Showing posts with label nhạc phim cho một tình yêu. Show all posts
Showing posts with label nhạc phim cho một tình yêu. Show all posts

Friday, December 5, 2014

Anh đi xa quá … Anh đi xa em quá ...

Nếu em không phải là người duy nhất của anh, thì cho dù người anh yêu nhất là em, em cũng không cần.
Nếu anh cho em nhưng đồng thời cũng đem cho người khác, thì em thà rằng không có.
Không có được không đáng sợ, điều đáng sợ chính là có được nhưng lại giữ không được.



Chỉ là mỗi lần nghĩ đến anh thì em lại buồn. Bởi mọi chuyện chẳng đi đến đâu. Bởi em cứ nồng nhiệt nhưng anh lại cứ hững hờ.

Em nhớ anh quá!

Em ghét anh, nhưng nhận ra là vẫn rất nhớ anh...

Chỉ là mỗi lần nghĩ đến anh thì em lại buồn. Bởi mọi chuyện chẳng đi đến đâu. Bởi em cứ nồng nhiệt nhưng anh lại cứ hững hờ.

Giữa tình yêu mà có những chữ N-H-Ư-N-G thì tình yêu đó thật sự bế tắc, bế tắc đến đau lòng.

Em biết, cứ mãi loay hoay không thể giải quyết được vấn đề gì cả. Em cũng biết, đã đến ngần này tuổi, đã yêu đến ngần này đậm sâu, em cũng không thể thay đổi được gì. Có chăng, là quên anh đi, sống thật tốt và yêu một người mới thật nồng nàn.

Nhưng em không chắc, thật không dám chắc rằng em sẽ làm điều đó tốt đâu anh.

Em cứ bị nhớ anh da diết quá!

Em thừa biết rằng, không-có-em cuộc sống của anh còn ổn hơn, vui hơn. Không-có-em anh chỉ mất một chỗ để tiêu khiển... Không-có-em... Không-có-em chẳng là điều gì to tát với anh. Đâu như em, không-có-anh em phải chật vật với nỗi nhớ của mình, với những chuyện mà một mình em mơ tưởng.

Em buồn lắm! Không dám vứt bỏ cả tự trọng để yêu anh cuồng si như em vẫn nghĩ đâu anh. Em sợ bị coi thường, em sợ anh biết, người ta biết, rằng em yêu anh nhiều quá đến mê muội ngây ngô. Em sợ bị chê cười. Nên em chẳng dám yêu anh mà không biết chắc được câu trả lời liệu rằng anh cũng vậy. Em cũng sợ bị tổn thương nữa. Em cứ nghĩ, trước sau gì cũng sẽ tổn thương, đan tâm chấm dứt sớm cho ít đi phần phiền muộn…



Mà, em thấy,  mỗi lần mình tỏ ra mạnh mẽ lại giống một trò hề. Để người khác được mặc sức cười chê sự ngốc nghếch của em. Em tưởng em chứng minh được điều gì hay ho lắm, đúng đắn lắm. Nhưng rốt cuộc em không làm được gì cả, em chỉ chứng minh rằng em là một kẻ thất bại hoàn toàn trong tình yêu dành cho anh.

Thôi thì em ghi chép lại thứ cảm xúc hỗn tạp này. Có thể sau này sẽ có ai đó khiến em yêu điên cuồng hơn nữa, khiến em dám đánh tụt cả kiêu hãnh để mà yêu, hơn là với anh bây giờ. Cũng có thể lòng em trở nên chai lì và không có nhiều cảm xúc, nhưng em sẽ nhớ những ngày yêu tuổi trẻ của em, là những ngày đã từng dứt lòng mình để yêu ai đó thật nhiều. Dù tình yêu đó em không dám nói ra, không dám thổ lộ. Dù trong tình yêu đó em thấy mình là kẻ yếu đuối và hèn nhát... Em vẫn chấp nhận.

Thôi thì một ngày nào đó đủ để chuyện tình cảm này của em trôi bẵng vào thật sâu quá khứ, hãy cho em một chút tin vui về anh, về người mới của anh, để em có thể chúc mừng anh, có thể mong anh yên vui hạnh phúc. Dù em biết, không có sự chúc phúc của em, cũng chẳng là vấn đề gì cả đối với anh.

Em... nhớ anh nhiều lắm! Muốn bên cạnh anh nhiều lắm! Nhưng em sẽ cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, không làm phiền tới anh nữa đâu...

Yêu anh!



Saturday, October 25, 2014

Anh đã chẳng còn ảnh hưởng gì tới cuộc sống của em

Nói thật cục cằn còn hơn nói dối văn vẻ.

 May ao thun quang cao


Đang giữa đêm, cái lạnh khiến em giật mình tỉnh giấc. Cuối thu rồi, chẳng mấy chốc là lại bước sang một mùa lạnh nữa mất thôi. Quờ tay sang bên cạnh, em phát hiện con gái đã đạp tung chiếc chăn mỏng trên người ra từ lúc nào. Em kéo chăn và sửa lại tư thế ngủ cho con, bất chợt con bé ôm chầm lấy tay mẹ vào lòng. Em mỉm cười khẽ quay sang vuốt lại mái tóc tơ đang xòa vào khuôn mặt bầu bĩnh ngây thơ ấy. Em chẳng rút tay lại, bởi vì biết rằng nếu được ôm tay mẹ thì con bé sẽ ngủ ngon hơn rất nhiều.

Chẳng biết nên vui hay nên buồn nữa, nhưng ngay từ lúc chào đời em đã nhận ra rằng con gái chúng ta có một khuôn mặt cực kỳ giống anh. Cho đến tận bây giờ, đã gần năm năm rồi mà những đường nét ấy dường như vẫn chưa hề mờ nhạt. Cứ mỗi lần ngắm con chơi đùa là em lại như nhìn thấy anh đang ở đó. Đôi mắt, cái miệng và ngay cả vầng trán dô bướng bỉnh… tất cả đều là bản sao hoàn hảo của anh. Có lẽ chính vì thế mà chưa bao giờ em có thể hoàn toàn xóa bỏ được hình bóng của anh ra khỏi tâm trí.
 Rang su cao cap

Con gái có khuôn mặt của bố nhưng lại thừa hưởng gần như toàn bộ những tính cách của mẹ. Cũng đúng thôi, bởi từ lúc sinh ra đến giờ số lần nó được gặp cha chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Một mình em vừa làm mẹ lại vừa làm cha nên cũng không khó hiểu khi tính tình và ngay cả cách cư xử của con gái đều giống mẹ. Nhiều lúc thấy thương con lắm nhưng em lại chẳng thể làm gì. Em không có cách nào để mang anh quay về, vậy chẳng lẽ lại đi kiếm một người bố khác cho con gái hay sao?
 

Đã có nhiều lúc em nghĩ đến chuyện này, thế nhưng suy đi rồi tính lại thì em vẫn không nỡ. Trên đời này còn có rất nhiều người đàn ông tốt, thế nhưng em sợ đến một ngày nào đó cái câu mà người ta vẫn thường bảo: “khác máu tanh lòng” sẽ thành sự thật thì sao. Xót xa lắm mỗi lúc thấy con gái hỏi: “mẹ ơi, sao mãi mà chẳng thấy bố về”. Em cứ tự vấn rằng những khi ấy liệu anh có cảm thấy nóng ruột nóng gan, hay chỉ vô tình nhớ tới hai mẹ con em một chút nào không nhỉ. Chắc là không đâu, bởi vì bây giờ anh đã có cả một gia đình hạnh phúc cùng với quá nhiều thứ, quá nhiều người để quan tâm chăm sóc rồi mà.

