Showing posts with label sách quà tặng cuộc sống. Show all posts
Showing posts with label sách quà tặng cuộc sống. Show all posts

Saturday, October 25, 2014

Cuối cùng thì anh đã quên người con gái mình yêu nhanh quá

Tôi thà làm một hồn ma, ở bên em như một linh hồn vất vưởng hơn là lên thiên đàng mà không có em.
 May ao thun quang cao


Quán cà phê ven hồ trong một buổi chiều lộng gió thật đông đúc. Từng đôi uyên ương ngồi nhâm nhi cà phê và lặng ngắm hoàng hôn đang buông ánh sáng le lói cuối ngày xuống mặt hồ yên ả. Chỉ có mình Hương Giang ngồi ở một góc vắng lặng. Trên bàn, có một ly nước cam và tách cà phê đang nhỏ giọt. Có lẽ người chủ quán thấy ngạc nhiên lắm khi Hương Giang đi một mình mà gọi tới 2 thứ đồ uống. Nhưng ly cà phê đó cô thậm chí còn chưa động vào. Cô gọi nó cho một người khác, một người luôn bận rộn. Chắc chắn anh sẽ không có thời gian để chờ đợi một tách cà phê pha phin, anh không đủ kiên nhẫn để nhìn từng giọt cà phê rơi cho tới khi có thể thưởng thức nó. Vì thế mà Hương Giang gọi trước để khi anh đến, anh có thể uống luôn mà không cần chờ đợi.

Hương Giang ngồi ở góc bàn đó đã gần 3 tiếng rồi. Trong một buổi chiều cuối tuần tiết trời đẹp đến thế này thì đây thực sự là một khung cảnh lãng mạn cho một cuộc hẹn hò. Bởi thế mà xung quanh cô, đôi nào cũng rạng ngời hạnh phúc. Chỉ riêng Hương Giang có một mình… Cô lặng lẽ lấy từ trong túi ra chiếc điện thoại. Nét mặt Hương Giang rạng rỡ hẳn lên khi nhìnđồng hồ đã chỉ hơn 5h chiều.

- “Có lẽ giờ này anh đã xong việc rồi, cũng tan làm rồi mà”- Hương Giang hào hứng nói với chính mình như vậy. Cô vội vã bấm số gọi cho anh… Phải chờ rất lâu anh mới bắt máy. Giọng anh đầy vội vã:
 Rang su cao cap

- “Có việc gì thế em, anh đang bận”

Hương Giang thinh lặng vài giây rồi cố nói bằng giọng bình tĩnh nhất có thể:

- “Không có việc gì đâu anh, em chỉ định hỏi xem anh đã xong việc chưa thôi?”

- “Anh bận lắm, công việc đang chất đống lên đây này, thôi, để khi khác nói chuyện nhé”.

Và rồi anh cúp máy… Những âm thanh tít tít lạnh lùng vang lên…

 

Hôm nay, tròn 3 năm hai người yêu nhau. Chính nơi này là nơi hai người đã gặp nhau lần đầu tiên. Vậy mà anh đã quên. Con số 3 năm yêu nhau có lẽ không là một điều gì đặc biệt khiến anh phải nhớ. Hương Giang đã kiên nhẫn đợi anh tới hơn 3 tiếng đồng hồ. Nhưng anh đã không nhớ ra… Chiều nay, mặt hồ lộng gió nên có những con sóng gợn lên…
Giay dan tuong

Ngồi giữa không gian đầy ắp kỉ niệm này, Hương Giang nhớ về những ngày đầu tiên quen nhau. Khi ấy, cô còn là sinh viên năm thứ 2 đi làm thêm ở đây. Cô nhân viên phục vụ bàn lóng ngóng đã làm đổ nước vào người anh. Vậy là hai người quen nhau… Để rồi từ đó, mỗi khi có thời gian rảnh rỗi hai người lại đến đây để ngắm hoàng hôn và nói về những chuyện của tương lai.

Trong trí nhớ của Hương Giang, câu chuyện của những ngày yêu thương mặn nồng cứ hiện lên rõ rệt trong đầu:

- “Anh có yêu em nhiều không?”

- “Em đúng thật là… Lúc nào cũng hỏi anh những câu như thế. Em sợ anh ngừng khẳng định thì sẽ ngừng yêu hả?”

- “Không nói nhiều, tập trung vào chủ đề chính: Anh có yêu em nhiều không”?

-  “Anh không biết”

- “Tại sao lại không biết” – Cô có vẻ hờn dỗi

- “Vì anh không thể nào cân đong đo đếm được nó” – Câu trả lời đó của anh khiến Hương Giang thấy vui trong lòng. Anh lúc nào cũng biết cách làm người mình yêu hạnh phúc bằng những câu nói ngọt ngào nhưng không hề sến sẩm.

- “Nếu sau này, vì một điều gì đó mà em giận anh, không thèm nhìn mặt anh thì anh có kiên nhẫn tìm gặp em không?”

- “Có chứ, anh phải tìm gặp em bằng được để hỏi xem rốt cục vì sao em lại có thể không nhìn mặt anh ngần ấy thời gian. Nhưng anh đoán, dù em có giận em cũng chỉ tránh mặt anh được 2 – 3 ngày là cùng. Vì… anh biết em sẽ không chịu nổi vì nhớ anh đâu”.

- “Em sẽ không giận hờn như thế đâu. Em hứa sẽ không bao giờ tránh mặt anh chỉ vì những chuyện vu vơ. Vì xa anh một ngày thôi em đã… nhớ lắm rồi. Nhưng nếu có điều gì đó khiến em phải ngừng gặp anh, thì anh hãy kiên nhẫn đợi em một tháng nhé. 30 ngày thôi, anh có đợi em không?”

- “Đợi chứ, 30 ngày chứ 300 ngày anh cũng đợi”

- “Anh hứa rồi đấy nhé”.

Đó là câu chuyện của một buổi chiều khi anh còn rảnh rỗi, khi anh còn có thời gian để đi dạo cùng cô và ngắm hoàng hôn. Nhưng nó lâu lắm rồi, vì giờ đây, anh quá bận rộn…

Hương Giang lần dở những tin nhắn điện thoại và ngồi đọc lại. Đã từ rất lâu rồi cô không nhận được một lời nhắn nhủ yêu thương nào từ anh. Điện thoại lưu lại tin nhắn và nó luôn là những tin cô gửi đi mà  anh hồi âm thật ngắn gọn. Chỉ còn mình Hương Giang nhắn tin cho anh hằng đêm chúc anh ngủ ngon. Nhưng cái mà cô nhận được chỉ là một tin nhắn với chữ “Em cũng vậy” hoặc thậm chí là không có gì. Cô đoán, khi ấy anh đã ngủ rồi. Mỗi sớm mai, khi cô gửi đi một dòng tin: “Anh yêu của em ngày mới thật tốt lành”, cô hi vọng sẽ nhận về được một điều gì tương tự thế. Nhưng chiếc điện thoại hoàn toàn im lặng…
phutungoto

Những buổi chiều anh đi chơi cùng cô không còn, đến cả những cuộc điện thoại cũng vội vàng, gấp gáp thì làm sao anh có thời gian cho những lần gặp gỡ. Đã có những lúc gần 1 tuần cô không được nhìn thấy anh. Những tin nhắn cứ đều đặn gửi đi mà chỉ nhận được về những câu trả lời cụt lủn. Hương Giang biết, anh yêu cô và hoàn toàn không phản bội. Nhưng cuộc sống với sự bộn bề của công việc đang cuốn anh xa dần cô… Hương Giang cảm thấy mình chỉ có một mình…

*****

Gần 1 tuần Hương Giang không liên lạc với anh. Cô không nhắn tin, không điện thoại cũng chẳng hề tìm gặp. Cô muốn để xem anh có nhận ra rằng cô đang tách ra khỏi hoạt động sống của anh không. Đến ngày thứ 6, anh tìm đến nhà gặp cô.

- “Cả tuần nay em làm sao mà anh không thấy em nhắn tin, điện thoại cho anh. Mà anh thì bận quá, nhiều lúc cũng muốn gọi cho em nhưng mệt quá nên toàn ngủ quên…”

“Em mệt” – Hương Giang nói giọng hờn dỗi nhưng trong lòng cũng có chút vui vì dù sao anh cũng còn nhận ra sự khác biệt của cô.

- “Vậy em phải nghỉ ngơi chứ. Thôi, em nghỉ đi. Tối anh sẽ quay lại thăm em. Giờ anh phải đi gấp, có cái hợp đồng quan trọng chờ anh”.

 
Nói rồi anh đi nhanh đến nỗi Hương Giang chẳng kịp trách cứ lấy một câu. Anh đi rồi, cô bật khóc. Dù đã từ rất lâu rồi anh luôn vội vàng như thế, luôn vô tâm nhưng cô chưa bao giờ khóc. Vậy mà hôm nay cô khóc như một đứa trẻ con buộc phải từ bỏ thứ đồ chơi mà mình yêu thích. Bởi vì cô biết, đã đến lúc phải quyết định rồi.

“Anh à, chúng mình dừng lại nhé. Em nghĩ mọi chuyện như thế quả đủ rồi”. Nhấn nút gửi tin nhắn đi, Hương Giang chờ đợi một cuộc điện thoại ập đến ngay sau đó. Một cuộc điện thoại mà đầu dây bên kia anh sẽ quát tháo ầm ĩ cho câu nói gàn dở mà cô vừa viết. Nhưng gần 3 tiếng trôi qua sau khi anh đã đọc tin nhắn, vẫn chưa có một phản hồi nào.

Gần tối, anh điện thoại cho cô với giọng nói thảng thốt: “Ban chiều em nói thế là sao vậy? Em giận anh chuyện gì à? Lúc đó anh đang bận không thể trả lời em ngay được. Em nói đi, thế rốt cục làm sao mà đòi chia tay với anh. Em lại giận dỗi vu vơ chứ gì?”

Hương Giang giữ im lặng một hồi rồi nói: “Mình chia tay rồi mà anh”

Kể từ hôm đó, điện thoại của Hương Giang là một số không còn có thể liên lạc được!

*****

Anh như người điên dại, ngày nào anh cũng tìm cô nhưng tất cả những điểm quen thuộc mà Hương Giang có thể đến anh đều không thấy bóng dáng cô. Hương Giang biến mất như một làn khói. Anh kiệt quệ, đau khổ. Ngày nào anh cùng chờ cô ở nơi cô làm, ở căn nhà mà cô thuê, ở những điểm mà cô thường ghé đến… Nhưng hình bóng Hương Giang mất tích hoàn toàn.

Anh đau khổ, anh trở nên tê dại khi mất đi người con gái mà mình yêu thương. Những lần dầm mưa để đợi chờ cô trong vô vọng… Gần 1 tháng trời qua đi, anh bắt đầu quen dần với việc cuộc đời sẽ không còn có Hương Giang bên cạnh. Anh nhận ra rằng mình đã quá vô tâm. Anh đã để người con gái yêu mình phải trải qua những ngày tháng tủi hờn và cô độc. Anh chỉ biết đến công việc mà không quan tâm tới cảm giác của Hương Giang.

