Showing posts with label nhung cau chuyen tinh yeu buon. Show all posts
Showing posts with label nhung cau chuyen tinh yeu buon. Show all posts

Saturday, October 25, 2014

Em sẽ ra đi

Chớ nói về hạnh phúc của mình với người kém sung sướng hơn.

 May ao thun quang cao


Một ngày cuối thu, em đến bên cạnh tôi, khẽ thì thầm: “Tuần sau em sẽ chuyển về nhà, bố mẹ đã lo xong công việc cho em rồi anh ạ”. Tôi không nói gì, chỉ biết im lặng, hết nhìn em rồi lại hướng ánh nhìn của mình về một phía xa xôi... Từ khi đem lòng yêu em là tôi đã biết thế nào chuyện này cũng sẽ xảy ra. Cuối cùng thì cái ngày ấy đã đến. Thời gian trôi nhanh quá, tôi còn chưa kịp chuẩn bị xong tinh thần thì đã sắp phải xa em.

Tôi vẫn còn nhớ như in những lời em đã nói. Thỉnh thoảng em vẫn thường căn dặn và nhắc khéo tôi về cái kết cục không mong muốn này, thế nhưng chẳng hiểu tại sao cho đến tận bây giờ tôi vẫn không muốn tin nó là sự thật. Tôi không bất ngờ, nhưng vào đúng thời điểm nghe em báo tin, hình như có một cái gì đó ở trong tôi ngay lập tức rơi xuống và vỡ vụn. Tôi buồn, thực sự rất buồn. Chỉ tuần sau thôi là cái điều mà tôi vẫn hằng lo sợ sẽ trở thành sự thật. Tôi không biết phải làm gì để ngăn cho điều ấy không xảy ra và giữ em ở lại bên cạnh mình.
 Rang su cao cap

Ngày mới quen, tôi đã ngay lập tức có cảm tình với em - cô gái miền Trung mang nụ cười “ngọt lịm”. Em ngây thơ và dễ thương một cách lạ lùng. Cho dù em vẫn luôn miệng nói đùa rằng: “Anh đừng có dại dột mà yêu em đấy. Nếu ai yêu em thì sau này hoặc là chia tay, hoặc là sẽ phải về quê sống cùng em”, thế nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn không thể ngăn được trái tim mình. Rồi chuyện gì đến cũng đã đến, chúng mình trở thành người yêu của nhau. Với tôi, đó quả thực là khoảng thời gian vô cùng hạnh phúc.
 

Tôi cứ thế đắm chìm trong những cảm xúc lãng mạn cùng với một tình yêu rất đỗi ngọt ngào. Càng ngày tôi càng cảm thấy mình yêu em nhiều hơn. Tôi yêu em chân thành và say đắm, yêu mà chẳng cần biết ngày mai sẽ ra sao, còn em thì không như thế. Tôi biết, phía sau cái vẻ hồn nhiên ngây thơ kia là một cô gái rất hay lo lắng về những chuyện tương lai. Em chỉ cúi đầu lặng thing mỗi lần nghe tôi thì thầm vào tai những lời nói yêu thương, hẹn thề mãi mãi… Có đôi lần em mỉm cười, cố nói với tôi bằng một chất giọng tự nhiên nhất: “Đừng yêu em nhiều quá kẻo sau này lúc xa nhau rồi anh sẽ phải hối tiếc cho mà xem”. Những khi ấy tôi biết em buồn. Tôi cũng rất buồn.
 Giay dan tuong

Em vốn là một cô gái ngây thơ và trong sáng, thế nhưng trong chuyện tình cảm thì em lại suy nghĩ rất xa xôi. Em hay giả vờ hồn nhiên, không quan tâm đến những chuyện sau này trong khi chính em lại là người lo lắng nhiều nhất. Sáng hôm nay cũng vậy, sau khi thông báo với tôi cái tin chẳng lành ấy, em vẫn vui vẻ cười đùa. Nhìn em cười mà lòng tôi tan nát, là một thằng đàn ông mà tôi lại khiến người yêu phải đóng kịch để động viên tinh thần mình. Đáng lẽ tôi mới là người phải giả vờ tươi cười, giả vờ vui vẻ. Trong lúc này lẽ ra tôi phải là một chỗ dựa vững chắc cho em. Tôi thấy mình kém cỏi, ngay cả người con gái yêu thương nhất mà tôi cũng không có cách nào để giữ lại bên mình.

 

Tôi không có quyền đổ lỗi cho cuộc đời, cũng chẳng được phép oán trách bất cứ một ai hết. Bởi vì sự chia ly này đã được báo trước, cả em và tôi đều thầm hiểu rằng một cái kết có hậu sẽ chẳng thể nào xảy ra với câu chuyện tình yêu của hai đứa chúng mình. Em phải về, đó là điều không thể thay đổi được. Bố mẹ cũng đã lo cho em một công việc rất tốt ở quê nhà. Trong cái thời buổi “người khôn việc khó” này thì kiếm được một công việc như thế không phải chuyện dễ dàng. Tôi không thể vì ích kỷ mà giữ em ở lại mảnh đất bon chen và đầy toan tính này. Hơn nữa, bố mẹ em vẫn ngày ngày ngóng trông cô con gái độc nhất.
phutungoto

Tôi biết em yêu tôi nhiều, thế nhưng em cũng chẳng có cách nào để khiến cả chữ tình và chữ hiếu được vẹn toàn. Cuối cùng em vẫn không thay đổi, em quyết định trở về với mảnh đất chôn rau cắt rốn của mình. Còn tôi, tôi cũng rơi vào một tình thế chẳng khác em là mấy. Tôi không thể xa nơi này. Bỏ đi một tuần, một tháng còn khó, huống hồ chuyện theo em suốt cả cuộc đời. Trách nhiệm đặt lên đôi vai của tôi quá lớn. Mặc dù rất yêu em, thế nhưng tôi lại rơi vào tình thế không thể hy sinh. Xin lỗi em, thật sự thì lúc này tôi không biết mình phải làm gì.

Chỉ còn vài hôm nữa là tôi chính thức phải xa em. Em sẽ trở về cái nơi mà tôi còn chưa bao giờ đặt chân đến. Có thể tôi sẽ nhớ em đến phát điên rồi vượt qua quãng đường cả ngàn kilomet để đi tìm. Hoặc là tôi sẽ cố găm tất cả những nhớ thương ở lại. Tôi không biết sau này sẽ ra sao, cũng giống như việc lúc này đây tôi chẳng biết mình nên làm thế nào.


Em chỉ muốn anh quan tâm đến em hơn một chút thôi

Khi đàn cừu nổi giận, chúng còn nguy hiểm hơn chó sói .

 Quan ao cong nhan


Anh vẫn thường âu yếm cốc đầu em và bảo rằng: “Sao trên đời lại có người hay giận dỗi vậy nhỉ”. Những lúc ấy em chỉ toe toét cười, vòng tay ôm chặt lấy anh rồi dụi dụi đầu vào ngực. Ừ thì em hay giận dỗi đấy, ai bảo anh cứ khiến em phải buồn, phải tủi. Mỗi khi em dỗi nghĩa là em đang nhớ, đang yêu và đang rất mong được gặp. Vì yêu anh nhiều quá nên em lại càng hay trách, hay hờn để nhắc anh phải quan tâm tới em nhiều hơn.

Biết em hay giận hờn thì từ nay anh đừng hay quên nữa nhé. Anh hay hứa lắm, nhưng rồi chẳng bao lâu sau đó lại quên hết những lời ấy của mình. Em biết rằng không phải là anh bốc đồng để nói cho vui miệng mà chỉ tại anh có tính đãng trí thôi. Em cũng nhớ hết tất cả những lời anh đã hứa, nhưng đâu phải bất cứ chuyện gì em cũng có thể nhắc anh. Có một vài chuyện em thích anh là người chủ động làm, chứ nếu để em phải nhắc thì mất hết cả ý nghĩa.
 
