Showing posts with label phim lập trình trái tim. Show all posts
Showing posts with label phim lập trình trái tim. Show all posts

Saturday, October 25, 2014

Cuộc tình mù quáng

Đừng lấy một bốc lúa khi chỉ cần một hạt, đừng xúc cả xẻng than hồng khi chỉ cần một ngọn lửa.
 May ao thun quang cao

Dung ngồi nhìn căn phòng thêm một lần nữa. Cái cảm giác hạnh phúc và lâng lâng vui sướng khi bên người tình giờ đây chỉ còn lại nỗi nhục nhã ê chề. Căn phòng trở nên đáng sợ khi từng món đồ vật gợi nhớ lên kỉ niệm đau đớn ấy. Gạt đi nước mắt, Dung xếp quần áo vào valy. Cô phải rời khỏi thành phố này, phải thoát khỏi vũng bùn lầy đen tối và mối tình nghiệt ngã mà cô đã sai lầm phạm phải. Tất cả chỉ vì Dung đã cướp người yêu của bạn.

Trong lúc Dung gấp quần áo, tiếng gõ của phòng vang lên. Không đợi Dung mở cửa, Trang lao vào phòng, gương mặt hớt hải:

- “Sao tự nhiên cậu lại chuyển đi thế, mà cũng không thông báo gì cả. Chỉ nhắn mỗi cái tin như vậy là đi thật sao? Tớ cũng chỉ vừa mới về thôi mà, tại sao cậu không ở lại”.

Dung quay mặt vào trong, lau nước mắt thật nhanh và cố gắng vui vẻ trở lại để Trang không nhận ra sự khác thường. Dung nắm lấy tay bạn:

- “Có một chuyện tớ chưa nói với cậu. Đó là tớ có người yêu rồi. Tớ chưa có dịp giới thiệu cậu với anh ấy vì anh ấy đi công tác xa. Những tưởng anh ấy sẽ quay về nhưng không được. Vì vậy tớ chuyển tới sống ở thành phố với anh ấy luôn vì điều đó thuận tiện hơn cho chúng tớ sau này”.

- “Chứ không phải cậu có gì đó giận tớ chứ”

- “Không, làm sao mà giận cậu được cơ chứ. Chúng ta vẫn mãi là bạn tốt mà”

Hai từ “Bạn tốt” khiến Dung hổ thẹn khi nói ra. Cô hiểu, mình không xứng đáng với từ thiêng liêng đó. Cô là một người bạn tồi, rất tồi. Cô không đáng để Trang coi trọng và yêu quý đến như vậy. Giờ đây, cô lại hèn nhát không dám thú nhận tất cả vì cô sợ. Cô sợ cái nhìn khinh bỉ của bạn mình, sợ phải thấy sự im lặng của bạn. Vì thế mà cô ra đi, bịa ra một câu chuyện không có thật để che đậy cho nguyên nhân thực tế.
 Rang su cao cap
 
Cách đây 1 tuần, Dung vừa đi trút bỏ đứa con của mình sau lời nói lạnh lùng của Đức. Anh ta nói: “Chuyện chúng mình chắc chẳng đi đến đâu đâu, em bỏ cái thai đó đi còn có cơ hội làm lại. Anh sợ không có trách nhiệm với mẹ con em được đâu”. Không cần Đức nói hết câu, Dung đã cười nhạt rồi quay đi. Cô hiểu thế là hết. Thế là chấm dứt mọi hi vọng về một người đàn ông tử tế trong suy nghĩ của Dung. Hắn chỉ là một kẻ lợi dụng, còn Dung, cô đã bán rẻ lương tâm, danh dự và đạo đức của mình để cho hắn lợi dụng.

Trước ngày Trang đi nước ngoài công tác 9 tháng, Dung đã nghĩ đó là cơ hội cho mình. Bấy lâu nay, Dung yêu thầm Đức dù biết rõ Trang và anh ta đã lên kế hoạch cưới nhau. Nhưng thời điểm đó hai người luôn cận kề vì vậy Dung không có cơ hội để gần gũi. Khi Trang đi công tác, cô còn nhờ Dung thi thoảng để ý hộ bạn trai, phòng khi bạn trai đi với cô nào. Dung hứa hẹn với bạn nhưng trong lòng thì mừng lắm.
 Giay dan tuong

Dung bao biện cho hành động của mình là vì tình yêu luôn phải đấu tranh. Chỉ cần Đức và Trang chưa cưới thì Đức vẫn là một người độc thân và Dung vẫn có quyền được chinh phục Đức. Dung tin, cô có đủ sức hấp dẫn hơn Trang để khiến Đức phải mê đắm.

Và mọi chuyện đã diễn ra đúng như vậy. Chỉ chưa đầy 1 tháng sau khi Trang đi, Đức đã ngã vào vòng tay của Dung. Dung hoan hỉ với điều đó. Cũng không quá khó hiểu vì Dung nóng bỏng, gợi cảm và quan trọng là Dung chủ động tấn công nên Đức làm sao cưỡng nổi. So với cô gái lúc nào cũng hiền lành, cũng dịu dàng như Trang thì Dung có ma lực hơn nhiều. Trang tẻ nhạt và nhàm chán còn Dung lúc nào cũng sôi động.
 
Dung không cảm thấy mình có lỗi. Trai chưa vợ, gái chưa chồng yêu nhau là chuyện bình thường. Trong cuộc sống, đâu phải yêu một người là yêu mãi. Giờ đây, trái tim Đức hướng về Dung thì họ ở bên nhau thôi. Có gì mà phải xấu hổ vì tình yêu đó. Bất chấp làm điều có lỗi với người bạn thân thiết bao năm, Dung  vẫn ngang nhiên bên Đức.

Đức cũng hứa hẹn với Dung rất nhiều về chuyện tình yêu của anh ta với Trang sẽ chấm dứt khi Trang về nước. Anh ta nói bấy lâu nay tình cảm với Trang là tình nghĩa nhiều hơn tình yêu. Chỉ tới khi bên Dung anh ta mới hiểu thế nào là tình yêu đích thực. Những lời ngọt ngào, mơn trớn đó khiến Dung đam mê, hạnh phúc. Cô không còn phân biệt được điều gì là đúng, sai, phải, trái. Dung lao vào tình yêu đó như thiêu thân lao vào lửa.

Nhưng rồi khi thời gian chỉ còn khoảng gần 1 tháng nữa Trang về nước, Đức đã lạnh lùng tuyên bố chia tay. Dung đã chuẩn bị cho mình một lá chắn hoàn hảo để buộc Trang phải từ bỏ Đức trong trường hợp Trang cũng gan lì đấu lại. Cô để cho mình có bầu. Cô tin chắc rằng cái thai đó sẽ là vũ khí khiến cô chiến thắng người bạn thân của mình trong cuộc chiến giành lấy người đàn ông mình yêu này.

Vậy mà Dung đã lầm. Dung đã thua. Bởi vì người đàn ông tên Đức đó đâu có yêu cô. Hắn ta chỉ lợi dụng thân xác của một cô gái mù quáng như Dung mà thôi. Khi Đức nói thẳng vào mặt Dung: “Em cướp người yêu của bạn thì không tốt rồi. Vì thế mà anh không thể chọn em. Anh sẽ quay về bên Trang. Nếu em còn coi Trang là bạn thì tốt nhất em nên giữ im lặng về chuyện của chúng ta”.
phutungoto

Dung đã thua, thua một cách thảm hại. Dung nhận ra rằng cướp giật không phải là cách để có được tình yêu đích thực. Hơn nữa, gã đàn ông mà cô dù có cướp được đi chăng nữa cũng chẳng tử tế gì. Một mình đi phá thai, Dung nuốt cơn tủi hờn vào trong và đón nhận một sự cay đắng không thể nào tả nổi.
 

Dung bước lên toa tàu, đưa tay vẫy chào tạm biệt người bạn thân của mình. Ở phía dưới, Trang khóc như mưa vì chia tay bạn. Dung quyết định mang theo xuống mồ bí mật về chuyện tình vụng trộm của cô và Đức vì không muốn làm Trang khổ. Dung đã gây ra quá nhiều tội lỗi với Trang rồi. Nếu để Trang biết điều đó nữa, cô ấy sẽ như thế nào?

Tàu từ từ chuyển bánh, bên dưới, Trang vẫn đau đáu nhìn theo bạn. Bất ngờ, Dung nhảy xuống từ toa tàu, chạy gần về phía bạn mình. Dung không cho phép mình im lặng. Cô cần thú nhận tất cả để Trang hiểu được con người của Đức thật sự là như thế nào. Dung đã có lỗi với Trang nhưng nếu để Trang mãi bị lừa dối bởi một gã đàn ông như Đức thì tội của Trang còn lớn hơn nữa.

