tỉ lệ các cuộc cãi vã giữa hai người mà nó còn mang lại tiếng cười cho cả hai. Làm được điều này, trong mắt chàng, hẳn bạn sẽ là người phụ nữ anh ấy khó thấy nhàm chán.
3. Ủng hộ chàng vô điều kiện
 Rang su cao cap
Để trở thành người phụ nữ tuyệt vời trong mắt phái mạnh, một trong những việc chị em nên làm là ủng hộ mọi việc họ muốn làm như công việc, các trò thể thao, sở thích cá nhân...
Chàng thích chơi nhạc, hãy trở thành khán giả đặc biệt của chàng khi anh ấy cầm đàn và cất giọng hát nơi góc quán cafe. Chàng thích đá bóng, hãy để anh ấy được tự do trên sân cỏ với bạn bè mình một hai lần trong tuần... Ngay cả khi những việc chàng làm không phải sở thích của bạn thì khi nhận được sự ủng hộ vô điều kiện từ bạn, chắc chắn người ông nào cũng khao khát muốn lấy làm vợ.
4. Chăm sóc cho bản thân
Bận rộn với công việc có nghĩa là thời gian biểu của bạn đã "full" hoàn toàn. Chỉ cần dành ra vài chục phút đến nửa tiếng chăm sóc cho bản thân mỗi ngày như: tập thể dục, dưỡng da, chăm sóc cơ thể, trang điểm, ăn mặc đẹp... là bạn đang loại bỏ được nguy cơ trở thành người phụ nữ chán ngắt trong mắt đàn ông.
Không những thế, xây dựng hình ảnh một cô gái xinh đẹp, luôn có ý thức cao chăm chút cho bản thân còn là động lực để người ấy tự chăm sóc mình. Chắc chắn sẽ chẳng chàng trai nào không ngừng khao khát lấy được một cô vợ luôn biết làm đẹp mình trong mắt người khác như vậy.
 Giay dan tuong

5. Viết cho chàng
Một bức thư tình cho chàng có vẻ là việc làm sến sẩm và có phần hơi điên rồ nhưng hãy thử đi, đàn ông bạn sẽ nghĩ họ sinh ra chỉ để dành cho bạn khi nhận được thứ sến sẩm ấy đấy.
Bạn có thể thay thế hình thức viết thư tay bằng email hay một cái note dài dài dành riêng cho chàng, vài lời ngọt ngào nhắn gửi qua một mẩu giấy nhỏ... Hẳn chàng của bạn sẽ thấy tình yêu của mình lúc nào cũng lung linh từ ngày này qua tháng khác. Và anh ấy sẽ sớm xem xét việc trở thành người tình trăm năm của bạn.
6. Nấu những món "tủ"
 phutungoto
Hãy tự tin vào khả năng bếp núc của mình bằng cách nấu những món chàng thích hay học tập những món tủ từ mẹ mình để chiêu đãi anh ấy thường xuyên. Mỗi lần bước chân vào nhà với mùi thức ăn thơm nức bay ra từ phòng bếp, nếu bạn không nhận được một nụ hôn nồng nàn thì chí ít cũng là vài lời xuýt xoa từ người ấy.
Chắc chắn chẳng người đàn ông nào thích ăn tối thường xuyên ở ngoài nên nếu không phải người nấu ăn ngon thì cũng nên học cho mình một vài món "tủ". Đó là một trong những bí quyết đơn giản nhưng thực tế để trở thành cô gái mà gã trai nào cũng muốn lấy làm vợ.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Friday, October 3, 2014

Lỗi của em là đã dành tình cảm quá nhiều cho anh

*Con Trai lấy vợ hơn nhiều tuổi --> Tình yêu lý tưởng.

Con Gái lấy chồng già --> Chắc là ham tiền !