 Sửa máy lạnh

Em chẳng thích khi mỗi lần hẹn hò anh cứ hay tới muộn. Vì điều kiện học tập và công việc mà một tuần hai đứa mình chỉ được gặp nhau có duy nhất buổi tối thứ bảy. Anh có biết rằng em mong ngóng để được gặp người mình yêu thương đến mức nào không nhỉ?! Em quý trọng từng giây từng phút, vậy mà anh lại cứ hay bắt em phải chờ. Gặp gỡ muộn rồi chở nhau ra tới quán cà phê, anh nhìn em, em nhìn anh, uống chưa kịp vơi ly sinh tố thì đã tới giờ phải ra về.

Đấy là còn chưa kể tới việc thỉnh thoảng anh lại còn quên hẹn nữa. Em chuẩn bị từ rất sớm, trang điểm xinh như búp bê rồi ngồi chờ mãi vẫn chẳng thấy anh đâu. Em hết đứng lại ngồi, không dám gọi điện vì sợ anh sẽ lại phóng nhanh vượt ẩu nếu biết em đang đợi. Đọc báo và xem phim em đã thấy nhiều chuyện chẳng lành khi vừa đi đường vừa mở tin nhắn ra đọc, vì thế em cũng chẳng dám nhắn tin cho anh. Em chỉ biết ngồi đó đợi, bụng bảo dạ rằng: “Anh sắp tới nơi rồi”. Mãi về sau anh mới gọi điện xin lỗi vì chót quên mất. Anh để em đợi chờ mòn mỏi trong khi đang đi nhậu với bạn bè. Thế là em giận dỗi, khóc ngon lành vì nghĩ rằng chỉ có không nhớ, không thương em thì anh mới dễ dàng quên như thế.
phutungoto

Em vẫn đủ khả năng để tự làm hết tất cả mọi việc, nhưng đôi khi lại cứ muốn có anh ở bên để giúp đỡ mình. Em thích cảm giác được bảo vệ, che chở và hơn hết là em muốn chúng mình thêm gần gũi và hiểu nhau hơn. Nếu phải một mình làm tất cả thì dĩ nhiên em vẫn cố gắng được, nhưng mà sẽ cảm thấy tủi thân lắm anh à. Em không giận nếu anh bận mà không tới được, nhưng chắc chắn sẽ hờn, sẽ dỗi vì anh lười hoặc ngại mà không chịu bước chân ra khỏi nhà.
 Giay dan tuong

 

Cũng có đôi lần em cố tình giận dỗi, đó chỉ là cách em thêm chút gia vị cho tình yêu của chúng mình. Em sợ rằng nếu chỉ toàn những điều ngọt ngào thì tình yêu sẽ trở nên nhạt nhẽo. Em sợ nếu ngày nào cũng giống ngày nào thì chẳng mấy chốc cả hai đứa sẽ cảm thấy nhàm chán. Rồi giống như một cơ thể ít rèn luyện sẽ không có sức đề kháng, khi có chuyện khó khăn ập đến, liệu hai đứa mình có đủ sức để vượt qua khó khăn được không?

Chỉ cần anh quan tâm đến em hơn một chút nữa, chịu khó lắng nghe em một chút nữa, vậy thì chắc chắn hai chúng mình sẽ hiểu nhau hơn. Chỉ vì yêu anh nên em mới hay hờn hay dỗi. Những khi giận dỗi nghĩa là em đang muốn nhắc khéo anh rằng: hãy mỉm cười chạy tới ôm em ngay nhé, bởi vì ở đây có một người đang rất nhớ anh.


Thursday, October 9, 2014

Em vững tin rằng, tình yêu của anh còn mãi mãi

Hãy giữ những vật dù nhỏ nhất của người bạn thân… biết đâu sau này nó sẽ là một kỉ niệm của 

bạn.

 May ao thun quang cao


Quanh nơi anh yên nghỉ, hoa dại mọc rất nhiều, vàng li ti một màu khoắc khoải. Vào cái tháng miền Nam mưa nhiều nhất, em lại lặng lẽ dắt con đi thăm anh.
Thị xã nhỏ gần bên thành phố, nhưng em ít khi nào can đảm quay trở lại. Em sợ mình không chịu nổi cảm giác chông chênh khi lang thang đây đó, qua những nẻo đường ngày xưa mình từng đan ngón tay nhau. Những khuya hạnh phúc ngập ngời, anh chở em dạo mát, lòng vòng qua phố đêm lấp lánh ánh đèn. Quán cà phê lồng lộng gió và nước, những món “cung đình” lạ lẫm. Khúc quanh này, một chiều mưa lất phất, anh từng buộc em mặc thêm chiếc áo kỳ khôi vừa rộng vừa dài, vì sợ em lạnh đây mà… Thị xã bình yên cũng là nơi anh mua tặng em chiếc áo ấm màu xanh dương, món quà đầu tiên giữa chúng mình. Nhiều năm qua rồi, em vẫn nâng niu gìn giữ chiếc áo, để âm thầm lấy ra mặc vào những đêm trời trở lạnh, hay những lúc em thấy lòng hiu quạnh vì nhung nhớ.

Rang su cao cap


Đến tận bây giờ, em mới hiểu tại sao ngày ấy thường cảm thấy bất an, dù anh đối với em như thế, dù lòng em tin tưởng đến vậy. Những dự cảm xa lạ len vào khoảnh khắc mình bên nhau, đủ để em lo sợ một điều gì không rõ. Để khi anh đột ngột rời xa, em hụt chân, hoảng loạn bởi ý nghĩ: đời mình không bao giờ còn có thể được anh dịu dàng ôm vào lòng, được nghe giọng anh nói, cảm nhận hơi thở anh kề bên nữa rồi…
phutungoto

Anh đã giấu em về căn bệnh ác nghiệt. Trong những ngày cuối cùng, anh từng bóng gió xa xôi rằng, em phải mở lòng, em hãy biết trân trọng cuộc sống, em có quyền tìm kiếm hạnh phúc… Em cứ ngỡ anh đang lừa dối mình điều gì đó, nên hờn dỗi, căn vặn, để nhận lại ánh mắt anh thật buồn rằng, một ngày nào đó, khi em trải nghiệm nhiều hơn, em sẽ hiểu anh yêu em biết chừng nào.

Anh đi rồi, em mới nhận ra, anh đã yêu thương và bao dung với em biết mấy, đã chịu đựng người đàn bà dở hơi “già mà không chịu lớn”, ngang ngược, thất thường là em. Có tiếc nuối nào hơn khi mất rồi người ta mới biết mình từng có?
 sua may nuoc nong

Nỗi bàng hoàng đớn đau làm em chợt “lớn”. Còn lại mình em, nắm tay đứa trẻ đã mồ côi cha, em biết mình mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Ngày anh đi, con trai vừa thôi nôi, ngoảnh lại, giờ con đã có thể ngạc nhiên hỏi vì sao mẹ khóc, mẹ buồn ư? Có con đây mà. Con “thơm” mẹ nhé, mẹ vui không? Đôi mắt con, nụ cười con, dáng vóc con… mọi thứ đều giống hệt anh. Em nhìn con chúng mình, hiểu rằng, ông trời chưa hẳn bất công với em, vẫn ban tặng em một niềm an ủi vô bờ. Có người đàn ông bé nhỏ mang hình ảnh anh đồng hành, em vững tin rằng, tình yêu của anh còn mãi mãi.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Hãy cố quên em đi anh nhé, như em đang cố quên anh…

Không phải những người đẹp là những người hạnh phúc, mà những người hạnh phúc mới là những 

người đẹp .