Đêm nay nằm nhìn con gái say sưa trong giấc ngủ chẳng hiểu sao em lại cảm thấy rất an lòng. Đối với em bây giờ thì con bé quan trọng hơn tất cả mọi thứ. Chỉ cần con có một cuộc sống vui vẻ thì bất cứ việc gì em cũng có thể làm. Con bé giống em về tính cách, nhưng nhất định sau này em sẽ dạy nó cách tránh khỏi những người đàn ông ham danh ham lợi, để không phải rơi vào tình cảnh giống như mẹ nó lúc này.
 Giay dan tuong

Anh biết không, con gái giống em ngay cả từ những thói quen bình thường nhất. Ngày xưa em cũng luôn kéo tay anh lại phía mình rồi ôm chặt, giống như con đang ôm tay em lúc này. Chỉ cần như thế là em có thể ngủ ngon lành cả đêm mà không hề mộng mị. Có lẽ chính hơi ấm từ bàn tay ấy đã mang lại cho em cảm giác an tâm. An tâm rằng lúc nào cũng có một người ở bên cạnh bảo vệ cho mình, lúc nào cũng có một người luôn quan tâm lo lắng và sẵn sàng san sẻ những khó khăn trong cuộc sống với mình… Nhưng thực tế thì cuối cùng anh cũng vẫn ra đi, dĩ nhiên là anh mang theo cả bàn tay ấy. Và rồi những giấc mơ ma mị thỉnh thoảng vẫn tìm đến mỗi khi em có một mình.

 
phutungoto

Hình như lâu lắm rồi em chẳng có cảm giác được nắm tay một người khác giới. Em đã tự mình vượt qua mọi chuyện, cả những khó khăn ở trong cuộc sống, cả những cái giật mình choàng tỉnh sau các giấc mơ miên man và đầy ám ảnh kia. Em chợt hiểu ra một điều rằng anh cũng chỉ là một con người rất bình thường, bình thường đến nỗi chẳng có gì đặc biệt. Cái điều duy nhất khiến lúc này em cảm thấy anh khác với những người đàn ông ngoài kia có lẽ chỉ vì anh là bố của con gái em và hai chúng ta đã từng là vợ chồng.

Đôi khi trong giấc mơ em giật mình đưa tay về phía trước, nhưng chỉ thấy trống rỗng… Khi tỉnh lại thì em chợt nhận ra sự ngớ ngẩn của mình, thế là em vòng tay ôm con gái vào lòng, ôm thật chặt. Sẽ hơi khó khăn một chút, thế nhưng bằng sức mạnh của mình, em tin sẽ đủ sức dìu dắt con gái bé bỏng vững bước đi trong cuộc đời này.


Anh sẽ làm tất cả để gia đình mình mãi hạnh phúc

Kẻ khéo thắng ở chỗ vô cùng mềm dẻo, chứ không phải ỷ mạnh lấn yếu.


Quan ao cong nhan


Chắc chắn em sẽ ngạc nhiên lắm khi đọc được những dòng này, vì từ xưa đến nay anh chưa bao giờ tỏ ra là người thích viết lách cả. Anh biết tính mình khá khô khan, đã thế lại còn hơi vô tâm. Anh đã khiến em phải vất vả rất nhiều vậy mà chưa bao giờ em buông một lời ca thán. Em đặc biệt lắm, cảm ơn bố mẹ vì đã mối lái cho anh được gặp em.

Lúc nãy anh vào internet để xem lại trận bóng đá mà cuối tuần trước còn chưa xem được, rồi đột nhiên tay chân lóng ngóng thế nào lại lần mở ra đúng trang facebook của em. Anh giật thót vì đọc được mấy tin nhắn mà học sinh gửi chúc mừng. Xin lỗi em nhé, anh lại giống như năm ngoái, lại suýt quên mất ngày Tết của em rồi.
 
 Sửa máy lạnh

Hầu như ngày nào cũng vậy, khi anh thức dậy thì em đã đi làm rồi, tại thời gian làm việc của em từ bảy giờ sáng, còn cơ quan anh thì đến tận tám giờ mới bắt đầu. Bữa ăn sáng thịnh soạn mà em cất công dậy sớm chuẩn bị cho bố con anh vẫn còn nóng hổi trên bàn. Chập tối trở về nhà, anh đã thấy em trong chiếc tạp dề tất bật xào xào nấu nấu. Sau đó em lại lao vào dọn dẹp, sắp xếp cửa nhà. Hầu như bố con anh chẳng phải động tay đến việc gì.

Xong hết việc nhà thì em lại vùi mình trong phòng học, ở đó luôn có một đống công việc với sách vở, giáo án, hoặc bài kiểm tra của học sinh đang chờ. Giống như tối hôm qua cũng vậy, anh hé cửa nhìn vào phòng và thấy em vẫn miệt mài ngồi đó với xếp bài kiểm tra cao ngất. Anh chỉ biết nhắc em đi ngủ sớm, thấy thương quá mà chẳng biết phải làm gì.
phutungoto

Tưởng rằng bận bịu như thế thì em sẽ không còn thời gian để nuôi dạy, quan tâm đến con cái. Nhưng không, em chăm lo cho con trai yêu quí của chúng mình rất chu đáo, từ miếng ăn, giấc ngủ đến bài vở và thậm chí còn biết rõ được từng người bạn của con. Em còn giúp anh đối nội đối ngoại rất chu toàn. Họ hàng và bạn bè lúc nào cũng tấm tắc khen rằng anh có một người vợ đảm đang. Nhiều khi anh cứ hay tự hỏi rằng liệu em có phải là thần tiên giáng trần hay không mà có thể tài giỏi đến mức ấy. Anh tự hào và thấy mình may mắn nữa, may mắn bởi vì đã lấy được một người vợ đảm đang, tốt tính như em.
 
 Giay dan tuong

Anh không phải là giáo viên, nhưng thỉnh thoảng cũng vẫn được gọi là “thầy”. Học trò gọi điện tới nhà để hỏi bài em, thỉnh thoảng gặp anh nghe máy là cứ luôn miệng gọi “thầy ơi, thầy à”. Chẳng hiểu sao anh lại thấy lòng vui vui mỗi lần được gọi bằng cái tên thân mật ấy. Là do bọn trẻ quý mến em nên anh mới được “thơm lây”. Có lẽ đó là một trong những điều tuyệt vời khi có vợ là một nhà giáo.

Anh đã tự hứa với lòng mình rằng từ ngày mai sẽ cố gắng chữa cho bớt bệnh lười và cả căn bệnh vô tâm nữa. Anh sẽ chăm làm việc nhà hơn, sẽ quan tâm, chăm sóc cho gia đình bé nhỏ và tất nhiên càng ngày anh sẽ càng yêu thương em thật nhiều. Đọc xong những dòng anh viết chắc em sẽ buồn cười lắm nhỉ. Đừng chê anh viết ngây ngô nhé, bởi trước em thì đã bao giờ anh hết “ngố” đâu mà.

Thursday, October 9, 2014

Vỗ về con tim đau, không gì bằng cách ngoảnh lại mà tự biết yêu bản thân mình hơn

Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ 

đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy 

hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.

 May ao thun quang cao

Cứ nghĩ đến việc không còn trải qua những ngày tháng sắp tới cùng nhau, mình lại thấy mất thăng bằng. Nhưng thực tế buộc mình phải nhìn nhận là, “cố đấm ăn xôi” càng chuốc thêm nỗi bẽ bàng. Mình vốn “lụy” quá. Mà tình yêu, thì hình như luôn đúng theo nguyên tắc “theo tình tình chạy”. Chả trách được người ta…
Mình vẫn biết bản thân không đẹp, không bốc lửa, không có sức cuốn hút ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng mình có nhiều bạn bè thân thiết. Họ đều chung một nhận xét rằng, mình là đứa hồn hậu, biết điều, chơi được, thiệt tình và đáng tin cậy lắm. Mình luôn lấy những cái tính được coi là tốt đó làm kim chỉ nam để sống, coi như đấy là thế mạnh để mà phát huy, vậy mà...