Trang thất thần nghe câu chuyện mà Dung nói. Trang cứng rắn hơn nhiều so với những gì  Dung tưởng tượng. Dung khóc và ôm lấy bạn cầu xin tha thứ. Trang đưa tay vỗ nhẹ vào vai bạn động viên: “Hãy cứ đi tới đâu đó cho lòng thanh thản lại. Chừng nào cảm thấy bình an trong tâm hồn, hãy quay về Dung nhé. Chúng mình vẫn là bạn”.

Trang quay bước ra về. Dung biết, sau cái ngoảnh đầu đó sẽ là một quyết định lớn đối với Trang. Dung cảm thấy nhẹ lòng khi Trang mạnh mẽ như vậy để đối diện với sự thật tàn khốc này. Dung cầu mong đời Trang sẽ gặp người xứng đáng để yêu, vì Trang đáng được hạnh phúc…




Hình ảnh của em cứ chiếm lấy tâm trí của anh

Phụ nữ như mặt hồ không gợn sóng, nhưng nhiều kẻ chết đuối vì họ.
Quan ao cong nhan


Khi lần đầu tiên đọc được một câu chuyện cười hay có lẽ ai cũng sẽ cười rất sảng khoái, lần thứ hai, thứ ba cũng cười và lần thứ tư, thứ năm có lẽ sẽ vẫn cười. Nhưng nhất định nụ cười đó sẽ nhỏ dần bởi vì càng đọc lại thì người ta sẽ càng thuộc và đến khi đã thuộc làu câu chuyện thì nó chẳng còn có thể gây cười được nữa rồi. Nhưng tiếc rằng trên đời này không phải chỉ có toàn những câu chuyện cười…


Anh ước gì những câu chuyện buồn cũng tuân theo cái quy luật ấy thì tốt biết bao. Nỗi buồn cứ đến và đi khi nào nó muốn, mặc cho anh cố gắng tìm cách để điều khiển nhưng nó vẫn không bao giờ chịu nghe theo sự sai khiến của lý trí anh. Vẫn chỉ là những ký ức, vẫn chỉ là những kỷ niệm về em, về cái ngày mà hai chúng mình còn ở bên nhau. Lần nào cũng thế, anh đã thuộc, đã nhớ hết tất cả những mảnh ghép rời rạc nhưng nhói đau ấy, vậy mà tại sao vẫn chưa thôi cảm thấy buồn?!
 Sửa máy lạnh

Giá mà trí óc anh giống như một tờ giấy, còn câu chuyện tình yêu buồn đã qua của hai đứa chúng mình chỉ là những nét vẽ bằng bút chì. Nếu thế thì anh sẽ tìm cho mình một cục tẩy, sẽ tẩy hết những nét vẽ, tẩy sạch bộ não của mình và tẩy hết tất cả những ký ức mang hình bóng của em. Anh sẽ quên hết hoặc nếu không quên được thì chí ít những hình ảnh ấy cũng mờ nhạt hơn trong tâm trí. Có thể như thế thì anh sẽ cảm thấy lòng mình dễ chịu hơn chăng. Còn bây giờ, anh cứ phải ngồi đây gặm nhấm nỗi buồn, từng chút từng chút một giống như đang phải tự gặm nhấm trái tim đang rỉ máu của mình, đau đớn và xót xa lắm em có biết không?!
 

Ngày hôm qua anh đã rất buồn khi em không nghe điện thoại. Cuộc gọi đầu tiên chỉ có những tiếng chuông dài bất tận. Anh không kiềm chế được mình khi lại nhấn vào nút “gọi đi” lần thứ hai. Anh buồn bã, thất vọng khi màn hình điện thoại báo “kết thúc cuộc gọi” mà không hề có tín hiệu kết nối từ phía bên kia. Giống như một con thiêu thân, anh lại tiếp tục gọi, tiếp tục cố gắng chỉ mong được nghe giọng nói của em.
 phutungoto

Nhưng đến lần thứ ba thì em đã tắt máy. Anh hụt hẫng, hối hận và có một cái gì đó từa tựa sự cay đắng đang dâng lên trong lòng. Anh đã định không nhắn tin hay gọi cho em nữa rồi đấy, nhưng chẳng hiểu vì sao hôm qua anh lại không thể ngăn được bản thân mình. Anh xin lỗi vì đã làm phiền, xin lỗi vì đã làm cho em cảm thấy khó chịu nhưng thực sự thì anh chỉ muốn biết dạo này cuộc sống của em có ổn không thôi mà.

Anh biết, không phải điều gì muốn là cũng được. Cuộc sống mà, đôi khi có những điều mặc dù không thích nhưng ta vẫn bắt buộc phải chấp nhận. Thật là tiếc và buồn vì câu chuyện tình của chúng ta lại kết cục dang dở thế này. Ngày hôm qua em im lặng, cũng giống như cái cách mà em đã lặng im bao nhiêu ngày trước đó và có lẽ sẽ tiếp tục im lặng cả một khoảng thời gian dài sau này. Anh hiểu sự im lặng đó có ý nghĩa gì vì thế anh tôn trọng quyết định và sự lựa chọn của em.
 

Khi bước chân vào thế giới này có lẽ mỗi người đã được định sẵn để đi một con đường. Con đường ấy dài hay ngắn, tốt đẹp hay u ám thì chẳng ai có thể biết trước được, chỉ biết rằng mỗi bước chân ta đi qua là lại thêm một ký ức in dấu trong đời. Sau một thời gian dừng chân nghỉ mệt có thể anh đã ngủ quên và chìm đắm trong một giấc mơ dài thật dài. Khi tỉnh dậy anh sẽ phải bước tiếp trên con đường của riêng mình nhưng giá mà giấc mơ ấy đừng ám ảnh tâm trí anh nữa thì tốt biết bao.
 Giay dan tuong

Cuộc sống vẫn luôn là thế, có những lúc rất vui và cũng có những lúc rất buồn. Không ai được vui mãi mà cũng chẳng có ai phải buồn mãi cả. Có lẽ ngày xưa anh đã quá vui, quá hạnh phúc lúc ở bên cạnh em rồi nên bây giờ anh mới phải chịu đựng nỗi buồn và nỗi đau đớn nhiều đến thế này. Giống như cái quy luật của cuộc đời “sướng trước khổ sau”, vậy nên có lẽ tình yêu của anh cũng “vui trước buồn sau” chăng?!

Thật lòng thì lúc này anh đang phải trải qua những cảm giác rất tệ, nhưng dù sao thì cũng cảm ơn vì sự thẳng thắn và dứt khoát của em. Anh sẽ rời xa đoạn đường tràn ngập những kỷ niệm đẹp nhưng cũng rất đau thương có in đậm dấu chân em để chuẩn bị bước tiếp con đường của riêng mình. Anh sẽ cố bước thật nhanh để em không còn bị phiền toái, sẽ bước đi để tình yêu ấy luôn còn mãi những ký ức đẹp dù cho đôi mình chẳng thể đến được với nhau.


Thursday, October 9, 2014

Người ta nói, vợ chồng dễ “nhiễm” tính nhau

Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn đi tiếp. Ðừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn 

có thể đạt được. Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. Tình yêu sẽ đến 

với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vọng .

May ao thun quang cao


Người ta nói, vợ chồng dễ “nhiễm” tính nhau, thậm chí có vẻ ngoài hao hao giống nhau. Ta lấy chồng 13 năm, hôm nay tự nhiên phát hiện vợ chồng mình cũng có điều thú vị ấy.
Gần đây, ta thường xuyên sử dụng “phương ngữ” quê chồng, không chỉ ở nhà, mà cả khi ra ngoài, điều đó gây khó hiểu và thắc mắc cho nhiều người. Bạn bè đề nghị ta nói tiếng “phổ thông” cho dễ nghe, nhưng chồng ta tỏ ra vui thích, vì rằng ta đã thuộc về anh ấy, ngay cả những điều bình thường nhất.