Quan ao cong nhan


Em về đây đã được một tháng. Nhà cô bạn thời đại học của em ở một tỉnh lẻ miền Trung, khuất cuối xóm chài nghèo, phía trước là bãi cát trắng tinh. Cuộc sống nơi đây yên bình lắm, người dân chất phác thật thà. Chẳng còn tiếng xe cộ ầm ĩ, chẳng còn những bon chen phố thị, chỉ có tiếng sóng vỗ rì rầm, tiếng phi lao xào xạc… Một nơi tuyệt vời để em đi trốn anh - tình yêu của em.
Chắc cả tháng qua, anh buồn lắm? Chắc anh cũng tìm em ở nhiều nơi? Nhà em? Cơ quan em? Nghe mấy người bà con nói, anh còn về tận nhà ngoại em dưới quê. Em đã quyết tâm trốn thì sao anh tìm được. Em nói trước với gia đình là em sẽ đi xa một thời gian. Rồi em xin nghỉ việc ba tháng không lương, bỏ lại hết mọi thứ sau lưng. Tất cả chỉ để quên được anh…
Sửa máy lạnh

Em nhét cái điện thoại tận đáy valy, cả tháng không dám đụng đến. Em sợ mình sẽ mở máy lên. Em sợ những cuộc gọi nhỡ, những tin nhắn của anh sẽ tràn lên màn hình. Em sợ lắm, sợ mình kìm lòng không được, sợ mình sẽ bay ngay về thành phố, để ngã vào lòng anh, để khóc tức tưởi cho bõ những ngày đau khổ vừa qua. Nhưng, em không thể về lúc này, em phải mạnh mẽ lên, phải làm cho chúng ta quên hẳn nhau đi…

Chắc anh trách em, buồn em, giận em nhiều lắm? Em cũng chẳng vui gì. Nhưng, em phải cắn răng mà bỏ đi. Bởi lẽ nếu tiếp tục, anh và em chỉ mang lại cho nhau đau khổ…

Anh cứ nói “Chênh nhau có tám tuổi thì đáng là bao. Có tình yêu, mình sẽ vượt qua tất cả!”. Đúng thật, hai năm yêu nhau, chúng ta đã vượt qua vô số trở ngại…
phutungoto



Yêu em, anh không còn ngại ngần chênh lệch tuổi tác, chuyển từ xưng “em” sang xưng “anh”, từ gọi “chị” thành kêu “em”. Yêu em, anh bỏ ngoài tai mọi lời khuyên can của bạn bè, những lời trách móc của người thân. Yêu em, anh bất chấp cả lời hăm dọa của mẹ anh: “Con mà cưới nó thì đừng nhìn mẹ nữa!”…

Yêu anh, em cũng vượt qua vô vàn mặc cảm, tự ti. Em phải tập cho mình chai đi, lì đi; tập sống chung với những ánh mắt dò xét, những lời xì xầm đại loại: “Sao bồ ông T. già vậy?” hay “Thằng T. khoái máy bay bà già tụi bây ơi”. Nhưng, em đau nhất vẫn là mẹ anh. Em nhớ mãi lần đầu gặp em, bà nói thẳng “Cô nghĩ sao mà quen con tôi?”. Rồi bà cấm cửa em. Bao nhiêu năm qua, mang tiếng là yêu nhau, nhưng trừ cái lần đầu tiên ấy, em chưa hề được gặp một người thân nào khác của anh…
Giay dan tuong

Em yêu anh nhiều lắm. Anh cũng vậy. Em chưa bao giờ nghi ngờ tình yêu của hai ta. Em cứ tưởng, với tình yêu đó, chúng ta có đủ sức mạnh để vượt qua tất cả. Nhưng, đến khi anh ngỏ lời cầu hôn, em mới chợt tỉnh cơn mê, mới chợt nhận ra hai năm qua mình đã sống trong một giấc mộng hão huyền…

Em là gái một đời chồng, anh là trai tân. Có lần em thấy anh cầm quyển album cưới của em ngày xưa, trầm ngâm gần nửa giờ. Lúc mới yêu, anh có thể tạm quên điều đó, nhưng ai dám chắc trong suốt quãng đời còn lại, anh không cảm thấy khó chịu, dằn vặt vì quá khứ của vợ?

Giờ em đã 35 tuổi, anh mới 27 tuổi. Phấn son, chưng diện lên, em vẫn còn đủ tự tin để ngồi sau lưng anh vi vu trên phố, để khoác tay anh trong những đám tiệc. Nhưng, em vẫn thầm tự ti, thầm xấu hổ khi những người bạn anh giới thiệu người yêu của họ. Tuổi 35, em còn gì để so đo với các cô gái 18, đôi mươi đầy sức sống? Giờ em vẫn còn thuộc dạng “chấp nhận được”, nhưng 5 năm, mười năm sau thì sao? Lúc ấy, anh có còn can đảm sánh bước bên em?...

Và hơn tất cả, em chia tay vì tự thấy mình không xứng với anh. Anh thích hợp với một người vợ trẻ, một cô gái tân chứ không phải người đàn bà quá lứa lỡ thì như em. Thôi thì đau ngắn còn hơn buốt dài, chia tay, ngẫm cho cùng, sẽ tốt hơn cho anh. Hãy cố quên em đi anh nhé, như em đang cố quên anh…



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Quen ảo, tình thật

"Đàn ông mà em. Hầu như ai chả từng trải qua 1 thời trẩu tre gái gú suốt ngày. Nhưng thời gian 

không thể khiến con người ta cứ ham chơi vô tư mãi được. Dần dần họ cũng sẽ biết suy nghĩ thôi. 

Thời điểm họ gặp được người con gái khiến họ say đắm, tự họ sẽ biết thay đổi. Vậy nên em đừng 

quá lo. Dù quá khứ của họ có tệ thế nào, chỉ cần hiện tại em cảm thấy mình đủ niềm tin với người 

đàn ông ấy, thì cứ yêu đi. Nhớ giữ lại 1 ít cho mình và đừng quá mù quáng là được... "


May ao thun quang cao

Kể từ khi đứa em trai bày cách lên Facebook, em đâm nghiện. Nghiện nhất là chụp ảnh và đăng lên, sau rồi hồ hởi thấp thỏm đợi những dòng bình luận ưu ái. Em vốn thích chụp ảnh, sắm sửa cho mình cái máy yêu thích rồi thi thoảng cùng mấy đứa bạn du hí khắp nơi. Em chẳng ngại leo lên núi, chênh vênh trên đá hay chui vào bụi lau…để sáng tác những bức hình lung linh và lãng mạn. Hình như trừ khi em ngủ và làm việc, còn lại hầu hết thời gian em vào “phây” và “úp” ảnh.

Anh là dân IT chính hiệu và cũng nghiện “phây” theo phong trào. Anh thường tham gia vào hội “chém gió” lung tung cùng những thằng bạn, đôi khi tí ta tí tởn ghé vào các trang để ngắm ảnh mấy "girl" xinh tươi.

Rang su cao cap

 

Một buổi tối, chúng ta tình cờ gặp nhau trên “nhà “ của cô bạn em, cũng là đồng nghiệp cũ của anh. Nói vu vơ gì đó vài câu, cô bé đó giới thiệu hai chúng ta với nhau…rồi đi ngủ. Anh ấn tượng với cái tên ngồ ngộ của em, còn em thì thích chàng ca sĩ trùng tên của anh. Cô bạn sáng dậy hoảng hồn khi hai đứa mình để lại trên nhà nó hơn 100 câu trò chuyện làm quen đến 2 giờ sáng.

Hai đứa kết bạn, cứ tối tối anh vào thăm “nhà” em, đòi ăn “cà rem”, rồi bông đùa vài câu ngớ ngẩn. Em thì vào album ngắm ảnh của anh thời còn mặc tã để cười khúc khích rồi chê cái khiếu chụp ảnh có hạn của bây giờ.
sua may nuoc nong

Anh xin số điện thoại của em, mình hết nói chuyện trên “phây” thì lại trùm chăn nhắn tin suốt đêm. Ngày anh hẹn gặp, em khá run và hồi hộp, bởi chẳng mấy tự tin về ngoại hình. Nếu nhìn những bức ảnh chụp trên Facebook thì em xinh đẹp, thướt tha lắm lắm. Vốn dĩ em rất ăn ảnh và lại rành… photoshop. Mặc dù ở ngoài em có làn da trắng, cũng lúm đồng tiền xinh xinh nhưng dẫu sao vẫn không đẹp, không mấy ấn tượng như trong hình. Em cũng tự chuẩn bị tinh thần để khỏi ngạc nhiên nếu anh xuất hiện với vẻ xấu xí và già cỗi. 

