Showing posts with label phim trái tim mùa thu. Show all posts
Showing posts with label phim trái tim mùa thu. Show all posts

Saturday, October 25, 2014

Tôi đang phải trả giá đắt cho sự nông nổi của mình

Khi đẹp trời, người ta dễ quên những lời thề nguyền trong gió bão.
 May ao thun quang cao


Đã bao đêm tôi thầm khóc một mình khi nghĩ tới số phận sao lại nghiệt ngã với tôi đến như vậy? Tôi không dám chia sẻ hay nói với ai về việc mình – một cô gái xinh đẹp nhưng bị trời lấy mất thiên chức làm mẹ.
Cách đây 3 năm tôi gặp Toàn trong đám cưới của anh họ tôi. Tôi đã nghe anh họ tôi kể về ông sếp của mình nhiều, nhưng nay tôi mới gặp anh. Ngay từ lần đầu gặp gỡ tôi đã tự nhủ mình phải lấy được anh làm chồng. Nhưng điều đó có vẻ khó khăn khi anh đã có người yêu một cô bạn gái xinh xắn dễ thương. Rồi tôi cố tình tạo ra một tình huống bất ngờ khi anh bước ra từ nhà vệ sinh va phải, tôi vờ ngã đau đớn. Có vẻ như anh cũng bị vai trần trễ nải của tôi gây chú ý. Từ hôm đó, tôi vờ tới cơ quan anh họ để rủ anh đi ăn trưa, mỗi lần liên hoan cơ quan anh, tôi lại đòi đi theo.

Và tôi đã đạt được thỏa nguyện của mình khi dành được trái tim của Toàn. Ngày nhìn thấy tôi và Toàn bên nhau, người yêu anh - Tâm hốt hoảng. Rồi cô ta tới gặp tôi cầu xin tôi hãy tha cho Toàn, bởi họ đã ăn hỏi và 2 tháng nữa là làm đám cưới. Nhưng lúc đó, tôi đã tàn nhẫn nói rằng “Tôi không thể nhường cái gì của mình cho người khác, tình yêu càng không thể”. Cô ấy đã gạt nước mắt, nói trong tiếng nấc nghẹn ngào “Hạnh phúc đó là chị cướp được từ của tôi. Rồi chị sẽ gặp quả báo”. Nói xong cô ta bỏ đi, bỏ mặc tôi với khuôn mặt đắc thắng. Toàn có buồn về chuyện Tâm nhưng khi nhìn thấy tôi trong bộ dạng sexy, có vẻ anh được an ủi phần nào.

Nói thật, trước Toàn tôi cũng có vài mối tình nhưng tất cả đều tiêu tan nhanh chóng. Những gã đàn ông tôi yêu, người đẹp trai lại không có nhiều tiền, người có nhiều tiền thì lại là những gã lùn xấu trai. Chỉ cặp một thời gian xong tôi lại bỏ. Nhưng Toàn ngược lại, anh đẹp trai, giàu có lại biết chiều chuộng người yêu.
 Rang su cao cap

Từ khi gặp anh, tôi ra sức làm đẹp, lương được bao nhiêu tôi đến spa để tắm trắng, bơm ngực rồi kéo dài chân. Tất cả cũng chỉ muốn giữ trái tim Toàn ở lại bên tôi. Toàn thấy tôi ngày càng đẹp, anh cũng đắm chìm trong men say hạnh phúc. Yêu nhau được 3 năm, Toàn bắt đầu tính tới chuyện cưới xin với tôi. Ngày Toàn cầu hôn cũng là ngày tôi biết mình vĩnh viễn không thể sinh con được.

 
Khi bác sĩ nói tôi vô sinh tôi đã ngất đi, tôi không tin vào những gì mình nghe thấy nữa. Một tuần sau đó tôi không gặp Toàn, tôi thèm được nghe giọng nói của anh, tôi muốn được anh ôm vào lòng. Nhưng tôi lại sợ, sợ nhìn thấy anh tôi lại khóc. Nghĩ là vậy, nhưng sang tuần thứ 2 tôi đã tự tìm đến công ty anh để nói với anh tất cả. Bất ngờ tôi nhìn thấy anh và người yêu cũ đang đứng nói chuyện cùng nhau ở khuôn viên công ty. Lúc đó, lòng tôi dâng tràn nỗi sợ hãi mất anh.
 Giay dan tuong

Hoang mang, lo lắng cuối cùng tôi quyết định “coi như chưa có việc gì”. Tôi cố gắng trì hoãn đám cưới để tự mình chữa trị. Nhưng suốt một năm qua, kết quả vẫn thế, không có biến chuyển gì thêm. Tôi đau khổ, hụt hẫng. Tôi đã đem hết những gì mình tích cop từ khi đi làm để chạy chữa. Nhưng một năm qua chẳng có tiến triển gì thêm, bệnh tình tôi vẫn vậy. Còn Toàn dường như đang chán chường tôi, anh thường xuyên liên lạc và tìm đến người yêu cũ.

 

Đã bao đêm tôi thầm khóc một mình khi nghĩ tới số phận sao lại nghiệt ngã với tôi đến như vậy? Tôi không dám chia sẻ hay nói với ai về việc mình – một cô gái xinh đẹp nhưng bị trời lấy đi thiên chức làm mẹ.
phutungoto

Rồi khi nhìn thấy gia đình người ta hạnh phúc bên nhau, tôi xót xa ân hận. Tôi nghĩ tới tuổi xuân khi tôi từng yêu hai người đàn ông trước Toàn và có những phút giây lầm lỡ. Có những lần phá thai đau đớn trong bệnh viện và những lời khuyến cáo từ bác sĩ “nạo phá thai nhiều có thể vô sinh”. Nhưng tôi đã coi thường, chủ quan lời khuyên đó. Tôi bất giác nhớ tới bài học đầu tiên mẹ dạy khi vào đời “Với phụ nữ trinh tiết chỉ dành cho chồng mình, đừng lầm lỡ con nhé”. Phải chăng tất cả với tôi hiện tại là quả báo, quả báo vì sống buông thả, quả báo vì đã sống không có lương tâm khi cướp đi tình yêu của người khác

Em đã từng là tia nắng sưởi ấm trái tim tôi

Phô tài là hại mình vì có kẻ ghen ghét. Phô sắc là hại mình vì có kẻ cưỡng đoạt. Phô của là nguy vì có kẻ cưỡng đoạt.

 Quan ao cong nhan


Cuối cùng thì cái ngày này định mệnh này cũng đã tới. Ngày hôm nay ở trong đám đông kia em là người xinh đẹp và nổi bật nhất. Em xúng xính trong bộ váy cưới  màu trắng ngà và nắm chặt tay một người đàn ông mà đây là lần đầu tiên tôi biết mặt. Nhìn em bước chân lên xe hoa về nhà chồng, lòng tôi thắt lại, sống mũi thấy cay cay... Vậy là tất cả đã chính thức chấm dứt, vậy là cuối cùng người em chọn vẫn không phải là tôi.

Ngày còn yêu nhau em vẫn thường đùa tôi rằng: “Tình chỉ đẹp khi tình dang dở”, có lẽ nào đó chính là lý do khiến em rời xa tôi?! Cô bé con ngày nào giờ đây đã lớn, trưởng thành hơn cả về suy nghĩ lẫn cách quyết định những lỗi rẽ trong cuộc đời. Nhưng ước gì em cứ ngây thơ như ngày xưa ấy, không bao giờ trưởng thành để cứ mãi ở bên cạnh tôi.
 Sửa máy lạnh

Tôi đã từng hỏi về lý do em đến với người khác trong khi vẫn rất yêu tôi. Khi em rời bỏ người mình yêu để đến với kẻ mà em chỉ có cảm tình thì có lẽ đó là một trò đùa của số phận. Nhưng hơn ai hết tôi hiểu rằng em đến với người đó vì người ta cho em niềm tin, một chỗ dựa vững vàng và một cuộc sống tốt đẹp mà ngay lúc này tôi chưa thể mang lại. Đó không phải là định mệnh mà đó là hiện thực của cuộc sống phải không em. Đã hiểu ra rồi thì tôi chỉ còn biết ngậm ngùi chúc cho em hạnh phúc. Tôi chẳng hề níu kéo bởi biết rõ sự níu kéo của mình cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
 
Người ta vẫn bảo rằng yêu một người nghĩa là sẽ làm mọi thứ để được nhìn thấy người đó sống hạnh phúc, kể cả là việc từ bỏ. Tôi cũng thường nói như thế với bạn bè, nhưng từ trong thâm tâm tôi biết tất cả dường như đều chỉ nhằm biện hộ cho lòng kiêu hãnh và sự kém cỏi của mình mà thôi. Khi đã yêu ai mà không muốn được cùng người mình yêu hạnh phúc mãi mãi. Ai cũng tồn tại trong mình một chút ích kỷ và tôi dám chắc rằng chẳng có chàng trai nào cảm thấy dễ chịu khi thấy người con gái mình yêu sánh đôi cùng kẻ khác đâu.
 phutungoto

Ngày hôm nay tôi cũng không hề có cảm giác dễ chịu. Nhìn em bước đi bên người khác, tim tôi nhói đau, giống như có ai đó đang cầm một cây kim đâm liên tiếp nhiều nhát vào nơi ngực trái, một cảm giác đau đớn không thể thốt lên lời. Ngày vui của em nhưng tôi chỉ dám đứng từ xa và hòa mình vào đám đông để theo dõi. Tôi không muốn em phải khó xử và cũng sợ sẽ không thể kiềm chế được bản thân làm những điều dại dột nếu như tiến đến gần em.