Rang su cao cap


Về cách sống, quan điểm, tự bao giờ ta đã thấy mình không còn là mình nữa, mà giống chồng như bản sao. Có lẽ, vợ chồng sống dài lâu bên nhau, cùng ăn, cùng uống, cùng ngủ và cùng trải nghiệm mọi điều, nên việc giống nhau một cách tự nhiên cũng không có gì khó hiểu. Có khi ta chưa kịp mở lời, chồng đã biết ý, hay chỉ cần nhìn qua ánh mắt, hành động, người này đã hiểu người kia muốn gì. Ngẫm lại cũng thấy thích, bởi có được sự “hợp rơ” như thế là nhờ vợ chồng ta có cuộc sống khá hạnh phúc, tròn đầy.
phutungoto

Chồng không thích màu tía. Tự bao giờ ta cũng không thích màu tía. Về điều này, ta thú nhận là đã chiều và làm theo ý anh. Ta nghĩ, điều chỉnh sở thích cho phù hợp với chồng cũng là điều tốt. Rồi những món ăn chồng thích, ta cũng thích lây. Ta đi chợ chọn thực phẩm theo ý chồng, chế biến theo ẩm thực quê chồng, thấy rất ngon. Đến nỗi, chồng tăng... 15 ký từ khi có vợ. Riêng cái khoản tăng cân này ta sợ lắm, dù đôi lúc cũng thèm những món ăn của chồng, nhưng chỉ nhấm nháp qua loa. Cũng như mọi phụ nữ, ta đặc biệt sợ cái bụng to, cái má phệ. Ta nghĩ, nếu có thể học hỏi và điều chỉnh sở thích của nhau một cách tích cực nhất, thì hãy cứ làm.
 sua may nuoc nong

Với những điều cả hai chưa hài lòng về nhau, ta và chồng cũng thẳng thắn đấu tranh. Chẳng hạn về cái tính nóng nảy hay cái tật ăn nhậu sa đà của chồng, về thói quen ưa càm ràm và kiểu ham công tiếc việc của ta. Hãm được những gì chưa tốt thì cứ hãm và kịp thời khuyến khích những điều hay, là phương châm sống của cả hai vợ chồng. Cứ như thế, ta và chồng dần tự điều chỉnh lẫn nhau, dù không ít lần xảy ra “khẩu chiến” hay “chiến tranh lạnh”.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Yêu thương chân thành

Vì khoảng cách khiến người ta im lặng... Hay vì im lặng khiến người ta có khoảng cách... !? .

Yêu không có nghĩa là có những điểm chung mà quan trọng dám yêu những điểm khác biệt của 

nhau .

Quan ao cong nhan


Biết tôi hay bị xỉu vì tụt can-xi, bác mua hộp can-xi lặng lẽ bỏ vào túi và dặn tôi nhớ mang bên mình. Thấy tôi mặc đi mặc lại mấy bộ đồ, bác lặng lẽ mua cho tôi hai chiếc váy. Lặng lẽ ngồi đọc morasse cho tập bản thảo tôi vừa hoàn thành…

Biết tôi khó khăn, anh tìm cách giúp đỡ. Thấy tôi buồn và hoang mang, anh biết cách làm lòng tôi ấm lại. Khi lòng tôi đang nghẹn ứ, anh biết cách làm nó vơi đi…



Sửa máy lạnh

Bạn không cấm tôi khóc, mà lặng lẽ chảy nước mắt cùng tôi, lặng lẽ bỏ vào túi xách của tôi chiếc bấm móng tay, chiếc khẩu trang, và những thứ tưởng chừng như bé nhỏ, mà tôi vẫn thường lãng quên. Bạn đan cho tôi chiếc khăn len để đủ ấm cả những ngày đông dài và lạnh. Bạn nhắn cho tôi những dòng tin, mà khi đọc xong, tôi sực nhớ là phải chăm sóc và yêu thương bản thân mình nhiều hơn một chút – vì đó chính là niềm vui và bình yên của bạn.
phutungoto

Còn chị… sẽ chẳng bao giờ tôi đong đếm được sự quan trọng của chị đối với tôi, bây giờ, và cả sau này nữa. Chị là người thắp - và giữ lửa cho tôi trong cái nghiệp mà tôi đã chọn để đam mê và dấn thân suốt đời. Chị là người mà tôi không cần nói gì, cũng có thể biết trái tim tôi đang chảy máu, hay vết thương cũ lại âm ỉ đau… Chị là người khiến tôi cảm thấy mình phải sống đúng nghĩa, khiến tôi nhận ra rằng, mình không lẻ loi, không đơn độc, trong bất cứ hoàn cảnh nào.

Những người ấy… Họ đến trong cuộc đời tôi - một cách nhẹ nhàng, tình cờ như sự sắp đặt của một cái duyên nào đó – khiến tôi nhận ra, còn có một “tôi” rất khác nữa, khiến tôi muốn sống chậm lại thêm, để cảm nhận nhiều hơn, để lắng lại mà nghe tiếng lòng mình. Có lẽ, món quà mà họ muốn nhận lại từ tôi, chính là nụ cười, là sự bình yên, là biết rằng tôi đang thật sự ổn.
Giay dan tuong

Dù một phần ba cuộc đời đã qua, đầy rẫy những mất mát, những đau thương, những vết xước dài và dày, nông và sâu. Nhưng, bên cạnh những vết thương ấy, luôn có nụ cười, luôn có niềm hạnh phúc mà tôi đã vô tình không nhận ra sớm hơn. Chính sự yêu thương chân thành và đúng nghĩa đã mang họ tới trong cuộc sống của tôi.

Và tôi chợt nhận ra:

Yêu thương lạ lắm….




Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Những chiếc lá tiễn mùa đã nhạt phai đời mình một nửa

Học cách kiên cường. 1 mình vẫn sống
 thật tốt. Vui cười cho mình xem. Khóc cho
 mình nghe.
 ♥ Có nên không khi yêu 1 người không yêu
 mình ???
 Có đáng không khi nhớ 1 người không nhớ
mình ???
 Có ngốc nghếch quá không khi cứ đau khổ
vì một người ?
Đừng hạ thấp mình thế, đứng dậy đi bạn
 nhé, 1 cánh cửa đóng lại đồng nghĩa là có
 vô vàn cánh cửa khác đang mở ra để chào
đón bạn . . .
 Hạnh phúc vẫn luôn ở phía trước . . . ! ! !

May ao thun quang cao


Trời không mưa, không nắng mà những chiếc lá vẫn cứ úa màu phai. Em không vui, không buồn mà cứ ở lưng chừng nỗi nhớ. Có khi nhớ quay quắt, có khi miên man gọi về miền ký ức không màu, nhẹ hẫng.
Sợ mùa mưa sẽ trở thành mùa nhớ, nên đôi khi bỗng thấy cần một chút nắng nhàn nhạt lúc chiều tàn. Để nhuộm tím nỗi buồn và đôi chút cô quạnh. Thấy đời mình cũng như ly café đắng chảy tràn trong cơn mưa lạc mùa. Cô liêu đến hoang tàn, nhàu nhĩ một bờ vai và một cái xiết tay vội vã, rồi buông, ơ hờ trong hoang hoải mùa mưa. Thương… và nhớ.

Rang su cao cap



Người ta vẫn thường nói: xa thương gần thường. Em không cố phân biệt đúng sai, đôi khi, chẳng biết vô tình hay hữu ý, ta cứ nhớ nhau quay quắt, cứ lục tung những kỷ niệm cũ mèm để hong ấm lòng mình, để khỏa lấp khoảng trống cứ ngày càng rỗng rễnh phía không anh, và không em. Vậy mà… khi ta gần nhau lắm, khi ta cố với bàn tay mình trong gió, sẽ chạm vào bàn tay kia, lại cứ thấy xa vời, lại cứ thấy khoảng cách giữa hai đứa càng rộng dài thêm nữa. Có lẽ, em sợ nhìn vào ánh mắt anh, sợ chạm vào những khắc khoải trong chiều đông ủ dột. Em sợ chạm vào đồi dã quỳ vàng thẫm trong nắng sớm cao nguyên. Sợ không thoát ra được rẫy cà phê chín bói, thi thoảng lại đỏ lên những khoảng lặng như màu máu tim đau. Có lẽ, anh sợ chạm vào mong manh trước cơn gió cuối mùa. Sợ chạm vào giọt nước mắt rớt xuống đời còn ấm nóng. Có lẽ, ta… sợ chạm vào nhau.