Rang su cao cap



Nhưng với tình yêu, thì chiêu này dường như chẳng xài được, nếu như không muốn nói là tác dụng ngược. Từ ngày yêu người ta, mình dành hết mọi thứ có thể cho tình yêu đó. Từ thời gian, tiền bạc, công sức, cho đến những thứ vô giá khác mà chẳng gì có thể cân đo được. Mình không hối tiếc hay ân hận.
phutungoto

Nhưng thà để người phụ mình chứ mình không thể phụ người ta. Mình đã bao lần gạt những lăn tăn ra khỏi tim óc khi ai kia nói bận, đến mức một cái tin nhắn cũng không trả lời. Mình đã sai lầm khi chia sẻ tất tần tật mọi thứ, từ suy nghĩ, cảm giác, đến những câu chuyện vui buồn hàng ngày.

Bội thực thì đương nhiên phải nhàm chán. Đàn ông luôn thích mới, ham của lạ và thích chinh phục kia mà. Mình quên hẳn, thậm chí phớt lờ mọi đắn đo, giữ kẽ, từ lúc yêu người. Thậm chí, tận đến lúc ai kia phủ phê, thờ ơ lắm rồi, mà mình vẫn cứ tự bào chữa cho họ rằng, cũng là do mình, lỗi ở nơi mình, tại mình dở quá đấy thôi!
 sua may nuoc nong

Vỗ về con tim đau, không gì bằng cách ngoảnh lại mà tự biết yêu bản thân mình hơn. Thôi thì, đành tự nhủ lòng, cứ thỏa thuê nếm mùi đau khổ thất tình, để biết yêu một người, thật khó đến mức nào.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Giàu hoặc nghèo không phải là yếu tố làm nên hạnh phúc

Khi hướng về phía mặt trời, bóng tối sẽ khuất dần sau lưng bạn và khi đêm đến bạn sẽ thấy những 

vì sao. Ngày lãng phí nhất trong đời là ngày bạn không cười .
Quan ao cong nhan


Ngày nọ, một người du lịch đến bờ biển Địa Trung Hải. Biển xanh. Gió mát. Tâm hồn hưng phấn tột cùng, ông ta ưỡn ngực bảo đám ngư dân: “Hạnh phúc như tôi, khố rách áo ôm đừng hòng mơ tới. Chỉ tỷ phú, nhiều tiền mới có thể mỗi năm đến đây vài lần”.
Một lão ngư dân cười khẩy: “Vậy à? Tôi chẳng có xu nào nhưng vẫn có mặt ở đây quanh năm suốt tháng”. Thì ra, không phải hễ ai có tiền nhiều thì hạnh phúc hơn người khác. Một tỷ phú ngủ trong resort VIP giá hàng ngàn USD, giấc ngủ đó cũng không khác gì gã ăn mày “buồn ngủ gặp manh chiếu rách”, miễn cả hai hài lòng và ngon giấc. Cùng quan tâm về vấn đề “tương lai con em chúng ta”, anh nhà văn nọ, dù nghèo kiết xác nhưng do có con học giỏi, nhận phần thưởng liền tù tì vẫn hạnh phúc hơn ông bạn doanh nhân nằm ngủ trên đống tiền nhưng con cái chữ nghĩa không đầy lá mít.

Sửa máy lạnh

 

Đôi khi chúng ta cứ nghĩ hạnh phúc là một điều gì xa vời, thật ra nó ở trong tầm tay mỗi người. Hạnh phúc của nhà tỷ phú lúc lâm bệnh, với ông ta lúc ấy không phải là tiền, những đồng tiền chắt bóp từng ngày phải lao tâm khổ tứ trên thương trường, mà trước mắt, hạnh phúc chính là điều mà lâu nay ông ít quan tâm đến: sức khỏe. Nếu đổi cuộc sống phú quý lấy sức khỏe, chắc chắn có người bằng lòng đánh đổi.
Nếu không cùng một tâm thế, chưa chắc người này cảm nhận được hạnh phúc người kia. Rằng, anh nhà thơ nghiệp dư nọ, ngày kia, nhờ “ mưa móc ơn trên” anh được kết nạp vào Hội Nhà văn Việt Nam, ngay lập tức anh long trọng tổ chức cuộc rước thẻ hội viên từ Thủ đô về nhà thờ tộc ở quê cha đất tổ trong niềm vinh quang kiêu hãnh tột cùng. Ấy là anh đang sống với giây phút hạnh phúc của kẻ sĩ ngày xưa “vinh quy bái tổ”. Trong khi đó, vợ anh lại thấy chướng mắt quá, chỉ muốn mắng cho một câu đặng hả lòng hả dạ, bởi cô chỉ muốn chồng đem tiền về chứ không cần hư danh ấy. 

Cùng là nhà thơ nhưng lúc có tác phẩm mới ấn hành, cảm nhận của họ cũng khác nhau. Với một người, nếu được lãnh đạo khen cho vài câu là nở mày nở mặt suốt cả đời; trong khi đó, trái lại nhà thơ Hải Bằng lại hạnh phúc là khi được… vợ khen thơ mình! Ngày nọ, sau khi ăn cơm xong ông mới nghiêm túc nói với vợ: “Miềng (mình) ơi! Anh Phùng Quán vừa tặng cho vợ mình hai câu thơ hay quá!”. Vợ trợn tròn mắt: “Thiệt à! Đọc cho miềng nghe đi!”. Chỉ chờ có thế, Hải Bằng đọc ngay: “Nếu biển hỏi vì sao tôi yêu biển/ Tôi xin đưa tặng biển những con thuyền”. Đợi cho vợ hết lời tấm tắc, xít xoa khen hay, Hải Bằng mới ôn tồn: “Hihi! Không phải thơ của eng (anh) Quán đâu! Thơ của miềng đó!”. Bỗng vợ xị mặt, đáp gọn lỏn: “Thế à? Vậy thơ không hay!”. Khổ thế! Rõ ràng, Bụt chùa nhà không thiêng! Nghe được lời khen của người yêu quý dành cho mình cũng là hạnh phúc đấy thôi. Đơn giản quá phải không?

Đúng thế. Có lần nhà thơ Cao Xuân Sơn đùa tếu táo: “Thơ tôi biếu rất chạy”- âu cũng là hạnh phúc của rất, rất nhiều nhà thơ hiện nay vậy. Hỡi ôi! Tốn tiền in thơ, đem biếu mà có người nhận thì nhà thơ đó cảm thấy đã hạnh phúc ghê gớm. Sự trái khoáy này là bình thường bởi khi hài lòng với công việc của mình, tinh thần an vui cũng là yếu tố góp phần làm nên hạnh phúc mỗi người.


 
phutungoto

Thời trước khi nước nhà còn chia cắt, nhà văn Vũ Bằng tâm tình, hạnh phúc lớn nhất của ông trong thời điểm đó là trở về miền Bắc: “Xắn một miếng cá, chấm nước mắm ngon có vắt chanh, bỏ ớt, và quậy mấy cây tăm cà cuống nguyên chất tự tay mình lấy ở trong bọng cà cuống ra, ăn với cháo có hành cuộn lại, có rau cần điểm một ít thìa là ngọt cứ lừ đi, quỷ thần không hưởng thì thôi chớ đã hưởng một chén chắc chắn cũng phải đòi ăn chén nữa”. Tâm tình vào lúc ông đang đói ăn khát uống à? Không, lúc đó ông đang được chiêu đãi các món ngon vật lạ ở nhà hàng Thanh Thế. Người bạn văn quý văn tài ông mà đãi, những tưởng rằng ông sẽ hạnh phúc vô cùng với những “thời trân” nhưng chưa chắc.
Giay dan tuong

Quái, ngẫm nghĩ lại, đôi lúc cũng thấy buồn cười. Rằng, nhiều người cứ cho rằng phải thật nhiều tiền mới hạnh phúc nhưng chắc gì đã đúng? Tiền nhiều, “đông như quân Nguyên” nhưng ăn không ngon ngủ không yên, lo ngay ngáy kẻ cướp khoét vách đục tường liệu có hạnh phúc bằng những người sống trong tâm thế như Nguyễn Công Trứ: “Ngày ba bữa, vỗ bụng rau bịch bịch, người quân tử ăn chẳng cầu no. Đêm năm canh, an giấc ngáy kho kho, đời thái bình cửa thường bỏ ngỏ”? 