Trong bộ váy cưới màu trắng ngà đó tôi thấy bờ vai của em khẽ rung lên vì lạnh. Mọi người đứng ngoài cứ suýt xoa khen em đẹp, rồi chạy tới bên cạnh để chụp hình kỷ niệm cùng cô dâu nhưng chẳng ai để ý rằng em tôi đang lạnh. Còn người đàn ông đứng bên cạnh thì cứ mải mê nói cười cùng khách khứa mà chẳng hề biết em đang thế nào. Lúc ấy tôi chỉ muốn cởi phăng áo khoác của mình để chạy tới choàng nó lên đôi vai trần của em. Nhưng rồi tôi cũng kịp định thần lại, bởi ngày hôm nay đã chẳng còn giống hôm qua…
 
 Giay dan tuong

Tôi chỉ biết trách thầm em rằng tại sao đến giờ phút này mà vẫn còn khiến tôi phải lo lắng. Em đã nắm tay người khác bước đi, vậy nên nếu người ấy quên thì em phải tự biết lo cho bản thân mình. Em quyết định lấy chồng vào giữa mùa Đông rét mướt, lại chọn tổ chức lễ cưới vào đúng ngày bầu trời chẳng có bất kỳ tia nắng nào. Có thể đó chính là một dấu hiệu cảnh báo, rằng từ nay về sau tia nắng ấm áp đã mãi mãi tan biến khỏi cuộc đời tôi.

Nhưng thôi, điều gì không thể thuộc về mình thì tôi sẽ cố gắng xếp nó vào kỷ niệm. Bởi dù tôi có nuối tiếc hay mơ tưởng thì hiện thực vẫn không thể thay đổi được nữa rồi. Em hãy sống trọn tình trọn nghĩa vì người mà em đã quyết định chọn làm chồng. Còn tôi, có lẽ chúc em hạnh phúc và bản thân cũng cố gắng sống hạnh phúc là những gì tốt nhất mà tôi có thể làm.

Thursday, October 9, 2014

Cách để ta hạnh phúc, dù giản đơn...

Người ta có thể yêu một người nồng nàn, nhưng cảm giác ấy cũng không thể trốn tránh thời gian mà 

bỗng dưng phai nhạt.

May ao thun quang cao


Có những lúc kiệt sức khi công việc cứ nhấn chìm ta trong chuỗi stress triền miên cùng những khó khăn vô phương tháo gỡ, ta tự an ủi rằng, vẫn còn nhiều người chỉ mong có việc gì đó để làm, dù công việc ấy chẳng mấy dễ chịu.
Có những lúc mỏi mệt khi chăm con ốm, bực bội khi con ngỗ nghịch, hay căng thẳng với những gút mắc chuyện chồng con, ta nghĩ đến những người bạn độc thân đang mơ về một mái gia đình (dù mái gia đình ấy cũng có lúc ấm, lạnh) hay những người đang mỏi mòn tìm kiếm một đứa con với biết bao tốn kém, gian nan.

Rang su cao cap




Không hiếm khi ta khó chịu với ngôi nhà chật chội, tối tăm của mình, nhưng so với những người phải chọn mái hiên bên vệ đường làm nơi trú ẩn, ta vẫn giàu có khi có chỗ che mưa, trú nắng hay ấp ủ ta giữa cái lạnh mùa đông.
phutungoto

Ta luôn tự ti với nhan sắc “có hạn” của mình và luôn e ngại khi phải xuất hiện trước đám đông vì hạn chế trong kỹ năng giao tiếp, nhưng ngẫm lại, cha mẹ đã cho ta một hình hài vẹn nguyên, khỏe mạnh, ta có khả năng diễn đạt bằng ngôn ngữ bình thường là đã (may mắn) “lành lặn” hơn biết bao người khuyết tật rồi.
 sua may nuoc nong

Đôi khi, ta cũng ngước lên để thấy những gì mình đang có chưa là gì so với cuộc sống đang cuộn chảy trước mặt, để không vội tự mãn, bởi ta cần phải cố gắng, nỗ lực nhiều hơn, để không bị tụt lại phía sau, nhưng ta thường nhìn xuống, để thấy mình vẫn còn may mắn hơn rất nhiều người. Biết bằng lòng với những gì đang có cũng là một cách để ta hạnh phúc, dù giản đơn...


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

“Đừng nhận lời yêu ai đó chỉ vì mình cô đơn”

.Im lặng...
 Là một cách để giấu cảm xúc.
 Là thể hiện tận cùng của nỗi đau.
 Là nơi cất giấu mọi bí mật.
 Là khi tức giận không nói lên lời..
 Và đôi khi là một hình phạt đối với ai kia...
 Hãy im lặng để suy nghĩ về mọi thứ xung quanh mình .


Quan ao cong nhan


Đang mơ màng ngủ, chuông điện thoại di động đổ dồn. Theo thói quen, em chụp lấy cái điện thoại, nhìn ngấu nghiến màn hình. Một số lạ tiếp thị chăm sóc da. Em trả lời ậm ừ, tắt máy, đặt điện thoại xuống mà lòng buồn tênh.
Em thèm lắm cảm giác mỗi sáng mai thức dậy, có ai đó nhắn một cái tin nhỏ chúc ngày mới tốt lành. Hay những đêm dài sâu hun hút, khi ngủ gà gật bên máy tính, có ai đó nhắc nhở: “Ngủ sớm đi em”. Dường như đã rất lâu, em không nhận được những lời hỏi han, quan tâm của anh. Người mà từng một thủa, em tưởng là mối tình đầu và cũng là tình cuối của em.


Ở tuổi 29, không còn trẻ để đón nhận những tình yêu vồ vập, vội vã, lãng mạn như ngày đôi mươi. Em chờ đợi một bờ vai vững chãi, một người đàn ông đủ điềm tĩnh để bên em những khi em cô đơn, trống vắng, khi em quay quắt trong những mớ bòng bong rắc rối của cuộc đời. Và em đã gặp anh vào một ngày em đang thấy trống trải, cô đơn và buồn nhất.

Sửa máy lạnh


Lần đầu tiên chúng ta trò chuyện, anh nhìn sâu vào mắt em, hỏi dò: “Mối tình đầu của em thế nào?”. Em bối rối, im lặng vài dây, cố lật lại ký ức để tìm xem mối tình đầu của mình ở đâu. Nhưng dàn trải trong trí nhớ rơi rớt ấy chỉ là những rung động thoáng qua của một thời vụng dại, xa vắng đã đi qua cuộc đời, tuổi xuân em từ rất lâu. Và em nhận ra mình chưa từng yêu ai thật sự. Anh đặt vào môi em một chiếc hôn nhẹ, thay cho một lời an ủi. Em cười buồn: “Thành phố giấu anh kỹ quá. Em tìm mãi không ra”. Anh bảo mình có trốn đâu, chỉ đi loanh quanh gần em. Em nghĩ đến những ngày cuối tuần sẽ không phải ngồi hàng giờ liền bên máy tình, gặm nhấm từng con chữ như loài dơi gặm nhấm đêm thâu. Em sẽ bước ra bên ngoài bằng những nụ cười hạnh phúc. Vì em tin có một người đàn ông đang lặng lẽ chờ em trước cửa nhà, đón em bằng những nụ cười dịu dàng.

Nhưng chính em để sự tưởng tượng nhấn mình xuống tận cùng nỗi cô đơn. Em nghe lòng thổn thức khi những chiều thứ bảy trôi qua trong cô quạnh. Điện thoại chẳng mấy khi đổ chuông, trừ những cuộc gọi hỏi thăm của ba mẹ và chị gái. Em chờ…trong một niềm tin mơ hồ.
phutungoto

Vì sao anh không nhắn tin, không điện thoại cho em? Em tự hỏi và dằn vặt mình bằng những câu hỏi ngốc nghếch và chợt nhận ra trong lòng mình cũng đang nhạt dần gương mặt anh. Nụ hôn hững hờ ngày nào đã loãng dần trong trí nhớ của em. Vì sao em luôn tự hỏi, anh không đến gặp em? Nhưng em không nhận ra từ rất lâu, thẳm sâu trong trái tim mình, em cũng không hề mong muốn gặp anh. Cảm giác cô đơn, trống vắng khiến em nghĩ đến việc phải trò chuyện với một ai đó nhiều hơn là việc để trái tim kiểm chứng nỗi nhớ ai đó. Một người bạn thân từng nói với em: “Đừng nhận lời yêu ai đó chỉ vì mình đang cô đơn”. Có khi nào buổi chiều mưa, khi anh đặt lên môi em nụ hôn nhẹ nhàng, lòng anh cũng đang khóc trong cô đơn. Và chính bây giờ anh nhận ra mình không còn cô đơn nữa nên tình yêu cũng đã tan theo nỗi buồn và sự trống vắng của anh.