Tình yêu… như trò cút bắt. Càng gần thì càng xa, càng xa lại càng gần. Càng cố nắm bắt thì càng thấy mơ hồ. Càng cố thoát khỏi lại càng bị trói chặt như vô thức. Thi thoảng, em vẫn ngược về miền nhớ, tìm trong đó đôi chút bình yên đã đi qua, cũng chẳng biết để làm gì. Có lẽ, để thấy lòng ấm lại khi Sài Gòn đã vào mùa mưa, lạnh, và trống trải. Thi thoảng, em vẫn một mình lên cây cầu không tên – nơi ngày xưa anh đã đứng đó, cười với em nụ cười chao chát nắng Tây Nguyên. Em thả rơi lòng mình trong gió. Gió nhiều lắm. Gió của những ngày chớm thu. Gió của chút heo hắt đông về. Gió thổi tóc em bay theo những vụn vỡ trong lòng.
sua may nuoc nong

Ngày xưa, ta đã đứng đây, ngay chỗ em đang đặt bàn chân mình lên những kỷ niệm. Ngày xưa, em đã giấu đi giọt nước mắt yếu mềm vào màn đêm đặc quánh, và… lặng im. Em đã không òa lên rằng tim em đang ồn ào, đang mệt mỏi, đang ngổn ngang lắm. Em đã không bật khóc thành lời để nhạt nhòa gọi anh ôm em đi, ôm chặt thêm chút nữa. Em dựa vào vai anh và nhắm mắt, để mặc bao cảm xúc cứ hằn lên những vệt xước trong lòng. Em đã gạt đi tất cả, để lòng mình rỗng lặng, để nghe hơi thở mềm của anh đang chảy nhẹ vào đêm. Em chẳng đan tay mình vào tay anh để khỏa lấp khoảng trống đang dần đầy lên, chỉ lặng nhìn anh đánh rơi đáy mắt ở phía xa xa chân trời, nơi đó, có vì sao nhỏ nhoi và cô độc, như anh, và như em khi quay quắt tìm hoài phía không nhau…

phutungoto



Những chiếc lá tiễn mùa đã nhạt phai đời mình một nửa. Chẳng còn xanh nổi đêm nay khi những cơn gió đã gọi mùa mới đến, và… mùa cũ đi qua. Em ngồi đây, lặng nghe lòng mình trống vắng. Nhặt sợi tóc vô ý rơi trên áo, bỗng thấy thương vai mình gầy. Đừng xa nhau nữa được không? Đừng tự dối lòng mình để nỗi đau lại vỡ òa tiếng khóc. Người ta vẫn thường nói “Có những sai lầm sẽ mãi là sai lầm và ta đau khổ khi nhận ra mình sai lầm, nhưng nhờ có nó ta bỗng giật mình: điều sai lầm duy nhất của ta là phủ nhận những gì trái tim ta thật sự cảm nhận…”. Đừng phủ nhận những rung động của con tim, ở đâu đó quanh đây, em vẫn nhìn thấy nụ cười anh lấp nắng, như những chiếc lá đang nắm tay nhau tiễn mùa đi.

Thương, và nhớ….


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, October 5, 2014

Điều tất yếu mọi phụ nữ cần nhận được đó là được yêu an toàn

Lấy chồng không chỉ là lấy một người đàn ông, mà là lấy cả một gia đình.


May ao thun quang cao

Chỉ vì chàng yêu bạn thật lòng không có nghĩa là bạn phải chấp nhận tất cả những thứ anh ta áp đặt. Trong tình yêu - hôn nhân, mọi phụ nữ xứng đáng được hưởng những "quyền" tối thiểu.
Quyền được yêu nghiêm túc
Không bao giờ chấp nhận một người đàn ông luôn tầm thường hóa bạn bằng câu nói với người khác: "Đó chỉ là ý kiến của cô ấy, đừng bận tâm". Dù bạn ít tuổi, không giỏi giang bằng người yêu song mọi ý kiến của bạn đều phải được anh ấy tôn trọng.
Mỗi khi bạn có việc gì đó cần sự giúp đỡ của người yêu, bạn cần nhận được sự giúp đỡ tích cực của người yêu. Sự giúp đỡ đó phải được thể hiện qua quá trình hai bên thảo luận và cùng thống nhất trước khi đưa ra quyết định cuối cùng.
Rang su cao cap
Người yêu bạn phải là người biết lắng nghe và đối xử với bạn như một người trưởng thành. Mỗi khi mệt mỏi, căng thẳng, anh ta có thể không muốn nghe những gì bạn nói nhưng hầu hết mọi vấn đề anh ta phải là người nghe bạn nói với thái độ tôn trọng chứ không phải nghe cho có.
Quyền chủ động với "chuyện ấy"
Phụ thuộc vào người đàn ông của mình ngay cả trong "chuyện ấy" là sai lầm lớn của phụ nữ. Khi mối quan hệ đã trở nên sâu sắc, đặc biệt là những cặp đôi đã kết hôn, phụ nữ phải có quyền nói "có" hoặc "không" với "chuyện ấy. Cụ thể, khi ham muốn, bạn hoàn toàn có quyền gợi ý chàng, trái lại, khi mệt mỏi, bạn nên thẳng thắn nói "không" trước mong muốn của chàng.
Khi chàng chỉ coi bạn như một "cỗ máy tình dục", không quan tâm tới cảm xúc, mong muốn của bạn nghĩa là bạn đã bị tước mất quyền chủ động trong "chuyện ấy". Người đàn ông này không xứng đáng với bạn vì trong bất cứ hoàn cảnh nào, phụ nữ cũng có quyền với "chuyện ấy".
Quyền có tài khoản riêng
Giay dan tuong
Các cặp đôi đã kết hôn có xu hướng dùng chung một số tài khoản hoặc công khai tài khoản cá nhân với nhau. Điều này hoàn toàn có lợi cho các cặp vợ chồng, nó là động lực để họ cùng nhau tiết kiệm.
Tuy nhiên, tại bất cứ thời điểm nào trong mối quan hệ, mỗi người phụ nữ cần có quyền lập một tài khoản riêng. Tài khoản đó có thể sử dụng cho các khoản chi tiêu gia đình, có thể không... nhưng quan trọng nó phải thuộc quyền sở hữu của riêng bạn và không bị người yêu/chồng can thiệp. Tài khoản riêng giúp bạn độc lập về tài chính, không phụ thuộc quá nhiều vào đàn ông.
Quyền không phải nâng đỡ người đàn ông của mình
Chăm sóc, nuôi dưỡng đàn ông là trách nhiệm thuộc về cha mẹ anh ấy. Và khi chàng yêu/lấy bạn, anh ta đủ trưởng thành để tự lập trước mọi vấn đề. Mọi phụ nữ xứng đáng làm một đối tác ngang hàng với người đàn ông của mình. Nói khác đi, dù yêu, dù làm vợ, làm mẹ thì tất cả phụ nữ không có nghĩa vụ phải nâng đỡ đàn ông, làm chỗ dựa cho đàn ông.
Nếu bạn thấy nửa kia của mình mang hội chứng của một anh chàng bảo mẫu, bạn nên sũy nghĩ thấu đáo về mối quan hệ giữa hai người, vì có thể trong tương lai, bạn sẽ phải thay thế vị trí của mẹ anh ta.

Quyền có bạn bè ngoài người yêu/chồng
Khi yêu cũng như khi đã kết hôn, mọi phụ nữ cần được thoải mái duy trì các mối quan hệ xã hội ngoài người yêu/chồng họ. Bạn có thể ra ngoài vào buổi tối, nhắn tin cho anh bạn A, chia sẻ với anh đồng nghiệp B... mà không gặp phải trở ngại "Tôi cấm cô không được giao du với thằng đó".
Người đàn ông đích thực của bạn phải là người tin tưởng bạn, không kiểm soát các mối quan hệ xã hội của bạn, không ra tối hậu thư "Anh cấm em..." cho bạn.
Quyền được yêu an toàn
Chỉ vì một ngày đối xử với bạn như nữ hoàng không có nghĩa là 29 ngày còn lại trong tháng người đàn ông của bạn được quyền thượng cẳng chân hạ cẳng tay với bạn. Dù mối quan hệ của bạn "trẻ" hay "già" thì điều tất yếu mọi phụ nữ cần nhận được đó là được yêu an toàn. Sẽ không bao giờ bạn phải lo lắng điều này mình làm có đúng không, việc kia có làm phật ý chàng không, liệu mình hành xử như vậy có bị chửi mắng, đánh đập không.
phutungoto
Người đàn ông thực sự yêu bạn phải là người thực hiện đúng những cam kết với bạn và không bao giờ chơi đùa với cảm xúc của bạn.
Quyền được ưu tiên, không phải lựa chọn
Mỗi người phụ nữ xứng đáng nhận được sự ưu ái của đàn ông, đặc biệt là người đàn ông họ yêu. Trước bất cứ vấn đề gì, điều phụ nữ cần nhận được là ưu tiên thay vì buộc phải đưa ra lựa chọn. Ngay cả những chuyện hệ trọng như công việc, nơi ở... người đàn ông thực sự yêu bạn sẽ nghĩ đến bạn đầu tiên trước khi hai người phải đưa ra quyết định chung liên quan đến sự thay đổi.
Quyền được bạn bè, gia đình chàng thừa nhận
"Mối quan hệ bí mật" chỉ tồn tại một thời gian ngắn và mọi phụ nữ xứng đáng được nửa kia công khai giới thiệu với bạn bè, người thân với tư cách người yêu hoặc vợ. Nhiều phụ nữ sai lầm khi nghĩ rằng mình lấy chồng chỉ cần một mình chồng yêu là đủ, còn lại tất cả những người khác có xua đuổi cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Khi yêu cũng như khi kết hôn, bạn phải được chàng giới thiệu với đông đảo bạn bè, người thân; công khai mối quan hệ trước những người xung quanh thì đó mới là mối quan hệ lành mạnh.
Quyền tự quyết với ngoại hình của mình
Người đàn ông chân chính tôn trọng mọi sở thích ăn mặc của bạn, cho dù nó kì quặc, khác lạ. Anh ta không ép bạn phải để kiểu tóc này, mặc chiếc váy kia hay sẵn sàng "lên mặt" khi bạn không định hình phong cách cá nhân theo sở thích của anh ta.
Tự quyết định phong cách của mình là một trong những quyền tối thiểu mà tất cả phụ nữ xứng đáng được hưởng khi yêu cũng như khi kết hôn.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Nếu đã cảm nhận được sự đau đớn ấy, vậy tại sao lại cứ phải cố quên?