Đêm hôm ấy, anh quỳ gối xuống con đường nhỏ trước cổng nhà Hương Giang. Anh khóc, nước mắt và nước mưa rơi vào môi mặn chát.

*****

Anh bước vào quán ven hồ, đảo mắt tìm cho mình một bàn trống. Đã 5 năm rồi anh mới quay lại quán này. Hôm nay anh có chút thời gian rảnh rỗi, anh muốn tìm một nơi nao đó yên tĩnh để nhâm nhi một tách cà phê. Hình như 5 năm qua cuộc sống của anh trôi đi quá vội. Và chẳng hiểu sao quán cà phê này lại là điều hiện lên trong tâm trí anh. Vậy là anh đến.

Anh chọn một bàn để ngồi. Nơi đó gần với chiếc bàn mà năm xưa anh cùng Hương Giang hay ngồi. Thực ra anh muốn ngồi lại chiếc bàn cũ, nhưng nó đã có người ngồi mất rồi…

- “Chị uống gì?”

- “Một nước cam ép và một cà phê đen, nhiều sữa”

Anh giật mình khi nghe giọng nói đó thật quen thuộc. Cả thứ nước uống cũng gợi nhớ về quá khứ…  Và điều quan trọng là nó được gọi từ cô gái ngồi một mình ở bàn bên cạnh – chiếc bàn kỉ niệm của anh và Hương Giang.

Anh quay sang nhìn. Hình ảnh cô gái với mái tóc dài ngang vai dang nhìn xa xăm ra phía mặt hồ khiến tim anh đau nhói. Cảnh vật này vẫn y nguyên, người con gái đó cũng không hề thay đổi. Nó giống hệt những gì đã diễn ra 5 năm về trước. Như thể chưa từng có 5 năm xa cách, chưa từng có những nỗi đau mà anh phải trải qua khi Hương Giang ra đi.

- “Hương Giang, là em phải không? Đúng là em thật rồi”

Cô gái bàn bên quay sang nhìn anh cười thật nhẹ nhàng:

- “Chào anh, anh khỏe chứ!”
 

Anh muốn lao đến bên cô thật gần, để ôm lấy cô, để quát mắng cô cho vơi đi sự đau khổ mà 5 năm trước cô đã tạo ra cho anh. Nhưng có điều gì đó đã ngăn anh lại. Có lẽ là vì, giờ anh đã là chồng của một người phụ nữ khác. Cái rào cản đó không cho phép anh được ôm Hương Giang vào lòng… Anh chỉ biết đứng chôn chân nhìn Hương Giang mà nghẹn ngào không nói nên lời:

- “Em đã đi đâu sau tin nhắn đó”

- “Em vẫn ở đây thôi, rất gần anh…”

- “Vậy tại sao em lại trốn anh, em có biết anh gần 1 tháng anh đã đau khổ đi tìm em như thế nào không? Tại sao em lại nói một câu rồi bỏ đi như thế”

- “Có lẽ chúng ta giờ đã là một cái gì đó quan trọng của nhau, như vợ chồng chẳng hạn nếu như ngày ấy, anh chờ em 30 ngày. Anh nhớ chứ… Nhưng anh đã chờ em đến ngày thứ 29 rồi buông tay… Cái đêm anh quỳ gối khóc dưới mưa, đâu phải chỉ có mình anh khóc. Đêm thứ 30, em đã đợi chờ anh nhưng anh thì không đến nữa rồi…”

Anh lặng người đi nghe những lời Hương Giang nói. Anh đã quên cô quá sớm. Anh đã từng nói dù là 300 ngày vẫn đợi cô, vậy mà mới chỉ có ngày thứ 29 anh đã buông tay… Hương Giang ra về. Trên bàn, ly nước cam và tách cà phê đen vẫn còn đó. Cô vẫn giữ thói quen này… Cô vẫn chưa nguôi ngoai tình cũ. Cô vẫn chưa có chồng. Còn anh thì đã là người đàn ông của cô gái khác. 



Anh hạnh phúc và cảm thấy mình may mắn vì có được tình yêu của em

Yêu là chất kích thích làm người ta sảng khoái, vui tươi, nhưng có khi là chất độc tiêu tan tinh thần làm con người mềm yếu, rã rời.
 Quan ao cong nhan



Những ngày này thời tiết ngoài Bắc có lẽ đang lạnh lắm, không có anh ở bên cạnh em phải nhớ tự chăm sóc thật tốt cho mình. Anh thương em nhiều và cũng rất tự hào vì có một người bạn gái kiên cường và dũng cảm đến thế. Cảm ơn cuộc đời vì đã mang em đến, cảm ơn em rất nhiều vì đã yêu thương và chấp nhận đợi chờ một người lính như anh.

Em có biết rằng em là một người con gái giữ vị trí cực kỳ quan trọng ở trong trái tim anh. Anh yêu em rất nhiều, còn nhiều hơn cả yêu bản thân, yêu gia đình mình nữa. Chẳng biết em còn nhớ những lời trong bức thư tay đầu tiên mà ngày xưa anh đã viết? Ở đó anh nói rằng tình yêu dành cho em và tình yêu dành cho quê hương đất nước là hai thứ tình cảm quan trọng và thiêng liêng nhất trong cuộc đời mình.

Anh hạnh phúc vì biết rằng mình vô cùng may mắn. Không may mắn sao được khi có một người con gái chấp nhận hy sinh để chờ đợi một người lính như mình. Đã có rất nhiều bạn bè và những người đồng đội, đồng chí xung quanh anh buộc phải đưa ra quyết định lựa chọn giữa người mình yêu thương và lý tưởng bảo vệ đất nước. Còn anh, anh may mắn vì đã có một thiên thần nhỏ dũng cảm ở lại phía sau làm hậu phương vững chắc cho mình.
 
 Sửa máy lạnh

Nhờ có em lúc nào cũng ở bên cạnh mà anh thêm yên tâm công tác. Tình yêu chân thành và sâu sắc của em là nguồn sức mạnh rất lớn giúp anh vượt qua  phút yếu lòng của những ngày tháng sống xa gia đình, xa bạn bè. Người ta vẫn bảo rằng “phía sau thành công của người đàn ông luôn có bóng dáng của một người phụ nữ”, vậy thì không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn rằng những cấp bậc và quân hàm mà anh đã đạt được ngày hôm nay chính là nhờ cả vào công lao của em.

Em có buồn không khi anh gọi đất nước là tình yêu lớn, còn gọi em là tình yêu nhỏ bé của riêng anh. Cả hai tình yêu anh đều không thể từ bỏ, tình yêu lớn anh đặt lên đỉnh đầu, nơi lúc nào cũng có hình ảnh ngôi sao vàng năm cánh tung bay trên nền cờ đỏ chói, còn tình yêu nhỏ thì anh đặt nó ở trong tim và giữ lại cho riêng mình. Tình yêu nhỏ gắn liền với anh giống như máu thịt, đó chính là niềm tin, là động lực giúp anh sống và chiến đấu mỗi ngày. Mỗi người chỉ có duy nhất một trái tim và trái tim anh sẽ ngay lập tức ngừng đập nếu bất chợt một ngày tình yêu nhỏ ấy bỏ anh mà ra đi.
 
 phutungoto
Anh biết, vì yêu anh nên em đã phải chịu rất nhiều thiệt thòi. Mặc dù ít khi nói ra nhưng anh đều hiểu hết. Anh thương em lắm và cũng biết rằng mình đã mắc nợ em rất nhiều. Những lần về nghỉ phép được ở cạnh em, đưa em đi chơi, được tận tay quan tâm và chăm sóc cho em đối với anh là những ngày hạnh phúc nhất. Chưa bao giờ em tỏ ra trách cứ nhưng anh vẫn muốn nói lời xin lỗi, bởi vì điều kiện công việc nên anh không thể chăm sóc cho em được nhiều, khiến em phải chịu tủi thân, thiệt thòi so với bao cô gái khác ngoài kia.
 Giay dan tuong

Có lẽ em không biết một điều rằng dù ở xa nhau nhưng lúc nào anh cũng có cảm giác như đang có em ở cạnh. Tình yêu em dành cho anh đặc biệt lắm, nó khiến trái tim của người lính luôn có cảm giác vô cùng ấm áp mỗi khi nghĩ về. Mỗi buổi tối anh đều nhớ về em trước khi đi ngủ và mỗi buổi sáng thức dậy người đầu tiên mà anh nhớ đến cũng là em. Cảm ơn ông trời đã sắp xếp cho ta gặp được nhau và cảm ơn em rất nhiều vì đã luôn chờ đợi, luôn ủng hộ cho lý tưởng của anh.



Thursday, October 9, 2014

Bình tĩnh lại anh ơi, mọi người đang nhìn mình kìa!

Khi ai đó không còn bên bạn, bạn vẫn dõi theo, vẫn quan tâm đến người đó, bạn hiểu rằng mình đã 

thực sự yêu .
 Khi ai đó quyết định rời xa bạn, bạn cảm thấy mọi ý nghĩa cũng ra đi, bạn hiểu rằng đó là người 

quan trọng của cuộc đời bạn .
 Khi ai đó bạn muốn quên đi, nhưng càng quên thì bạn càng nhớ, bạn hiểu rằng người đó đã chiếm 

phần lớn trái tim bạn .
May ao thun quang cao


Những cảm xúc tiêu cực, lời nói khiếm nhã, hành vi quá lố… là rác rưởi khiến tình cảm bị ô nhiễm. Chính vì thế, để nuôi dưỡng một tình yêu lành mạnh, đẹp đẽ, “hai nửa” luôn phải cố gắng giúp nhau dọn dẹp vệ sinh, “đổ rác”, khai thông dòng chảy yêu thương. Khi gặp vấn đề bế tắc trong tình yêu, những người vội nghĩ đến hai chữ “chia tay” - chứ không phải “vượt qua” - là những người sẽ phải dành cả đời để đi tìm…nhau.

Rang su cao cap


Sau ba năm theo đuổi Hương, đánh bại hai bạch mã hoàng tử cùng ve vãn người đẹp, Quang mang một tình yêu nhuốm màu chiếm hữu. Nhất cử nhất động của Hương phải được Quang cho phép. Quang là tài xế duy nhất của Hương. Ban đầu, Hương sung sướng với sự giam lỏng giữ chặt ấy, nhưng dần lại thấy ngột ngạt, mất tự do. Hương luôn bị Quang kiểm soát điện thoại. Hễ thấy số lạ là Quang liền gọi dò hỏi. Nếu là giọng nam thì Quang chửi bới, dằn mặt. Nhiều cuộc gọi khiến Hương cảm thấy bị bẽ mặt. Quang ngày càng ghen tương thái quá. Khi Hương góp ý và đề nghị Quang tôn trọng khoảng trời riêng của cô, Quang điên tiết cho rằng Hương có ai khác, thay lòng đổi dạ nên mới bước khỏi khuôn phép. Quang dọa nếu Hương quen bạn mới, Quang sẽ công bố chuyện hai người đã ăn nằm với nhau và sẽ theo quậy tới cùng. Hương vẫn đi bên cạnh Quang vì sợ hơn là yêu. Sự ích kỷ, độc đoán của Quang đã “rác hóa” tình cảm và làm mất điểm trong lòng Hương.