Giay dan tuong


Chiều nay, trời nắng hầm hập. Chậu hồng tỉ muội vặn mình ngoài cửa sổ đón nắng. Những bông hoa đã rũ xuống, cánh mềm nhũn nhẵn. Đất trong chậu khô rang, nứt xé. Đã lâu rồi, em không tưới nước cho chậu hoa. Khi đã trồng cây thì phải chăm sóc cây mới phát triển được. Màn hình điện thoại sáng lên. Không còn cảnh vội vã vồ lấy điện thoại như người câu cá nhanh tay giật cần khi thấy chiếc phao chìm đáy, em lắng nghe tiếng chuông đổ thật dài cho đến khi tắt hẳn. “Em đang làm gì vậy?”. Hai tuần rồi, em mới nghe giọng nói từng làm em chộn rộn, khát khao. “Lâu rồi, em không chăm sóc chậu hoa hồng. Nó chết rồi anh à! Từ ngày em trồng chậu hoa ấy, nó không lớn được chút nào. Vậy mà nay lại chết”, em buông giọng buồn bã. Ở đầu dây bên kia là một chuỗi im lặng kéo dai. Và đó cũng là lần cuối cùng, em nói chuyện với anh.

Sáng cuối tuần, không ai hẹn hò cà phê, không một tin nhắn hỏi han, quan tâm. Em đến quán cà phê quen thuộc, cùng cô bạn thân nhấm nháp li cà phê. Chiều cuối tuần, em lang thang nhà sách, cặm cụi bên những cuốn tiểu thuyết trữ tình lãng mạn. Tối cuối tuần, em đạp xe loanh quanh thành phố. Một cảm giác nhẹ nhàng, ấm áp lan tỏa khắp tâm hồn. Em không còn thấy nặng nề, buồn tẻ khi phải ngồi hàng giờ trong căn phòng vắng chỉ để chờ nghe những tiếng chuông điện thoại tin nhắn khô khốc. Giờ đây, em mới cảm nhận được sâu sắc điều cô bạn gái từng khuyên: “Đừng nhận lời yêu ai đó chỉ vì mình cô đơn”.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Chỉ là một giấc mơ

♥ Đừng mang cho ai đó hơi ấm
….Rồi sau đó bỏ đi
 ♥ Đừng mang cho ai đó niềm tin
….Rồi sau đó lừa dối
 ♥ Đừng mang cho ai đó hi vọng
….Rồi sau đó đập tan
 ♥ Đừng nói yêu ai đó
….Rồi sau đó nói chỉ là ngộ nhận
 ♥ Đừng hứa mãi bên ai suốt đời
….Rồi sau đó tay trong tay vs người khác.♥♥♥♥
May ao thun quang cao


Cuộc trò chuyện của chúng tôi sôi nổi dần quanh các đề tài văn học rồi âm nhạc. Khi chuyển sang đề tài tình yêu là lúc cả hai bắt đầu rơi vào cơn say. Một cơn say không chỉ vì chất cồn mà còn vì một cảm giác rất lạ bắt đầu xuất hiện trong mỗi người.
Tốt nghiệp đại học, tôi có việc làm phù hợp, ổn định và được thăng tiến. Tuy vậy, dù có nhiều đàn ông theo đuổi, tôi vẫn chưa tìm được “một nửa” của mình.

Một hôm, công ty tôi mở tiệc chiêu đãi đối tác tại một nhà hàng lớn. Sau bữa ăn sang trọng, bàn ghế được xếp lại, dành chỗ cho cuộc khiêu vũ. Nhạc vừa nổi lên, các đôi dìu nhau ra sàn nhảy. Chỉ còn tôi với một người đàn ông của công ty đối tác ngồi cạnh nhau tại bàn. Anh không đẹp trai, nhưng có vẻ cương nghị, trầm tĩnh. Mỉm cười thân thiện, anh hỏi sao tôi không ra sàn. Tôi thú thật là không biết nhảy. Anh gật đầu: “Cô và tôi giống nhau”.

Rang su cao cap



Anh rót cho tôi một ly sâm banh: “Nào! Cụng ly vì sự giống nhau”. Có lẽ vì ánh đèn mờ ảo, vì tiếng nhạc dìu dặt và những ly rượu sâm banh mà tôi cảm thấy lâng lâng. Cuộc trò chuyện của chúng tôi sôi nổi dần quanh các đề tài văn học rồi âm nhạc. Khi chuyển sang đề tài tình yêu là lúc cả hai bắt đầu rơi vào cơn say. Một cơn say không chỉ vì chất cồn mà còn vì một cảm giác rất lạ bắt đầu xuất hiện trong mỗi người. Đó là cảm giác như mình vừa gặp lại một người rất thân thiết bị thất lạc từ lâu. Ngồi trong một góc khuất nên không ai để ý đến chúng tôi. Tôi và anh bỗng chìm đắm trong cảm giác mộng mị, yêu đương và hạnh phúc. Nửa say nửa tỉnh, tôi vòng tay ôm anh mà không biết mình đang bắt đầu một trò chơi nguy hiểm. Anh cũng vào cuộc bằng cách nhẹ nhàng kéo tôi về phía anh, chỉ để nhìn vào mắt tôi, say đắm...

Một lúc sau, tôi nhận ra mình đang ở trong vòng tay anh, nhưng không phải trong nhà hàng mà ở ngoài sân. Trong bóng tối đồng lõa của một cây cổ thụ rậm rạp nào đó, môi tôi đang gắn chặt vào môi anh. Một cái gì đó thật êm ái, hết sức nhẹ nhàng, hết sức diệu kỳ khiến cả người tôi run bần bật. Vòng tay xiết chặt và mùi thơm dịu nhẹ từ tóc, từ môi anh làm tôi ngây ngất. Chúng tôi chỉ rời nhau ra trong tiếc nuối khi có tiếng sếp gọi tôi…

Những ngày sau đó, tôi luôn nhớ đến anh. Nhớ đến ánh mắt say đắm và nụ hôn ngây ngất của anh. Nhiều khi, tôi như người mất hồn, chợt nhớ, chợt quên. Có lúc, đang làm gì đó, tôi ngồi thừ ra, thẫn thờ. Trước mắt tôi luôn hiện ra hình ảnh anh, người đàn ông xa lạ mà ngay cả cái tên tôi cũng không biết ấy. Tôi tin rằng, anh cũng rất nhớ tôi, nhớ khoảnh khắc kỳ ảo đã có đêm ấy. Thế nào anh cũng tìm cách liên lạc vì anh biết địa chỉ công ty tôi. Tôi sẽ chờ anh.
sua may nuoc nong

Song, ngày qua ngày, anh vẫn bặt tin. Nỗi nhớ điên cuồng khiến tôi quyết định đi tìm anh. Tôi đến công ty đối tác, lân la dò hỏi và tìm đến được phòng anh. Tim tôi đã rung lên những nhịp đập rộn rã khi nhìn thấy lại khuôn mặt thân thương ấy. Song, hoàn toàn trái ngược với dự đoán của tôi, anh đón tôi với vẻ lịch sự nhưng lạnh nhạt của một người xa lạ: “Tôi thấy cô rất quen! Hình như chúng ta đã gặp nhau”.



phutungoto



Giây phút ấy, đất dưới chân tôi như sụp đổ. Anh đã quên thật hay chỉ giả vờ quên? Nhìn sâu vào đôi mắt đang nhíu lại, ưu tư và suy ngẫm của anh, tôi chợt nhận ra, khao khát và say đắm đêm ấy vô nghĩa với anh. Sau này, tôi biết anh không chỉ có gia đình mà còn là một người chồng rất yêu vợ, thương con.

Hóa ra, tất cả những gì mà tôi tưởng tượng, suy diễn, nâng niu suốt những ngày qua, chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ mà đến tận bây giờ, mỗi khi nhớ lại, trong tôi vẫn còn nguyên những cảm xúc lẫn lộn, vừa ngọt ngào say đắm vừa cay đắng tuyệt vọng…



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, October 5, 2014

Đừng để ai cũng đến rồi đi khiến đời mình chỉ mãi là trạm dừng chân...

Có lúc, hôn nhân là duyên số, ngoài tình yêu, có lẽ còn có sự nương tựa rất thực tế nữa.