 Quan ao cong nhan


Có lẽ đây là lá thư cuối cùng mà em viết cho anh. Em biết mình đã tự lừa dối bản thân lâu lắm rồi, em biết rằng trong trái tim anh em chưa bao giờ tồn tại nhưng em vẫn tin và hy vọng rằng muốn nhận một cái gì đó thì phải cho đi phải không anh? Thời gian qua em đã cố gắng quên anh, xóa đi hình ảnh của anh trong tâm trí, nói bao nhiêu lần là mình sẽ buông tay anh... nhưng em chưa làm được.

Lúc trước anh nói, anh đã từng bị tổn thương, vậy giờ đây anh có nghĩ tới cảm giác của em giống ngày xưa của anh không? Anh than trách người ta vô tâm với anh, vậy bây giờ cảm giác của em thì sao? Em nghĩ anh đã có sẵn câu trả lời rồi anh à. Anh đừng nghĩ rằng số phận mình đau khổ, mà chính anh làm anh đau đó anh à, nhìn người mình yêu đau mình cũng đau lắm anh có biết không? Em đã cố gắng làm tất cả cũng chỉ vì yêu anh nhưng đáp lại em được gì đây?
Sửa máy lạnh
Lẽ ra em phải đáng được trân trọng chứ? Mấy hôm nay em đã suy nghĩ rất nhiều thật sự suy nghĩ nhiều lắm con người ta không có ai là hoàn hảo, cũng chẳng có gì là vĩnh cửu phải không anh? Là con người cần phải có khuyết điểm để bù qua, bù lại cho nhau, người mà không mắc sai lầm gì dù nhỏ nhất thì có được gọi là người nữa không anh nhỉ?

Em cũng như bao nhiêu người khác mắc phải quá nhiều sai lầm trong cuộc sống vậy nên chưa bao giờ em đòi hỏi một điều gì đó hoàn hảo cho mình. Em biết cái gì không thuộc về mình thì sẽ chẳng bao giờ là của mình đâu. Em không đáng tội nghiệp như người khác (người khác ở đây là Nga bạn gái của anh chứ không phải là ai khác) tuy anh chưa bao giờ nói yêu em nhưng anh đã phản bội họ và trong đó em cũng là người có lỗi. Lỗi của em là đã dành tình cảm quá nhiều cho anh, cũng như anh nói thời gian qua em đã để cho lý trí lấn át con tim, con tim điều khiển quá nhiều.
phutungoto

Thật sự mà nói em chưa bao giờ trách anh ngay cả khi anh có tình cảm với Mai vì em biết mình chẳng là gì của nhau cả, tình cảm đôi lúc là màu hồng nhưng đôi lúc lại là màu đen. Em chưa bao giờ mơ cho mình một hạnh phúc màu hồng nhưng dù sao em cũng phải cảm ơn anh đã cho em những kỷ niệm ở bên anh ngọt ngào nhất mà trước giờ em có. Mặc dù không đáng nhớ vì nhớ lại có thể làm cho em đang cười và bật khóc, em sẽ không chạy theo anh nữa sẽ không chạm vào cuộc sống của anh nữa và sẽ không để tình cảm của mình làm anh khó chịu cũng như khó xử.
 Giay dan tuong

Hãy thật hạnh phúc anh nhé vì hạnh phúc của anh chưa bao giờ thuộc về em, chưa bao giờ em mang cho anh tiếng cười như người ta mang cho anh. Ở bên em cuộc sống đầy tăm tối em biết nhưng em là em chứ không bao giờ là ai cả, không hoàn hảo, không có nụ cười thoải mái và tự nhiên, không nhí nhảnh hồn nhiên như những người khác em là vậy có quá nhiều khuyết điểm phải không anh? Yêu anh em cũng không cố gắng để thay đổi mình đâu vì em biết sau này sẽ có người yêu những khuyết điểm đó của em.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Thursday, October 2, 2014

Anh sẽ vẫn yêu em nhiều như khi em là chính em đúng không anh?