Bất chấp nhiều khác biệt, Đức và Yến đến với nhau trong cuộc tình không hề bình lặng. Đức là một kỹ sư tài giỏi nhưng tính bảo thủ, thô lỗ, dễ nóng nảy, hay nổi cáu. Yến lại xuề xòa, hời hợt, vô tư. Thời gian hai năm yêu nhau là chuỗi dài Yến bị Đức ăn hiếp. Có khi chỉ vì bất đồng, trái ý, Đức có thể la nạt Yến ở chỗ đông người. Yến vẫn im lặng, nín nhịn cho qua. Bạn bè hỏi: “Sao không làm dữ lại?”, Yến giải thích: “Mình yêu Đức và không muốn đánh mất tình cảm này. Khi Đức có những cư xử không đẹp, mình mắng chửi, mạt sát lại thì ai có thể cứu vãn mối quan hệ này?”. Đức xuất thân từ gia đình có cha thường đánh mẹ, lớn lên trong hoàn cảnh cơ cực, công việc hiện tại gặp nhiều áp lực, Yến hiểu và kiên nhẫn đồng hành cùng Đức qua những khó khăn. Yến hy vọng lấy ưu điểm của mình từng bước bù vào chỗ khuyết của Đức.
phutungoto

Đề cao quyền năng kỳ diệu và thánh thiện của tình yêu, nhà bác học, văn sĩ Pascal đã đúc kết: “Tình yêu nâng cao con người thoát khỏi sự tầm thường”. Tuy nhiên, trên thực tế có không ít trường hợp hai nửa yêu thương lại có thể thực hiện những hành động hèn hạ: gây khó, làm tổn thương nhau, thậm chí sát hại nhau khi xung đột. Có hàng tỉ nguyên nhân khác biệt giữa hai người dễ phát sinh mâu thuẫn nhưng chỉ cần mỗi người có ý thức chấp nhận người kia là cá nhân độc lập, khác biệt và sẽ không giống như mình muốn.

Trong chuyên đề “Những cách hóa giải mâu thuẫn trong tình yêu” do câu lạc bộ Tiền hôn nhân (Trung tâm truyền thông và giáo dục sức khỏe TP.HCM, Q.1) tổ chức ngày 16/11, thạc sĩ Trần Tuấn Huy (Giám đốc Trung tâm Đào tạo Giá trị sống, kỹ năng sống YMCA, Q.Thủ Đức) chia sẻ: “Không riêng gì tình yêu lứa đôi, mối quan hệ nào cũng luôn tồn tại mâu thuẫn nên vấn đề mấu chốt không phải là làm sao để triệt tiêu mâu thuẫn mà là cả hai cùng đối diện và tháo gỡ những mối thắt như thế nào. Lâm vào tình huống bế tắc trong tình cảm cũng giống như xe đang đổ dốc gặp tảng đá chắn ngang hoặc hố sâu trước mặt, ta phải bình tĩnh giảm ga, quan sát và khéo léo lèo lái”.
 sua may nuoc nong


Theo thạc sĩ Tuấn Huy, trước lời nói, cử chỉ mất kiểm soát của người yêu trong tình huống căng thẳng, nếu ta đáp trả một cách “đích đáng” thì chẳng khác nào “nhận rác” của người ấy. Sao ta không cố gắng giữ cho mình tốt đẹp, thơm tho mọi lúc mọi nơi? Người có bản lĩnh và trân quý mối quan hệ thì cần kiên nhẫn, giao tiếp thận trọng, đừng “thêm dầu vào lửa”, đẩy mâu thuẫn đến mức trầm trọng, không thể cứu vãn. Thoát khỏi tình huống khẩn cấp là lúc bạn cần giúp người kia “đổ rác” hoặc đem “tái chế”. Về tâm lý, không phải ai cũng dễ dàng nhận biết mình đang ứ đầy rác, sẵn sàng trút xả cơn giận cho người khác (dù đó là người yêu), chính vì thế chẳng thể tự kiềm chế, điều tiết. Kỹ thuật để nhắc nhở người kia dừng lại, đừng quá đà là lấy nước mời uống, có thể “cắt cơn bực tức” bằng lời nói ngọt: “Thôi mà!”, “Em bớt giận”, “Bình tĩnh lại anh ơi, mọi người đang nhìn mình kìa!”, “Thôi, mình đổi đề tài khác đi, nói đến chuyện này hai đứa cứ cự cãi hoài”...

Sau đó, ta tìm cách chia sẻ, tìm nguyên nhân gốc rễ khiến mâu thuẫn bùng phát, nguyên nhân từ phía bạn và cả ta. Để hóa giải mâu thuẫn, giữ cho tình yêu trong trẻo, ngọt ngào, mỗi người có thể vận dụng nhiều kỹ năng: lắng nghe, kiềm chế cảm xúc, thương lượng, giải quyết vấn đề, đưa ra quyết định… nhưng tất cả chỉ mang lại hiệu quả nếu dựa trên nền yêu thương, tôn trọng thực sự.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Nguyên tắc đơn giản để giữ gìn tình yêu

- Lắm lúc sống thấy chạnh lòng vì lời nói vô tình của 1 ai đó...
- Lắm lúc sống thấy chua xót vì có biết bao người hạnh phúc xung quanh...
- Lắm lúc sống thấy đắng cay vì nỗi niềm trong lòng không ai hiểu được...
- Lắm lúc thấy buồn mà chăng biết nói với ai... .

 Quan ao cong nhan



Chẳng có ai trong chúng ta lại không muốn yêu và được yêu. Thế nhưng chẳng phải ai cũng có được điều đó. Vì sao vậy? Các nhà tâm lý học sẽ cho bạn một danh sách những lời khuyên giúp bạn giữ gìn tình cảm của người yêu dấu.
1. Bạn cần phải biết một nửa của bạn nghĩ gì về mối quan hệ của hai người. Chẳng lẽ bạn lại muốn yêu một người không có ý định cởi mở và chân thành với bạn?

2. Đừng lẫn lộn giữa tình yêu và sex. Vào những giai đoạn đầu của tình cảm, người ta thường bị lầm giữa ham muốn tình dục và sự đam mê với tình yêu.


Sửa máy lạnh

3. Bạn cần phải biết rõ bạn muốn gì trong mối quan hệ và thẳng thắn điều đó với người bạn yêu thương. Nhiều người sợ nói thẳng những mong muốn của mình, để rồi sau đó những thất vọng sẽ xuất hiện khi người ta không có được điều người ta mong muốn. Mối quan hệ không phải là trò chơi đoán chữ. Sự gắn bó không thể có được nếu không có sự trung thực.

4. Các bạn phải là người chung một đội. Dù trước đó, hai người có những ý kiến khác nhau thì sau đó nên tìm mọi cách để có chung một mục đích.
 phutungoto

5. Hãy học cách kính trọng người bạn đời của mình cùng với tất cả những khác biệt của anh ấy so với bạn. Không thể có những người hoàn toàn giống nhau trên đời. Chính vì những điều khác biệt đó mà cuộc sống mới thú vị.

6. Không có những con người hoàn toàn lý tưởng và vì thế mà mọi việc tùy thuộc vào cách bạn suy nghĩ và hành xử thế nào với những thiếu sót của người khác: bạn chấp nhận họ hay cố gắng sửa chữa họ. Nếu có gì đó khiến bạn không hài lòng, hãy thẳng thắn nói ra điều ấy. Hãy để anh ấy giải thích xem vì sao anh ấy lại làm như thế? Chỉ khi đó hai người mới có thể có được sự thống nhất với nhau.

7. Hãy lập tức giải quyết mọi vấn đề ngay khi nó xuất hiện. Nếu bạn cứ lần hồi để nó sang một bên, nó sẽ ngày một phình to ra và phá hoại mối quan hệ của bạn.
Giay dan tuong

8. Hãy học cách thỏa hiệp với nhau. Thời cha mẹ chọn lựa con dâu đã qua. Tất cả giờ đây phụ thuộc vào chính bạn. .

9. Học cách lắng nghe người bạn đời của mình. Khi đó anh ấy sẽ cảm thấy bạn là chỗ dựa của anh ấy.

10. Hãy làm mọi điều để hai người ngày một gần gũi nhau hơn. Sự gần gũi không tự xuất hiện được. Khi trong mối quan hệ không có sự gần gũi, người ta sẽ dần dần cảm thấy không còn gì thú vị về nhau.



11. Hãy chia sẻ với nhau những kế hoạch tương lai. Đừng coi đám cưới như một hợp đồng kéo dài suốt đời.

12. Hãy luôn giữ gìn vệ sinh cá nhân. Đừng coi thường vai trò của nó trong mối quan hệ.

13. Đừng lãng quên sex. Đó là một trong những điều hết sức quan trọng của mối quan hệ. Những cuộc trò chuyện ngọt ngào dưới tấm mền, sau những giây phút gần gũi tuyệt vời sẽ tạo nên cảm giác gắn bó yêu thương.

14. Đừng đi ngủ với cảm giác tức giận, khó chịu. Hãy cố gắng giải quyết mọi việc trước khi ngủ..

15. Đừng ngại xin lỗi. Ai cũng mắc lỗi trong đời và bạn càng chỉnh sửa chúng sớm bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu.

16. Các bạn cần phải sống “phụ thuộc” vào nhau, nhưng không phải là phụ thuộc trong mọi lĩnh vực. Sự quá lệ thuộc vào nhau trong tất cả mọi điều sẽ làm cho cả hai khổ sở.

17. Hãy giữ gìn lòng tự tin và những phẩm chất riêng của bạn. Một nửa của bạn sẽ yêu bạn hơn khi chính bạn biết yêu mình.

18. Hãy làm đẹp mối quan hệ của hai người bằng những điều thú vị mới mẻ. Hãy thử bắt đầu một môn thể thao nào đó mà cả hai chưa từng chơi bao giờ.

19. Hãy hợp tác cùng nhau. Hãy chia sẻ các nghĩa vụ. Bạn càng trung thực với nhau hơn trong sự hợp tác thì mối quan hệ của bạn càng gần hơn.

20. Hãy cẩn trọng với sức khỏe. Một sức khỏe tốt là tiền đề cho thành công của mối quan hệ tốt.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Chia tay như thế này… đâu phải là vĩnh biệt, phải không anh?

Có nhiều người dành cả đời mình chỉ để tìm kiếm một tình yêu đích thực…
Có người chỉ mới quen qua vài ba câu chào vội vã đã yêu nhau…
Tình yêu vốn dĩ là một thứ tình cảm kì lạ của con người, vừa lung linh vừa khó đoán…
Bạn sẽ chẳng bao giờ có thể trả lời được rằng vì sao mình yêu người này nhưng lại từ chối người 

khác…
 May ao thun quang cao


Chỉ còn đêm nay nữa thôi, chỉ còn đêm nay nữa là chúng mình có lẽ vĩnh viễn xa nhau. Giờ phút này, em không còn có thể khóc được nữa. Mắt em ráo hoảnh. Trái tim em ráo hoảnh. Em đã khóc quá nhiều suốt 1 tháng vừa qua. Em có cảm giác như giờ đây toàn bộ cơ thể em khô khốc, chẳng còn có thể vắt ra một giọt nước nào nữa.
Ngày mai anh đi. Chúng mình sẽ xa nhau, có lẽ là vĩnh viễn. Thế mà một lời từ biệt cũng không thể nói cùng nhau, một ánh mắt cũng không thể trao nhau, nói gì đến cái chạm tay hay một nụ hôn.