"Just because someone doesn’t love you the way you want them to, doesn’t mean they don’t love you with everything they have."

Quan ao cong nhan



Hai người yêu nhau, họ sẽ không nhìn nhau mà cùng nhìn về một hướng, nhưng trái tim vẫn luôn có hình bóng của nhau.
Có những cuộc chia tay mang vẻ ngoài phũ phàng đầy lạnh nhạt, vì cả hai đều muốn chứng tỏ mình đã hết yêu người kia và không còn muốn liên quan đến đối phương nữa. Thay số điện thoại, chuyển chỗ ở hoặc chặn facebook... Đó là những hành động của những đôi mới chia tay và trong lòng đã dứt khoát không muốn nhớ đến người kia nữa.
Sửa máy lạnh
Nhưng cố quên thì lại càng nhớ, cơ bản người đang nhớ chỉ cố gắng che đi tầm nhìn, bịt lấy đôi tai để không bị tác động thêm nữa. Nhưng khi yêu, trái tim luôn mạnh hơn lý trí và còn có sức ảnh hưởng đến cả những giác quan khác của cơ thể con người, rốt cuộc, kẻ cố gắng quên nhanh sẽ càng nhớ nhiều, đau lâu hơn đối phương.
phutungoto
Hai người yêu nhau, họ sẽ không nhìn nhau mà cùng nhìn về một hướng, nhưng trái tim vẫn luôn có hình bóng của nhau. Trái tim đập liên tục để duy trì sự sống cho bộ não, một khi đã muốn quên một người thì chỉ có thể làm tổn thương bộ não, lúc đó trái tim sẽ rất đau, thật sự rất đau.
Nếu đã cảm nhận được sự đau đớn ấy, vậy tại sao lại cứ phải cố quên?

Có những người tỏ ra cứng rắn sau khi chia tay, khi dứt tình... Nhưng mỗi đêm khuya vẫn như bóng ma lởn vởn tìm về ký ức cũ, chờ tin nhắn thân quen đã trở nên xa lạ, bí mật vờ như vô tình đọc những dòng entry trên facebook của người cũ... để rồi phải rơi những giọt nước mắt trong từng tiếng nấc nghẹn ngào.
Giay dan tuong
Nhưng nếu gọi điện mà không bắt máy, nhắn tin không trả lời hoặc đã unfriend với bạn có nghĩa là họ vẫn chưa thể quên bạn, chưa quên đượctình yêudành cho bạn. Và cũng ngược lại, nếu bạn cố làm những điều đó với họ thì trong tâm trí cũng như trái tim của bạn vẫn tồn tại hình bóng của họ.
Không phải ai cũng lắng nghe được tiếng trái tim mình, cứ ngu ngốc luẩn quẩn giữ nhớ và quên. Nhưng còn nhớ là còn yêu, đừng cố quên để rồi giam cầm nỗi nhớ trong chiếc hộp ký ức vụn vỡ. Hãy đáp lại nỗi nhớ bằng cách mở lòng để tha thứ và yêu thương.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Đôi khi ta cần một mối quan mập mờ không ghen tuông

Bằng cách này hay cách khác...

Con người ta sẽ gắng gượng chấp nhận những nỗi đau và SỐNG !

 May dong phuc


Đôi khi ta cần một mối quan mập mờ không ghen tuông, không ngờ vực, không khóc lóc một mình giữa đêm dài khi ta vô tình làm tổn thương nhau.
Đôi khi ta lại thích một mối quan hệ mập mờ, một mối quan hệ thích thì thích đấy, thương thì chưa hẳn, yêu thì chưa tới. Nhưng với một tình cảm mập mờ đó là điều không tưởng.
Đôi khi tình cảm mập mờ mang cho ta nhiều niềm vui, nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Nhưng ta lại khổng thể coi nó như là tình yêu. Ta chỉ có thể coi nó như một mối tình không tên, một mối quan hệ không rỏ ràng và một mối tình có thể đến cũng có thể đi bất kỳ lúc nào khiến ta không thể nào dự đoán trước.
 Rang su cao cap

Đôi khi ta lại cần một mối quan hệ mập mờ như thế, khi cần thì ta lại tìm đến nhau, quan tâm nhau, đôi khi thì lại lo lắng cho nhau nhưng ta lại không phải chịu bất cứ sự ràng buộc nào từ đối phương.
Đôi khi ta cần một mối quan mập mờ không ghen tuông, không ngờ vực, không khóc lóc một mình giữa đêm dài khi ta vô tình làm tổn thương nhau. Cứ bên cạnh nhau như thế, thỉnh thoảng gặp nhau để cảm thấy cuộc sống nhẹ nhàng, cảm thấy bình yên sau những ngày mệt mõi, thỉnh thoảng ta lại lãng quên nhau để mỗi người có chút gì đó riêng tư, một khoản lặng của riêng mình.
 Giay dan tuong
Đôi khi ta cần một mối quan hệ mập mờ để khi ta cảm thấy cô đơn, lạc lõng giừa dòng đời vẫn còn có một bờ vai cho ta dựa vào, một vòng tay ấm áp, một cái ôm thật nhẹ để ta cảm thấy bình yên hơn giữa cuộc đời.
Nhưng với một tình cảm mập mờ như thế liệu có khiến ta hạnh phúc hay không? hay khiến ta cảm thấy bất an, khiến ta lo lắng nếu như có sự xuất hiện của một người khác thì ta biết phải làm sao? Ta phải làm gì khi ta không là gì của nhau, khi ta chưa từng thuộc về nhau.
 phutungoto
Nhưng đến cuối cùng thì ta cũng phải cần có một mối quan hệ rỏ ràng, một mối quan hệ khiến ta an tâm, một người có thể níu giữ chân ta lại sau những chiều hoàng hôn rất vội, một người có thể ôm ghì chặc ta vào những lúc ta yếu đuối, một người có thể bên cạnh ta chứ không phải bên cạnh một ai khác. Và chỉ mong rằng một mối tình nào đó đừng mãi là mập mờ.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Friday, October 3, 2014

Hãy cố gắng và tin tưởng vào những gì mà chúng ta đã và đang làm

*Con Trai mặc quần rách gối, áo 3 lỗ, hay đại thể là cái gì đó "khác người" 1 chút --> Phong cách !

Con Gái mà như thế--> Chắc không phải đàng hoàng.