Phút gặp gỡ ban đầu, bao ngượng ngùng trôi qua, anh cuốn em vào những câu chuyện hài hước không đầu không cuối. May thay, người này không hề thất vọng về vẻ ngoài của người kia, trái lại, sự đồng cảm và hợp gu kéo mình lại gần nhau. Thế rồi, hai đứa gặp nhau nhiều hơn. Có lẽ, hai trái tim nguội lạnh từ lâu bỗng dưng gặp gỡ nhau đúng lúc. Mình cứ như cây nắng hạn lâu ngày, nay gặp mưa mát mẻ vươn lên đón lấy không đắn đo.



Hai đứa yêu nhau chóng vánh trước sự ngạc nhiên của cô bạn em, tức là bà mai bà mối đó. Nó bảo “tình yêu hai người chắc là… điện giật chứ chẳng là sét đánh”. Quả thật, kể ra cũng không ai tin, gặp nhau chỉ mới mấy lần, chuyện trò qua “phây”, sao hiểu hết về nhau mà yêu nhau đến thế. Chỉ có thể giải thích một cách mông lung rằng, hai đứa mình hệt như có duyên tiền định đâu từ kiếp trước nhưng thất lạc, nay mừng rỡ khi tìm được nhau.

Em thích ngắm anh cặm cụi mò mẫm với chiếc máy tính. Yêu cả cái công việc khô khan, cứng nhắc của anh. Còn anh, mỗi cuối tuần, lại chịu khó đèo em đi khắp thành phố để cùng làm ra những bộ ảnh lung linh, lãng mạn khiến ai cũng xuýt xoa, ghen tỵ. 
phutungoto

Anh bắt đầu tính chuyện trăm năm, em hạnh phúc tột cùng nhưng vẫn khá hoang mang. Đôi khi chột dạ, liệu mình có quá vội vã hay không. Thế nhưng, con người thật của anh không làm em thất vọng. Dẫu cho mình gặp nhau trong thế giới ảo nhưng lại yêu nhau trên trần gian có thật.

Giờ đây, niềm hạnh phúc của em là mỗi ngày cùng anh ngắm nhìn cu Bôn chơi đùa, say ngủ. Con là kết tinh từ tình yêu tưởng như vu vơ của chúng mình. Thế nên em sẽ chẳng bật cười, chẳng can ngăn khi ai đó nói bâng quơ về tình yêu trên mạng. Bởi dù gặp nhau ở đâu đi chăng nữa nhưng cứ chân thành thì tình yêu sẽ đến đích.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, October 5, 2014

Em vẫn sẽ lặng lẽ chạy theo anh từ phía sau

*~*A geat lover is not one who lover many, but one who loves one woman for life. (tình yêu lớn không phải yêu nhiều người mà là yêu một người và suốt đời.)


May ao thun quang cao


Nếu câu trả lời có thì anh hãy nghe này, dù có khi nản lòng, dù có lúc mỏi mệt thì em vẫn thích đi xe lắm đấy!
Này anh, ngày hôm qua trong lúc dừng lại chờ đèn xanh, em cùng cô bạn thân đã có một mẩu chuyện phiếm với những liên tưởng khá kì quặc. Về tình yêu. Về việc điều khiển phương tiện giao thông. Về em. Và về anh.

Anh có nhớ những lần phải đi xe vào buổi tối mà quên mang theo cặp kính cận? Anh chẳng nhìn rõ những gì trước mắt nhưng vẫn cứ lao đi. Anh biết mình sẽ vấp phải ổ gà không biết chừng nhưng vẫn chẳng hề nao núng. Còn đến khi anh nhận ra ổ gà ngay phía trước, thì cũng đã quá muộn để dừng lại. Tình yêu đôi khi mù quáng như vậy đó. Trái tim anh buông bỏ lý trí, chỉ một lòng hướng đến thương yêu. Hoặc là, ngay cả khi lý trí đã vang lên hồi chuông cảnh báo thì con tim cũng chẳng kịp ngăn lại dòng cảm xúc đang trào dâng.
Anh có nhớ những khi đeo kính đi xe giữa trời mưa? Bỏ kính ra thì thật mạo hiểm mà đeo kính vào thì lại có biết bao hạt mưa giăng mắc nơi mắt kính. Anh có thấy cặp kính ấy giống như lý trí trong anh? Không có lý trí trong tình yêu là điều liều lĩnh biết bao, nhưng nhiều lúc, chính lý trí lại là thứ khiến vướng bận trong lòng càng thêm phức tạp.
Rang su cao cap
Hay anh có nhớ những lần không may xảy ra một va chạm hay một sự cố nào đó? Những sự cố ấy xảy ra có thể do chính anh, có thể do người khác; có thể là vô tình, có thể là cố ý; có thể ập đến hoàn toàn bất ngờ, cũng có thể là tình huống anh đã lường trước nhưng lại không thể tránh khỏi. Tình yêu cũng vậy, nào có phải một con đường bằng phẳng trải toàn hoa hồng; ngược lại, tình yêu chứa đựng trong nó biết bao thăng trầm buồn vui, biết bao chuyện bỗng nhiên xảy đến. Đứng trước những biến cố, dù là trong chuyện đi xe hay trong chuyện tình yêu, mỗi người sẽ chọn cho mình một cách xử lý khác nhau. Có ai đó tự mình đứng dậy đi tiếp, có ai đó phải dựa vào sự giúp đỡ của một người khác để tiếp tục hành trình, nhưng lại có ai đó lựa chọn từ bỏ - không phải là vì người đó đã sớm nản lòng, mà có lẽ là vì người đó đã phải chịu đựng tổn thương quá lớn.
Giay dan tuong

Anh có nhớ em là một kẻ ưa tốc độ, hệt như anh? Chúng ta không phải những ‘anh hùng xa lộ’ lao đi với tốc độ kinh hoàng, nhưng chúng ta chưa bao giờ là kẻ đi chậm cả. Còn chị ấy, chị ấy luôn đi thực chậm. Trong tình yêu cũng thế, có người sử dụng chiến thuật mưa dầm thấm lâu cho tới khi trái tim người nọ tan chảy; lại có kẻ tiến về phía người kia nhanh thật nhanh, dồn dập tấn công mỗi ngày để đối phương sớm đón nhận mình. Chúng ta chẳng thể đánh giá, nhanh là tốt hơn chậm, hay chậm sẽ hiệu quả hơn nhanh. Điều quan trọng là, với mỗi người khác nhau, mỗi hoàn cảnh khác nhau, ta phải lựa chọn một chiến lược phù hợp, giống như việc ta nào thể đi với tốc độ 60km/h giữa giờ tan tầm, cũng đâu có nên đi chỉ 30km/h trên đường quốc lộ chứ?
Nhưng mà hãy lưu ý này, tốt nhất là chúng ta đừng nên phóng xe với tốc độ vượt quá giới hạn, cũng đừng yêu đương quá vội vàng, phải không anh? Bởi dù là đi quá nhanh hay là yêu quá nhanh thì cũng sẽ khiến người khác phải hoảng hốt sợ hãi, và thậm chí còn có thể khiến bản thân ngã thật đau nữa chứ.
Và, không biết anh có để ý không, nhưng thảng hoặc trên phố phường tấp nập, có khi em bắt gặp cảnh hai chiếc xe chạy theo nhau hoài mà vẫn mãi chẳng bắt kịp. Phải chăng chỉ người phía sau mới có mong muốn đuổi theo người kia, còn người phía trước lại vô tâm không biết đến? Phải chăng người phía trước đã đi quá nhanh và quá xa, khiến người còn lại trở nên đuối sức? Phải chăng có ai đó vô tình che khuất tầm nhìn khiến họ lạc nhau trong một lát để rồi mất nhau mãi mãi về sau? Hay phải chăng vì họ giống nhau quá, cứ chạy hoài cùng một tốc độ nên không thể lại gần thêm được nữa? Giống như chúng ta, vì tâm hồn đồng điệu quá nhiều mà trở thành tri kỉ, chứ nào có thể hóa thành một nửa yêu thương.
Hay anh có nhớ những tình huống dở khóc dở cười khi muốn đậu xe? Có khi anh chỉ chậm có một giây thôi nhưng vị trí anh muốn đã bị giành mất. Lại có khi anh đến trước nhưng có một người khác vừa vượt lên giành lấy vị trí anh muốn chọn. Cũng có thể, đã từng có một ngày anh dừng trước cửa nhà xe, dành thời gian cân nhắc xem mình nên dựng xe ở chỗ này hay chỗ khác để rồi vài phút sau khi anh ngẩng lên, nhà xe đã kín chỗ. Hay có khi anh lại lãng phí thời gian tiếc nuối một vị trí để xe quen thuộc mà quên mất cách đó chừng vài mét thôi là cả một khoảng không gian rộng lớn đang chờ đợi anh.
phutungoto
Tình yêu cũng hệt như vậy mà. Có những người đến sau muộn màng, cũng có những người đến trước mà đắng cay. Có những người cứ mãi lần lữa không dám một lần quyết đoán nghe theo nhịp đập con tim mình, có những người cứ mãi do dự sợ sệt, có những người cứ mãi đắn đo cân nhắc giữa mối quan hệ này và mối quan hệ khác, để rồi một ngày họ hoảng hốt nhận ra, họ đã bỏ lỡ biết bao duyên tình tốt đẹp. Còn có cả những người vì một tình yêu lỡ làng mà chìm đắm trong đau thương, mà không nhận ra còn có một kẻ khác đang mong ngóng họ, đang sẵn sàng dang rộng vòng tay vỗ về chở che cho họ.
Vậy đấy, tình yêu thực giống như chuyện đi xe anh nhỉ. Nên anh hãy cứ đi đi, hãy cứ song hành cùng chị; còn em, em vẫn sẽ lặng lẽ chạy theo anh từ phía sau.




Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Vì qua biết mấy những triền miên, ta cứ ngang bướng yêu người

¤°.Đã chọn cách yêu thì phải học cách chấp nhận.

. . .. . . .. . .Nước mắt..

¤°.Hạnh phúc đi vay là hạnh phúc ảo.

¤°.Hạnh phúc hoàn hảo là trong mơ.

¤°.Đôi khi lơ ngơ ngỡ ảo là thật.

Yêu 50 chọn 10 lấy 1 ,mà đã lấy một thì chán là phải là bỏ. . .

¤°.Trong cuộc đời người

Đó.....

Hãy chứng tỏ rằng khi yêu là cho đi rồi hận và đau..

........ Yêu là gần chết mà hầu hết ai cũng yêu, khó hiểu quá àk!

Quan ao cong nhan


Nếu tình duyên cứ rõ ràng rành mạch như chuyện kỷ niệm được viết bằng chì và lý trí là một viên tẩy, chỉ cần đưa qua đưa lại mấy lần là sạch sẽ, tinh tươm thì làm gì có chuyện ta muốn ôm đám ký ức kia vì người mà chết đi sống lại.
Đường bao nhiêu ngả, sao rẽ lối nào em cũng vẫn nhớ anh? Quẩn quẩn, quanh quanh, ngã vào đâu cũng chỉ thấy bóng cũ người xưa bủa vây phủ mờ giăng kín. Người quen hóa lạ, phố lạ hóa thân cũng chỉ vì mình cố chấp ân cần giữ gìn những thứ đáng lẽ ra nên quên từ trước đó. Một trí nhớ tốt, một trái tim không biết nghe lời. Chỉ thấy… đáng thương.
Sửa máy lạnh
Chẳng phải cứ nói không nhớ là sẽ quên, nói hết yêu là sẽ ghét. Nếu tình duyên cứ rõ ràng rành mạch như chuyện kỷ niệm được viết bằng chì và lý trí là một viên tẩy, chỉ cần đưa qua đưa lại mấy lần là sạch sẽ, tinh tươm thì làm gì có chuyện ta muốn ôm đám ký ức kia vì người mà chết đi sống lại.
Ừ thì... tình là điên.
Khi mà nước mắt lưng tròng nức nở hằng đêm, vẫn lo cho người liệu có đủ niềm vui để quên đi hết muộn phiền vô tình cả hai đã cùng nhau trắc trở? Khi mà ngày qua ngày đối diện với cô đơn như tự nhốt tim mình vào căn phòng không lọt nổi một khe sáng, vẫn sợ người không tìm được bầu trời mới để sống với những yên vui.
Ừ thì… tình là điên.
phutungoto
Khi nhắm mắt trao hết vui buồn vào tay một kẻ thoáng lạ thoáng quen, biết rằng chỉ một xoay lưng là xa nhau tít tắp. Nhưng vẫn tin hết lòng và thương hết dạ. Dẫu có thể sẽ vô tình quên nhau như thể chưa từng ở bên.

Ừ thì… tình là điên.
Khi bàn tay đó đã buông từ rất lâu, hơi ấm kia đã đóng băng, lạnh ngắt. Ánh mắt đó vĩnh viễn không dành cho mình một tia nhìn ngọt nhạt. Người với người như những lát cắt xéo qua đời nhau. Nhưng sau ngần ấy những đau đớn của bỏ buông, ta vẫn kiên tâm dõi theo người với nhớ nhung không ngớt. Có người thương tình nhủ ta đừng giữ nỗi buồn nữa, bỏ đi. Ta cười lặng lẽ gấp yêu dấu cất kín vào ngực trái, để thương nhớ nóng hổi với từng nhịp đập ta sống với thế gian.
Ừ thì… tình là điên
Giay dan tuong
Ta với người chọn nhau nhưng cuộc đời không chọn cho chúng ta một kết cục đẹp nhất. Đã từng là của nhau nhưng đến giữa đoạn đường người nỡ bỏ ta mà đi mất… Để ngỏ một quãng tình, sao ta vẫn nhớ một mình, vẫn tự vấn vì đâu nên nỗi người phải quay lưng…
Ừ thì, vì tình là điên. Vì qua biết mấy những triền miên, ta cứ ngang bướng yêu người.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Mẫu đàn ông chị em vướng vào sẽ khổ

“Con trai không nên nói hai từ mãi mãi với một người con gái khi mà chính bản thân mình còn 

không thể chắc chắn mãi mãi là bao xa. Bởi vì con gái sẽ luôn tin điều đó cho đến tận cuối đời...”

 May dong phuc

Bạn sẽ cảm thấy đau khổ trước cách ứng xử thô lỗ, tàn nhẫn được lặp lại một cách thường xuyên của những kiểu đàn ông này.
Anh chàng có cái tôi quá lớn
Có bao giờ bạn tự hỏi vì sao người yêu bạn lại luôn ghét những lời chê bai, ghét mọi sự hướng dẫn của bạn. Thậm chí trong nhiều trường hợp anh còn không chịu thừa nhận mình đã sai... Đó là bởi anh ấy sở hữu cái tôi quá lớn.
Người đàn ông sở hữu cái tôi quá lớn luôn coi mình là trung tâm, hơn người khác. Chàng không chấp nhận được việc mình thua kém người khác, đặc biệt là phụ nữ. Ở bên người đàn ông này, bạn sẽ phải nhún nhường trước tính cách bảo thủ của anh ấy. Trong thực tế, đâu phải trường hợp nào chàng cũng đúng.
 Rang su cao cap
Anh chàng hay liếc mắt đưa tình
Đừng bao giờ chấp nhận lời thanh minh "Đàn ông mà, ai chả thế" vì làm vậy tức là bạn đang cổ vũ cho hành vi sai trái của đàn ông. Đành rằng bản chất phái mạnh là thế nhưng hành động liếc mắt đưa tình, công khai ngắm nghía, tán tỉnh người phụ nữ khác trước mặt người yêu là việc không thể chấp nhận. Đó thực sự là hành vi của kiểu đàn ông thô lỗ, có khả năng lừa dối cao.
 Giay dan tuong