 Rang su cao cap



Em còn nhớ mãi ngày hai đứa mới gặp nhau cách nay đã hơn 8 năm. Em, cô sinh viên mới ra trường đến gặp anh, một giám đốc trẻ - một Việt Kiều về nước làm ăn. Ngày đó, câu chuyện về anh làm em ngưỡng mộ và kính trọng anh biết chừng nào. Chàng trai Việt sinh ra trên đất Mỹ, chỉ một lần về quê hương đã yêu thương mảnh đất này. Bất chấp lòng thù hận của mẹ cha với nơi chôn rau cắt rốn, anh gom góm tiền bạc, vay mượn, rủ rê bạn bè về nước đầu tư làm ăn. Anh ước ao được góp phần của mình cho quê cha đất mẹ. Anh đầy niềm tin và hy vọng vào những gì mình sẽ làm được thay phần cha mẹ. Ba năm trời cật lực, anh thua lỗ, trắng tay vì không lường trước được mọi khó khăn, không chấp nhận được những luồn lách, không thay đổi được những tệ nạn. Thế nhưng ba năm đó đủ để gắn kết chúng ta trong một tình yêu bền chặt. Ngày đó, khi đóng cửa văn phòng, bước ra đường với hai bàn tay trắng, anh xiết chặt tay em cười vui: “Anh lỗ tiền mà lãi em rồi mà”.
sua may nuoc nong

Cha mẹ anh bên kia đại dương không một lần gặp em nhưng cương quyết phản đối. Chẳng biết từ đâu mà họ khăng khăng rằng em mồi chài quyến rũ anh vì anh là Việt Kiều. Rằng anh không mất tiền cho làm ăn mà mất tiền vì bị em bòn rút, vì nuôi em, nuôi gia đình em. Những cuộc điện thoại, những lời mắng mỏ, những sỉ nhục nặng nề đổ lên đầu em bằng thư từ, điện thoại, email. Cha mẹ anh ở xa quá, em biết làm sao để thanh minh. Anh bảo em: hai đứa mình cứ cưới nhau, từ từ rồi ba mẹ hiểu. Em cản anh, đừng nóng vội làm điều đó, ba mẹ càng hiểu sai em hơn. Cứ để thời gian qua, sự gắn bó của chúng ta sẽ làm ba mẹ mềm lòng.

Thấm thoắt mà 8 năm trời đã trôi qua. Ba mẹ cấm cửa em, cấm cửa cả anh. Anh cương quyết không trở về Mỹ. Chúng mình đi làm nuôi nhau. Hai vợ chồng ở nhà thuê, anh đi dạy tiếng Anh, em xin vào làm công ty khác. Tiền nong có lúc thiếu, có lúc đủ, nhưng hạnh phúc của hai đứa vẫn tràn đầy. Rồi em có thai, anh mừng, em mừng. Anh thủ thỉ khi xoa bụng em: “Ba mẹ sẽ đồng ý cho chúng mình lấy nhau khi thấy cháu cho mà xem”. Trời không thương mình, em sẩy thai, 1,2 rồi đến 3 lần. Có lúc em đã nản lòng. Nhìn anh sống vất vả cùng em trong căn nhà thuê nhỏ xíu, nhìn anh lo chạy vạy tiền cùng em chăm ba mẹ già yêu, các em nhỏ, em không đành lòng. Có lúc em bảo anh: “Thôi, hay anh về Mỹ với ba mẹ đi. Em làm anh mất hết tương lai”. Anh ôm em nói: “Hạnh phúc của anh là em, tương lai của anh là em. Em đừng có ngốc thế”. Thấm thoắt mà 8 năm trời trôi qua…




Một tháng trước đây, chiều chủ nhật ba em sang chơi với hai vợ chồng. Anh ngồi lai rai với ba có 2 lon bia. Tiếng anh cười sảng khoái vang khắp xóm nhỏ. Chiều tối anh kêu mệt, anh bảo tắm cho khỏe người. Đến tối, anh tự nhiên nhũn hết người, rồi hôn mê. Cả xóm đổ xô vào đưa anh đi bệnh viện. Bác sĩ nói anh chỉ còn 10% sống. Em như người chết rồi. Chú anh tới thăm báo ba mẹ anh sẽ bay về trong vài ngày tới. Ông nhìn em khóc, nhìn em chăm sóc anh và bảo: “Ba mẹ nó khó lắm. Họ sắp về. Cô lựa lời mà xin. Ráng mà chịu nhịn mọi điều, có khi họ sẽ nhận cô làm dâu con, để cô chăm sóc nó”. Em run lẩy bẩy chân tay. Nghe lao xao bà con trong xóm khuyên em: “Có bị đánh vài ba bạt tai, hay chửi vài ba câu, cũng ráng nhịn nghe con”. Em chỉ biết khóc, để được gần anh, em xá gì đánh chửi. Miễn được gần anh mà thôi.
phutungoto

Ba về trước. Nhìn anh bất tỉnh, ông nhẹ nhàng bảo em: “Thôi thì… trăm sự nhờ con”. Em khóc ròng, muốn sụp xuống ôm chân ông. Được đưa sang bệnh viện tốt nhất, anh dần dần hồi tỉnh. Bác sĩ bảo anh có 50% khả năng sống. Trái tim em ấm lại. Cho đến tuần trước, mẹ anh bay về. Bà gọi em ra lạnh lùng nói: “Cô đi đi. Cô có ở đây, tôi cũng chỉ coi như người ở. Cô đừng hy vọng gì nữa hết”. Em không được đến gần anh nữa. Ba mẹ anh thuê người canh gác, xua đuổi em. Em chỉ còn biết đứng xa xa trên hành lang, hỏi thông tin anh qua mấy cô y tá. Nhưng rồi cả đến lên hành lang nơi anh nằm, em cũng bị cấm. Người ta bảo ba mẹ anh đang làm thủ tục đưa anh về Mỹ chữa tiếp. Người ta bảo anh tỉnh lại vài lần, ú ớ tìm kiếm em….

Ngày mai anh đi rồi, em nghe người ta bảo thế. Em đã khóc, đã lăn vào xin được gặp anh, dù chỉ lần cuối. Nhưng em chỉ nhận được thái độ khinh bỉ, rẻ rúng và những lời mạt sát nặng nề. Em về căn nhà trọ của chúng mình. Chỉ có ở đây, em được thấy bóng anh vào ra, nghe tiếng cười của anh, cảm thấy hơi ấm của anh. Chắc ở nơi đó, không xa, trong căn phòng bệnh trắng toát lạnh lẽo, anh cũng đang hướng về em, trông chờ em. Phải không anh? Em cảm thấy như vậy.




Ngày mai anh đi rồi. Em biết rằng lúc này anh đã biết hết, nhưng anh không nói, không phản kháng được, chỉ ú ớ và chảy nước mắt. Em cũng thế, ngồi đây, trong căn phòng của chúng ta, chảy nước mắt và câm lặng. Chìa khóa nhà trọ em đã giao cho chủ nhà. Đồ đạc còn lại cũng đã thu xếp xong. Ngày mai anh đi, trái tim em chết. Thân xác em khô kiệt. Mọi người động viên em: còn sống là còn hy vọng. Sang đó, biết đâu anh khỏe lại, sẽ có lúc quay trở về tìm kiếm em. Em nhớ tiếng cười sảng khoái của anh, nhớ ánh mắt nhìn mạnh mẽ, tự tin của anh, nhớ vòng tay dịu dàng, âu yếm của anh. Đúng rồi, còn sống là còn hy vọng. Từ ngày mai, em sẽ chỉ sống cho điều này: biết đâu… sẽ có ngày anh trở lại.

Chia tay như thế này… đâu phải là vĩnh biệt, phải không anh?


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, October 5, 2014

Những lợi ích mà hôn nhân mang lại hẳn sẽ khiến những người đang yêu muốn "cưới ngay kẻo lỡ"

Bạn có biết mưa và nước mắt khác nhau chỗ nào không?