May ao thun quang cao


Có lẽ trong đời, người con gái sẽ phải gặp 5 chàng trai này. Mỗi chàng đến vào một thời điểm khác nhau với một vai trò khác. Đó là những ngày nàng nếm hết bao nhiêu vị cuộc đời.
Ngày lãng quên
Ngày nào đó ta gặp lại nhau giữa nhân gian vô thường...
Một ngày nào đó, chỉ có thể nhìn nhau rồi giả vờ không thấy, cất bước đi, ta có làm được không? Tôi cười xòa khi nhìn thấy chàng cố gượng vài ba nét cười khi bất chợt nhìn thấy tôi. Cô nàng cạnh bên bẽn lẽn khoác tay chàng đủ để tôi hiểu rằng nàng đang xác định lãnh thổ: "Chàng ta là của tôi rồi đấy!"
À, chàng ta đã là của cô - người khác, không phải tôi!
Cái khoác tay ấy dễ thương quá, tôi có thể cảm nhận rõ mồn một khi đôi bàn tay nàng vòng qua trọn bắp tay chàng, tay còn lại cuốn trong đôi tay to quá khổ ấy. Tôi biết tay chàng săn chắc đến mức độ nào, tôi biết hết. Bởi có gì lạ đâu, tôi cũng đã từng cơ mà. Ngày xưa, lúc chàng vẫn còn là của tôi, cũng cuốn quýt như thế, tôi nũng nịu ôm cánh tay chàng cứ như đứa bé cần chiếc gối ôm trước khi ngủ cho thật ngon. Nhưng nàng à, kể vậy thôi, chứ tôi quên rồi! Quên cuộc tình ngắn ngủi của chúng tôi đã từng tươi màu ra sao, quên luôn lúc chàng ta dối tôi mà đến với nàng như một con ong cuồng nhụy mới như thế nào. Tất thảy tôi quên rồi. Giờ chàng ta là của nàng, ừ! của nàng...
Rang su cao cap

Ngày tiếc n​uối
Hôm đó, một ngày tưởng chừng như mưa. Bên anh, tôi tưởng chừng như mọi đau thương với tình cũ lụi tàn đâu mất. Vì đâu nhỉ, vì anh với tôi chẳng đơn thuần là tình thương trai gái, tôi với anh như bọt biển, trắng xóa một dãy nhưng chạm bờ lại tan tành, biến mất. Với tôi, tiếng hát anh chữa lành bao vết thương đang cứa lòng. Anh đến lúc bao nhiêu buồn vui cuồn cuộn cấu xé tâm can cô gái bé nhỏ. Tưởng chừng như tìm được chiếc phao cứu sinh ngay tận những phút giây cuối cùng đối mặt giữa sống và chết trên mặt biển mênh mông. Anh vuốt ve nỗi buồn bằng những cách rất riêng. Tôi có hư đến mức nào, anh cũng vuốt vài cọng tóc con rồi mỉm cười. Tôi rớt nước mắt, anh hôn vào khóe mi. Tôi rách da, anh vuốt ve vết sẹo. Tôi cần một bờ vai, anh ôm tôi vào lòng. Và chẳng phải là yêu. Với anh, tôi ríu rít:" Anh, đám cưới em anh sẽ tặng gì? Em muốn cái bàn trang điểm xinh đẹp để em soi mỗi ngày được không..."
Giay dan tuong
Tôi tìm thấy anh, thế đấy, hơn cả là yêu. Nhưng rồi cái ngày tưởng chừng như mưa ấy, anh từ chối cõi đời để lại tôi như một con ngốc giữa dòng vô vị. Cho đến khoảnh khắc cuối cùng, anh biến chuyện chúng tôi thành ngọn bồ công anh bốc hơi lên thiên đường. Cho đến khoảnh khắc cuối cùng, tôi đã không kịp nhìn thấy anh. Cho đến khoảnh khắc tôi quên anh, là lúc cuối đời!

Ngày ngông cuồng
Tôi gặp bạn ấy khi lòng đã nguội lạnh với bao lời nhắn nhủ ve vởn nhau. Lúc tôi cho mình vài phút giây không ngoan hiền, tôi mặc chiếc đầm ngắn củn cỡn ôm gọn cơ thể, đôi mắt cong vút bởi những đường đen ngòm của cây chì kẻ mắt. Tôi rít thuốc, tôi nhắm nháp bia, tôi chẳng thèm quan tâm xung quanh còn có ai. Chỉ miên man với bao suy nghĩ trong đầu. Tôi cho bạn ấy nhìn thấy cái vẻ bất cần đời đầy quyến rũ của một cô gái nổi loạn. Bạn ấy bắt chuyện, bạn ấy cười đùa. Hôm đó tôi dễ tính cho bạn ngồi cùng bàn, uống cùng bạn chẳng cần biết bạn là ai. Vậy đấy, thì ra mở lòng một chút cũng không chết ai, điên cuồng một chút đôi khi cũng thú vị. Những lúc tôi khác mình, tôi chua ngoa, tôi lại tìm bạn ấy. Bạn chỉ thấy tôi buồn rũ rượi chứ chẳng thể biết nguồn cơn bao nhiêu nỗi đau ấy từ đâu. Không mối quan hệ rõ ràng, không tra hỏi chỉ cần nhau trong những khi không ngoan hiền, ngồi đó cùng nhau, uống vài giọt nồng, tán tỉnh nhau, hôn nhẹ hay chỉ là liếc nhìn nhau. Rồi mai lại bắt đầu một ngày làm việc trong cuộc sống của riêng nhau.
Mai, tôi lại mặc váy dài, lại đeo kính, lại đoan trang, nhã nhặn chào chào hỏi hỏi. Mai,tôi lại không biết uống rượu. Mai, tôi lại khó chịu khi nghe mùi thuốc lá ở đâu đó. Mai, tôi lại chỉ chào hỏi mấy câu xả giao khi vô tình gặp bạn ấy.
Vậy đấy, chúng tôi chỉ là những ngày ngông cuồng của nhau.