- Sau 1 tình yêu . . .
• Chỉ . . .
• Có yêu thương ở lại với kí ức . . .
• Những kỉ niệm xa dần nhưng nào có biến mất . . . 
- Người ra đi . . .
• Có lẽ đang hạnh phúc ở một chân trời mới. . . 
- Kẻ ở lại mỏi mòn theo từng bước chảy của hoài niệm.
• Quặn thắt ở tận đáy tim. . .
• Buồn đã như thói quen. . .
• Nhớ đã như là từng nhịp thở. . .
• Tuyệt vọng đã như thấm vào từng mạch máu. . .
• Cô đơn như đã ngấm sâu vào mỗi tận tế bào. . .
- Liệu chia tay rồi có ai mà không từng nghĩ . . .
• Bây giờ Anh có nhớ em không ?!
 May ao thun quang cao

Gửi chàng trai Thần Nông ngọt ngào!

Em- một cô gái Nhân Mã nóng tính.

5 ngày nữa là ngày kỷ niệm 2 năm yêu nhau của chúng mình rồi anh à!

2 năm! Biết bao nhiêu cảm xúc, bao hạnh phúc, bao nhiêu buồn vui tủi hờn. 100 cây số có làm cho khoảng cánh ta thêm xa hay càng chứng tỏ tình yêu đẹp của em và anh?!

2 năm về trước, anh là người cho em biết yêu thương là như thế nào, cho em biết quan tâm đến một người là như thế nào. Xoa dịu vết thương lòng của em khi nỗi đau còn rỉ máu và day dứt lắm, em còn nhớ như in cái ngày đầu mình quen nhau.

Anh - một chàng sinh viên có gương mặt bầu bĩnh, cái quần jean rách cá tính.

Em - cô bé học sinh (vừa thi rớt đại học) và rớt cả mối tình mơ mộng xa vời - với chàng trai miền Tây chưa một lần gặp mặt.
Rang su cao cap

Mình quen nhau thật tình cờ - cũng bởi patin - bởi công việc làm thêm của anh, bởi âm nhạc anh nhỉ? Âm nhạc kéo con người ta lại gần nhau hơn. Bởi vòng tay anh dang rộng đón lấy tâm hồn yếu đuối của em, bởi anh mang sứ mệnh chở che em và bởi anh là ánh mặt trời soi rọi khi cuộc đời em đang nhuốm màu u tối.

Em không ngờ cuộc sống cất anh kĩ quá.. Bây giờ mới cho em tìm ra anh!

2 năm trôi qua, tình yêu em dành cho anh càng ngày càng lớn, và em biết anh cũng vậy! Nghĩ mà buồn cười lúc anh tỏ tình với em. Một câu tỏ tình em tin chắc thế giới này chưa ai tỏ tình với người mình yêu như thế! Một không gian ngập ánh nến và hoa, chiếc nhẫn cỏ anh kết khéo léo.. Giây phút anh quỳ dưới chân em và em biết em là người con gái may mắn đến như thế nào.

2 năm là cả quãng đường bao nhiêu khó khăn thử thách cho tình yêu của hai ta. Lại là 100 cây số nữa chứ! Em tự thấy khâm phục chính mình và anh quá.

Anh ngọt ngào, vui vẻ, hoạt bát hay cười và lại hiền ngoan nữa. Còn em- quá nóng tính nhưng lại yếu đuối và mít ướt. Cãi nhau với anh mà em tuôn bao nhiêu câu cay đắng ra để mắng anh, thế mà anh vẫn bao dung tha thứ cho em không chỉ một lần mà cả nghìn lần ấy! Anh cứ hay nói dỡn "Chồng mà không chịu được vợ không ai chịu được vợ, vợ ơi là vợ..." thấy cũng đúng lắm ý.

Cái tính của em nó cứ thế, em muốn thay đổi lắm nhưng khó quá anh ạ! Anh sẽ vẫn yêu em nhiều như khi em là chính em đúng không anh?