- Mưa đến ồn ào và bất chợt …

- Nước mắt thì lặng lẽ rơi khi không có ai thấy …

- Mưa làm con người đang lạnh bỗng ấm áp vì vòng tay ai đó …

- Nước mắt làm cho một tâm hồn dù ấm cũng sẽ lạnh lẽo …

- Mưa 100 % là từ những giọt nước …

- Còn nước mắt thì chỉ 1% nước , còn 99% là nỗi đau … 

 May ao thun quang cao


Những lợi ích mà hôn nhân mang lại cho mỗi người dưới đây hẳn sẽ khiến những người đang yêu muốn "cưới ngay kẻo lỡ".
Hôn nhân tạo nền tảng cho cuộc sống của bạn
Nền tảng vững chắc là điều cần thiết mọi mối quan hệ cần duy trì. Với mối quan hệ nam - nữ, muốn tạo cơ sở bền vững nhất, họ phải chuyển từ giai đoạn tình yêu sang hôn nhân. Một lễ cưới diễn ra dưới sự chứng kiến của bạn bè, người thân; một tờ giấy đăng kí kết hôn... đó những chìa khóa để các cặp đôi yêu nhau mở cửa bước vào căn nhà hạnh phúc.
Hôn nhân giúp chúng ta có niềm tin mạnh mẽ vào đối tác. Nó cũng là cơ sở để mỗi người biết chăm lo cho mối quan hệ của mình cũng như người mình yêu thương nhiều hơn nữa.
Hôn nhân giúp chúng ta sống có trách nhiệm hơn
 Rang su cao cap
Nếu như tình yêu chỉ là "địa hạt" của xúc cảm thì khi đến với hôn nhân, ngoài tình yêu, mỗi người còn mang theo mình cả trách nhiệm. Có vô vàn trách nhiệm buộc mỗi cá nhân phải thực hiện khi bắt đầu cuộc sống hôn nhân như trách nhiệm kiếm tiền, trách nhiệm nuôi dưỡng con cái, trách nhiệm chăm sóc vợ hoặc chồng.
Trên tất cả, trách nhiệm lớn lao nhất đó là mang lại hạnh phúc cho những người thân yêu trong tổ ấm nhỏ của mình. Từ một người trẻ tuổi, nông nổi, ham chơi... hôn nhân có thể biến hóa con người ta trở thành người chín chắn nhờ hai tiếng "trách nhiệm".
Hôn nhân là bước ngoặt đánh dấu sự trưởng thành trong mối quan hệ
Khi bạn chính thức kí vào tờ giấy đăng ký kết hôn cũng là lúc bạn đánh dấu bước phát triển mới trong mối quan hệ của mình. Và mối quan hệ đó chỉ có thể phát triển theo chiều hướng tích cực, đột phá khi hai người bắt đầu cuộc sống chung sau khi kết hôn. Sẽ có hàng loạt sự thay đổi trong mối quan hệ khi hai người chính thức trở thành vợ chồng như sinh con, lên chức, mở rộng các mối quan hệ...
Đó cũng là cơ hội để các cặp đôi thử thách mối quan hệ của mình trước mọi khó khăn, biến chuyển của cuộc sống.
 Giay dan tuong
Hôn nhân là cơ hội để hiện thực hóa các cam kết
Tình yêu muốn khăng khít cần có sự cam kết giữa hai người. Song chỉ đến khi kết hôn, các cam kết đó mới được hiện thực hóa. Cam kết mang lại hạnh phúc cho nhau, cam kết sống có trách nhiệm, cam kết yêu thương nhau đến trọn đời...
Tất cả những điều đó, bạn sẽ được nửa kia chứng minh bằng hành động khi mối quan hệ bước qua giai đoạn tình yêu và bắt đầu cuộc sống hôn nhân.
Hôn nhân mang lại tổ ấm cho mỗi người
Dù bao muộn phiền, khó khăn, dù trải qua đoạn đời nhiều khổ đau và nước mắt nhất thì gia đình sẽ mãi là nơi bạn có thể trú ngụ, nghỉ ngơi. Và chỉ hôn nhân mới mang lại cho bạn chốn bình yên ấy. Kể cả những lúc hoài nghi về mọi thứ, chán nản mọi người xung quanh thì chỉ cần bước qua cánh cửa nhà mình, bạn sẽ thấy mọi ưu tư bị gạt lại phía sau. Bạn được thư giãn, được sống trong tình yêu thương, được nếm mùi hạnh phúc trong chính tổ ấm của mình, chỉ cần bạn "cưới ngay kẻo lỡ".
Hôn nhân là điều kiện để mỗi cá nhân được xã hội thừa nhận
Hôn nhân gần như là một sự ép buộc trong xã hội. Mỗi người đàn ông hoặc phụ nữ đến một độ tuổi nhất định cần phải kết hôn, như thế mới tuân thủ quy luật chung của xã hội. Vậy nên, không có gì khó hiểu khi chuyện hôn nhân trở thành vấn đề tò mò của tất cả những người xung quanh khi bạn đã bước vào tuổi lập gia đình.
Tất cả chúng ta đều phải yêu - kết hôn - sinh con, đó mới là chu trình hợp lý mỗi người sẽ trải qua trong mọi xã hội. Kết hôn giúp xã hội thừa nhận bạn là người đã có gia đình, đồng nghĩa với đó là một công dân trưởng thành, có ảnh hưởng đến toàn xã hội.
Hôn nhân giúp chúng ta cố gắng và luôn thử nghiệm
Tình yêu cũng phải trải qua vô vàn sóng gió song chỉ có hôn nhân mới là cơ hội để những người yêu nhau thử thách, trải nghiệm và thể hiện sự nỗ lực vì hạnh phúc cá nhân. Bởi lẽ, hôn nhân không cho phép chúng ta hành động sai trái. Chỉ cần một lần nói dối, một hành động sai lầm cũng đủ để mỗi người tự tay hủy hoại hạnh phúc mà bấy lâu mình vun vén, gây dựng.
Hơn thế nữa, có cùng nhau trải qua cuộc sống hôn nhân, bạn mới nếm trải đủ mọi đắng cay của cuộc đời. Để rồi khi vượt qua khó khăn lại thấy yêu, gắn bó và trân trọng nhau nhiều hơn.
Hôn nhân mang lại sự ổn định trong cảm xúc
 phutungoto
Khi yêu, bạn vẫn có thể say nắng người này, mơ mộng người kia. Và từ những dao động trong cảm xúc đó, bạn dễ mắc phải lầm lỗi trong hành động.
Trái lại, khi đã kết hôn, hai chữ trách nhiệm luôn thường trực như là "kim chỉ nam" giúp mỗi cá nhân duy trì được sự ổn định trong cảm xúc và hành động đúng đắn hơn. Đó là điều thực sự cần thiết để có một cuộc sống hạnh phúc.
Hôn nhân mang lại cho bạn người bạn đời tri kỉ
Người yêu sẽ mãi chỉ là người dành tình cảm cho bạn nhưng chẳng thể giúp bạn hoàn thiện bản thân bởi không phải lúc nào họ cũng xuất hiện bên cạnh bạn. Trong khi đó, kết hôn nghĩa là bạn có một người bạn đời tri kỉ, người sẽ đồng hành với bạn suốt cả cuộc đời.
Khi thành công, khi thất bại, khi tột cùng đau khổ, khi vui "tới bến", người ấy luôn là người đầu tiên và cuối cùng chia sẻ, ở bên bạn. Bạn sẽ không bao giờ cô đơn nếu bạn có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Muốn vậy, chỉ còn cách "cưới ngay kẻo lỡ".
Hôn nhân cho bạn sự thăng bằng trong cuộc sống
Sẽ có gia đình ấm áp với chồng con chờ đợi bạn sau mỗi ngày làm việc mệt mỏi. Sẽ có nơi để bạn lao về khi vấp ngã, lúc bi quan và nơi ấy luôn sưởi ấm tâm hồn bạn, giúp bạn lấy lại sự thăng bằng trong cuộc sống của chính mình, kể cả ngay khi trải qua cú sốc lớn.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

“Em có muốn làm tình với tôi không?”

"Sometimes it’s easier to pretend you don’t care than to admit it’s killing you."

 Quan ao cong nhan


“Xin chào, tôi muốn làm quen với em, tôi thấy em rất dễ thương. Và tôi muốn biết liệu em có muốn làm tình với tôi bây giờ không?” Bạn sẽ trả lời sao nếu nhận được lời đề nghị đó?
Bởi đây là một cuộc khảo sát xã hội của một thanh niên Mỹ tự xưng là Brian, tới từ bang California. Chàng trai trẻ này đã đi hỏi 200 cô gái ở thủ đô Amsterdam, Hà Lan và Paris, Pháp rằng liệu họ có muốn quan hệ tình dục với anh ta không. “Hello. Do you speak English? I think you’re cute and I just want to know if you want to have sex with me?” – đó là nguyên văn tiếng Anh những câu nói mà Brian đã đề nghị các cô gái lạ qua đường. Tất nhiên, phần lớn đều từ chối anh ta. Tuy nhiên, cách họ từ chối khiến chúng ta phải suy nghĩ.
Sửa máy lạnh
“Không, cám ơn” (No, thanks), “Không, xin lỗi, tôi có bạn trai rồi” (No, sorry, I have boyfriend), “Anh nghiêm túc chứ? Ngay bây giờ à? Ở đâu” (Are you serious? Now? Where?). Họ đã trả lời như thế, thậm chí cười rất lớn. Có thể vì không hằn học, luôn biết cách vui vẻ mà phụ nữ phương Tây hạnh phúc hơn chúng ta chăng? Dù thế nào, thì tôi nghĩ cái thái độ và cách ứng xử ấy rất đáng để chúng ta học hỏi, không chỉ trong hoàn cảnh này mà còn ở rất nhiều tình huống nhạy cảm khác trong cuộc sống. Bạn có bao giờ hình dung ra mình có thể nói “Cám ơn” hay “Xin lỗi” một kẻ lạ mặt làm quen với bạn ngoài đường bằng một lời mời gọi quan hệ tình dục không? Chắc chắn là không. Bản thân đa số phụ nữ Việt Nam vẫn còn xấu hổ khi công khai trò chuyện về tình dục và chúng ta thường có xu hướng gay gắt với những lời đề nghị sẽ bị cho là khiếm nhã như thế.
Đôi khi, cuộc sống sẽ dễ dàng hơn nếu phụ nữ chúng ta học cách gạt bỏ những sân si, những ghen ghét hận thù nặng nề, hay những màn đấu khẩu mà chẳng dẫn tới cái đích nào. Trong hoàn cảnh anh chàng Brian kia đi gạ tình dục như vậy, tôi không cho đó là một sự bất lịch sự. Thứ nhất, anh ta không ép buộc các cô gái. Thứ hai, anh ta chào hỏi rất cẩn thận, thậm chí khen các cô gái trước khi đưa ra đề nghị. Thứ ba, khi bị từ chối, anh ta cũng tạm biệt luôn với thái độ vui vẻ. Và cuối cùng, đôi khi, việc hỏi một ai đó có muốn quan hệ tình dục với mình không cũng giống như bạn đi tới một trung tâm thương mại, tìm khu ẩm thực và hỏi xem món ăn nào ngon. Tình dục là ngưỡng cửa thiêng liêng nhất của tình yêu. Tôi không phủ nhận điều ấy. Nhưng căn nguyên của nó thì lại là nhu cầu sinh lý, một thứ liên quan mật thiết tới khoa học, sức khỏe của con người như việc ăn uống, ngủ nghỉ vậy.
phutungoto

à cứ cho rằng nếu lời đề nghị của Brian là khiếm nhã, thì cách phản ứng nhẹ nhàng, đỡ mất thời gian và noron thần kinh nhất của ta là lờ đi nếu như bạn không thể nói “Cám ơn” hay “Xin lỗi” như những cô gái kia. Tôi thấy nhiều người tốn quá nhiều thời gian cho việc bêu riếu, chửi bới những người khác với những mục đích không thiết thực. Gần đây, chuyện các cô hot girl, các chàng hot boy, ca sĩ đang tạo scandal tình ái tốn quá nhiều giấy mực của báo chí. Chủ yếu là những lời nhục mạ, xúc phạm lẫn nhau. Tôi thắc mắc họ có thể nhận được gì sau những lùm xùm mệt mỏi, nhức óc ấy. Thời gian và công sức bỏ ra cho những việc ấy thật hoang phí biết bao khi bạn vừa bỏ lỡ quỹ thời gian ấy cho việc cười đùa, vui vẻ và hưởng thụ cuộc sống.
Sao ta không chỉ đơn giản là lờ đi, hoặc nói “Xin lỗi, tôi không quan tâm”? Sao ta không chỉ đơn giản là im lặng, hoặc nói “Cám ơn, nhưng tôi không quan tâm”?
Giay dan tuong
Tất nhiên cuộc sống không hề dễ dàng và nói thì luôn đơn giản hơn là thực hiện. Nhưng “Cám ơn”, “Xin lỗi” lại là những câu giao tiếp cơ bản nhất mà mỗi con người đều được học từ khi biết nói. Tôi đã dành nhiều thời gian cho việc đọc và tìm hiểu về “Luật hấp dẫn”. Luật này cũng gần tương tự với “Luật nhân quả” của nhà Phật là “cho sao nhận vậy”. “Luật hấp dẫn” thì chỉ ra rằng bạn nhận lại được từ vũ trụ những gì bạn “phát” ra từ tâm hồn và lời nói của mình, không của người này thì của người khác.
Bởi vậy, tôi nghĩ nếu bạn muốn có được hạnh phúc và vui vẻ, trước hết hãy tự mình tạo ra chúng.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Xin đừng ngu ngốc tự tay hủy hoại hạnh phúc của mình

Vậy thì . . .

• Nụ cười Em do Anh mang lại . . .