Ngày nhận lấy
Ngày tôi gặp em, lâu lắm rồi. Em là cơn gió nhẹ nhàng nhất từng đến với tôi. À mà không, tôi mới là gió. Tôi cần em chỉ những lúc tôi rã rời nhất. Em đứng đó, nhìn tôi đau thương, nhìn tôi hạnh phúc. Tôi chạy đi trăm miền, than thở với trăm người, thương yêu đủ mùi rồi tôi mệt, tôi lại chạy về với em. Em lại yêu tôi, như cái thuở ban đầu. Tôi tưởng, đàn ông như em trên đời chết hết rồi. Vậy mà đấy! Em vẫn sống, vẫn yêu,vẫn đợi tôi. Tôi cứ tưởng em như bình thủy tinh ai đó cố công làm ra để tôi thấy lòng em thanh đến độ nào. Rồi tôi thương em, nhưng tôi ngại, tay tôi chạm vào rồi thì em vỡ mất còn đâu!
phutungoto
Em đến với tôi như ai đó thương tình thấy tôi đau thương đủ độ, nên kêu đến một người cho tôi giày vò. Tôi biết tôi chẳng thể nào đủ can đảm nắm lấy tay em nhưng sao nhỉ. Tôi thành thật, rằng tôi ích kỷ, biết em là bến chờ nên tôi cứ yên tâm đi, yên tâm đánh nhau với xúc cảm của mình, với những người khác. Vì sao hả em? Vì sao người làm đau tôi rồi tôi lại làm đau em. Tôi đau như cứa máu thì em cũng chẳng thể liền da, tôi biết chứ, vậy mà tôi cứ giả vờ như không. Phải chi hả em, phải chi em đừng thương tôi bao dung như vậy,phải chi em đừng kiên trì chờ đợi, phải chi em hư đốn như bao nhiêu người. Thì tôi có đến mức phải dằn vặt vậy không. Người tôi đau thương quá rồi, có còn trong trẻo dành nguyên vẹn tình cảm cho em được đâu. Tôi chưa đàn bà nhưng hồn tôi đã thành bà lão rồi, còn em thanh tân như vậy. Làm sao tôi không xót mà chạm vào em đây. Nếu không phải là tôi, chắc cuộc sống em đã giản đơn và hạnh phúc từ lâu rồi...
Ngày đăng đắng ngòn ngọt
Tình cờ tôi gặp người, người - ừ thì người! Người chẳng khác gì những người khác, gặp nhau cũng chỉ là tình cờ. Rồi cũng tình cờ tôi ngồi sau xe, chiếc moto vút đi một loáng, người cho tôi hít cái khí lạnh bấy lâu tôi thèm. Người đỡ giùm tôi chiếc áo khoác khi chúng ta vừa vào quán. Chúng ta từ người lạ trở thành người quen. Người cũng có một bắp tay cuồn cuộn, một cơ thể ấm nóng, lâu lâu lạnh tê tái, người cho tôi mượn nhờ túi áo khoác da. Bỗng nhiên tôi thấy mình muốn ôm người lạ, muốn nép vào lưng, muốn lâu lâu úp mặt vào lòng. Thế nhưng mà vì sao?
Tôi hiểu với người tôi chưa phải đến độ thương, vậy thì là cái gì? À thì ra tim tôi mệt mỏi, muốn tìm một chút hơi, muốn dựa dẫm, muốn thôi tiếp tục giả vờ mạnh mẽ rồi. Mấy câu chuyện buồn rồi thì cũng đạt được mục đích của nó, ăn mòn da thịt tôi khiến tôi lại muốn mình chỉ là cô nàng ẻo lả, phải than thở, phải thể hiện niềm thương với một bờ vai khác. Hình như đơn độc bảo chán tôi rồi. Lòng tôi cần, nhưng chẳng phải cần người, mà cần những cử chỉ yêu thương. Và thế là người xuất hiện, đúng đó, ngay chỗ đó! Nhìn cơ thể người tôi thấy nó gần gũi và an toàn. Rồi tôi muốn gần người đôi phút hơn nhưng chẳng phải là đam mê xác thịt, chỉ đơn thuần muốn ở cạnh người dưng, muốn được ôm từ đằng sau, muốn được vuốt tóc con, muốn được tay đan tay. Không phải để yêu mà để thôi đơn độc.
Nhưng làm sao chỉ một ngày gặp gỡ mà nhớ hết nhau, người có phải người thương đâu mà hiểu lòng mình. Rồi chúng tôi lại xa nhau, như người dưng qua đường. Cũng chẳng biết bao lâu nữa mới lại được gặp nhau, mà gặp nhau rồi chẳng biết còn có thể gần nhau. Vậy đấy, có những người chỉ mang lại rung động trong nhau chỉ trong một vài khoảnh khắc, sau khoảnh khắc ấy ta biết rằng mình chỉ là hai đường thẳng khác nhau...
--
Tôi đã có năm ngày như thế!
Trong mỗi con người, ai cũng có vài khoảng ngày nhung nhớ và ít nhất sẽ gặp 5 chàng trai khác lạ - những người mà mỗi khi ngẫm lại, nàng đồng ý xếp họ vào một trục thời gian trên hành trình của cả cuộc đời nàng. Trước khi tìm thấy được tình yêu cuối cùng, con gái sẽ gặp một kẻ xấu- một người tri kỷ- một người cùng hư hỏng- một người chịu thiệt thòi và một người dưng khi mệt mỏi.
Nhất thiết, nàng sẽ gặp được một chàng trai đủ xấu xa gây cho nàng bao nhiêu đau đớn ngỡ như là tận cùng. Cứ tưởng xa chàng ta rồi ngàng sẽ không sống nổi, nhưng thời gian trôi qua, rồi một ngày nàng sẽ nhận ra chàng chỉ là người yêu cũ, lướt qua nhau như hai kẻ vô hình. Sẽ có những ngày lành lạnh quay lưng đi đểlãng quênmột vài thứ không đáng nhớ, lãng quên mối tình đau ứa máu mà tiếp tục bước đi. Có chăng "một ngày" ấy kéo dài bao lâu và nỗi đau hằn sâu bao nhiêu. Con gái, đâu thể yếu đuối hoài, rồi cũng sẽ có lúc dứt khoát mà ra đi dẫu trong lòng đẫm nước mắt. Rồi có lúc đâu đó vô tình gặp lại người yêu cũ tay trong tay bên tình mới. Rồi thì phải làm sao? Dù cho lòng có lại rúng động khi bắt gặp gương mặt quen, có nhung nhớ đôi bàn tay ấy cho đến cỡ nào thì cũng xin hãy nhớ rằng: "Chàng đã là của người ta!". Những thứ đã vứt bỏ đi rồi, dù có tiếc cũng đừng nên nhìn lại. Tương lai con gái còn đầy đặn thế kia mà...
Và rồi cuộc đời con gái sẽ có những lúc tưởng chừng như đau thương qua đi rồi sẽ chỉ đến những ngày vui. Nhưng biết làm sao khi lại tiếp tục chạm đau thương, mà còn là chia ly cách biệt. Con gái ít nhiều sẽ gặp được một người còn hơn cả tri kỷ mà với họ, nàng chỉ có những ngày được bộc bạch hết nổi lòng. Với họ, con gái sẽ chỉ như một cô bé con yếu đuối mỏng manh. Không chắc rằng họ sẽ là của cô, nhưng họ luôn bên cô lúc cô cần. Nhưng đâu hạnh phúc nào quá dễ dàng, nếu anh không phải dành cho cô thì tất nhiên anh sẽ biến mất. Con gái sẽ nếm trải nỗi đau còn thống khổ hơn cả tình cũ. Bởi lẽ yêu nhau, nhìn nhau mà không thể bước đến bên nhau chỉ là nỗi đau ly biệt, nỗi đau lớn hơn gắp trăm lần mới chính là tử biệt. Nếu có tiếc nuối, xin hãy chỉ tiếc nuối với những niềm đau lớn không thể cứu vãn.
Rồi một khi đã ghìm lòng quá mức, con gái sẽ phải ngông cuồng. Đôi khi, đôi khi nàng sẽ trái tính mà buông thả, trong cuộc đời nàng sẽ gặp thêm một anh chàng nữa. Hay chỉ là những phút yếu lòng muốn được che chở, ôm ấp từ người dưng. Nhưng qua rồi những giây phút đó, con gái vẫn lại là mình, vẫn tiếp tục cắn răng với bao nhiêu ký ức dù cho bạc màu vẫn còn đau. Con gái mà, tổn thương rồi thì khó mà lành lặn, khó mà nguyên vẹn ngây thơ cười trong trẻo. Vậy nên nếu lỡ cuộc đời có vẻ thêm chút bất công vào phần mình thì hãy cứ buông mình đôi phút. Để tâm thái nhẹ nhàng hơn, để bao nhiêu xúc cảm lâu ngày dồn nén có nơi mà trút ra như mưa.
Thế nhưng mà đời cũng cay lắm, con gái đau vì người nhưng cũng sẽ làm đau một người khác. Trong cuộc đời mình, con gái ít nhất sẽ gặp một chàng trai đủ tốt, đủ yêu thương cô nhưng cô lại bỏ lỡ. Biết làm sao được, thói quen không quan tâm vì đã có người luôn chấp nhận đợi chờ khiến cô gái cảm thấy hối tiếc cả đời vì bản thân ích kỷ làm đau người khác.
Vậy đấy, cái vòng luẩn quẩn: đau- chữa lành- quên đau- làm đau người khác. Rắc rối nhỉ, thì ra đời nhiễu lòng chỉ bởi những thứ vô vị này. Chỉ mong trước khi gặp bến đỗ cuối cùng của cuộc đời, con gái sẽ nếm trãi hết bao nhiêu thứ cay mặn này! Để rồi nhìn, rồi thấu, rồi trân trọng người đáng trân trọng, thương người đáng thương. Sau những chông gai phải biết vững lòng mà nhìn mà soi, cho thấu cho tận tường. Đừng để ai cũng đến rồi đi khiến đời mình chỉ mãi là trạm dừng chân đôi phút mà không phải sân ga cuối cùng.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Không phải người con gái nào cũng đủ mạnh mẽ để đối mặt với cô đơn

"It’s like once you’ve been hurt, you’re so scared to get attached again. you have this fear that every person you start to fall for, is just going to break your heart again."
 Quan ao cong nhan


Nhiều cô gái ngoan ngoãn, tốt nết, trải qua không ít mối tình nhưng lại chẳng đi đến đâu. Vậy đâu là lý do khiến họ thất bại trong tình yêu?
Quá yêu
Nhiều cô gái xinh đẹp, tốt tính chấp nhận ở bên cạnh người đàn ông của mình mà không bị ràng buộc bởi bất cứ điều kiện gì, đơn giản bởi họ dành rất nhiều tình cảm cho người ấy. Tình cảm đó sâu sắc, chân thành chứ không phải thứ tình yêu hời hợt, một sớm một chiều.
Cũng chính vì quá yêu mà nhiều cô gái ngoan, tốt nết trở nên mù quáng trong tình yêu. Cô ấy không nhận ra được mối quan hệ của mình có vấn đề, mình bị tổn thương quá nhiều khi yêu, tình yêu cản trở đến cả sự nghiệp, các mối quan hệ khác của bản thân... Hậu quả của việc yêu quá nhiều là những người con gái này sẵn sàng chấp nhận mọi sai lầm của người mình yêu, để rồi một mình phải gánh chịu đau khổ, bất hạnh.
Sửa máy lạnh
Nghĩ có thể thay đổi người mình yêu
Lại có những người con gái thất bại trong tình yêu bởi suy nghĩ tình yêu của mình đủ lớn mạnh để thay đổi người ấy. Rốt cục, họ làm mọi thứ để nửa kia trở thành người tốt hơn nhưng lại không có được kết quả như mong đợi. Càng hy vọng người yêu thay đổi thì những cô gái đó càng làm tổn thương chính mình. Và tất cả những gì họ thu được là thời gian, cuộc sống bị xáo trộn hoàn toàn bởi ý nghĩ một ngày nào đó bạn trai sẽ hiểu được tình yêu của mình trao gửi.

phutungoto

Sợ cô đơn
Không phải người con gái nào cũng đủ mạnh mẽ để đối mặt với cô đơn. Nhiều cô gái vừa chia tay đã vội yêu người khác vì không chịu được cuộc sống buồn tẻ, lạnh lẽo khi thiếu vắng người đàn ông bên cạnh. Với họ, cuộc sống độc thân thật đáng sợ nên họ vội vàng yêu hoặc chọn duy trì tình yêu "có vấn đề" hơn là sống một mình. Đó cũng là một trong những lý do không ít cô gái ngoan ngoãn, tốt tính mà hay gặp thất bại trong tình yêu.
Cảm giác bất an
Bên cạnh những cô gái sợ cảm giác cô đơn thì có những người lại luôn thấy bất an nếu sống một mình. Họ luôn ám ảnh bởi suy nghĩ sống một mình, làm một mình sẽ không an toàn. Họ không chắc chắn về mọi thứ sẽ làm nếu như rời khỏi đàn ông, dù người đàn ông đó không thật lòng yêu họ. Và dù mối quan hệ hiện tại "dở tệ", họ vẫn muốn duy trì vì nghĩ ít nhất mình vẫn có một nơi dựa dẫm, che chở.