Anh chàng công khai sở hữu
Có một điểm chung của kiểu đàn ông thích công khai sở hữu phụ nữ đó là họ luôn nhân danh tình yêu để bao biện cho hành vi của mình. Câu cửa miệng của những chàng trai này là "Anh yêu em nên anh mới làm thế", "Cũng vì quá yêu em nên anh mới ghen"...
Nếu bạn không muốn nếm mùi đau khổ trong tình yêu, khi biết người yêu có dấu hiệu của một "cục nam châm" đi đâu cũng đeo bám, bạn nên suy nghĩ lại về mối quan hệ của mình. Không chỉ muốn sở hữu người yêu mà những anh chàng này còn muốn sở hữu tất cả mọi thứ của người yêu như điện thoại, email, tài khoản... Yêu một chàng trai công khai sở hữu mọi thứ, bạn cứ xác định mình sẽ không còn một chút riêng tư, tự do nào, thậm chí chỉ là tự do... thở.
Anh chàng đạo đức giả
Những anh chàng đạo đức giả rất giỏi che giấu bản chất của mình trước mặt người khác. Ngay như trước mặt mẹ mình, chàng ra vẻ đang tìm kiếm một cô vợ "đúng chuẩn" theo kiểu: dịu dàng, biết quan tâm, công việc ổn định, chu đáo, giỏi bếp núc... Song thật lòng, chàng chỉ hứng thú với những cô gái cá tính, ăn mặc sexy...
Yêu một chàng trai đạo đức giả, bạn sẽ không hình dung hết được chàng sẽ nghĩ gì, hành động ra sao khi đối mặt với mọi vấn đề. Ngay cả khi bạn đã trở thành một nửa chính thức của chàng, bạn cũng không biết được mình có phải là người chàng yêu thật lòng hay chỉ hẹn hò cho vừa ý mẹ chàng không.
Chàng trai quan tâm thái quá
Chỉ cần bạn bước ra khỏi nhà, dù là đi làm, đi chơi, chàng cũng đều đặn gọi cho bạn 15 phút một lần chỉ để kiểm tra xem bạn đang ở đâu, làm gì, đi với ai? Rõ ràng, đó là người đàn ông tốt bụng, biết quan tâm đến bạn. Nhưng chính sự quan tâm thái quá của chàng sẽ khiến bạn rắc rối.
Điều dễ hiểu là quan tâm thái quá sẽ dễ biến chàng trở thành người thích kiểm soát. Sự quan tâm quá mức cần thiết của chàng khiến bạn có cảm giác bạn như một đứa trẻ chưa lớn, không tự lo liệu được cho bản thân. Hơn thế nữa, bạn sẽ chẳng thể tập trung làm việc, vui chơi vì bị quấy nhiễu bởi sự quan tâm của chàng.

Anh chàng coi mình là "siêu nhân"
Thật may mắn khi ở bên bạn luôn có một người đàn ông sẵn sàng giúp đỡ mọi việc ở mọi lúc, mọi nơi. Tuy nhiên, thái độ của chàng luôn coi mình là "siêu nhân", có thể làm được mọi việc, họ tự tôn mình là anh hùng cứu rỗi phụ nữ sẽ khiến bạn khó chịu. Với kiểu đàn ông này, họ không chỉ giúp đỡ mình bạn mà họ sẽ tận dụng mọi cơ hội để thể hiện bản thân trước mặt bất cứ cô gái nào. Họ tự tôn vinh mình là một thợ điện, một chuyên gia IT, một người có thể gỡ rối mọi vấn đề cho phái yếu.
Người đàn ông "siêu nhân" có nguy cơ trở thành người "ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng". Họ thể hiện sự ga lăng của bản thân để cưa cẩm được bạn, nhưng khi đã có được bạn rồi, anh ấy lại mải mê làm người hùng trước mặt phụ nữ khác.
Anh chàng coi thường xúc cảm của phụ nữ
 phutungoto
Bản thân phái đẹp cũng nhận ra mình là người giàu cảm xúc và đôi khi thể hiện cảm xúc thái quá. Tuy nhiên đó là bản chất tính cách của một nửa thế giới. Phụ nữ thực sự mong muốn một nửa của mình hiểu và thông cảm với điều đó. Còn với những người đàn ông luôn bỏ ngoài tai mọi ưu phiền, bức xúc thể hiện rõ qua nét mặt của phái yếu, đó là cách cư xử kém cỏi, thậm chí là thô lỗ, thiếu tôn trọng.
Đôi khi vì cho rằng chị em hay làm quá lên, dễ xúc cảm hay nhạy cảm nên cánh mày râu phớt lờ trước cảm xúc của bạn đời, cho rằng nó không quan trọng. Những khi rơi vào hoàn cảnh ấy, phụ nữ vô cùng bức xúc vì thấy mình bị coi thường.
Trong cách nhìn nhận của phái yếu, đàn ông sẽ trở nên tốt đẹp hơn nếu luôn biết dùng sự hài hước của mình mang đến tiếng cười cho họ và tuyệt đối không bỏ qua mọi biểu hiện cảm xúc của phái đẹp.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Friday, October 3, 2014

Có lẽ, điều can đảm nhất em từng làm là thích anh

-♥- Liệu ai đó có biết rằng...
- Tôi !!...
- Vẫn âm thầm theo dõi...
- Cuộc sốnq của ai đó!
- Nhìn vào sđt của ai đó!
-♥- Tôi nhớ lắm!
- Nhưnq tôi sẽ khônq gọi hay nt đâu tôi sẽ âm thầm.
- Theo dõi cuộc sốnq của ai đó!
Và ''ai đó'' vẫn mãi là nqười tôi yêu nhất. .
-♥- Nhưng mà hình như ng ấy k cần tôi!!

 Quan ao cong nhan


Trước những buổi hẹn hò lang thang từng con phố nhỏ về đêm, làm gì có cô gái nào không xao xuyến, nhất là cùng một chàng trai cô ấy thầm yêu.

Em gọi cho anh chỉ để nói, em bỏ lỡ 7 chuyến xe bus để về nhà. Anh bảo em về đi, em ngoan cố vẫn ngồi một mình ở đó.

Điểm chờ xe bus, thưa thớt người đứng đợi. Có đứa ngốc nghếch im lặng gặm nhấm nỗi cô đơn một mình. Giá mà anh ở đây, giá mà anh hiểu được em tủi thân đến mức nào.

Có một lần anh trách, sao em cứ hay nói giá mà, biết thế. Cuộc sống này chỉ có một chiều đi, làm gì có chiều trở lại hả anh? Bởi thế đôi khi em vẫn cứ viển vông ao ước và mong chờ.

Xe bus chuyến thứ 8. Em không chờ nữa. Cũng chẳng đợi chi. Em về.
Sửa máy lạnh

Dùng dằng hối tiếc, dùng dằng vứt bỏ, trái tim thật giống một cuộn len bị con mèo làm rối tung. Em sống thiên về tình cảm nhiều quá, trong khi tình cảm càng sâu đậm, mọi chuyện càng khó lòng dứt khoát.

Trước sự quan tâm chân thành, chu đáo, làm gì có cô gái nào không yếu lòng, nhất là đến từ phía người cô ấy thương?

Trước những buổi hẹn hò lang thang từng con phố nhỏ về đêm, làm gì có cô gái nào không xao xuyến, nhất là cùng một chàng trai cô ấy thầm yêu.

Trước những câu nói nhẹ nhàng “anh thương” xuýt xoa mỗi lần va vấp, trước những câu mắng yêu “lần sau phải chú ý vào” mỗi lần hỏng việc, làm gì có cô gái nào không rung động, nhất là khi chúng được nói bởi người cô ấy thầm nhớ nhung?

phutungoto

Anh có hiểu những điều đó không, chàng trai? Vậy mà sao vẫn cố tình đối xử với em như vậy, lúc hững hờ như chẳng quen chẳng biết, lúc ân cần, gần gũi như hai kẻ yêu nhau đậm sâu.

Có lẽ, điều can đảm nhất em từng làm là thích anh.

Có lẽ, điều ngu ngốc nhất em từng làm là nghĩ rằng anh yêu em. Bởi thực tế thì anh đâu có yêu em, mà là anh yêu bản thân anh.