Giàu hoặc nghèo không phải là yếu tố làm nên hạnh phúc, mà chính là chất lượng sống của mỗi người. Chao ôi! Ông trời “công bằng” quá trời. Dù sinh ra dưới gầm trời, có khác nhau gì đi nữa về xuất thân, thu nhập cá nhân v.v… nhưng mỗi con người đều “bình đẳng” khi tận hưởng giá trị hạnh phúc, miễn là họ hài lòng với chất lượng sống, môi trường sống.




Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Chẳng phải người ta bảo, yêu nhau yêu cả đường đi lối về đó sao?

"Nếu yêu, là phải yêu ngay từ lần gặp đầu tiên. Nếu qua nhiều thời gian tán tỉnh đẩy đưa rồi có tình 

cảm. Tôi nghĩ đấy gọi là siêu lòng.
 Khi mới gặp, hoàn toàn chưa biết điều gì về người kia mà đã cảm thấy người ấy gắn bố với mình. 

Tôi nghĩ đấy là nhân duyên không phải ai cũng có cơ hội tìm thấy."

May ao thun quang cao


Ngập ngừng, em nói với cô trực tổng đài của hãng taxi: “Làm ơn kiểm tra giúp, món đồ ấy không đáng bao nhiêu tiền, nhưng đối với tôi rất quý giá…”.
Đó là hôm em làm rơi mất sợi dây cột tóc trên xe. Em hoảng hốt gọi nhiều cuộc điện thoại, hứa sẽ hậu tạ, thuyết phục họ rằng, món đồ đó với em là vô giá. Chắc là hôm ấy, nhiều người đã cố giấu sự khó hiểu và cả buồn cười khi liên tục bị em làm phiền. Làm sao họ hiểu được, cái dây buộc tóc màu nâu, có đính vài viên pha lê không màu đơn giản ấy là món quà đầu tiên anh tặng em…

Em yêu thích mọi thứ liên quan đến anh, đến mức chẳng nỡ vứt đi bất kỳ món gì. Nói ra, chắc anh sẽ bất ngờ lắm, khi em vẫn còn giữ những cái vé xem phim từ lâu lắm, hồi mình còn e ngại khi nắm tay nhau. Rồi vé xe buýt dịp mình nhảy xe mấy lần để ra Cần Giờ “tắm” gió biển. Mớ hoa bất tử đã héo khô ngắt từ sân vườn của căn biệt thự hiu buồn mình từng la cà cùng nhau trên cao nguyên lạnh giá. Thậm chí, vỏ chai nước hoa anh tặng, xài hết, em cũng không nỡ bỏ. Mấy tờ báo cũ anh đưa, rồi chiếc áo ấm đã cũ sờn không mặc nữa, vẫn được em đặt ở vị trí trang trọng trong tủ.
Rang su cao cap

Anh từng tặng em một bó hoa ở sân bay. Hồng trắng, hồng vàng, bó lại theo kiểu ngẫu hứng. Đó cũng là lần đầu tiên và duy nhất anh tặng hoa cho em. Những bông hoa ấy, em đã gửi lại mảnh đất mà mình đến thăm, chỉ còn lại tấm hình chụp, mà mỗi khi nhìn ngắm, em lại thấy lòng rưng rưng cảm động. Người yêu em sao mà dễ thương đến vậy! Để những khi mình giận nhau, thậm chí muốn… nghỉ chơi luôn cho bõ ghét, em nhìn quanh và giật mình nhận ra, quanh em đâu đâu cũng vướng víu hình ảnh của anh.


sua may nuoc nong

Những tấm hình anh chụp vu vơ ở biển, trên núi, “mẫu” đôi khi chỉ là con thuyền buông chèo hay vài bông hoa dại… em đều luyến tiếc lưu giữ trong máy, bất chấp bộ nhớ luôn báo hiệu quá tải. Với em, đó như là một cách để nhớ từng khoảnh khắc mình có nhau trong đời. Kể như vậy, để anh hiểu cảm giác hụt hẫng và đau lòng của em khi một trong những đồ vật “thiêng liêng” ấy có nguy cơ vĩnh viễn em không còn nhìn thấy nữa.

Nhớ một hôm, em báo với anh với giọng đầy khổ sở rằng, em vừa lỡ tay làm mất một thứ không gì có thể mua lại được. Em đang khóc vì tiếc nuối. Dỗ dành mãi, để rồi cuối cùng anh bật cười khi biết, em đã vô tình xóa mất toàn bộ tin nhắn mình từng túc tắc qua lại với nhau lâu nay. Đối với đàn ông, chắc là ngớ ngẩn lắm khi chẳng nỡ xóa tin sau khi đọc. Làm sao anh biết, những lúc buồn, em lại lướt trên hộp thư điện thoại, để cười một mình, xao xuyến một mình, thậm chí tức giận một mình khi đọc và hồi tưởng lại “bối cảnh” của từng cái tin…
phutungoto

Anh nhiều lần phải an ủi em, tất cả chỉ là “vật ngoại thân”, quan trọng là anh luôn ở bên em. Anh mua đền cho em thứ khác nhé? Em hạnh phúc với đề nghị rộng rãi ấy, nhưng lòng vẫn không tránh được cảm giác hụt hẫng. Em lụy tình quá chăng? Em yêu anh nhiều quá mất rồi? Có lẽ là như vậy. Mà cháy hết mình trong một tình yêu, cũng đâu phải là điều không tốt, phải không anh?

Yêu cách nào cho “thực tế” và tốt nhất đây anh? Người ta có thể yêu đến mức đánh mất chính mình, lại cũng có khi mang lý trí ra để mà phán xét một mối quan hệ. Tỉnh táo quá đương nhiên cũng khổ, nhưng trân trọng nâng niu mọi món kỷ vật lớn nhỏ như em, có phải là ngớ ngẩn, bất thường? Em cũng không biết nữa. Chẳng phải người ta bảo, yêu nhau yêu cả đường đi lối về đó sao?


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, October 5, 2014

Bạn có thực sự yêu không?

*~*Believe in the sprit of love… it can heal all things. (Tin vào sự bất tử của tình yêu... điều đó có thể hàn gắn mọi thứ.)
May ao thun quang cao



Chúng ta luôn tự hỏi, yêu thương là gì? Như thế nào mới thực sự là yêu? Và, đến khi nào chúng ta mới đủ chín chắn để biết thế nào là yêu đương một người...
Vốn dĩ guồng quay của cuộc sống luôn là thứ khiến con người ta phải sợ, nó làm ta mất phương hướng và cũng chính vì lẽ đó, ta luôn cần có một điểm tựa cho ta cảm giác an toàn và sức mạnh để bước tiếp trên con đường đời dài và rộng ấy..
Sinh ra và Trưởng thành. Chúng ta luôn được yêu thương. Lớn lên, ta luôn đi tìm căn nguyên của tình yêu, khao khát được yêu và gửi trao đi những xúc cảm mong manh mà thiêng liêng.
Chúng ta luôn tự hỏi, yêu thương là gì? Như thế nào mới thực sự là yêu? Và, đến khi nào chúng ta mới đủ chín chắn để biết thế nào là yêu đương một người...
Rang su cao cap
Thật ra, khi chúng ta hoang mang, cô đơn quá lâu hoặc tổn thương quá nhiều, ta luôn bắt mình phải trả lời được câu hỏi ấy. Để giết đi cái thời mộng mị một mình với nỗi trống trải quá lớn, yêu thương đủ sâu, và bỡ ngỡ, thất vọng quá nhiều.