• Không cần khuyến mãi thêm giọt nước mắt đâu anh

May dong phuc


Khi yêu, chuyện đóng giả thử lòng người đối diện đôi khi lại rơi vào tình huống trớ trêu và ảnh hưởng tới chính hành phúc niềm tin hai người đang có.
Tình cảm giữa tôi và bạn trai từ trước đến nay đều rất tốt. Thứ 6 tuần trước, công ty cử anh đi công tác Hà Nội, buổi tối sau khi chúng tôi nói chuyện xong và chuẩn bị đi ngủ. Nhưng tối hôm đó một mình không ngủ được, tôi nghĩ ra trò chọc anh. Tôi nhớ mang máng anh nói với tôi trong điện thoại số phòng và tên khách sạn anh ở , thế là tôi lên mạng tìm số điện thoại của khách sạn. Sau đó tôi gọi điện thoại đến quầy lễ tân, rồi bảo họ nối máy lên phòng anh. Đúng là giọng anh thật, tôi rất vui, tôi nghĩ anh chắc không biết tôi là ai đâu. Tôi bịt mũi nói chuyện với anh để anh không nhận ra giọng tôi. Không ngờ anh thật sự không nhận ra tôi. Cuộc nói chuyện của chúng tôi như sau:
Tôi: Cho em hỏi tối nay anh ở 1 mình đúng không?
Anh: Ừm, có chuyện gì không?
Tôi: Xin hỏi anh có cần phục vụ không?
Anh: Phục vụ gì, tiền phí bao nhiều?
Tôi: Từ A-Z.
 Rang su cao cap
Anh: Bao nhiêu tiền?
Tôi :2 triệu một tiếng ( Tôi tiện mồm nói)
Anh: Đắt vậy. 1 triệu thôi
Tôi: Ok. Em lên ngay bây giờ được không?
Anh: 1 triệu vẫn hơi đắt (Anh do dự một lúc)
Tôi: Thôi được rồi, 2 triệu , từ tối đến sáng mai .( Nói đến đây tim tôi tan vỡ, toàn thân run rẩy)
Anh: ok.
Dập máy, trong lòng tôi rất buồn, nhưng cứ muốn an ủi bản thân anh chỉ cần phục vụ mátxa thôi. Nghĩ là làm tôi gọi lại cho anh.
Tôi: Alo, em là người vừa nãy gọi điện cho anh đây.
Anh: Ừ
Tôi: Anh có cần em mang bao cao su đến không.
Anh : Mang đến đi, có thể lúc đấy không chắc dùng đến đâu.
Dập máy. Sự thật phũ phàng, không còn gì để bào chữa nữa. Tôi lấy số tôi gọi vào di động anh. Anh nhấc máy:
Tôi: Chồng ơi, em rất nhớ anh, không ngủ được, em nói chuyện với anh đến sáng luôn nhé?
Anh: Thôi ngủ đi, anh mệt rồi, anh muốn nghỉ ngơi
Tôi: Nhưng em không ngủ được, chúng ta nói chuyện 10 phút thôi nhá.
Anh: Không nói chuyện nữa, anh ngủ đây.
Tôi: 5 phút thôi
Anh: Không. Nghe lời anh ngủ đi.
Tôi biết bình thường anh đang bận việc gì sẽ không để ý đến tôi, tôi biết anh sợ người phụ nữ đó sắp lên đến nơi vậy nên mới vội vàng ngắt máy. Một đêm trằn trọc không ngủ, một đêm tràn ngập nước mắt. Tôi biết kết cục này là do tôi tự chuốc lấy, tôi đau đớn sắp không thở được nữa rồi. Tôi phải làm sao đây.
 Giay dan tuong

==================================================================
Tiếp theo đây là cách nghĩ của người bạn trai, xin hãy xem hết, bạn sẽ không ngờ tới điều này.
Tôi đang đi công tác, bạn gái bất ngờ gọi điện đến. Tôi và cô ấy từ trước đến giờ tình cảm rất tốt, hơn nữa cô ấy thuộc kiểu gái ngoan. Thứ 6 tuần trước công ty cử tôi đi công tác Hà Nội. Buổi tối sau khi nói chuyện xong và chuẩn bị đi ngủ, bỗng nhiên tôi nhận được một cú điện thoại bí mật. Nội dung cuộc điện thoại như sau :
Cô ấy: Cho em hỏi tối nay anh ở 1 mình đúng không?
Tôi: Ừm, có chuyện gì không? ( Giọng nói quá quen thuộc, chắc chắn là bạn gái tôi rồi)
Cô ấy: Xin hỏi anh có cần phục vụ không?
Tôi: Phục vụ gì, tiền phí bao nhiều?
Cô ấy: Từ A-Z.
Tôi: Bao nhiêu tiền? ( Ban đầu tôi tưởng bạn gái đang đùa mình, nhưng tôi chắc chắn cô ấy không biết số điện thoại phòng tôi đang ở)
Cô ấy : 2 triệu một tiếng
Tôi: Đắt vậy. 1 triệu thôi
Cô ấy: Ok. Em lên ngay bây giờ được không ?
Tôi: 1 triệu vẫn hơi đắt (Do dự một lúc)
Cô ấy: Thôi được rồi, 2 triệu , từ tối đến sáng mai.
Tôi: ok. ( Nói đến đây tim tôi tan vỡ, toàn thân run rẩy)
Dập máy, trong lòng tôi rất buồn, nhưng cứ muốn an ủi bản thân, cô ấy chỉ là phục vụ mátxa kiếm tiền thôi. Cứ nghĩ như vậyđi.
Lại một cuộc điện thoại gọi đến.
Cô ấy: Alo, em là người vừa nãy gọi điện cho anh đây.
Tôi: Ừ
Cô ấy: Anh có cần em mang bao cao su đến không.
Tôi : Mang đến đi, có thể đến lúc đấy không chắc dùng đến đâu. ( Hóa ra cô ấy đều hiểu hết, giá cả, biện pháp phòng tránh… cái gì cũng biết, tim tôi đau nhói.)
Dập máy, tôi chỉ muốn khóc. Tôi cứ nghĩ rằng cô ấy đang ở nhà, nhưng không ngờ cô ấy lại kiếm tiền bằng cách này. Bỗng nhiên, điện thoại di động rung lên, là bạn gái tôi gọi đến, có thể nói là người phụ nữ vừa gọi đến phòng tôi gạ gẫm.
Cô ấy: Chồng ơi, em rất nhớ anh, không ngủ được, anh nói chuyện với anh đến sáng luôn nhé?
Tôi: Thôi ngủ đi, anh mệt rồi, anh muốn nghỉ ngơi ( Vô cùng tức giận, tôi không muốn nói thêm câu nào nữa)
 phutungoto
Cô ấy: Nhưng em không ngủ được, chúng ta nói chuyện 10 phút thôi nhá.
Tôi : Không nói chuyện nữa, anh ngủ đây.
Cô ấy: 5 phút thôi ( Chắc là cô ấy đang muốn thử xem tôi sắp ngủ chưa nên mới gọi điện thoại đến, bởi vì chỗ cô ấy hẹn khách chính là khách sạn tôi ở)
Anh: Không. Nghe lời anh ngủ đi. ( Tôi không muốn nói thêm gì nữa, bởi vì tôi muốn xem xem cô ấy đến và sẽ đối mặt với tôi như thế nào)
Tôi đợi cô ấy cả một đêm, cô ấy không đến. Chắc là nhìn thấy tên, số chứng minh thư của tôi ở sổ đăng ký khách tạm trú, phát hiện ra chính là tôi nên quay về. Một đêm mất ngủ, một đêm tràn ngập nước mắt. Tôi thật không ngờ cô ấy là loại phụ nữ như vậy. Tôi phải làm sao đây.
Nếu hai người thật lòng yêu thương nhau, xin đừng nghĩ cách thử lòng người mình yêu. Thử lòng là biểu hiện của việc không tin tưởng đối phương. Một cuộc điện thoại của bạn cũng có thể khiến người bạn yêu hoàn toàn mất hết niềm tin vào bạn. Xin đừng ngu ngốc tự tay hủy hoại hạnh phúc của mình như vậy.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Friday, October 3, 2014

Em không muốn dành thời gian để "hoài niệm" về anh hay chuyện gì đã qua

- Mỗi ngày trôi qua... 

- Em nhận ra EM Yêu ANH nhiều hơn Em tưởng : ) 

- Em cũng biết ghen, biết giận, biết thương : )* 

- Và .. - Em đang học cách im lặng khi tức giận... 

- Vì Em ko muốn trong lúc giận Anh...

- Em sẽ nói ra những điều sau này phải hối hận... 

- Em không muốn Anh buồn và hơn cả là Em không muốn mất Anh.

 Quan ao cong nhan


Trời Hà Nội se lạnh và cảm xúc lại ùa về dù lòng muốn tất cả những cảm giác xáo trộn đó biến mất cùng thời gian mãi mãi. Ngồi nghe ca khúc When You Believe của Maria Carey để cho lòng tĩnh lại sau những tháng ngày mệt mỏi vì cái gọi là tình yêu.

6 năm không quá dài cũng không quá ngắn, tình yêu đó gắn bó với bao nhiêu nụ cười và giọt nước mắt, em đã không nhớ mình khóc vì hạnh phúc nhiều hơn hay đau khổ nhiều hơn... để rồi hôm nay nghe lòng thanh thản lạ lùng. Tình yêu với ai đó là như thế nào nhỉ mà với em nó lại cay đắng và nhiều nước mắt đến vậy. Mẹ và chị gái bảo "Nó không đáng để con khóc bởi yêu con nó sẽ mang đến cho con niềm vui, dù cuộc sống có vất vả hay trắc trở như thế nào nó cũng sẽ cố gắng vượt qua để chia sẻ cùng con nụ cười và hạnh phúc...". Mẹ và chị nói gì cũng đúng bởi thực tế là vậy.
Sửa máy lạnh

Cả tuổi thanh xuân có điều gì đẹp nhất, tuyệt vời nhất em đều dành cho anh có bao giờ đắn đo đâu anh, em không thuộc dạng mù quáng trong tình yêu nhưng những gì chúng ta làm cho nhau còn hơn cả thế nữa. Giờ này có lẽ anh đọc được dòng thư này anh lại nở một nụ cười mỉm rằng "nhắc lại làm gì?". Đúng, nói ra cũng vậy thôi có thay đổi được điều gì đâu, em không cho phép mình hối hận bất cứ điều gì về anh hay có một chút thời gian nào để nghĩ về anh thêm nữa, đơn giản hôm nay là một ngày đầu đông se lạnh, cái lạnh của Hà Nội với thể xác chỉ là sượt qua như kiểu trêu ngươi thôi nhưng với tâm hồn thì em tin ai cũng có những nỗi lòng cất giấu đâu đó sẽ hiện về ngoài sự kiểm soát, mà con người thì làm sao ngăn được cảm giác phải không anh?