Không muốn làm tổn thương người mình yêu
Có những người phụ nữ yêu tha thiết, họ yêu mà không đòi hỏi sự đáp lại, chăm sóc tận tình và quan tâm đến người đàn ông mình yêu. Nhưng trớ trêu thay mọi sự trao đi lại không được đáp lại bởi đó chỉ là tình yêu đơn phương, người họ yêu không dành tình cảm cho họ. Đó là những người phụ nữ quá tốt bụng và bao dung. Bất chấp người đàn ông kia luôn đối xử tàn nhẫn nhưng họ vẫn yêu vì không muốn làm tổn thương người họ yêu.
Những người phụ nữ ấy chấp nhận sống lặng lẽ bên cạnh người đàn ông họ yêu và ngày đêm mơ ước một lúc nào đó, người ấy sẽ đáp lại tình yêu của mình.
Có quá khứ tươi đẹp với người ấy
Một nguyên nhân khác khiến nhiều cô gái ngoan ngoãn, tốt tính vẫn thất bại trong tình yêu chỉ vì họ đã ở trong mối quan hệ tuyệt vời với người đàn ông của họ suốt một thời gian dài. Và hiện tại, họ vẫn sống với quá khứ tươi đẹp đó, cho dù thực tế mối quan hệ đang đối mặt với nhiều trục trặc.
Họ không chấp nhận được hiện thực người mình yêu đã thay đổi, đang lạm dùng mình, không còn quan tâm đến mình như trước kia nữa... Cứ thế họ sống bằng ảo tưởng quá khứ và những gì thu được chỉ là nỗi cô đơn, bất hạnh.
Giay dan tuong

Nghĩ đã quá muộn để chia tay
Không giống như trường hợp những người phụ nữ sống bằng quá khứ, lại có những cô gái dù biết tình yêu hiện tại không mang lại hạnh phúc cho mình nhưng vẫn cố gắng níu kéo. Họ cho rằng đã quá muộn để kết thúc tình yêu vì một số lý do như: hai người đã yêu nhau quá lâu; bạn bè, người thân đã biết rõ mối quan hệ; không dám hình dung cuộc sống hậu chia tay sẽ ra sao... Chính vì thế, họ cố gắng duy trì tình yêu mà biết rõ sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp.
Sai lầm khi nghĩ đã quá muộn để chia tay nên không ít cô gái ngoan vùi mình trong tình yêu nhiều đau khổ, trong khi họ xứng đáng được tận hưởng một cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ hơn.
Cho rằng không có cách thoát ra khỏi tình yêu hiện tại
Đôi khi phụ nữ luôn lo sợ nếu chia tay mình sẽ phải đối mặt với nhiều điều tiếng, thị phi. Bên cạnh đó, có những người côn gái tốt nết nhưng vì phụ thuộc quá nhiều về kinh tế vào đàn ông nên họ nghĩ chẳng có cách nào để thoát ra khỏi tình yêu hiện tại. Trong đầu họ luôn xuất hiện ý nghĩ tiêu cực: mình sẽ không tự lo toan được cho bản thân nếu chia tay nên vẫn cố duy trì mối quan hệ nhiều nước mắt.
Đây cũng là nguyên nhân khiến người cô gái ngoan, tốt nết không có được hạnh phúc trong tình yêu.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Dẫu biết rằng, cuộc sống này đầy rẫy những chuyện buồn

Nói ít thôi - Nhưng đã nói là làm chứ đừng nói nhiều ra xong để đấy 

Yêu ít thôi - Nhưng đã yêu là yêu thật lòng và yêu chân thành 

Bởi đơn giản vì: 

- Lời nói chưa bao giờ quan trọng bằng hành động...

- Thùng rỗng thì kêu to đấy nhưng bản chất bên trong thì hoàn toàn trống rỗng 
 May dong phuc

Tình yêu giống như con chuột, khi mới sinh rất trong sáng đáng yêu. Nhưng khi lớn, nó trở nên hoàn toàn khác biệt. Những con chuột khôn ngoan sẽ biết chọn đồ ăn để khỏi “dính bẫy”…
1. Sự dối trá
Đây chính là liều thuốc cực độc cho tình yêu mà bạn đang có. Đừng bao giờ nghĩ rằng việc mình làm thì nửa kia sẽ không biết. Có một số người nghĩ rằng lời nói dối sẽ là phương thuốc xua đi sự lo lắng cho đối phương. Nếu đã trót nghĩ vậy, bạn hãy mau chóng điều chỉnh lại. Sự dối trá luôn khiến người bên cạnh bị tổn thương. Tổn thương nhiều hay ít bạn sẽ không biết được nhưng khi bạn vẫn tiếp tục nó, bạn sẽ nhận được nhiều hơn cả hối hận
 Rang su cao cap
2. Sống quá mạnh mẽ, lạnh lùng
Sợi dây kết nối tình yêu chính là sự cảm thông, chia sẻ và cùng sánh bước. Hãy thử tưởng tượng xem, người yêu của bạn có thể làm tất cả mọi việc mà không hề cần có sự chung tay của bạn, trong khi bạn hoàn toàn có khả năng trợ giúp người ấy, bạn có thấy thừa thãi không? Có ý kiến cho rằng rằng tình yêu và sự giúp đỡ khác hẳn nhau. Quan điểm ấy có phần sai lệch. Trong tình yêu, hành động giúp đỡ nhau được gọi bằng một cái tên lớn lao hơn nhiều: Sự đồng hành.
Bạn không muốn chia sẻ quá nhiều, tự chịu đựng những chuyện đau khổ. Vâng, trái tim bạn không phải sắt thép, vậy sao phải cố gắng chịu đựng điều gì đó một mình. Nên chia sẻ để biết được người ấy có muốn ở bên mình hay không. Lạnh lùng và quá mạnh mẽ, đôi khi bị hiểu nhầm thành vô tâm, vô tình.
Giay dan tuong
3. Quan tâm thái quá
Quan tâm là một trong những biểu hiện cho sự gắn kết và yêu thương giữa hai bạn. Tuy nhiên, quan tâm ở mức độ nào mới là quan trọng. Quan tâm không có nghĩa là quản thúc hay giám sát. “Lạt mềm buộc chặt” chính là ‘bí kíp’ của sự quan tâm. Quan tâm khiến ai đó luôn cảm thấy tự bản thân mình phải có trách nhiệm với bản thân, với người mình yêu, đạt đến trình độ ấy, bạn thật sự đã đạt đến “đỉnh cao”của tình yêu.
Không phải ai cũng có thể khiến người khác có suy nghĩ như trên, bởi suy nghĩ ấy tồn tại ngay trong chính bản thân chúng ta. Hãy tìm ra nó và khơi dậy trách nhiệm đang ngủ quên trong bạn. Hoặc khi bạn muốn biết về người ấy, hãy tâm sự, chia sẻ với họ về cuộc sống của bạn. Bạn sẽ nhận lại điều tương tự, chứ đừng hỏi dồn.
Một điều nữa, sự quan tâm được bọc ngoài bằng lời nói hóm hỉnh, hài ước sẽ có hiệu quả hơn nhiều so với thông thường.
4. Sống bi quan
 phutungoto

Dẫu biết rằng, cuộc sống này đầy rẫy những chuyện buồn nhưng bạn chớ quên “Sau cơn mưa trời lại sáng”, “Quẳng gánh lo đi mà vui sống”. Thực tế cho thấy, có rất ít người có thể thay đổi suy nghĩ bi quan khi được người khác khuyên bảo. Bạn không còn là trẻ con và người ấy cũng không phải bảo mẫu để suốt ngày đi “nâng đỡ” những nỗi buồn của bạn. Họ sẽ thấy mệt mỏi, buồn bã. Bạn không muốn người ấy như vậy đấy chứ?
5. Kém nhạy cảm
Giác quan của những người đang yêu rất nhạy cảm. Nhưng sự nhạy cảm đang được đề cập ở đây không phải là có giác quan nhận biết sự dối trá hay có đôi mắt như camera và giọng nói như đài phát thanh. Sự nhạy cảm ở đây là thấu hiểu.
Những người đang yêu rất muốn tìm ra sự “nhạy cảm” của người yêu thông qua cách truyền đạt thông tin bằng ngôn ngữ cơ thể như ánh mắt, nụ cười hay đôi khi đơn giản chỉ là câu nói: “dạo này đi bộ nhiều đau chân quá”; trời nóng mà tủ hết đá mất rồi”…Họ muốn biết rốt cuộc người ấy thấu hiểu mong muốn mình và hòa hợp nhau đến đâu.
Nếu bạn yêu người ấy hãy dành cho người ấy sự quan tâm dù là những điều tưởng chừng rất nhỏ bé.




Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Friday, October 3, 2014

Em sẽ không hối hận khi yêu

*Con Trai nói chia tay --> Kết thúc 1 cuộc tình.

Con Gái nói chia tay trước --> Con đó kén cá chọn canh.

 Quan ao cong nhan

Em và anh có quá nhiều khoảng cách, mà khoảng cách lớn nhất là lòng người khó chấp nhận. Em biết những gì chờ đợi chúng ta ở phía trước, và nếu có một sự chia tay, em hẳn sẽ là người đau đớn hơn anh. Vì em là con gái, em đã trao đi trái tim mình, vì em đã bỏ ra gần 5 năm tuổi trẻ, để yêu, để hi vọng và cố gắng. Nhưng em không sợ, canh bạc này em sẽ không thua vì em có một trái tim yêu thương đong đầy dành cho anh.