Những lúc được gặp nhau, hai đứa lại quấn quýt lên. Nghĩ mà thích quá, bao nhiêu kỷ niệm ùa về, bao nhiêu cảm xúc trong em lại trọn vẹn. Cuộc sống sinh viên vất vả của anh qua đi, kỉ niệm những bữa cơm thiếu thốn, những bữa ăn bụng căng tròn như heo ý. Em nhớ lắm!

Anh vẫn hay thường đưa em đi học, ra tít tận Chùa Bộc kìa. Cũng chỉ xe bus là bạn đồng hành, anh vẫn thường đợi ở ngoài tới khi em tan học. Mấy bữa nắng lắm, nhìn anh dẹo dẹt ở ngoài, em thương! Thích nhất mỗi khi tan học được ra với anh - lại bánh mì kẹp Hương Lan ngon tuyệt. Món nghiền của hai đứa. Em thấy mình may mắn lắm và anh chính là điều may mắn nhất mà cuộc sống ưu ái cho em.

Nhiều lúc em thấy mệt mỏi lắm anh ạ! Nhưng khi nghĩ về anh được anh động viên quan tâm, an ủi cố gắng, em lại thấy mình bớt trơ trọi, thấy mình nhiều năng lượng lắm lắm anh biết không? Và em biết: Em cần anh!

Hôm nào cũng thế, đi học về em lại điện thoại cho anh, kể anh biết bao nhiêu chuyện, nói cho anh những nơi em đã đi qua, cuộc sống tại căn nhà nhỏ mang tên "sinh viên", những sinh hoạt dù chỉ là nhỏ nhất. Em muốn mình luôn gần nhau, để xoá vội đi cảm giác khi mình xa nhau.

Tình yêu của chúng mình có được gọi là đẹp không anh nhỉ? Anh là niềm tin của em, niềm tin đủ để em biết ta cần nhau như thế nào. Anh là tất cả trong cuộc đời em và em thấy hạnh phúc biết bao nhiêu. Nhưng cũng có những lúc hai đứa như đứng trước ranh giới của sự chia ly. Ấy thế mà cũng có chia ly được đâu, bởi chút trẻ con trong em trỗi dậy, em bắt tội anh, bởi tức thời nóng giận thôi. Chứ tình yêu em dành cho anh lớn lắm anh à!

Và em biết anh là người con trai đầy lòng vị tha, giỏi chịu đựng - một người con trai yêu em hết mực- một người con trai biết quan tâm em và sống có trách nhiệm.

Qua thời gian em càng thấy yêu anh hơn. Em thích cái cảm giác anh điện thoại cho em để căn dặn bao nhiêu điều lúc bão về, thích mỗi khi anh chăm sóc em để biết anh yêu em nhiều như thế nào.

Anh à! Phía trước còn nhiều gian nan lắm, em không biết mình sẽ bước cùng nhau tới đâu, nhưng em vẫn luôn muốn có anh hết quãng đời còn lại của mình. Mong rằng con đường phía trước của anh, tương lai của anh sẽ bớt chông gai, bớt lận đận, bớt đi những muộn phiền suy tư và bớt đi nhiều những điều không hay. Ước cho mình sẽ có thêm nhiều những sợi gắn kết yêu thương, ước cho không phải là 2 năm hay 20 năm mà còn hơn hơn thế nữa... Yêu anh - My Love!



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Giờ đây anh nhận ra một điều rằng “Em không thể bên một thằng nghèo mãi được"

*~*Love is like the air, we can't always see it but we know it is always their! That's like me, you 

can't always see me but I'm always there and you know I'll always love you! (Tình yêu giống như 

không khí mà chúng ta không nhìn thấy nhưng chúng ta luôn biết nó rất cần thiết! Điều đó cũng 

giống hệt như em,anh sẽ không bao giờ nhìn thấy em nhưng em luôn luôn ở cạnh anh và anh sẽ biết 

em mãi luôn yêu anh)
 Quan ao cong nhan


Vậy là đã gần 4 năm mình yêu nhau rồi em nhỉ! Chỉ còn vài tháng nữa là khoảnh khắc giao mùa sẽ đến. Những cơn mưa bắt đầu với bao nhiêu kỉ niệm của chúng mình thay phiên nhau lướt qua trong tâm trí của anh.
 