Anh đã phản bội em suốt những ngày tháng ấy, nỗi đau ấy đã từng làm em điêu đứng, tha thứ và nước mắt, căm giận và lãng quên...để rồi em xách hành trang ra khỏi cuộc đời anh mà không một lần dám ngoảnh lại. Ai cũng có quyền yêu và ai cũng mong mình nhận được thứ tình cảm chân thành, thất bại trong chuyện tình cảm chủ yếu do từ những người trong cuộc, em không dám để dành một phút nghĩ về sự đổ vỡ là do đâu bởi em không muốn đối mặt với những suy nghĩ không thể cứu vãn tình trạng hiện tại giữa hai ta. Anh hào hoa thật đấy, nhìn rất bắt mắt nhưng những gì thể hiện bên trong con người anh lại quá khác biệt.
 phutungoto
6 năm đủ để em hiểu về anh bởi chúng ta chưa bao giờ xa nhau quá 1 tháng trong 6 năm ấy, niềm tin xưa em dành cho anh giờ lạc đâu mất, em nhìn vào đâu cũng không thấy, tất cả đàn ông trong mắt em giờ đều trở nên mơ hồ, nhìn một chàng ca sĩ điển trai hay một anh giám đốc phong độ cũng làm em e ngại cái gì đó sâu xa bên trong có thể rất khác và đáng sợ. Vì vậy em FA, cái ngôn từ để tả tình trạng "một mình" không yêu thương của giới trẻ hiện tại. Mà FA thì đã sao? Thú vị phải biết, ngoài giờ dành cho công việc ra em được tung tăng tại các rạp chiếu phim, được lui tới các điểm cafe ca nhạc, được tụ tập ăn uống với lũ bạn, được buông lời trêu trọc lại những anh chàng bên cạnh... Tóm lại là rất thú vị, em biết vậy em đã chia tay anh từ lâu, từ cái năm thứ 3 yêu nhau anh bắt đầu phản bội, mất quá nhiều thời gian để hôm nay ngoảnh lại tuổi xuân em trôi tuột qua trong ngỡ ngàng, 26 cán đích 27 tuổi, nhưng các bạn và các em vẫn bảo em "xì teen" lắm, nhìn như 20, 21 tuổi vậy, phải chăng tất cả là do chúng ta ảo tưởng thôi đúng không anh, em không già và cũng không yêu anh nhiều như anh tưởng, vậy đó, trong tình yêu chỉ có "điều ngọt ngào ở lại" thôi, những " khổ đau sẽ tan vào quên lãng".

Anh lấy vợ sau mấy tháng gặp gỡ tìm hiểu, em phải cảm ơn cô gái đó đã thay vai em chăm sóc cho anh dù cương vị của cô ấy cao sang hơn em hẳn, cô ấy là vợ, em chỉ là người yêu "cũ". 6 năm từng bữa ăn giấc ngủ, từ cái quần cái áo của anh em lo, giờ có người khác, cũng may xưa em yêu anh cũng lí trí, ngoài cái khoản chăm sóc anh ra em không ủy mị, không phụ thuộc gì vào anh, em vẫn có khoảng trời riêng nên hôm nay em bình an vô sự khi xách hành trang ra khỏi cuộc đời anh. Người ta bảo bản chất mãi mãi là bản chất, khó đổi. Chưa gì anh đã lại phản bội cô ấy, cô ấy thì trẻ và "kém thông minh hơn em" (trích lời anh thú nhận), nên anh có hẹn hò và ngủ với vài cô nhưng cô ấy tin anh tuyệt đối... Em nghe mà thấy thương cô vợ của anh, hạnh phúc vậy khi nào mới bền hả anh, cuộc đời còn dài lắm.
 Giay dan tuong

Sau ngày chia tay anh tìm gặp em lần nào cũng khóc, anh nói "sẽ chẳng có người con gái nào dành được trọn vẹn trái tim anh bởi em đã in đậm trong đó, có thể em không tin nhưng tất cả là sự thật, buông tay nhau là anh để em tìm hạnh phúc khác xứng đáng mà em được nhận, gia đình anh vậy em làm dâu trong nhà sẽ vất vả, rất vất vả cho em, em phải hạnh phúc, phải được hơn thế nữa. Anh có đi lấy vợ cũng chỉ tìm một người hợp tính cách là cưới thôi, không muốn yêu đương dài tập nữa chi cho mệt..". Em mỉm cười trước những lời chúc phúc đó của anh và trước giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt em đã từng vuốt ve lên đó, em lại thấy nhẹ nhàng hơn hẳn. Phải rồi đấy dù có là biện minh lí do gì thì cũng phải thú nhận một điều rằng "chúng ta không có duyên nợ". Anh đừng vội phản bội cô ấy trong khi người ta chưa kịp nhận được nhiều hạnh phúc từ anh, dù sao cũng là vợ anh cơ mà, hôn nhân không giống trò đùa như khi yêu đương trai gái, dù em cũng chẳng có chút cảm tình với cô ta bởi cô ta đã chen ngang và từng xúc phạm em, nhưng dẫu sao là phụ nữ nên em không mong cô ấy bị đau khổ.

Ngày cưới anh em sẽ không đến, không chúc phúc, không gửi quà, không gì cả, không phải vì em ích kỉ nhưng thật sự là anh giờ không là gì trong em hết, không ý nghĩa và không thù hận, tóm lại là không liên quan. Anh cũng đừng cố gắng liên lạc với bạn bè em để hỏi thăm tình hình của em, mail, số điện thoại, facebook của em giờ là mới mẻ và nhiều điều thú vị hấp dẫn, em không muốn dành thời gian để "hoài niệm" về anh hay chuyện gì đã qua.

Vậy nhé anh, anh chắc sẽ đọc được những dòng này vì anh thường xuyên đọc báo mà. Hôm nay đầu đông se lạnh và khá cũng lâu không được tâm sự với anh nên em viết lên đây (10 tháng kể từ lúc chúng ta chấm dứt). Thế gian vẫn cần tình yêu và em cũng vậy, anh đừng lo em đang đi tìm hạnh phúc thực sự của mình, cũng như bao cô gái khác trong cuộc hành trình đi tìm một nửa thực sự hi vọng, hi vọng người đó sẽ cho em nhiều nụ cười hơn anh. Vậy là đủ.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Thursday, October 2, 2014

Anh sẽ trở về bên em trong một ngày nắng đẹp phải không anh?

Yêu thương xét cho cùng đều vì cá nhân.
Thứ tình yêu mà một người xây 1 người phá . Một ng vá một người đâm. Kết quả làm đau chính bản thân mình.
Yêu thương lâu dài còn phải dựa vào cái tài cái phận.

 May ao thun quang cao


Người yêu của em ơi! Giờ này ở nơi xa xôi ấy chỉ một mình chắc anh nhớ nhà, nhớ quê hương và hẳn cũng nhớ em nhiều lắm phải không anh? Khi những đợt mưa rét cuối cùng của mùa đông còn sót lại tràn về khiến lòng em lạnh buốt, tái tê, em lại càng thêm thương anh biết mấy.

Nơi xa đó anh có được bình an vui vẻ? Nơi xứ người quanh năm lạnh buốt anh có chịu đựng nổi gian nan? Sẽ chẳng thể có em ở bên xua giùm anh giá lạnh và những nỗi cô đơn. Sẽ không có em an ủi vỗ về những khi anh mệt mỏi sau những công việc bộn bề, bởi chúng mình cách nhau nửa vòng trái đất. Biết làm sao khi những điều này em chỉ dành được cho anh qua những dòng email ngắn ngủi. Em bất chợt thấy nhói lòng thương nhớ anh hơn.

Còn em ở nơi quê nhà thật bình yên và tràn ngập tình thân. Em không buồn đâu anh. Dù em xa anh nhưng xung quanh  bao nhiêu tình thương mến của người thân đều dành cả cho em. Em thương anh nhiều lắm. Ngày tết mình bên nhau thật hạnh phúc ngọt ngào và ngày 8/3 dù anh không thể nán lại chuyến bay, nhưng anh đã gửi thiệp mừng cho em cùng những lời chứa chan tình cảm, khiến em vui và vô cùng hạnh phúc. Em không cô đơn, không buồn bã vì em có anh bên cạnh. Con đường mình đi dù có gập ghềnh khó khăn gian khổ em vẫn sẽ tự tin để bước qua vì em đã có bàn tay anh nắm chặt, chở che. Và em  tin anh của em sẽ vô cùng vững vàng mạnh mẽ, sẽ vượt qua mọi bão táp cuộc đời để bình an trở về bên em trong một ngày không xa nữa phải không anh?
Rang su cao cap

Hãy mãi đợi chờ em nhé anh, dẫu tháng năm có xa xôi cách trở. Em vẫn ở đây thôi đợi chờ anh trở về. Dẫu con đường phía trước còn nhiều chông gai, còn lắm nhọc nhằn, hãy nắm chặt tay anh nhé để em vững tin mà bước tiếp trên con đường phía trước. Em cần biết bao bờ vai anh vững chãi cho em tựa mỗi khi em gục ngã giữa những chông chênh khắc nghiệt của cuộc sống bộn bề. Em sẽ mãi bên anh, vẫn nhớ anh khôn nguôi. Em nhớ anh ngay cả khi mình vừa gặp mặt rồi lại chia xa để lòng đau đáu nỗi nhớ khôn cùng.

Đừng giận em nhiều anh yêu nhé! Những chuyện buồn đã qua hãy để gió cuốn trôi xa, trôi đi cả những muộn phiền khiến anh trăn trở. Em sẽ mãi ở nơi này cùng với bốn mùa đợi chờ anh trở về với những tin yêu.

Và anh có thấy không anh, mùa xuân đang rạo rực chuyển mình. Cây cối tươi xanh, hoa lá khoe hương sắc sau những ngày đông giá lạnh. Làn gió mát lành của mùa xuân kia đã cho em hay anh đang trở về. Anh sẽ trở về bên em trong một ngày nắng đẹp phải không anh? Để cùng em xây đắp những giấc mơ hạnh phúc. Giấc mơ có nhau trong đời, ấm áp chứa tình yêu ngọt ngào bất tận của hai chúng mình thôi anh yêu nhé!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Anh sẽ luôn tha thứ cho em và dang rộng vòng tay đón em trở về

*~*I'd give up my life if I could command one smille of your eyes, one touch of your hand. (Anh sẽ 

cho em tất cả cuộc đời này để đổi lại được nhìn em cười, được nắm tay em).
 Quan ao cong nhan



Lại một ngày nữa trôi qua, thế là đã 13 ngày kể từ lúc em nhắn tin cho anh để chia tay và em yêu người khác. 13 ngày trong anh dài như 13 năm vậy. Anh mong thời gian trôi qua thật mau, thật mau để anh có thể vơi bớt nỗi nhớ em nhưng anh chỉ càng nhớ thêm em mà thôi.