Ngày anh nói tiếng yêu em cũng là ngày cả hai đứa mình cùng khóc. Em khóc vì cuối cùng cũng tìm được tình yêu đích thực trong đời mình. Còn anh khóc vì sợ rằng sau lời yêu anh trao, chặng đường phía trước của em sẽ đẫm nước mắt. Anh có thể sẽ bị tổn thương nhưng anh là đàn ông và anh cũng chưa từng được tổn thương vì ai đó. Nhưng anh không muốn em phải khổ thêm nữa. Một lần dang dở với em đã là quá đủ. Vì thế mà anh đã kiềm chế lời yêu đó không dám trao em, cho tới khi tự nó không còn có thể giữ chặt được nữa…

Em biết ngay từ đầu khi em nhận lời yêu có nghĩa là em đánh cược cảm xúc của mình với số phận. Em và anh có quá nhiều khoảng cách, mà khoảng cách lớn nhất là lòng người khó chấp nhận. Em biết những gì chờ đợi chúng ta ở phía trước, và nếu có một sự chia tay, em hẳn sẽ là người đau đớn hơn anh. Vì em là con gái, em đã trao đi trái tim mình, vì em đã bỏ ra gần 5 năm tuổi trẻ, để yêu, để hi vọng và cố gắng. Nhưng em không sợ, canh bạc này em sẽ không thua vì em có một trái tim yêu thương đong đầy dành cho anh.
Sửa máy lạnh

Ngày anh nói tiếng yêu em cũng là ngày cả hai đứa mình cùng khóc. Em khóc vì cuối cùng cũng tìm được tình yêu đích thực trong đời mình. Còn anh khóc vì sợ rằng sau lời yêu anh trao, chặng đường phía trước của em sẽ đẫm nước mắt. Anh có thể sẽ bị tổn thương nhưng anh là đàn ông và anh cũng chưa từng được tổn thương vì ai đó. Nhưng anh không muốn em phải khổ thêm nữa. Một lần dang dở với em đã là quá đủ. Vì thế mà anh đã kiềm chế lời yêu đó không dám trao em, cho tới khi tự nó không còn có thể giữ chặt được nữa…
phutungoto
Em cũng đã từng sợ, rất sợ. Em sợ phải thêm một lần đau vì tình. Nhưng em còn sợ hơn nữa việc phải xa anh. Vì thế, cứ cho em gần anh, dù là trong giây lát. Em sẽ trân trọng từng phút giây bên anh dù phía trước là một chặng đường rất dài. Những sự ngăn cản của bố mẹ anh và biết bao khó khăn hơn nữa em cũng muốn thử được vượt qua. Có thể cuối cùng em sẽ được bên anh nhưng cũng có thể cuối cùng em phải từ bỏ. Nhưng điều quan trọng là em đã được cố gắng tới cùng để bảo vệ tình yêu.

Em sẽ không hối hận khi yêu anh dù kết cục tình yêu đó là trái tim em lại chằng chịt những vết thương. Nếu được yêu một lần thật nhiều thì những nỗi đau từ tình yêu chân thành đó cũng được xem là một niềm hạnh phúc. Không phải ai cũng có may mắn được yêu thương nhiều đến thế, được đón nhận những tận cùng đớn đau từ tình yêu đó mang lại như em. So với những cuộc tình đến với nhau chớp nhoáng, vì lợi dụng, vì toan tính, vì sai lầm…thì nỗi đau của em cũng có giá trị hơn nhiều để nhớ về.
 Giay dan tuong

Đừng nghĩ cho em nhiều nữa. Em không sợ. Em dám yêu và dám đón nhận tất cả. Hãy yêu nhau thôi anh  nhé, cứ yêu cho trọn vẹn từng tháng này. Cứ nắm tay nhau  đi qua từng chặng đường, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Em cũng đã chuẩn bị tinh thần cho xa cách vì thế mà em không sợ. Chỉ cần anh bên em lúc này, chỉ cần anh cứ yêu em thôi…Còn mọi chuyện, hãy cứ để cho con tạo xoay vần…


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Thursday, October 2, 2014

Tình yêu ơ hờ này là bước đệm để mình không đau đớn khi tình yêu này vút bay

Cuộc sống là hình vuông bởi vì

nó có 4 cạnh: yêu, ghét và vui, buồn,
chúng lần lượt song song nhau và
không bao giờ thiếu nhau được…
Tình bạn là hình tam giác bởi vì nó
có 3 cạnh:yêu thương, chung thuỷ và
cảm thông, chúng lần lượt nối với
nhau và không bao giờ tách rời…
Tình yêu là hình tròn bởi vì tình yêu
không bao giờ có bắt đầu và kết
thúc, bạn cứ đi và đến một ngày,
 bạn sẽ phải quay trở lại nơi mà bạn
 bắt đầu…

 May ao thun quang cao

Đôi lúc em vẫn tự hỏi chính mình rằng thứ tình cảm giữa em và anh là gì? Không đủ nhớ để gọi là yêu, không đủ quên mà thành xa lạ. Em chới với giữa khoảng mênh mông mà không biết định nghĩa nó là gì? Em không dám gọi tên anh bằng hai tiếng người tình. Nhưng cũng không đủ can đảm để gật đầu chào anh như người… tình cũ.

Em và anh, thật gần mà xa xôi, không đam mê mãnh liệt nhưng cũng chẳng ơ hờ. Có một chút gì chống chếnh, mờ hồ, có một chút gì rất tình và có một chút gì rất đau…

Cuộc đời thật trớ trêu khi đặt chúng ta vào mớ hỗn đoạn của cảm xúc này. Chúng ta đứng giữa cái danh giới của yêu và chia ly. Trái tim không còn đập những nhịp nồng cháy yêu thương nhưng cũng không can đảm buông tay. Biết là cố níu giữ sẽ thêm đau, sẽ thêm ngột ngạt nhưng vẫn níu giữ dù mệt nhoài. Bản thân em và anh đều hoang mang và ngờ vực chính mình khi không biết nên gọi tình cảm giữa chúng ta là gì.

Chúng mình vẫn tốt với nhau, vẫn tới khi đối phương cần nhưng cả hai cùng biết cảm xúc trong lòng mình không nhiều. Anh vẫn là một người đàn ông tử tế với em mọi lúc nhưng sự tử tế đó không giống như của một người đàn ông đang yêu si mê. Anh làm vì trách nhiệm, vì tình nghĩa, vì một cái gì đó là gọi là yêu thương chứ không phải là tình yêu. Còn em đón nhận mọi điều trong trạng thái cố tin rằng đó là tình yêu. Em không muốn thừa nhận mình không hề yêu nhau nhiều như mình nghĩ. Khoảng cách giữa hai đứa như một bức tường vô hình mà không ai dám đạp đổ. Em và anh sợ đối phương bị tổn thương nên cố tiếp tục tình cảm này dù khi ấy cả hai cùng thấy mệt mỏi.

Em đã từng rất hạnh phúc khi gặp và yêu anh. Khi ấy có lẽ anh cũng cùng chung một cảm giác. Nhưng đâu phải ai đến với nhau trong đời rồi cũng ở lại mãi. Không phải cuộc tình nào cũng tan vỡ theo cách có một người phản bội hay có kẻ thứ ba xen vào. Nó chỉ là đến như cơn gió nhẹ chiều thu và ra đi cũng nhẹ nhàng như thế… Không ai phụ bạc, không ai thay lòng đổi dạ chỉ là trái tim không còn yêu nữa mà thôi. Đó chính là bi kịch lớn nhất vì cảm xúc không bị đẩy đến tận cùng. Nếu người ta đau đến tận cùng vì bị phản bội thì người ta sẽ có dũng khí để từ bỏ. Nhưng mọi thứ cứ diễn ra thật đều đều, thế nên mới không ai dám nói lời chia tay dù biết rằng tình yêu đã không còn…
Rang su cao cap

Em và anh vẫn đang tiếp tục giữ một tình yêu ơ hờ… Hai đứa biết tình cảm của mình như đang đựng trong một chiếc ly thủy tinh. Nó mong manh và dễ vỡ… Rồi sẽ đến một ngày, không phải tại anh, cũng không phải tại em, tự bản thân nó sẽ vỡ vụn vì những thứ tình cảm đựng trong đó quá đầy và khiến nó không còn giữ được nữa. Đó sẽ là ngày hai chúng mình quên nhau, gọi nhau bằng hai tiếng tình cũ…

Tình mình giờ như một áng mây trôi, không vội vã cũng chẳng hững hờ. Vậy thì cứ để nó trôi theo một cách tự nhiên nhất. Cho tới khi nào “điều ấy” xảy ra. Lúc đó hãy đón nhận mọi điều thật nhẹ nhàng anh nhé. Hãy coi như những tháng ngày giữ tình yêu ơ hờ này là bước đệm để mình không đau đớn khi tình yêu này vút bay.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Anh rất vui và hạnh phúc khi anh đã chiếm trọn trái tim em

*~*When it hurts to look back … and you are scared to look ahead … look beside you I'll always be 

there for you!! (Khi nhìn lại một điều đau khổ … và anh sợ nhìn về phía trước … Anh hãy nhìn 

sang bên cạnh nơi mà em luôn ở đó đợi anh)
 Quan ao cong nhan


Anh thường có thói quen một mình suy nghĩ lại những ngày tháng đã qua, tuy không nhiều nhưng cũng đủ để nói là vất vả… Chợt giật mình… Chợt lo lắng… Chợt thấy mình cũng bất cần lắm.