Vậy, như thế nào mới thực sự là yêu? Chắc chắn bạn đã luôn tự hỏi mình, và hỏi người,Nếu cảm thấy nhớ một người, thương một người, không thể sống thiếu một người, thì, có được gọi là yêu không?
Với tôi, câu trả lời là không! Bởi khi chúng ta đã yêu, và mong muốn gắn bó với tình yêu ấy, bạn sẽ chẳng cần mất thời gian để đi tìm câu trả lời của những câu hỏi vô nghĩa ấy. Bạn sẽ không cần do dự hay phân vân mà có ngay câu trả lời cho mình.
Giay dan tuong
Thay vì băn khoăn, thắc mắc, chúng ta sẽ dành thời gian tận hưởng và tự vạch ra những kế hoạch, những dự định cùng những mong muốn cho một tình yêu đẹp.
Chỉ là, trong tình yêu, ta cần một trái tim đủ mạnh và lí trí để nhận biết, đâu, là tình yêu đi đến một kết thúc đẹp. Ta yêu hết mình. nhưng đừng hiến dâng tất cả. Hãy giữ lại một chút gì đó để không khiến ta phải hoang mang mỗi khi tình yêu rạn nứt. Chúng ta hiểu, đâu, là danh giới đích thực của tình yêu mà phải không?!
phutungoto
Đúng vậy. Bất cứ người nào yêu, đều phải trải qua 4 giai đoạn: Hợp - Yêu - Hiểu và Cần.
Tình yêu là vậy, gặp nhau, hợp nhau, và yêu nhau. Đến giai đoạn thứ 3, người ta thường có lí do để không còn bên nhau nữa. Đó là, "Không hiểu được nhau ".Và vì không chấp nhận và bỏ qua được cho nhau, vì ai cũng đặt bản thân lên trên đối phương thì làm thế nào tiếp tục cần nhau được?!.
Hợp - Yêu - Hiểu - Cần. Đừng thay đổi thứ tự của chúng. Đừng vội yêu xong mới thấy không hợp, không nên cần rồi mới biết là chẳng hề yêu.
Và, khi chúng ta đã cả hai đạt được đến danh giới Cần, mà không hề do dự, tức là các bạn đã yêu thương đủ sâu, tổn thương đủ nhiều, và vị tha đủ để cả hai xứng đáng được bên nhau.
Một lần nữa. Tôi hỏi bạn. Bạn có thực sự yêu không?. Nếu không cần do dự quá 3s để gật đầu và câu trả lời là Có!Thì chúc mừng, bạn đã yêu, và bạn hạnh phúc với tình yêu đó!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Bỏ chồng hay giúp chồng cải thiện kỹ năng sex?

• Nhều lúc dựa lưng vào bức tường lạnh ...

• Gục đầu rồi thở dài :'<

• Mắt ứ nước rồi lại đưa tay lau vội 

• Chẳnq dám khóc ... cứ sợ mình buông xuôi rồi gục ngã :'l

• Thèm có đc 1 ai đó hiểu cảm giác lúc này ...

• Nó chán ... nó nhạt ... nó bất lực ... nó khó diễn tả ...

Quan ao cong nhan


Anh ấy là người đàn ông lý tưởng và là một người cha tuyệt vời, nhưng lại thiếu kỹ năng trên giường. Bạn sẽ làm gì? Bỏ chồng hay giúp chồng cải thiện kỹ năng sex? Nếu câu trả lời của bạn là vế thứ 2, bài viết này sẽ mang cho bạn những thông tin bổ ích.

Tìm hiểu lý do, tại sao chồng lại kém trong chuyện sex. Khi đã tìm hiểu được nguyên nhân, dù là do vấn đề thể chất hay tinh thần, bạn cũng nên nỗ lực để hỗ trợ và giúp chồng vượt qua. Nếu nó liên quan đến tâm lý, hãy tìm đến các chuyên viên tư vấn để nhận được lời khuyên. Trong trường hợp, chồng gặp vấn đề liên quan đến thể chất, bạn cần động viên chồng đến gặp bác sỹ chuyên khoa để được giúp đỡ.
Sửa máy lạnh

Nói chuyện. Vẫn biết đây là một vấn đề tế nhị và đặc biệt khó nói, nhưng đừng nén tránh. Hãy có cuộc nói chuyện thẳng thắn với chồng về vấn đề này. Có thể, anh ấy sẽ lãng tránh khi bạn đề cập, bởi không người đàn ông nào thấy thoải mái khi nói về điều đó. Chình vì vậy mà, bạn nên bắt đầu câu chuyện thật nhẹ nhàng. Trong suốt buổi nói chuyện, bạn tuyệt đối không được tỏ thái độ chán nản, bực bội hay buồn phiền mà hay động viên, chia sẻ với các vấn đề của chồng.
phutungoto

Nói về những điều muốn và không muốn. Đôi khi, chồng thường xuyên làm một điều gì đó khiến bạn khó chịu trong cuộc yêu. Đừng vội phản ứng, bởi rất có thể, anh ấy làm vậy vì nghĩ rằng, bạn thích nó. Đó chính là lý do hai vợ chồng cần trao đổi với nhau về những điều mình muốn và không muốn khi “yêu”. Hãy nói với chồng những điểm nóng trên cơ thể để chàng định vị dễ dàng, nói về những dấu hiệu của sự hưng phấn để chàng nhận diện và cả những cử chỉ của chàng làm bạn tụt hứng. Khi 2 bạn biết rõ về thói quen, hành vi tinh tình dục của nhau, cuộc phiêu lưu trong phòng ngủ sẽ mang đến những niềm vui bất tận.
Giay dan tuong

Lẳng lơ. Chẳng có gì xấu hổ khi bạn trở thành cô nàng lẳng lơ với chồng. Trò chơi cởi đồ là một gợi ý hay để bạn mồi chài anh chồng hiền lành. Nếu, đã dùng chiêu này, bạn hãy khám phá thêm những thú vui tình dục trong cuốn sách “50 sắc thái của màu xám và 50 sắc thái của màu đỏ” (50 Shades of Grey and go 50 shades of red). Những cách tiếp cận tình dục thú vị này, chắc chắn sẽ giúp bạn và chồng tận hưởng niềm vui thực sự trong ngủ.
Xem phim 18+. Hầu hết đàn ông sẽ xuất hiện ham muốn khi xem phim 18+. Vì vậy, hãy mang những bộ phim nóng vào phòng ngủ để đánh thức cảm xúc “yêu” của chồng.

Đừng giả vờ lên đỉnh. Nếu giả vờ đạt cực khoái, anh ấy sẽ tin rằng, bạn đang tận hưởng và sẽ không bận tâm đến việc thay đổi. Vì vậy, hãy ngừng ngay việc giả vờ lên đỉnh.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Khi bạn muốn chia sẻ toàn bộ giấc mơ của mình với người đó