Tâm trí anh bây giờ chỉ có em mà thôi, anh không thể vứt hình ảnh của em ra khỏi đầu. Anh cố học hành, có làm việc để quên em đi nhưng bên anh mọi thứ đều là kỉ niệm về em, bất cứ thứ gì anh chạm vào, anh nhìn thấy đều có hình bóng của em. Làm sao anh có thể quên em bây giờ đây.
 Sửa máy lạnh

Em có biết anh giảm cân không? Anh không hề ăn ngon bất cứ thứ gì vì 4 năm qua anh toàn ăn chung với em, giờ đây anh làm sao có thể ăn ngon khi không có em ở bên. Anh ngủ không ngon giấc vì 4 năm qua anh vào giấc ngủ với tin nhắn chúc ngủ ngon của em, với giấc mơ ngọt ngào về em. Giờ đây anh làm sao có thể ngủ ngon được với nỗi nhớ về em, nỗi nhớ hằng sâu trong trái tim anh.
Anh biết em không mong muốn anh như thế, em muốn anh sống tốt, sống hạnh phúc và thành công. Nhưng em có hiểu được không? Với anh em là tất cả cuộc đời anh, anh làm sao có thể sống tốt, hạnh phúc khi không có em ở bên. Anh thành công để làm gì, không có thứ gì có thể đánh đổi được em trong trái tim anh.
 phutungoto

Anh biết anh sẽ không thể nào quên được em, anh sẽ không thể nào yêu thêm một ai khác. Vì vậy anh sẽ cố gắng sống tốt, cố thành công, chỉ vì một điều duy nhất đó là chờ em trở về, để lúc em trở về anh có thể mang lại hạnh phúc cho em, không còn làm em buồn nữa. Anh sẽ luôn tha thứ cho em và dang rộng vòng tay đón em trở về, nhẫn cầu hôn anh đã mua rồi, anh chỉ chờ để được đeo nó vào tay em.

Hãy về bên anh em nhé.
 Giay dan tuong

Anh mãi yêu em và mãi chờ em.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Mong em sớm quên anh mà tìm sự bình an và hạnh phúc mới

Tình yêu không có thời hạn, chừng nào trái tim còn đập người ta còn yêu. (Karamzin)

 May ao thun quang cao


Có lẽ mỗi người ai cũng có số phận mà ông trời đã dành riêng cho họ, cả anh và em cũng không ngoại lệ. Mình đã là vợ chồng chung sống đầu ấp tay gối hơn 10 năm, đến nay mình đã ly hôn êm đềm theo pháp luật, tuy nhiên tình yêu em vẫn còn đó và nhất là thời gian qua anh đã cố níu kéo van xin và cầu mong em tha thứ, nhưng anh quá tuyệt vọng vì mỗi lần anh thốt lên lời van xin ấy anh đều nhận lấy cái bĩu môi mỉa mai của em, điều đó như ngàn cung tên bắn vào tim anh đau lắm em à...
 Rang su cao cap

Anh biết anh còn yêu em và thật lòng muốn hàn gắn để con mình như những đứa trẻ bình thường khác luôn có đủ cha mẹ yêu thương và sau này con mình không oán trách số phận của nó. Biết vậy nhưng giờ anh biết phải làm sao? Thiết nghĩ trong đời ai mà không sai, không ít lần vấp ngã? Giờ đây anh sẽ không cầu mong em tha thứ nữa, cái anh cần nhất bây giờ là sự cảm thông của con cũng như anh mong con sau này ít oán hận anh và mong em sớm quên anh mà tìm sự bình an và hạnh phúc mới.
Hiện tại anh đang chông chênh, hụt hẵng và nhất là đêm về một mình đối diện với căn phòng trọ lạnh lẽo, thiếu vắng đi mọi thứ…
 Giay dan tuong
Cũng như em phải đối diện với căn nhà mà ngày xưa đầy ắp giọng nói và tiếng cười của anh! Khi chia tay có ai mà không đau khổ… thôi thì tình đã lỡ, duyên không trọn tốt nhất mỗi người tìm cho mình một cuộc sống mới. Anh biết em cũng không thiếu gì người theo đuổi và chấp nhận tương lai cũng như quá khứ của em…Anh cũng vậy trong những tháng ngày xa vắng em, anh hụt hẵng, chông chênh và đau khổ nhất thì cũng có một người con gái không nghĩ gì, không yêu cầu gì ở anh luôn quan tâm an ủi và chia sẻ động viên anh... người đó em cũng đã biết, nhưng em ạ, em và mọi người đã suy nghĩ sai rồi, giữa anh và người đó chưa là gì của nhau cả.
 phutungoto
Nhưng có lẽ ngày mai anh sẽ buông bỏ quá khứ đau buồn này để bắt đầu cuộc sống mới mà không có em và con bên cạnh. Có lẽ rồi đây anh sẽ chấp nhận tình cảm ấy, anh biết đây là sự chọn lựa cuối cùng của cuộc đời anh. Điều anh buồn nhất bây giờ là không mang lại hạnh phúc trọn vẹn cho em và con, ngày mai anh sẽ cố gắng không vấp ngã để mang lại hạnh phúc thật sự với người đã thật lòng chia sẻ với anh trong những tháng ngày anh đau buồn nhất...

Chào em, cầu chúc em mãi an lành và hạnh phúc!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, September 28, 2014

Cả đời tôi sẽ không bao giờ quên được đêm định mệnh ấy

Muốn yêu cho ra yêu một người phụ nữ, ta phải yêu nàng như là nàng phải chết ngày mai

Tục ngữ ả rập


 May ao thun quang cao
Mới vào công ty được ít ngày nhưng tôi đã phải lòng gã sếp trưởng phòng nhân sự của mình. Anh ta hơn tôi 3 tuổi, đã có người yêu, còn tôi từ hai năm nay, chẳng mở lòng được với người đàn ông nào khác kể từ mối tình đầu đổ vỡ. Nhưng không hiểu sao, ngay từ lần gặp đầu tiên, lòng tôi đã “chết” đứ đừ trước anh ta - sếp của mình.

Cứ hết mỗi quý, công ty lại tổ chức một buổi liên hoan nhỏ, tôi mới vào làm, song đúng dịp đó nên cũng nhập hội luôn. Hôm đó anh ta đến từ sớm, tôi đến sau, bước vào không khỏi sững người vì vẻ bảnh bao với chiếc áo sơ mi trắng anh ta mặc hôm đó, trông thật hoàn hảo. Nhìn thấy tôi đến, anh ta săn đón, ân cần rồi giở trò tán tỉnh, và cứ thế, tôi đã bị say anh ta từ lúc nào không hay.

Nếu anh ta thật thà ngay từ đầu thì tôi cũng chẳng đến nông nỗi này, thế nhưng cái thói thích trêu hoa ghẹo nguyệt, tán tỉnh bừa các cô gái mới gặp không cho phép anh ta khai thật rằng mình đã có người yêu. Và tôi là một trong những “nạn nhân” của thói trăng hoa ấy, và đến tận khi mọi chuyện vỡ lở, tôi mới ngã ngửa vì sốc.
 Rang su cao cap

Những ngày sau đến công ty, chạm mặt nhau không nhiều nhưng anh ta có vô vàn lý do để gọi tôi lên phòng làm việc anh ta để bàn “công việc”.

Công việc ư? Việc gì chứ? Anh ta nói ở công ty này tôi chẳng cần phải làm gì, chỉ cần mỗi ngày ăn mặc thật đẹp, rồi đem trà vào phòng cho anh ta là được rồi. Cứ ngày này qua ngày khác, dần dần anh ta bắt đầu tiến gần tới tôi hơn. Anh ta nói anh ta đã yêu tôi từ lâu và muốn tôi làm người yêu. Cũng lúc đang say nắng anh ta nên tôi đồng ý liền, chẳng cần xem xét đúng sai.

Yêu nhau được gần một tháng, một hôm, anh ta mời tôi đi ăn tối, rồi cuối cùng dẫn tôi về nhà riêng và “chuyện ấy” đã xảy ra… Tôi trao thân mình cho gã đểu mà không hề hay biết, thậm chí còn cảm thấy hạnh phúc với những giây phút ngọt ngào ấy cùng anh ta.

Sáng hôm sau, cả hai đều ngủ quên nên dậy muộn hơn 2 tiếng giờ làm việc, cuống cuồng còn chẳng kịp thay đồ, cả hai chúng tôi đều mặc nguyên bộ đồ cũ từ tối qua đến thẳng công ty.

Anh ta lái xe chở tôi cùng đi nhưng đến gần bãi đỗ xe, anh ta bảo tôi xuống xe và chịu khó đi bộ một đoạn không mọi người nhìn thấy lại dị nghị, lời ra tiếng vào e không hay cho tôi. Ban đầu cũng hơi khó chịu vì không hiểu sao anh ta cứ có vẻ gì đó muốn giấu diếm mọi người về mối quan hệ của hai đứa. Nhưng thôi kệ, chắc anh ta có lý do gì đó chưa muốn công khai. Lần này thấy anh ta nói cũng có lý, tôi cũng xuống xe, coi như hai người chỉ trùng hợp đi làm trễ giờ.
 Giay dan tuong

Anh ta vừa đến văn phòng, mọi người đã bàn tàn xôn xao, thì ra những vết son môi của tôi vẫn còn vương lại trên cổ áo của anh ta, sáng nay do đi vội nên không để ý. Tôi cứ kệ coi như không biết chuyện gì.

Như công việc của mọi hôm, đến giờ “mời trà” sếp, tôi vào phòng và nói hết sự việc để anh ta biết. Ai ngờ rằng con người sở khanh ấy lại trở mặt nhanh tới vậy, anh ta quát vào mặt tôi là đồ ngu, thiển cận và thiếu suy nghĩ, rằng tất cả là vì sự bất cẩn của tôi mà hôm nay anh ta vừa bị đi làm muộn, lại vừa bị cả công ty lôi ra làm trung tâm bàn tán. Nói tôi một trận, rồi anh ta bỏ ra ngoài làm gì tôi cũng không rõ.

Khi trở về, không còn chiếc áo vẫn còn vết son của tôi, mà thay vào đó, anh ta mặc chiếc áo sơ mi hoàn toàn mới. Thì ra anh ta vừa đi mua một chiếc áo mới để thay.

Tồi tệ hơn nữa, một lát sau, hình như tiếng đồn lan xa, đến tận tai của bạn gái anh ta, cô ta hùng hùng hổ hổ đến công ty làm ầm ĩ lên một trận.

Rồi một người phụ nữ nhìn bề ngoài thì cao sang, nhưng phẩm chất và lối hành xử lại không có học chút nào. Cô ta đến chửi đổng loạn lên nhưng ai cũng đã quen với điều này, duy chỉ có tôi mới vào, vẫn còn ngây ngô, bỡ ngỡ vì sự hiện diện của cô ta.
 phutungoto

Ngay lập tức trong đầu tôi hiện lên câu hỏi: “Trời đất ơi, từ đâu bỗng xuất hiện một người phụ nữ xưng là “người yêu” của anh ta vậy?”.

Sau này tôi mới biết thì ra mình đã bị lừa, trong khi có người yêu được hơn 2 năm rồi nhưng gã sếp đểu ấy vẫn tán tỉnh tôi. Rất nhiều cô gái trong công ty cũng đã từng vào hoàn cảnh như tôi, có người không may còn bị người phụ nữ kia tóm gọn.

Cũng may cô ta không phát hiện ra tôi, ngay chiều hôm đó, tôi xin thôi việc, tránh xa người đàn trăng hoa ấy để lại làm lại từ đầu.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com