Anh yêu bản thân mình nên mới đối xử với em như vậy để tạm thời không cô đơn, ít ra vẫn tồn tại một người luôn bên cạnh. Rảnh rỗi ai chẳng mong có người để chuyện trò, buồn vui ai chẳng mong có người để tâm sự. Nhưng tại sao cứ phải là em?
 Giay dan tuong

Khi em muốn òa lên mà khóc vì chẳng biết phải đi đâu giữa phố đông người, khi em muốn một vòng tay ôm thật chặt an ủi, thì anh, anh ở đâu? Phố xá ngoài kia thênh thang mà đời em bé nhỏ. Em chỉ muốn nghe một câu “Đừng lo, có anh đây rồi” lại khó khăn đến lạ lùng.

Ừ phải rồi, nghĩ rằng anh yêu em, giống như việc soi gương và tự nắm lấy tay mình. Ngu ngốc tự lừa dối bản thân một cách trắng trợn, anh yêu em đấy, chỉ là chưa nói ra thôi. Đến bây giờ, ảo tưởng hoang đường dần dần vỡ vụn, từng mảnh nhỏ ghim vào tình yêu của em đau điếng. Người ta tưởng em là người yêu của anh. Đúng thế, họ không nghĩ sai đâu. Em là người yêu anh, còn anh là người yêu kẻ khác. Chỉ là chưa đến lúc mà thôi.

Chỉ là chưa đến lúc em phải rời đi. Một ngày nào đó, cứ coi như em là kẻ ngu ngốc khi nặng lòng không biết vứt bỏ thứ tình chênh vênh trơ khấc. Em gửi lại bên đời, bao giờ anh quay lại, nhặt dùm em!

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Thursday, October 2, 2014

Chúng ta hãy nắm tay nhau thật chặt và cùng bước đi anh nhé!

-♥- Nhiều lúc tỏ ra thật nhẫn tâm

- Để rồi đêm về nhận ra

. . . mình đang đau!

 May ao thun quang cao


Thời gian trôi nhanh thật anh nhỉ, mới đó mà một mùa xuân mới lại sắp đến nữa rồi, vẫn còn đó bao nhiêu dự định, bao nhiêu kế hoạch, bao nhiêu ước mơ vẫn còn dang dở.

Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông và vòng xoay của cuốc sống, sống trọn vẹn và luôn ước mơ.

Anh và em, chúng ta gặp nhau rất đỗi tình cờ, ngày đó, em gặp anh nhưng lại không thấy sự hiện diện của anh, nhưng dần dần cái gì đến cũng sẽ đến. Anh hiền, vui tính, luôn làm cho em cười dù anh có mệt mỏi, những lúc em buồn hay có chuyện gì bực bội, anh cũng luôn tình nguyện làm chỗ cho em “tra tấn”. Anh hay nói đùa với em rằng, em làm nghề “bán than” à. Anh à, vì anh là người mà em đã dành trái tim mình cho anh, nên anh đành “chịu trận” vậy chứ biết sao giờ. Vì bên cạnh em, chỉ có mình em với căn phòng, gia đình không ở bên cạnh, mà em cũng không muốn gia đình phải lo lắng thêm về em nữa, nên anh tình nguyện mà nhỉ.
Rang su cao cap

Cuộc sống là những chuỗi thăng trầm, cái gì mà quá bình yên thì sẽ không còn thú vị nữa đúng không anh. Anh luôn là chỗ dựa vững chắc, luôn cho em mượn bờ vai lúc em cần. Và em cũng muốn được như vậy, ai bảo con trai là phải mạnh mẽ, ai bảo con trai là không được buồn, không được dựa vào vai của người con gái. Bởi vì, ai cũng sẽ có lúc yếu mềm, có những tâm sự mà người ta không thể nói ra, lúc đó chỉ cần có người bên cạnh, cho mượn bờ vai cũng thấy ấm lòng rồi.

Và anh à, em thật sự rất hạnh phúc khi ở bên cạnh anh, thấy rất ấm áp nhất là trong thời tiết lành lạnh này. Em biết anh có rất nhiều khó khăn, những điều mà anh chưa thể chia sẻ với em, suy nghĩ của anh về tương lai, những sự lựa chọn mà anh chưa thể quyết đoán….Nhưng anh à, em sẽ mãi luôn ở bên cạnh anh, em cũng mong rằng sẽ được cùng anh chia sẻ phần nào đó những khó khăn anh đang gặp phải. Anh hãy vững tin lên nhé, vì bên cạnh anh có gia đình và có em.

Một năm mới nữa lại bắt đầu rồi, chúng ta hãy nắm tay nhau thật chặt và cùng bước đi anh nhé!

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Anh bây giờ chẳng khác nào con tàu mất phương hướng lạc giữa đại dương bao la

• Cho tớ thấy là cậu vẫn đang yêu tớ
• Cho tớ cảm nhận được ấm áp từtrái tim cậu Một chút thôi !
• Cho tớ có lại cảm giác được yêu thương như trước
• Đừng bỏ quên tớ quá lâu Bởi vì...
• Tớ không thể ở mãi một nơi
• Chờ đợi mãi một người luôn vô tâm với tớ ...
Tớ vẫn mãi yêu cậu nhiều nhiều lắm đấy, cậu biết ko?

 Quan ao cong nhan


Vậy là hết một ngày làm việc mệt mỏi, anh quay về với cảm giác buồn và cô đơn. Màn đêm buông xuống yên tĩnh, anh trở về là chính mình. Anh cảm thấy sợ, sợ cái không gian yên tĩnh này bởi lúc đó hình bóng của em xuất hiện ở trong tâm trí anh nhiều nhất, là lúc anh nhớ em nhất. Anh sợ phải đi ngủ vì khi ngủ rồi hình bóng em vẫn mãi len lỏi từng góc trong giấc ngủ của anh, để rồi khi giật mình tỉnh dậy anh nhận ra rằng em đã không còn bên anh nữa. Lúc đó anh lại càng cảm thấy đau đớn hơn, một cảm giác cô đơn, một nỗi buồn vô bờ bến lại ùa về. Anh sợ, sợ tất cả điều đó... Có lẽ cũng vì thế mà anh có thói quen đi ngủ muộn và không ngủ lại khi tỉnh giấc và dậy sớm hơn.
 Sửa máy lạnh

Tâm trí anh bây giờ chia làm hai nửa, một nửa anh muốn thời gian trôi thật nhanh, mong cho đến đêm cho chóng qua một ngày. Nhưng một nửa anh lại sợ màn đêm vì lúc đó anh nhớ em nhất mà không được gặp em, không được nói chuyện với em.

Tâm trí chia làm hai nửa, khiến thể xác anh cũng chia làm hai nửa. Nửa bên ngoài anh đang phải cố gượng miệng vẫn cười, vẫn nói chuyện, chân anh vẫn bước đi, đôi tay anhi vẫn làm việc, mắt vẫn nhìn về phía trước... Nhưng ôi! Bên trong, trái tim nh đang rỉ máu, cảm thấy vị chua chát và đắng của cái nụ cười kia, chân anh vẫn bước nhưng chẳng thể biết mình đang bước đi đâu. Và đôi tay chẳng biết đang làm gì. Đôi mắt anh nhìn về phía trước nhưng chẳng thấy được lối đi cho mình.
phutungoto

Có người sẽ cho rằng anh điên! Ừ, kệ họ, anh chẳng quan tâm. Mà nếu có điên thật thì lại nhẹ nhàng cho anh quá. Anh không phải nghĩ nhiều, không phải mệt mỏi.

Anh bây giờ chẳng khác nào con tàu mất phương hướng lạc giữa đại dương bao la chẳng biết phải đi về đâu, đi về hướng nào để tìm về đất liền. Mặc dù đã hứa với em rằng anh sẽ không buồn, không khóc và sẽ sống tốt... nhưng anh là người, và anh có trái tim nữa. Chẳng có thằng đàn ông nào dù mạnh mẽ mà không buồn, không đau khi phải xa người mình yêu đâu chứ, và anh cũng không ngoại lệ, vì anh yêu em, vì em quan trọng với anh.
 Giay dan tuong

Điều duy nhất anh có thể làm bây giờ là làm việc và đợi chờ từng ngày mong em quay về bởi vì anh không thể thiếu em trong cuộc sống này.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Anh mong một ngày hạnh phúc sẽ đến với em

Những người có trái tim tan nát là những người ở gần với Chúa trời nhất

Nếu muốn vui một phút: hãy trả thù. Nếu muốn yên vui một đời: hãy tha thứ!