Người ta bảo anh ủy mị, lụy tình và cả yếu đuối nữa, nhưng nó chẳng mấy ảnh hưởng gì đến tình cảm, lý trí của con tim anh dành cho em cả.
 Sửa máy lạnh
Mình yêu nhau gần 4 năm, nếu so sánh với tình yêu của những cặp đôi khác thì có lẽ mình vẫn chẳng là gì em nhỉ! Nhưng tình yêu của chúng mình thì nó như đã trôi qua hằng thế kỷ, trải qua những vui buồn, đau khổ, hạnh phúc quá nhiều nên cảm giác rằng nó đã tồn tại thật lâu từ khi nào. Rồi dần dần theo thời gian mình nhận ra những khác biệt của nhau, mình chẳng thể nào không giận nhau trong một tháng hoặc đơn giản chỉ là một tuần thôi. Một tuần để có thể anh cảm thấy niềm vui, hạnh phúc thật sự, một giấc ngủ sâu. Chẳng phải gần 4 năm qua anh không hạnh phúc bên em, anh thật sự vui và rất hạnh phúc, anh hạnh phúc vì có một người con gái có thể nhìn thấu được trái tim anh yêu em rất nhiều…rất nhiều…còn yêu như thế nào đối với em thì có lẽ tình yêu của anh không như một giấc mơ em mong, mọi điều em muốn sự chu toàn cho em trong cuộc sống này, nhưng bản chất tình yêu của anh nó rất đạm bạc mà mạnh mẽ.
phutungoto

Em biết không? Anh muốn em chẳng phải thua bất kỳ ai trong cuộc sống này thiếu thốn về tình cảm, vật chất và một cuộc sống bền vững…Anh làm được, và anh đã có thể đã thực hiện được rất nhiều thử thách trong cuộc sống này để khi anh trở về mang cho em niềm vui cuối ngày. Anh cảm nhận rằng em cũng yêu anh thật nhiều, thương anh, giữ anh thật chặt, mong anh mỗi khi anh đi làm về muộn…nhưng anh dường như không thể thở được sự chặt chẽ đó của em. Rồi mình rơi vào bế tắc, cãi nhau, giận nhau và anh lại phải là người xin lỗi em như bao lần. Em không để anh đi làm, em không để anh bước ra bên ngoài kiếm tiền, anh biết nó khổ chứ, anh biết nó khó khăn rất nhiều nhưng anh sẵn sàng đối mặt với mọi thứ chỉ để "kiếm tiền".

Anh tâm sự, giãi bày, anh làm đủ điều để em rõ rằng mình muốn một cuộc sống sung túc thì điều quan trọng rằng anh phải bươn trải. Em bảo rằng “anh không có lập trường". Ừ! Lỗ tai anh nghe thế, nhưng em biết không, em thử nhìn bên ngoài xem, kể cả lứa bạn bè của em họ phải làm đủ thứ nghề để trang trải cho cuộc sống mỗi ngày, vật lộn với bao điều khó khăn thậm chí đến mức cạn kiệt sức lực. Nhưng mục tiêu của anh… em biết đấy, anh còn nặng nề hơn họ nhiều, họ một mình, họ phải tự kiếm sống để qua ngày tằn tiện dành chút ít cho ngày mai. Còn anh, anh không chỉ cho riêng mình mà cho em, cho con anh, cho ngôi nhà của mình sau này nữa… Vậy tại sao em lại tự làm khổ chuyện tình của mình đến như thế?
 