Nếu mai này

♫ tôi làm gì… có lỗi

Xin ai đừng

♫ giận dỗi… bỏ tôi đi

Hãy giúp tôi

♫ bình tâm… mà suy nghĩ

Sai điều gì

♫ phải sữa lại… làm sao
 May dong phuc


Bạn đang phân vân không biết mình có yêu người đó hay không? Hay những cảm xúc hiện có là một tình cảm thoáng qua, một chút say nắng nhất thời.
Trái tim luôn hàm chứa một ngôn ngữ khó lý giải, không tuân theo bất cứ một quy luật nào. Và tình yêu cũng vậy, luôn ở những trạng thái khác nhau. Tuy nhiên, nếu biết lắng nghe, nhìn nhận chúng ta sẽ hiểu được điều mà trái tim muốn nói.
Vậy những biểu hiện nào cho thấy bạn đang yêu ai đó thật sự?
Bạn luôn muốn nhìn thấy người đó mỗi ngày
 Rang su cao cap
Chỉ cần một ngày không được nhìn thấy ai đó, bạn sẽ nhớ cồn cào, nhiều lúc bạn thấy khó chịu và chỉ muốn chạy đến bên người đó để được ngắm nhìn họ. Bạn sẽ thấy họ dễ thương, đáng yêu biết nhường nào.
Lúc ở bên người ấy, bạn không rời mắt được khỏi đối phương, bạn sẽ thấy chàng/ nàng đẹp vô cùng. Nếu người khác có chê một điểm nào trên khuôn mặt họ bạn sẽ lên tiếng “đẹp mà, theo tôi là rất đáng yêu”.
Bạn muốn biết nửa kia nghĩ gì
 Giay dan tuong
Bạn quan tâm lý giải tại sao khi người đó nghĩ về một điều gì đó. Đây là dấu hiệu rất quan trọng bởi vì muốn tìm hiểu sâu vấn đề dưới bề mặt của một cuộc trò chuyện thông thường có nghĩa là bạn đang mong muốn được khám phá những giá trị của người đó.
Bạn chia sẻ giấc mơ của mình cho họ
Bạn chia sẻ giấc mơ với người đó. Những giấc mơ thường chứa đựng những suy nghĩ quý giá và riêng tư nhất mà chúng ta có. Khi bạn muốn chia sẻ toàn bộ giấc mơ của mình với người đó, không còn nghi ngờ gì nữa, bạn đã phải lòng người ta rồi.
Bạn dùng ngôn ngữ cơ thể với nửa kia
Đây sẽ là “manh mối” đáng tin nhất đối với bạn. Hãy cố hồi tưởng để xem trong những cuộc nói chuyện, bạn có cố tình tạo ra những cử chỉ thân mật như vuốt tóc, hay chạm nhẹ vào người đó hay không?
 phutungoto
Nếu là “có” thì người đó đang thực sự quan trọng với bạn đấy. Chỉ vì họ quan trọng, họ đặc biệt nên bạn mới cố tình được gần gũi họ.
Bạn lẩn trốn, phủ nhận
Bạn không hiểu nổi tình cảm của mình với người đó, bạn thắc mắc vì sao mình lại quan tâm đến người đó? Lúc này thực sự nhiệm vụ của bạn khá khó khăn vì không hiểu nổi cảm xúc đó là gì? Bạn ghen tuông với bạn bè của người đó, thậm chí bạn tự hỏi “hai người đó họ có quan hệ gì nhỉ?”. Có thế bạn sẽ cáu với người đó, bạn khó chịu và muốn bày trò châm chọc nửa kia. Thậm chí là làm tổn thương họ. Chỉ khi bạn nhận thấy nửa kia buồn, mình cũng chẳng vui bạn mới biết thì ra mình đang yêu?
Ngay lúc này, bạn đang nghĩ đến người đó, lời khuyên lúc này là bạn hãy dừng việc đọc bài viết này lại, gọi cho người đó hoặc chạy ngay đến bên họ để nói rằng bạn yêu người ta biết nhường nào.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Friday, October 3, 2014

Em phải là người qua đường xa lạ với anh cho đến khi nào?

* KHOẢNG CÁCH
Là THỬ THÁCH của TÌNH YÊU.
*Không đến được với nhau đừng đổ thừa cho SỐ PHẬN ...
* CHIA TAY nhau, đơn giản chỉ là TÌNH YÊU. . .
- Không ĐỦ LỚN
- Không đủ HY SINH
- Không đủ YÊU THƯƠNG
- Không đủ NIỀM TIN
* BUÔNG TAY nhau, mỗi người 1 hướng.
Chẳng còn nhau như thuở ban đầu ... !!

 Quan ao cong nhan


Chúng ta làm tổn thương người yêu thương chúng ta, rồi lại bị người chúng ta yêu làm tổn thương, cứ như vậy, ai cũng tự mang trên mình những vết thương, không thể oán hận, cũng không thể đành lòng.

Được rồi, em sẽ không viển vông và cố chấp nữa, em cũng sẽ không vì lòng sĩ diện cao của mình mà bỏ qua anh chẳng dám thừa nhận. Trong tình yêu, đâu có tồn tại cái gọi là lòng tự trọng cùng cái tôi quá lớn?

Trong tình yêu chỉ có ai yêu trước là kẻ thua cuộc…

Có rất nhiều mối quan hệ không rõ ràng, cũng có nhiều loại tình cảm phức tạp đến nỗi không thể lý giải. Em không biết cảm xúc trong lòng mình hiện tại là gì, chỉ biết cứ chập chững và mơ hồ đến nỗi chính em cũng thấy nó chông chênh. Vài ba bước ngược xuôi cũng chẳng xác định nổi phương hướng, cũng là do em trót làm lệch nhịp trái tim.

Sửa máy lạnh
Này, phải bước bao lâu mới tới được gần anh?

Khi tình cảm một phía chẳng khác nào con đường xa tít tắp chẳng có vạch đích, không có vạch xuất phát, càng chẳng biết đâu là điểm dừng. Bởi vì sẽ chỉ thấy bóng anh xa tít có chạm thế nào cũng không được, với thế nào cũng chẳng tới, để rồi em cứ bước mãi đơn độc trên một chặng đường dài, hoang hoải với hạnh phúc sao mà quá xa xôi.

phutungoto


Người ta nói tình đơn phương chính là loại tình cảm phức tạp nhất, nhưng cũng êm đềm và ngọt ngào nhất. Nhưng tại sao em thấy nó cứ bào mòn trái tim em mỗi ngày, nhốt em trong cái mớ khổ tâm của chính mình mà không thể thoát ra.

Này, anh là ai thế?

Tại sao bất cứ ai trong chúng ta, sống trên đời luôn phải vì một người khác mà chịu khổ. Cũng giống như việc yêu đơn phương, cũng giống như việc bị bỏ rơi hoặc vứt lại trong thế giới nhỏ bé của chính mình, thờ ơ với nỗi buồn, thờ ơ với nỗi đau.

 Giay dan tuong
Thực ra làm gì có ai chọn lựa được sẽ chỉ rung động với người yêu thương mình? Chúng ta làm tổn thương người yêu thương chúng ta, rồi lại bị người chúng ta yêu làm tổn thương, cứ như vậy, ai cũng tự mang trên mình những vết thương, không thể oán hận, cũng không thể đành lòng.

Này, đến gần bên anh khó đến thế sao?

Dẫu cho em kiên trì cách mấy cũng không thể? Dẫu cho em để mặc bản thân mình bị anh gieo tổn thương cũng không khiến anh ngoảnh mặt lại nhìn em một lần? Chúng ta cứ như tham gia một cuộc thi chạy, anh là người dẫn đầu còn em mãi chỉ là kẻ phía sau, muốn chạy vượt lên phía trước để anh thấy sự tồn tại của em, nhưng đến tận cuối cùng vẫn không thể.

Rốt cục, em phải là người qua đường xa lạ với anh cho đến khi nào?

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Thursday, October 2, 2014

Cuộc gặp gỡ tình cờ đã tạo nên một cái duyên tiền định

Khi ấy, chờ đợi là tôn trọng lẫn nhau, là cho nhau thời gian, là cho tình yêu của mình một cơ hội để hàn gắn, là cho hai người được tiếp tục yêu thương.

 May ao thun quang cao



Trời ngả một màu nắng nhạt. Màu nắng mùa đông. Cái nắng hanh hao nhắc làm em không nguôi nhớ về một ngày mùa đông như thế. Ngày mình yêu…

Sẽ chẳng bao giờ em quên, mối tình đầu của chúng mình đẹp như hết thảy những cuộc tình mà thơ ca từng viết. Anh – chàng thư sinh gây ấn tượng với em bởi cái vẻ già dặn và từng trải. Nhưng không vì thế mà em vội vã trao đi lời yêu. Em giữ cho riêng mình những cảm xúc mới mẻ ấy, vì nó là tình đầu ngô nghê và non nớt. Nó vụng dại và e ấp đến nhường nào.