Đôi lúc, sự mất đi của một người khiến thế giới dường như trống vắng hơn

May ao thun quang cao



Em gái nhỏ của anh à, cho anh gọi em như thế một lần này nữa thôi nhé. Biết bao kỷ niệm, biết bao yêu thương mình đã dành cho nhau, dẫu tưởng chúng ta có thể đến được bến bờ của hạnh phúc. Nhưng mà có lẽ ông trời luôn thử thách lòng người, và hạnh phúc thực sự sẽ trải qua bao khó khăn thử thách, và càng nhiều thử thách càng nhiều khó khăn thì khi tới được bến bờ, niềm vui sướng càng mạnh mẽ và tình yêu càng bền chặt.

Anh xin lỗi em về những chuỗi ngày đã qua, tình yêu nhiều lúc làm cho còn người mất hết cả lý trí cả suy nghĩ và nhiều lúc họ hành động theo cảm xúc.. Nhưng em à! Đến giờ này, anh ngồi đây bên căn phòng trống và cây đàn guiar, lặng nghe bản nhạc "Tuyết rơi mùa hè…nếu anh gặp em từ đầu có lẽ đã không ai qua bể dâu. Nếu anh được sống từ đầu, vẫn muốn bên em như thời thơ ấu"…Niềm sung sướng vỡ òa với cảm xúc, tâm hồn dịu nhẹ, anh viết cho em những lời tâm sự cuối cùng gửi đến em, về em, về một tình yêu đã trở thành kỷ niệm êm đềm.
Rang su cao cap

Sau bao tháng ngày lâng lâng trong tình yêu và chuỗi ngày đau khổ dằn vặt vì những suy nghĩ.. anh hiểu được rằng tình yêu là một thứ gì đó rất duyên phận, rất tinh tế, dữ dội và êm đềm.

Có những lúc anh ước, giá như anh cố gắng, hoặc giá như ngày đó anh không gặp em thì có lẽ không như bây giờ.. và anh đã khác. Nhưng anh không hối hận vì những giây phút đó, anh hiểu rằng mình phải chịu trách nhiệm vì những hành động của mình.
Sau những thất bại con người lại phải đứng lên mạnh mẽ như một chàng trai, và rút ra những bài học quý giá để sống tốt hơn, để yêu thương mọi người hơn. Mong muốn lớn nhất của anh là sống thật tốt, làm được một điều gì có ý nghĩa cho cuộc sống, cho mọi người và cho xã hội.
 Giay dan tuong

Anh sẽ sống thật tốt, thật ý nghĩa. Em cũng vậy nhé, em luôn là một cô gái bé bỏng trong mắt anh. Sau này em phải cố gắng sống tốt nhé, luôn vui vẻ, và mỉm cười thơ ngây như ngày đầu gặp anh em nhé. Anh tệ lắm, anh chẳng xứng đáng với em đâu, từ nay anh không còn ở bên em được nữa, anh biết dẫu có ở bên anh cũng chỉ gây cho em sự tức giận, nhưng mà anh cũng chỉ muốn che chở cho em, yêu thương em, và đi cùng em suốt cuộc đời này thôi, vì vậy đừng giận anh nữa nhé, cứ xem anh là một quá khứ đáng quên đi.
phutungoto

Cuộc đời nhiều khó khăn trắc trở, em hãy luôn bình tĩnh vượt qua nhé.. rồi một ngày nào đó, sẽ có một người đàn ông nào đó, ân cần hơn, dịu dàng hơn, mạnh mẽ hơn, thấu hiểu hơn anh, nắm tay em đi giữa trời thu lãng mạn, giữa cái lạnh giá của mùa đông, giữa bộn bề cuộc sống, và giữa dòng đời tấp nập. Anh mong một ngày hạnh phúc sẽ đến với em. Dẫu sau này trên đường đời tấp nập anh vô tình lạc mất bước chân em hoặc là ở đâu đó giữa hai đầu thế giới ta lại gặp nhau yêu thương ùa về, dù có thể lúc đó em và anh mái tóc đã pha sương... dù tới được ngày đó vẫn mãi yêu em như ngày hôm nay.

Hạnh phúc nhé em..


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, September 28, 2014

Mình em ôm lấy những lời hứa và nỗi đau anh để lại cho em

Nếu đời không trả tiền cas-sê thì sống cần gì phải diễn

May ao thun quang cao


Vậy là mình đã xa nhau thật rồi phải không anh, xa những ngày mình hạnh phúc bên nhau.

Anh à, những ngày không em anh có buồn không? Có nhớ em như em nhớ anh không? Có lẽ là không đâu nhỉ, vì nếu anh buồn và đau thì anh đâu nói chia tay.

Dù thời gian mình yêu nhau không lâu, nhưng với em những ngày bên anh là những ngày vui vẻ, hạnh phúc và cũng là những ngày đầy nước mắt khi anh nói chia tay.

Anh xa em là vì lý do gì? Anh nói gia đình ngăn cấm không cho anh quen em, anh không thể cãi gia đình được... có phải là lý do thật sự hay chỉ là cái cớ để anh dễ dàng nói chia tay em?

Vì khi anh yêu em thật lòng thì anh đã cố gắng cùng em vượt qua tất cả khó khăn để đi đến hạnh phúc rồi đúng không?

Khi bên em anh hứa sẽ cùng em vượt qua tất cả và cùng em thuyết phục gia đình để mình được bên nhau, vậy sao giờ anh quên hết rồi?

Khi yêu nhau em đã cố gắng dành tất cả những gì thật tốt cho anh, quan tâm và lo lắng cho anh rất nhiều, biết anh khó khăn về mọi mặt em không hề đòi hỏi gì ở anh. Em quen anh không tính toán gì, nấu những món anh thích, muốn anh ăn uống đầy đủ để có sức đi làm, luôn bên anh những lúc anh cần.
Rang su cao cap

Vậy sao giờ đây bao nhiêu lời yêu và hứa anh dành cho em nó đi đâu rồi?
Có phải em quá yêu anh, quá tin vào những lời yêu và hứa của anh để rồi khi anh được tất cả những gì anh muốn thì anh bỏ rơi em? Em có gì không tốt? Em không đáng để được nhận một tình yêu thật lòng sao anh?

Em biết đôi khi em hay ngang bướng làm anh buồn, nhưng em cũng đã cố gắng thay đổi rồi mà, em đã cố gắng thay đổi vì tình yêu này.
Giay dan tuong

Anh à, em chỉ muốn biết lý do anh rời xa em là gì? Anh có biết em đau lắm không, những ngày không anh là những ngày em sống trong nước mắt, em cần anh lúc này, cần anh bên em ôm em vào lòng và nói đừng khóc nữa có anh ở đây rồi. Nhưng có lẽ những lời nói đó anh đã dành cho một người con gái khác.

Em bây giờ chỉ là một người phiền phức, một con bé mít ướt làm anh mệt mỏi phải không?

Em không giận hay trách gì anh đâu, em chỉ trách bản thân em quá ngu ngốc tin vào những lời yêu thương và những lời hứa của anh để rồi giờ đây chỉ mình em ôm lấy những lời hứa và nỗi đau anh để lại cho em.
phutungoto

Anh à, những ngày không có em bên cạnh, anh hãy tự chăm sóc bản thân nhé, ăn uống đầy đủ để có sức khỏe đi làm nhé. Hãy vui vẻ và hạnh phúc trên con đường anh chọn không có em nhé. Em sẽ luôn dõi theo và chờ đợi anh phía sau.

Vì anh là người em yêu và cần bên em vậy thôi.

***

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com