Ngày đó, cái ngày mà em nói “em yêu anh”, anh đã rất vui và xúc động vô cùng.
 Sửa máy lạnh

Anh đã sống những năm tháng khổ đau và buồn tẻ, anh muốn vứt bỏ mọi cái đang tồn tại nhưng anh không thể làm được. Và em đến, mặc dù em không đẹp, không bằng những cô gái khác, nhưng ngay từ cảm giác đầu tiên, trái tim của anh đập rộn ràng và ấm áp trở lại.

Quá khứ qua đi, có thể là bi ai, có thể là nhục nhã, có thể không đáng là một kiếp người. Nhưng đó cũng là quá khứ! Miễn sao không nên vì quá khứ mà làm ảnh hưởng đến hiện tại, làm ảnh hưởng đến sự tồn tại của cả hai chúng ta.
Và ngày tháng qua đi, anh đã tự tin khi nói yêu em, vì thật sự yêu em anh sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên điều đó. Anh rất vui và hạnh phúc khi anh đã chiếm trọn trái tim em. Người có thể làm anh thêm tin yêu cuộc sống này, em biết người đó là ai không? Chính là em đó, cô bạn nhỏ của anh.
 phutungoto

Trong cuộc sống không ai là không gặp đau khổ, lúc anh chưa gặp em và rồi anh đã cảm nhận. Nhưng lúc anh gặp em, điều đau khổ đến với anh càng lớn lao hơn. Anh nói ra không phải để trách gì em cả, chỉ mong em hiểu rằng, anh là người không may mắn, em ở bên anh có được niềm vui không? Từ lúc em yêu anh, em được vui gì không? Hay là chỉ là khóc với khóc?
 Giay dan tuong

Số phận cuộc đời của anh là như vậy? Có cha nhưng cha không lo lắng, có bác nhưng bác không ngó tới. Đứng đầu lớp ba năm cấp ba có là gì? Em yêu anh có được gì không? Nhưng anh cũng đã cám ơn lòng dũng cảm của em, cô bạn nhỏ mà anh sẽ đem cả tấm lòng của em đi suốt chặn đường của anh.




Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sao mọi thứ như một giấc mơ thế!

Trong tâm hồn cao thượng tất cả đều cao thượng. (Pascal)


May ao thun quang cao


Ngày trước khi phải vật lộn với cuộc sống dù có vất vả đến đâu tôi cũng vượt qua được, cuộc sống lúc ấy thật náo nhiệt và vui bên những người bạn của tôi. Ăn rồi đi làm đi chơi, kiếm bao nhiêu tiêu hết vào cờ bạc lô đề... nó cũng thật thú vị chẳng lo toan gì. Dường như mỗi người con gái tôi quen tôi chẳng yêu ai thật lòng kể từ khi chia tay người yêu cũ 1 năm trước, và tôi cũng chẳng tin vào tình yêu nữa cho đến khi gặp cô ấy - người con gái đã làm thay đổi tất cả. Em dạy cho tôi nhiều điều mà trước đây tôi chưa từng làm, chưa từng biết đến đó là nhường nhịn, cách ăn nói cách bươn chải kiếm đồng tiền và giữ gìn nó quý như thế nào. Em cho tôi biết cái cảm giác quan tâm, yêu thương, chia sẻ... tất cả đều rất ngọt ngào mà em dành cho tôi.
 Rang su cao cap

Như bao người đang yêu nhau thật hạnh phúc và ấm áp, tôi đã hiểu và biết được rằng tuổi thơ cũng như quá khứ của tôi còn tốt đẹp hơn so với rất nhiều người khác...Từ nhỏ đến lớn tôi được bố mẹ chăm sóc, anh chị yêu thương, tôi chẳng phải làm bất cứ việc gì. Lúc nào đi chơi hay đi đâu đó về tôi cũng được những món quà và những thứ ngon, tốt nhất. Khác với tôi, cô ấy lại trái ngược hoàn toàn, cô ấy đi học mà đến kỳ nghỉ hè vẫn phải đi làm. Đáng lẽ ra nghỉ hè thì phải được vui chơi thỏa thích đi đây đi đó, được bố mẹ mua cho nhiều thứ nữa... nhưng cô ấy vẫn phải đi làm thêm kiếm tiền, chắt chiu từng đồng cho bố me. Khi nghe những lời nói đó mà tôi lại cảm thấy xấu hổ với cô ấy.
2 tháng trở lại đây tôi bị đuổi việc và không một xu trong túi mà cô ấy vẫn ở bên tôi chăm sóc vui vẻ không nói một điều gì trách móc hay to tiếng. Đối với tôi cô ấy thực sự là món quà quý giá mà ông trời ban tặng. Ở bên cô ấy tôi hạnh phúc lắm, đi làm về có cơm ăn mọi thứ tôi cũng chẳng phải làm gì, mỗi đêm tôi làm về là một nụ cười luôn ở trên môi cô ấy khiến tôi có cảm giác mọi mệt nhọc và áp lực đều tan biến. Hay mỗi sáng thức dậy là lại được nhìn khuôn mặt đáng yêu đó.
 Giay dan tuong

Thời gian dần qua đã thấm thoát 8 tháng kể từ khi tôi và cô ấy quen nhau, tôi đã quá quen và hạnh phúc trong những ngày đó rồi nhưng mọi thứ tốt đẹp rồi cũng qua, nỗi buồn cũng nhiều. Đêm qua là đêm tôi cảm thấy lạc lõng và trống trải nhất cuộc đời, không còn nụ cười ấy, không còn người con gái ấy ra mở cửa, tôi đã khóc khi bước vào căn phòng trống. Tất cả mọi thứ của cô ấy đã không còn, từ đồ dùng quần áo và dày dép...như một cơn ác mộng vậy. Tôi lang thang tìm cô ấy không biết tìm đâu bây giờ. Sao mọi thứ như một giấc mơ thế.

Tôi đã sai lầm khi không nghĩ đến cảm xúc và tình cảm của cô ấy, tôi đối xử tệ bạc với cô ấy... những lỗi lầm đó quá lớn và cho đến bây giờ tôi phải bị như thế này. Tôi biết làm gì nữa đây, mất hết niềm tin, sự hi vọng rồi. Vẫn con đường ấy vẫn chiếc xe ấy ngôi nhà ấy giờ chỉ mình tôi.
phutungoto

"Em à anh xin lỗi! Anh biết nói ra cũng đã quá muộn nhưng anh thật sự xin lỗi... Anh biết làm gì nữa bây giờ, đánh mất em anh không biết sẽ thế nào nữa. Anh không dám xin em cho anh cơ hội nữa. Em à, anh nhớ em nhiều lắm, hãy về với anh đi. Cả ngày hôm qua anh không ngủ, không ăn, anh on face để được nói chuyện với em. Anh không dám ngủ vì sợ, đêm qua đến giờ anh lang thang cả khu này mà không tìm được em. Về phòng lủi thủi một mình anh lại khóc, anh thật yếu đuối phải không em. Nếu đọc được những dòng này thì gọi cho anh đi, anh không biết giờ đi đâu nữa..."


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, September 28, 2014

Cô chưa từng quan hệ tình dục hay bị xâm hại nhưng không hiểu sao lại dính bầu?

Không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu


 May ao thun quang cao

Mọi người ơi, em đang rất hoảng sợ, chuyện là thế này ạ, em là nữ K54 ,hè này em ở lại học hè và làm thêm. Em rất thích bơi và bơi tương đối tốt, 1 phần vì muốn cao thêm vài cm, vì giờ em mới cao 1m62, hầu như ngày nào em cũng bơi ở bể bơi trường mình.
Rang su cao cap

Dạo này em hay bị các chiệu trứng (triệu chứng) giống như mấy người đang mang thai, đứa bạn cùng phòng và em cảm thấy rất kì lạ. Hôm thứ 6 vừa rồi em và con bạn đã quyết định đến bệnh viện để kiểm tra, kết quả là em đã mang thai thật, cái thai được 4 tuần tuổi rồi, em vô cùng hỏang sợ và thấy rất kì lạ, vì em chưa có bạn trai, và cũng chẳng có ai đụng vào người em, em rất biết giữ gìn và 1 điều chắc chắn là em chưa bao giờ quan hê tình dục và em cũng chưa từng bị xâm hại , nhưng giờ sao em lại có thai đựơc???
Giay dan tuong

Em đã trao đổi với bác sĩ về việc này nhưng bác sĩ không tin là em chưa quan hệ, nên em đã đi kiểm tra màng trinh xem sao, và kết quả là nó vẫn nguyên si lành lặn, bác sĩ hỏi thế em có hay đi bơi không? Bác sĩ bảo màng trinh không bị rách nhưng con tinh trùng vẫn có thể chui vào được. Ôi trời ơi, thế là do em đi bơi ở trương mình rồi. Những lần đi bơi em hay mặc quần bơi.
phutungoto

Giờ em rất sợ, sợ lắm vì không biết phải nói với bố mẹ thế nào, làm sao để bố mẹ tin em được đây, em sẽ không bỏ đứa bé đâu, vì lương tâm không cho phép, nhưng tội cho đứa bé quá, sinh ra nó không có cha và ngay cả em cũng không biết cha nó là ai. Em đã nghĩ đến nước tự tử nhưng con bạn nó chửi và khuyên dăn (răn) em, nên em cũng không nghĩ đến chuyện đó nữa, trước giờ cứ nghĩ bể bơi sạch sẽ và an toàn. Thật sự em không biết phải làm gì bây giờ

Xin mọi người cho em lời khuyên!



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com