Quan ao cong nhan


Anh thương yêu! Hãy đọc những dòng tâm sự này để khắc ghi mãi về tình yêu của hai đứa anh nhé. Mối tình có lẽ không là đầu tiên nhưng lại là mối tình bất diệt. Đúng! Chỉ có chúa trời, anh và em mới hiểu hết tình yêu thương ta dành cho nhau quan trọng đến mức nào. Chỉ chốc lát thôi không có nhau em cảm thấy trống vắng và cô đơn đến kinh khủng hay nói đúng hơn trống vắng nhau trong đời là điều mà em lo sợ nhất. Nếu mất anh, có thể em không chết nhưng em sống cũng không có giá trị gì khi một nửa của mình không còn nữa…
Sửa máy lạnh

Ngày lại đến ngày, đêm lại đến đêm cứ chờ đợi mà không một tia hy vọng, biết buồn nhiều vui dẫu ít nhưng những phút giây hạnh phúc ta dành cho nhau cũng đủ để tìm thấy niềm vui trong tình yêu hai đứa. Tuy quá muộn rồi nhưng cũng đủ để sưởi ấm con tim nhau đã băng giá từ lâu. Dẫu biết rằng trong tình yêu của anh và em còn nhiều cay đắng nhưng ta đã bù lấp cho nhau khoảng trống vắng trong con tim…Anh đã chọn em giữa bao cô gái còn trinh nguyên, điều đó cũng đủ để em cảm thấy mình còn có giá trị trên cõi đời này, có em anh quên đi tất cả thế giới phụ nữ và lỡ nhìn ai đó anh cảm thấy có lỗi với em…

Hạnh phúc nào hơn khi tình yêu và sự thủy chung của anh làm cho em phải tự soi mình, mặc dù em chưa một lần phạm sai lầm đối với anh? Ta yêu nhau vì trong tâm hồn và con người hai đứa tuy là hai mà sao như là một, nó vừa đồng điệu và cần thiết để bổ trợ cho nhau và có lúc anh cũng phải thừa nhận rằng: “Nếu hai đứa mình được bên nhau chắc mình sẽ thông minh nhiều hơn”, điều đó cũng thấy mình thiệt thòi rồi phải không anh? Yêu anh em chỉ biết dành trọn tình yêu thương cho anh và người đầu tiên em nghĩ khi sáng dậy là anh, nhìn một món ăn ngon nghĩ ngay đến việc có thể mua cho anh ăn... trong giấc ngủ, bữa ăn, công việc…tất cả em đều muốn có anh bên mình và muốn mình được bên anh để giúp đỡ, chia sẻ tất cả để anh vơi đi sự vất vả, mệt nhọc và nỗi lo toan của đời thường.
 phutungoto
Anh thương yêu! Em phải cảm ơn mẹ, cảm ơn cuộc đời đã cho em có được anh, có hạnh phúc nào hơn khi trên bước đường em đi đã có anh đi cùng, mặc trên bước đường ấy vẫn còn nhiều chông gai và cay đắng... nhưng em tin chúng ta sẽ vượt qua vì không có sức mạnh nào bằng sức mạnh tình yêu. Hơn thế nữa chúa trời đã ban phước lành cho chúng ta phải không anh?

Những ngày xa anh, em nhớ anh đến lạ lùng, thơ thẩn, bồn chồn, buồn bã rồi mông lung…hình dung khuôn mặt hao gầy, đôi mắt mất ngủ vì nhớ thương em, nét buồn thể hiện nơi dáng đi chậm rãi, giọng nói nghe ấm áp đầy chan chứa yêu thương và một con tim thổn thức, đợi chờ, hy vọng…để rồi thêu dệt một tình yêu tuyệt đẹp mà không nói hết được bằng lời, mặc dù đôi lúc vẫn có hờn dỗi, ghen tuông nhưng đó là quy luật của tình yêu. Đời cho ta thêm sức mạnh để xây đắp tình yêu và hạnh phúc, hãy cố gắng và tin tưởng vào những gì mà chúng ta đã và đang làm, hãy bên nhau để nhân lên trong niềm vui và chia sẻ cùng nhau khi có nỗi buồn, đồng hành trên bước đường còn lại, đừng bao giờ nói lời chia tay anh nhé!
 Giay dan tuong

Chúng ta đến với nhau vì tình yêu và thêu dệt những điều đẹp đẽ cho cuộc sống và cuộc đời của hai đứa, không vì một lý do nào khác, đừng hiểu nhầm về nhau dù chỉ là một điều nhỏ nhất. Em vẫn biết có những lúc em cũng quá với anh, những mâu thuẫn có thể là xuất phát từ nơi em, nhưng anh cũng phải tự kiểm điểm lại mình vì em thấy có những lúc anh cũng không phải với em, nếu anh còn thấy em có giá trị trong cuộc đời anh thì anh đừng để em phải lo lắng và buồn phiền điều gì. Sự đòi hỏi của em không quá lớn nhưng phải có bản lĩnh như con người anh mới có thể làm được. Và em tin vì chúng ta yêu nhau nên không có trở ngại nào ngăn được bước đường ta đi tới. Nói tóm lại: Chúng mình luôn kỳ vọng thì sẽ làm được điều kỳ diệu đó phải không anh thân yêu!

Em hôn anh nhiều!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Thursday, October 2, 2014

Em bây giờ rất sợ biết thêm một sự thật nào nữa về anh

~ Hãy cười trên đau khổ...

~ Nhưng...

~ Đừng bao giờ đạp đổ niềm tin...

~ Đừng bao giờ van xin tình cảm...

~ Đừng bao giờ cúi nhặt một tình yêu ... 
 May ao thun quang cao


Ai mang đau thương kết làm nuớc mắt. Ai mang sâu nặng kết thành thù hằn? Em đã xem tình yêu ấy là một phần của cuộc sống, xem anh là linh hồn của cuộc đời mình. Vui niềm vui của anh, đau cũng đau nỗi đau của anh… Nhiều lần tự hỏi chính mình nếu không phải là anh, tình yêu này không dành cho anh, thì liệu em có mang nhiều đau đớn thế này?

Anh phũ phàng ruồng rẫy tình yêu của em, cứ như có một bức tường vô hình ngăn em chạm vào trái tim ấy, bức tường đó là do anh dựng nên, để ngụy biện cho một trái tim đã hết yêu thương. Dần dần, anh đã biến thành mái hiên, trong cơn mưa người con gái nào cũng đến trú, anh trở thành một chiếc xe bus rẻ tiền người đàn bà nào cũng có thể bước lên, vài đồng bạc lẻ cũng có thể đi mải miết. Hóa ra cái sự chân thành của trái tim anh cũng chỉ đến thế thôi, quá ư là bèo bọt.

Nỗi đau của em đã chuyển thành nỗi sợ hãi, dù bề ngoài kiêu hãnh, mỉm cười và ngẩng cao đầu cất bước. Thẳm sâu trong trái tim, em tự nhủ sẽ không tin vào tình yêu, sẽ lại thu mình trong cái vỏ ốc vì sợ lại bị tổn thương lần nữa. Vết thương đó đã trở thành một vết sẹo làm tôi đau mỗi khi chạm tới.

Bởi thế lúc nào người âm thầm chịu đựng luôn là em, người khóc thầm cũng là em, người hụt hẫng cũng là em! Và người vô tâm mãi là anh.

Tại sao thời gian trôi qua mà vết thương lúc nào cũng vẫn đau như thế, nỗi đau đó dù là trước đây hay bây giờ em vẫn cảm nhận rõ rệt như nhau, cảm thấy rất khó khăn. Anh lúc nào cũng là người như thế, không có gì đáng để em từ bỏ mọi thứ để yêu thương. Anh lừa dối, phản bội thậm chí còn đâm sau lưng em không biết bao nhiêu lần thế mà người ngu ngốc là em vẫn bất chấp nỗi đau dày vò mình và yêu anh không thể rũ bỏ được. Người toàn làm những điều tồi tệ với em mà sao em vẫn yêu nhiều đến thế, tình cảm đó làm em hận bản thân mình biết bao nhiêu và thấy mình bất lực như thế nào. Hình ảnh anh hiện hữu là nỗi đau mà em không thể nào xoá được, không thể tha thứ cho anh va càng không thể tha thứ cho kẻ mặt dày như em vẫn mù quáng không thoát ra được một người luôn chà đạp mình như anh. Sống cùng với nỗi đau là điều thật quá đáng sợ, em không biết mình vượt qua nổi không và đến khi nào vượt qua được, anh mãi mãi cũng sẽ không thể cảm nhận được những gì đã gây ra cho em và những gì em đã và đang đấu tranh để vượt qua, nhiều lúc em thấy ghê sợ chính mình, sao em có thể vô sỉ đến thế, biết thừa anh đã làm ra những chuyện tồi tệ thế nào rồi mà vẫn có thể gần gũi anh. Vì thế mà mãi mãi em vẫn không thể tha thứ cho bản thân mình.
Rang su cao cap

Càng biết nhiều về anh bao nhiêu em càng đau thắt bấy nhiêu, càng đau lại càng không thể rũ bỏ anh và lại càng hận mình hơn. Cứ như thế em tồn tại trong những hỗn độn của anh mà không thoát ra được, nhiều lúc còn không thể tưởng tượng những gì mình biết lại là sự thật về anh, không tin là mình đã yêu nhiều đến thế! Em đã sai khi yêu anh dù biết là không được, lại càng sai khi biết anh chà đạp mình mà vẫn còn yêu, cuối cùng vẫn đang sai khi vẫn không từ bỏ tình cảm mù quáng này. Đúng là có tội với chính bản thân mình, cuộc sống của em hiện tại đã đủ vất vả và tủi nhục lắm rồi thế mà còn yêu một người như anh, đúng là cay đắng thật. Rồi sẽ còn ra sao nữa đây?