Cuộc gặp gỡ tình cờ đã tạo nên một cái duyên tiền định. Những ngày sau đó mình gắn bó với nhau hơn. Anh tình nguyện đèo em đi khắp nơi trên chiếc xe đạp thân thuộc. Hàng đêm, mỗi khi cảm thấy cô đơn và mệt mỏi em lại nhớ đến anh. Những khoảnh khắc đó luôn có anh đồng hành. Nhờ đó mà em cảm thấy cuộc sống đáng sống hơn, nhiều niềm vui đến nhường nào.

Những dòng tin nhắn thân thương, những lời động viên hay một vài cuộc điện thoại chỉ đơn giản là kể cho nhau nghe vài câu chuyện cười vu vơ. Tất cả làm mình xích lại gần nhau hơn dù với nhiều người điều đó quá giản đơn nhưng với em nó là một điều thật thiêng liêng.

Món quà anh giấu tên tặng em ngày giáng sinh, những buổi chiều anh đưa em đi ăn kem, những lần hai đứa thong dong sau buổi học… Cái lần trời bất chợt đổ mưa anh nhường em chiếc mũ duy nhất rồi băng màn mưa ra về mặc cho cậu bạn tếu táo: “Thằng này đúng là dại gái”…Những kỉ niệm đó sẽ chẳng bao giờ em quên.
Em biết có điều gì đó cứ lớn dần trong em và trong cả anh nữa. Em cũng biết những năm tháng tuổi trẻ của mình đã có một điều gì đó để nhớ nhưng em yêu cầu anh im lặng. Em yêu cầu anh im lặng. Im lặng không phải là để từ chối mà im lặng là để chờ ngày hai đứa không vướng bận và lo âu để có thể dành cho nhau những gì trọn vẹn nhất.

Ấy thấy mà nụ hôn đầu đời trong một ngày tháng năm của anh đã phá đi tất cả. anh liều lĩnh đặt lên môi em nụ hôn đầu vụng dại. Nụ hôn ngọt như tuổi 18 của hai đứa đã mở đầu cho tất cả. Em không thể chống lại cảm xúc của trái tim mình thêm nữa. Em để mặc cho con tim rung động theo những gì mà nó cần. Và thế là chúng mình yêu.
Rang su cao cap

Những ngày sau đó làm gì anh cũng muốn em sánh đôi. Anh mua những món đồ có cặp rồi hí hoáy khắc tên hai đứa. Nghe anh nói về dự định tương lai của hai đứa, nhìn anh hì hụi chứng minh tình yêu trên tất cả đồ vật em mới thấy anh đáng yêu biết bao. Tình yêu đầu đời của chúng mình được dệt lên bằng những buổi anh đèo em đi khắp nơi trên chiếc xe đạp, bằng cái nắm tay dè dặt nhưng ấm áp, bằng những lá thứ, bằng nụ hôn đầu vụng dại, bằng câu tỏ tình ngô nghê, bằng lời hứa sẽ cùng nhau đi suốt cuộc đời.

Em không biết phải nói như thế nào để anh hiểu được rằng thực sự anh là món quà tuyệt diệu mà cuộc sống dành cho em. Anh làm cho những năm tháng học trò cua rem trở thành một phần kí ức đẹp đến kì diệu và vô giá. Em dám chắc rằng nó sẽ là một phần vĩnh viễn không thể xóa nhòa trong tâm trí em. Và là một điều để em luôn tự hào. Cảm ơn anh vì đã đến bên em, cảm ơn vì đã làm cho giấc mơ về mối tình đầu tươi đẹp của em thành sự thật. Cảm ơn anh – tình yêu của em!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Chưa bao giờ anh hết yêu em, kể từ khi anh nhận thấy rằng mình đã yêu em mất rồi

- Nước mắt...
• Cũng giống như muối vậy....
• Là gia vị không thể thiếu của tình yêu…
• Chẳng ai muốn ăn canh không mặn...
• Cũng chẳng ai "yêu" mà không khóc....
- Chỉ có điều...
• Canh quá mặn thì không ai dám nuốt...
• Tình yêu quá nhiều nước mắt...
 ...thì không ai dám yêu!!!

 Quan ao cong nhan

Em à! Từ ngày mình quen nhau đến giờ chắc đã hơn 4 năm rồi, nhưng thời gian mình có thể gặp và tâm sự cùng nhau thì chỉ đếm trên đầu ngón tay phải không em? Anh nghĩ điều đó là do mình không có dịp tâm sự, và đến bây giờ cũng vậy. Đã không  biết bao nhiêu lần anh muốn gọi điện để lắng nghe em, muốn biết hiện giờ em ra sao rồi, sức khỏe của em tốt không, rồi tất cả… và rồi hôm nay, khi ngồi nghe lại những bài hát mà em đã từng hát, nó lại tràn về những cảm xúc trong anh. Anh đã viết thư cho em, chỉ mong rằng em sẽ hiểu được phần nào suy nghĩ trong anh.

Em biết không ngày 8/3 vừa qua là lần đầu tiên anh được đi cùng em và với tâm trạng vô cùng hạnh phúc. Anh đã thầm cám ơn em, cám ơn em nhiều lắm, cho dù như thế nào đi nữa nhưng em đã mang đến cho anh một cảm giác như những đôi tình nhân hẹn hò. Anh biết mình không phải là một chàng trai lý tưởng để có thể làm em rung động, nhưng anh chỉ muốn bày tỏ những tình cảm chân thành nhất của mình qua hộp thư quà tặng âm nhạc. Em có nghe rõ tiêu đề bài hát không? “Anh chưa bao giờ hết yêu em" - đó là tên bài hát và cũng là điều anh muốn nói với em.
 Sửa máy lạnh

Đúng vậy! Chưa bao giờ anh hết yêu em, kể từ khi anh nhận thấy rằng mình đã yêu em mất rồi. Thời gian qua đi anh vẫn hi vọng rằng sẽ có ngày anh được nắm tay em thật chặt trong niềm hạnh phúc, và sẽ không bao giờ bỏ nó ra, để em không thể xa anh được. Anh muốn nhìn thấy giọt nước mắt hạnh phúc của em và nó rơi trên vai anh. Không biết em sẽ nghĩ thế nào khi anh nói rằng anh muốn được đi cùng em suốt cuộc đời này. Em có tin vào một tình yêu trong anh không nữa. Nhưng anh còn nhớ hôm qua em nói rằng em chỉ lấy chồng gần nhà thôi, làm anh thấy lòng rối bời vô định, cả chặng đường về nhà đối với anh như càng xa thêm với hàng vạn câu hỏi và không sao trả lời được em biết không.
Chưa bao giờ khoảng cách lại là một cực hình đối với anh như vậy, anh ghét khoảng cách xa thế này. Anh đã tự an ủi rằng tình cảm chân thành sẽ là phương tiện để rút ngắn khoảng cách địa lý đó lại và có thể sưởi ấm trái tim em khi em thấy lạnh.
phutungoto

Em à! Có thể em không tin và chưa hiểu nhiều về anh, nhưng anh tin em sẽ hiểu  qua ánh mắt. Thực sự anh là người sống rất giàu xúc cảm, nên chỉ mong muốn yêu và được bằng trái tim của mình. Có một lần em nói với anh rằng "đừng làm cho người con gái khóc anh nhé” làm anh thấy em cũng sống giàu tình cảm, biết yêu thương. Anh rất thích câu đó, vì đó cũng là điều mà anh cần phải nhớ. Hãy để anh được quan tâm em nhiều hơn được không? Hãy để anh được nhớ em ngay cả khi anh chìm trong giấc ngủ em nhé. Nhiều lúc cầm điện thoại lên muốn gọi cho em nhưng lại sợ em bận, sợ em không muốn nghe điện thoại. Anh thực sự rất sợ em không bắt máy và sự im lặng của những dòng tin nhắn anh gửi.
 Giay dan tuong

Đây có lẽ là hơn một lần anh muốn nói rằng anh yêu em, và anh sẽ muốn nói nhiều hơn thế nữa em ạ. Anh sẽ cố gắng tất cả mọi thứ để trở thành một người đàn ông tốt hơn, để có thể che chở cho em suốt cuộc đời này. Anh tin tình yêu sẽ là một sức mạnh phi thường để anh vượt qua những khó khăn trong tình yêu và cuộc sống. Và lời cuối cùng anh muốn nói rằng anh yêu em!