Rồi em bắt đầu xuất hiện những điều thực sự không đáng có trong tình yêu! Em bảo “quen một thằng không có tiền như anh, nên tôi phải đánh số đề đấy, thì sao nào". Anh như chết lặng đi, anh đau đớn quá chừng em biết không? Rồi thì đã là gì đâu “mày không xứng đáng là một thằng đàn ông, gái gú, rượu chè, facebook…”. Anh nghĩ rằng ngần ấy vết thương trên người anh, ngần ấy sự chân thật, yêu thương dành cho em có đủ để em phải phải như thế với anh? Bạn bè anh chẳng có, quan hệ xã hội anh không một ai, chỉ có mỗi em thôi, vậy anh "gái gú" như thế nào?, "rượu chè" với ai, "facebook" làm gì? Đi cùng em dù trong lòng có rất nhiều tâm sự, nhiều chuyện đau lòng nhưng cũng vẫn phải luôn mang một vai trò một “hoạt náo viên" cho em vui, em cười! Rồi cuối cùng mọi thứ dồn nén trong con người anh bao lâu như tức nước vỡ bờ…
 Giay dan tuong

Em đi cùng anh qua bao năm tháng qua, em biết rõ rằng anh chỉ là một thằng nghèo…em vẫn yêu anh, bên anh vượt qua thời gian. Nhưng giờ đây anh nhận ra một điều rằng “Em không thể bên một thằng nghèo mãi được". Ừ thì anh không giàu có như mọi thứ em thấy ở bạn bè trang lứa của em, anh chỉ giàu về tình cảm thôi, giàu về cảm xúc anh đang tuôn ra đây, nếu em có đang đọc được những dòng này thì anh cũng mong em hiểu rằng anh yêu em như thế nào đối với em đó, thì đó là một sự chân thành Vân à!



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Anh đã để tuột mất em ít nhất một lần, và anh biết em quan trọng với anh như thế nào!

Thực trạng không phải là thứ bạn ao ước có, cũng không phải là thứ mọi người thấy mà là thứ thực sự là như thế. (Robert J. Ringer)

May ao thun quang cao

Trong cuộc sống để biết rằng cái gì đó quan trọng với mình đôi khi mình phải tuột mất nó ít nhất một lần, và rồi sau lần mất ấy mình đã cảm giác được khi không có nó mình trở nên như thế nào…Với em, anh đã làm như vậy, anh không biết mình đang thông minh hay là ngu ngốc nữa. Những đêm dài trôi qua, anh không thể nào chợp mắt được, mọi thứ dường như đổ vỡ với anh, anh đã suy nghĩ rất nhiều, nhiều lắm em ạ. Những kỉ niệm của hai chúng ta không nhiều, nhưng đủ để anh có thể khẳng định rằng thiếu em là điều không thể!
Rang su cao cap

Ngày mới gặp em, những buổi đầu tiên nói chuyện với em, anh nhớ mình đã bị chinh phục bởi nụ cười, ánh mắt. Anh yêu em đó là sự thật và bằng chứng là hình bóng của em trong tim anh là không thể thay thế. Nhưng vì quá yêu mù quáng, anh nghi ngờ tất cả những tình cảm em dành cho anh, anh muốn giả vờ như chia tay anh muốn thử một lần không gặp em, không nhắn tin và điện thoại với em thì anh sẽ như thế nào, và cuối cùng anh đã không chịu nổi. Anh đã gục ngã trước em, điều đó thật khó chấp nhận phải không em? Anh biết rằng mình đã sai, đã có lỗi thật nhiều với em, nhưng lỗi không phải là đã yêu em.
 Giay dan tuong


Tình yêu không có lỗi em ạ, nó xứng đáng được thiêng liêng nữa là đằng khác chỉ tiếc rằng anh không giữ vững lập trường của mình, không là một người tốt, anh xin lỗi vì điều đó. Đêm nay lại một đêm không thể nào nhắm mắt được, anh ngồi viết những cảm xúc cho em bằng chính dòng máu đang chảy trong tim anh, bằng giọt nước mắt đang lăn nhẹ trên đôi má gầy gò, chỉ để em biết rằng đã có một người khóc vì em, một người đã không giữ được lời hứa của mình.
 phutungoto