Em bây giờ rất sợ biết thêm một sự thật nào nữa về anh, em sợ mình không vượt qua được, sợ mình gục ngã hoàn toàn vì thế em không còn tìm hiểu về anh, thậm chí khi mọi người kể về anh em không dám nghe thêm nữa, càng nghe nhiều thì em càng hận mình thôi. "Cứ tưởng nhắm mắt ngủ là sẽ được bình yên, nào ngờ tổn thương vẫn len lỏi vào trong từng giấc ngủ". Với em đêm nào cũng chẳng thấy bình yên, đó có phải là cái giá cho những sai lầm của mình, cứ tưởng nói quên là sẽ quên được, nói dừng lại là sẽ dừng lại được nào ngờ chẳng thể điều khiển được trái tim mình. Em phải đón nhận sự cô đơn tủi hờn và còn những gì nữa đây, nếu không gặp anh đời em có khác không? Nếu không gặp anh em có buồn đến thế không?
Em nhận ra một điều: khi yêu ai đó bằng cả trái tim thì sẽ chẳng bao giờ có thể gạt bỏ hình ảnh đó ra khỏi tâm trí mình, nó trở thành ký ức đã tồn tại trong cuộc sống và ta không thể nào từ bỏ ký ức! Đây thực ra là một điều hết sức bình thường nhưng sao giờ em mới thấy mình thấm thía, vì con người đó đã trở thành một phần của em.

Ngày hôm qua, hôm nay và cả ngày mai nữa em không biết những ai đã đến sẽ đến và đi trong cuộc sống của mình làm mình rung động, và cũng như ngày hôm nay khi gặp lại những người bạn cũ, với người đã quan tâm em trong suốt mười mấy năm là bạn sao em chưa từng rung động, lại sắt đá và bình thản với tình cảm của cậu ấy đến thế nhưng lại khôg thể sắt đá và lạnh lùng với cái người đang dày vò em trong hiện tại. Thế mới nói sao trái tim lại cứ chọn con đường khó khăn để bước đi mà không đi trên con đường có người luôn chờ đợi, đúng là một trái tim ngu ngốc!

Em tự dẫn mình đi trên con đường cô độc, lúc nào cũng thế luôn luôn cô đơn, mỗi người tồn tại trong cuộc sống này đều là duy nhất, không ai giống ai và vì thế mà nỗi đau của mỗi người cũng khác nhau. Nếu có thể lựa chọn người mình sẽ yêu em nhất định sẽ chọn người bạn của em, người vẫn luôn chờ đợi em và nếu có thể lựa chọn em sẽ không yêu anh- người làm em cô độc, đau đớn và mệt mỏi. Tiếc là trái tim em lựa chọn chứ không phải lý trí em lựa chọn nên em yêu một người không nên yêu rồi. Cảm giác này có phải là hối hận hay không? Yêu thật lòng cũng hối hận sao?

Có người bạn đã nói em cứ thế này sẽ bị chai lì cảm xúc và sợ yêu thương, có lẽ đúng vì em bây giờ rất sợ yêu một người, sợ mình yêu thật lòng quá và người ta sẽ coi thường, sẽ lừa dối, sẽ phản bội... Em không thể chịu thêm những điều đó một lần nữa! Đúng thế, người mà em yêu đã lừa dối,  phản bội và trà đạp tình cảm của em rất nhiều lần nhưng em cứ mãi cố chấp ngu ngốc ôm tình yêu đó. Trách ai bây giờ...

Nghĩ đến quá khứ, hiện tại hay tương lai em đều thấy sợ bởi quá khứ là những đau khổ và nước mắt, hiện tại là sự cô đơn và tương lai là sự sợ hãi và cũng là nước mắt. Nói như thế nghĩa là em hèn nhát, không dám đối diện thực tế  không vượt qua chính mình và không quên được một người. Vấn đề căn bản của em có phải chăng là niềm tin, khi mất niềm tin nghĩa là mất tất cả!

Một người đã có thời gian gần gũi như da thịt trên người, hoá ra cũng bặt vô âm tín giữa biển người mênh mông... Em giờ đây lại đang nhớ đến người đó, đôi khi chỉ muốn gửi một tin nhắn "Anh à! Em nhớ anh lắm" và rằng "Với em, anh vẫn luôn và mãi luôn là điều mà em muốn giữ bên mình!"...  nhưng mà không làm được vì thấy khó quá và không biết có nên nói như thế không? Em thấy mình mềm yếu và bi luỵ, em ghét mình mỗi khi như thế nên muốn lảng tránh cái thứ cảm xúc đó. Có bài viết nào đó đã nói trong cuộc đời mỗi người luôn có sự xuất hiện của hai người: một người sẽ đưa cho mình chiếc ô khi trời mưa và một người sẽ cùng mình đi dưới mưa. Đáng lẽ phải chọn người đi cùng mình dưới mưa, người cùng mình vượt qua lúc khó khăn, nhưng em lại tham lam chọn người đưa ô cho mình, vì tham lam nên chọn những thứ thoáng qua lấp lánh trong chốc lát mà không biết những thứ bền lâu mới là giá trị và khó kiếm tìm.

Đừng nhặt con ốc vàng
Sóng xô vào tận bãi
Những cái gì dễ dãi
Có bao giờ bền lâu
Hãy nhặt con ốc nâu
Chìm sâu dưới đáy biển
Những cái gì khó kiếm
Mới thực sự lâu bền.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Hãy nói dối anh nếu em muốn, anh chưa bao giờ trách em vì em giấu anh điều gì đó

*~*If you be with the one you love, love the one you are with. (Yêu người yêu mình hơn yêu người 

mình yêu)

 Quan ao cong nhan


Có thời gian anh cũng đã tự dối mình rằng điều đó không thật, chỉ là những tin đồn hay cái gì đó nhảm nhí thôi. Nhưng rồi anh cũng phải đối mặt với sự thật – cái điều khiến anh đến đau thắt cả ruột gan - em đã thích một người khác.

Thật ra trước đó rất lâu anh cũng nhận ra em đã chán ngán anh lắm rồi, chỉ là em không nói ra. Có rất nhiều thứ khiến anh phải nghĩ rằng em đang muốn giữ khoảng cách với anh.
 Sửa máy lạnh
Anh biết lắm chứ, biết mình không nên dày mặt mà cứ ràng buộc em vào những điều em không thích, khiến em phải khó xử. Để rồi đến nỗi cướp mất đi cơ hội để em đến với người mà em luôn mong ước. Không bao giờ và sẽ không xảy ra việc anh trách móc, hờn giận em vì em sẽ rời xa anh để ở bên người mà em lựa chọn. Chỉ vì em đã và sẽ luôn là người anh yêu thương, những gì em lựa chọn anh sẽ tôn trọng. Ngược lại anh sẽ thấy vui nếu em tìm được hạnh phúc thật sự cho chính mình.
 phutungoto

Anh chẳng phải là cao cả gì đâu, nhưng điều gì tốt nhất cho em thì anh sẽ chấp nhận. Một số người cũng bảo anh nên từ bỏ đi, níu kéo càng thêm đau, sẽ không có kết quả gì. Và rồi, không hiểu sao càng suy nghĩ anh càng không muốn đánh mất những gì yêu thương nhất với anh. Anh thật ích kỷ khi chỉ nghĩ rằng nếu mất em anh sẽ không còn tìm lại được ai có thể cho anh cảm giác yêu thương như thế này nữa, mà không nghĩ đến cảm nhận của em.

Nếu em nói không cần anh nữa, lúc đó anh sẽ ngừng lại. Chừng nào còn giúp em được gì, còn có thể quan tâm em mỗi ngày thì anh vẫn sẽ ở đó.
 Giay dan tuong

Hãy cứ bước con đường mà em thấy là đúng, đừng nhìn lại, cũng đừng bận tâm anh. Hiện giờ anh chỉ biết là mỗi ngày được trông thấy em, biết là em vẫn khỏe mạnh, cũng đủ với anh lắm rồi, em ạ!

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Anh mong một ngày nào đó em sẽ mở cửa trái tim để cùng anh xây dựng tình yêu hạnh phúc

Đứng sau động từ "yêu thương" thì "giúp đỡ" là động từ đẹp nhất trên thế giới. (Bertha Von Suttner) 

May ao thun quang cao


Mùa đông đã về mang những luồng không khí se se lạnh của Sài Gòn mỗi buổi tối, một mình anh ngồi nhâm nhi tách cà phê dưới ánh điện tối mờ, có một cơn gió lạnh thổi ngang qua căn phòng nhỏ bé ấy, cảm giác buồn, cô đơn lại ùa về và nỗi nhớ em lại làm anh cảm thấy day dứt khôn nguôi.
 Rang su cao cap

Từ khi gặp và quen biết em dường như đã làm cuộc sống của anh thay đổi rất nhiều, cuộc đời này bổng trở nên tươi đẹp biết bao nhiêu, anh đã biết yêu hơn cánh đồng lúa xanh rì, yêu những con đường Sài Gòn đầy lá me bay in dấu chân em mỗi lần dạo phố và yêu hết tất cả những gì thuộc về em trong cuộc đời này. Có lẽ một ngày mới đây anh đã nhận ra rằng: Anh đã yêu em, yêu em thật nhiều!
 Giay dan tuong


Anh biết trái tim em bây giờ chưa thể đón nhận tình cảm của anh được, em cần thời gian để suy nghĩ và tìm hiểu thêm về con người anh. Nhưng anh tin với tình cảm chân thành của mình, đến một ngày nào đó em sẽ mở cửa trái tim để cùng anh xây dựng tình yêu hạnh phúc. Rồi chợt buồn man mác khi biết rằng đó vẫn chỉ là một giấc mơ chưa thành hiện thực.
phutungoto

Dù mai này cuộc sống có đổi thay, có biến cố gì đi chăng nữa, dù cho có bao lâu thì anh vẫn đợi em, đợi chờ tình yêu nồng ấm từ trái tim em dành cho anh. Từ đây và mãi mãi về sau anh sẽ mãi mãi yêu em và chờ đợi em. Ngọc Trầm à!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, September 28, 2014

Tôi đã rất sốc khi biết người yêu cũ là em họ của người yêu hiện tại

Tất cả vẻ đẹp của cuộc sống được tạo nên là nhờ vào sức mạnh của tình yêu đối với người phụ nữ

M.Gorki
 May ao thun quang cao



Trớ trêu ngày đèn đỏ đúng đêm động phòng

Tôi và anh yêu nhau được 2 năm, vượt qua bao thử thách, giận hờn có, chia ly có, bị hai bên gia đình ngăn cản cũng có, vậy mà chúng tôi vẫn cùng nhau vượt qua mọi thử thách để đi tới đích cuối cùng bên nhau.

Không suy nghĩ thiển cận hay làm liều như nhiều bạn trẻ khác vẫn lựa chọn, đó là dùng kế “ăn cơm trước kẻng” để hai bên gia đình phải đồng ý cho họ đi tới hôn nhân, ngược lại, chúng tôi trong 2 năm yêu nhau, không ai đi quá giới hạn cho phép, chúng tôi quyết giữ cho nhau tới cùng.
Rang su cao cap

Theo quan điểm của tôi, chuyện “trai gái” không phải là điều gì đó tội lỗi bởi đó là nhu cầu sinh lý của con người. Chưa kể tới việc hai người xa lạ có thể đem lòng yêu nhau đậm sâu, họ yêu nhau và muốn là của nhau, trao cho nhau tất cả, mà ngay việc đàn ông cạnh đàn bà thôi, cũng đã là một điều kiện khó cưỡng cho những cuộc “ân ái”. Nghĩ vậy, tôi và anh cố “nhịn” cho tới ngày kết hôn, tới đêm động phòng để mong có được sự mãn nguyện viên mãn nhất vào phút giây ấy.

Nhưng thật quá trớ trêu khi ngay vào đêm động phòng của chúng tôi, tôi lại phát hiện “cô bé đèn đỏ” của mình lại đến sớm hơn những 3 ngày. Đúng là “Người tính không bằng trời tính”, vậy là đêm đó tôi và chồng rạo rực như hai kẻ điên.
Giay dan tuong

Đến nay tôi cũng đang mang bầu đứa con đầu lòng được 3 tháng, nghĩ lại đêm đó mà thật buồn cười.

Sốc khi biết người cũ là em họ người mới

Tôi muốn lên đây chia sẻ câu chuyện trùng hợp tới ngỡ ngàng của mình, tôi xin giấu tên của những người liên quan trong câu chuyện của mình.

Một năm trước, tôi có hẹn hò một chàng trai, tôi tạm gọi là T. T và tôi yêu nhau cũng không bền lâu, khoảng 5 tháng là chúng tôi đã chia tay.

Lý do chia tay là vì anh ta đã “đâm” sau lưng tôi, ý tôi là ngoài tôi, anh ta còn bận bịu tán cô hàng xóm.

Thú thực, trước khi phát hiện ra nguyên nhân đó để dẫn đến chia tay, tôi và anh ta đã từng có một đêm “không ngủ” với nhau- điều khiến tôi ân hận mãi.

Hiện tại tôi đã quên được người đàn ông phản bội ấy, và mở lòng với một người đàn ông khác lớn hơn tôi 5 tuổi, tên anh là C.

C là một người đàn ông trầm tính, sống khép mình, khác hẳn so với T. Chính vì bản tính hiền lành, nên C không bao giờ đi tán tỉnh các cô gái xung quanh, ngay khi mới quen tôi, anh ấy thể hiện rõ rằng có cảm tình đặc biệt nhưng ngượng ngùng không dám thổ lộ. Thấy anh như vậy, tôi làm liều thay anh tỏ tình. Vậy là chúng tôi đã yêu nhau, cho tới nay cũng được khoảng hơn 1 năm.

Càng ngày tôi càng yêu anh, và tôi muốn là của anh. Một hôm, tôi chủ động đến nhà anh chơi, ăn tối. Sau khi ăn xong, tôi đòi anh mở nhạc, rồi tôi kéo anh lại và đêm đó nguyện trao mình cho anh.

Bất ngờ, có người mở cửa bước vào, chúng tôi sợ hãi, hốt hoảng quay lại nhìn, thì ra đó là em trai của anh, và cũng là tình cũ của tôi - T. Sau này tôi mới biết, hôm đó T tới bất ngờ vì đó là đêm Haloween, anh ta muốn dọa người anh họ nhút nhát, hiền lành của mình một phen hú vía.

Hôm đó tôi cố tỏ ra bình tĩnh, và coi như là người xa lạ với anh ta. May mắn anh ta cũng hợp tác diễn vở kịch này với tôi. Tôi không muốn C biết giữa chúng tôi đã từng…
 phutungoto

Ai cũng có quyền được yêu và lựa chọn cho tới khi tìm được đối tượng phù hợp với mình để gửi gắm cả đời, song việc tôi đã từng “yêu” với hai người đàn ông có quan hệ họ hàng thì thật khó xử. Sau này không biết thế nào, nhưng kệ, giờ tôi vẫn tiếp tục yêu C.

“Đỏ mặt” khi gửi nhầm thư tình cho anh trai

Tôi đã thầm yêu một anh chàng cùng công ty, cả hai chúng tôi đều là những người khá kín đáo trong chuyện tình cảm. Nhưng thường những người như vậy, họ lại càng có không gian tĩnh để quan sát, để cảm nhận trái tim, mối liên kết giữa mọi người xung quanh. Đọc được sâu trong ánh mắt của anh ấy, tôi biết rằng, anh đang dành tình cảm đặc biệt cho tôi!

Trong công ty, tôi là cấp trên của anh, cũng khó cho anh khi nghĩ tới chuyện bày tỏ tình cảm với sếp mình. Nghĩ vậy, tôi quyết định chủ động bật đèn xanh cho anh.

Sợ gặp nhau sẽ gây áp lực cho cả hai, tôi quyết định viết một lá thư, rồi gửi qua mail cho anh. Để viết được bức thư ưng ý, tôi phải nắn từng chữ, suy nghĩ từng từ, giọng văn ngôn tình thì lãng mãn vô cùng, hơn nữa bức thư của tôi còn rất dài. Trong thư tôi đã viết ra những tình cảm giấu diếm trong lòng mình, thương thầm anh đã từ lâu, hơn thế, tôi muốn biết tình cảm anh ấy dành cho tôi là thế nào.

Đọc đi đọc lại bức thư, tôi dồn toàn tâm vào nó, rồi ấn gửi nhanh chóng, hồi hộp chờ đợi phản hồi. Nhưng ôi chao, 5 phút sau, tôi nhận được thư trả lời lại, nhưng không phải của anh ấy, mà là của chính anh trai mình.

Thì ra tôi đã gửi nhầm cho anh trai. Tôi ngượng đến chín mặt, anh ấy kể từ đó cứ lôi chuyện này ra trêu tôi. Mỗi lần như vậy, tôi vừa ngượng lại vừa bực, nhưng không trách ai được, là tại tôi bất cẩn mà.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com