Sau khi em đọc được những dòng thư này có lẽ ta không còn gặp mặt nhau được nữa phải không? Nhưng dù sao anh vẫn vui vì anh đã chứng minh được một điều: với em, anh chỉ có tình yêu. Với anh, em thứ gì cũng quý giá, anh sẽ nhớ em rất nhiều. Anh đã để tuột mất em ít nhất một lần, và anh biết em quan trọng với anh như thế nào!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, September 28, 2014

Nếu yêu thương không thể hàn gắn, xin đừng nhặt lại ngày xưa!

Thường người ta nói mối tình đầu là mối tình đẹp nhất nhưng mối tình cuối cùng mới thực sự là mối 

tình bất diệt. 

J.Paul Sarte
May ao thun quang cao


Em chọn cách chia tay để níu giữ những cảm xúc cho riêng mình, không phải cứ chia tay là hết yêu, không phải cứ chia tay là đau khổ. Vì yêu anh nên em sẽ nói lời chia tay.

Tình yêu vốn dĩ chỉ là chuyện của hai người, nhưng tại sao cuộc tình chúng ta lại có bước chân của kẻ thứ ba xen vào. Em tự hỏi tại anh hết yêu hay tại em mù quáng cứ tin vào tình yêu? Đâu phải cứ cho đi mà không cần nhận lại, đâu phải cứ hy sinh, cứ yêu là hạnh phúc.
Rang su cao cap

Đã có một thời em yêu người nồng cháy, nhưng những nhiệt thành và tâm huyết kia không bao giờ đánh đổi được trái tim đã nguội lạnh, tan vỡ rồi cái gọi là ảo mộng yêu đường. Trái tim đã rỉ máu, tâm hồn đã giá lạnh, những mảnh ghép chẳng còn nguyên vẹn để chắp nối vào cuộc tình còn dang dở. Thôi thì chia tay, thôi thì xa anh vậy!

Biết không anh? Không ít lần em tự dối lòng tha thứ cho anh để rồi cố tỏ ra vui vẻ, xem như mọi chuyện không có gì, đã bao lần em nhìn thấy anh đi bên ai kia, cùng ai kia ân ái, mặn nồng. Em vẫn tha thứ, vẫn tin anh, vẫn cố cười khi mình không vui, vẫn cố cầm lòng để tổn thương bủa kín.
Trái tim anh vốn dĩ không có chỗ cho em, anh lãng quên và hững hờ như bao kẻ khác, khi chán chường cuộc vui, anh sẵn sàng buông bỏ để rồi người đau nhất vẫn cứ là em.
Giay dan tuong

Đành lòng nhường anh cho người khác, đành lòng nuốt nước mắt vào trong, em sẽ trả anh về chính nơi mà em đã từng gặp anh, để rồi yêu anh, để rồi lạc lối trong cuộc tình nhiều gian dối kia. Em vốn dĩ chẳng thích tranh giành những thứ không thuộc về mình. Có thể buồn, có thể đau, có thể nhói lòng mỗi khi nhớ về anh. Nhưng níu kéo làm gì khi yêu thương đã không còn, khi tình yêu đã vỡ nát mất rồi! Thà xa anh để tâm hồn em bình yên, thà xa anh để đi tìm chính mình của ngày xưa.
phutungoto

Chút buồn em giữ cho riêng em, chẳng phải anh, nhưng kỷ niệm về anh sẽ còn mãi trong em. Rm vẫn sẽ vui, vẫn yêu đời như lúc trái tim em chưa hề rung động. Nhìn lần cuối con đường ấy, hình bóng ấy. Ngày xưa xa rồi, với em chỉ là quá khứ. Tạm biệt anh em đi nhé, chúc anh hạnh phúc.

***



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com