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Anh không muốn kết thúc với bao nhiêu ước mơ dang dở về một mái nhà hạnh phúc đâu

“Hãy yêu thương say đắm nồng nhiệt, có thể bạn sẽ bị tổn thương nhưng đó là cách để bạn sống trọn vẹn cuộc đời này”.

May ao thun quang cao


Mình yêu nhau cũng được khá lâu rồi đấy nhỉ. Anh là người như thế đấy. Chỉ nhớ là nó lâu chứ cũng không nhớ nổi nó là ngày nào. Sự vô tâm nhỏ nhặt ấy có khi là cái giá phải trả cho kết quả của anh và em bây giờ nhỉ.

Mình yêu nhau như vậy mà chỉ vì vài câu nói vô tâm của anh thôi mà khiến em phải suy nghĩ rất nhiều, phải bận tâm mà anh thì lại không hề có ý gì ngoài việc chỉ muốn làm người yêu mình cười.
Rang su cao cap

Anh sẽ làm nốt điều này thôi. Không phải vì anh là người thiếu kiên trì, kiên nhẫn mà anh biết tình yêu nó không như một công việc. Nó là tình cảm của anh và của em. Nếu em còn muốn nắm lấy nó nữa thì hãy trả lời anh nhé.

Anh không nhớ nổi mình đã vô tâm với em như thế bao nhiêu lần rồi. Em là cô gái hay suy nghĩ từ những lời mà anh nói rồi cho rằng anh không yêu em vì anh đã không nhớ chính xác cái kỷ niệm đã có, những câu nói mà anh trao cho em.

Em nặng 56kg, có lần anh trêu đùa rằng nếu em giảm xuống được 53kg thì anh sẽ lấy em. Không ngờ nó lại gây sốc với em đến như vậy với một câu chuyện tương tự trên mạng. Khủng long yêu dấu à! Anh mong em luôn là khủng long của anh. Anh chỉ muốn làm em cười không ngờ nó lại gây ra tác hại như vậy.

Gia đình em gặp chuyện rắc rối lại đúng hôm em xuống thăm anh, đúng hôm mình có dự định về ra mắt bố mẹ. Thế là em phải về gấp. Anh hụt hẫng với ý nghĩ của riêng mình. Nhớ em bao nhiêu chưa kịp gặp mà em đã phải về ngay trong đêm hôm ấy. Anh ích kỷ lắm. Anh chỉ sống với suy nghĩ của mình, trách em vì đã không cho anh cả một cơ hội để nhìn thấy em. Vậy là một lời hỏi thăm em chuyện gia đình, an ủi cho em bớt một phần tủi thân anh cũng không có được nữa. Em trách anh là phải thôi.
 Giay dan tuong

Anh trêu em đừng mua xe vì em muốn cái xe đẹp của anh. Em ơi, anh trêu em mà. Em lại nghĩ anh cho em là một người hám của. Em đã mất bao nhiêu tiền vào những việc ngoài ý muốn thì anh đâu có muốn em mua xe nữa. Chỉ nghĩ rằng khi anh có khả năng mua xe khác thì sẽ dành cho em chiếc xe này làm phương tiện đi lại cho em. Chiếc xe này là bố mẹ mua cho anh. Nó có ý nghĩa với anh lớn lắm. Và anh muốn nó them phần ý nghĩa đối với em thôi. Em không hiểu được điều này.

Em hay nhắn tin rồi ngủ giữa chừng bỏ lại anh với bao nhiêu điều muốn nói với em. Anh giận, mấy ngày anh không nhắn tin. Anh vờ đòi chia tay. Nhưng anh là người yếu đuối vì những điều vờ vịt ấy anh luôn lại là người giảng hòa trước. Vì anh sợ, anh sợ mất em từ cái câu nói ấy.

Rất nhiều cái vô tâm nữa, anh chẳng thể nhớ nổi...

Rồi cái gì đến cũng đến, em nói lời chia tay. Mà em nói thật luôn chứ không như anh nghĩ là chỉ trêu đùa như anh để nhận lại được sự yêu thương của đối phương. Anh đã làm mọi thứ để níu em lại nhưng em nhất quyết ra đi, vì bản tính của em mạnh mẽ lắm, mạnh mẽ hơn anh nhiều.

Em nhận được món quà từ anh để anh đánh đổi lại món quà ấy của mình, để không tiếp tục được yêu em nữa anh đau lòng lắm. Nhưng em không hiểu món quà ấy của anh đã khiến em bị sốc thì thông điệp anh muốn gửi vào nó đơn giản thế nào đâu. Là tình yêu của anh có sức nặng như nó và anh muốn xây ngôi nhà mơ ước cùng em.
phutungoto

Giờ thì anh ngồi đây. Sau bao nhiêu lần hiểu lầm ấy đã dẫn đến kết cục ngày hôm nay em nhỉ. Anh chỉ muốn em biết rằng anh yêu em không còn như ngày đầu nữa mà là gấp hàng vạn lần. Nhiều như những viên gạch bố anh xếp thành kiêu ngoài xa kia kìa.

Yêu anh em nhé, mình còn đoạn đường dài lắm để đi cùng nhau ku à. Anh không muốn kết thúc với bao nhiêu ước mơ dang dở về một mái nhà hạnh phúc đâu.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, September 28, 2014

Em ngậm ngùi nuối tiếc về những kỉ niệm của đôi ta

Nhớ 1 người mà chẳng thể nói ...yêu một 1 người mà mãi chẳng quên...


May ao thun quang cao


Anh còn nhớ không anh? Giây phút em gật đầu chấp nhận lời tỏ tình của anh, anh bảo mình thật hạnh phúc. Anh còn hứa sẽ mãi nắm lấy tay em, chúng ta cùng dạo trên những con đường ngập tràn sắc hoa – những bông hoa nhỏ màu tím ngát. Em cười e ấp, đôi mi cong cụp xuống, rồi ngượng ngùng, em dúi mặt mình vào vai anh.

Anh còn nhớ không anh? Những ngày ta yêu nhau, anh lo lắng cho em tất cả mọi thứ, cả những buổi đi học cũng được anh đưa rước đường hoàng. Anh sẵn sàng không để tâm tới những tật xấu của em. Em ngây ngất trong sung sướng và hạnh phúc. Có cảm giác như mình chính là “bà hoàng” của anh vậy!
Rang su cao cap

Anh còn nhớ không anh? Những lần ta giận nhau, lâu nhất cũng chưa đầy nửa ngày là đâu lại vào đó, em cười trêu anh đầy tinh quái, không quên kèm theo một câu xỉa xói: “Yêu quá rồi thì bày đặt giận làm gì!” Nhìn biểu cảm trên khuôn mặt anh lúc đó, em chỉ muốn chạy lại và cắn cho anh một cái rõ đau, ai bảo yêu em cho lắm vào!

Chính phút này đây, mình em ngồi trong căn phòng trống vắng, lạnh lẽo. Những ngón tay lướt nhẹ trên bàn phím vi tính mà nước mắt cứ chực trào ra. Em tự nhủ lòng không được khóc, quyết tâm lắm nhưng chỉ một phút lơ là để mình trượt dài theo cảm xúc thật thì nước mắt đã rơi! Em vốn là một cô bé yếu đuối, hay khóc nhè. Từ ngày yêu anh, nước mắt bị anh đuổi đi đâu hết chẳng rõ. Giờ đây anh đi rồi tụi nó dám cả gan quay về đấy anh ạ! Nhưng như thế cũng tốt, ít ra em còn có chỗ để trải lòng. Những giọt nước mắt nóng bỏng, mặn chát lăn dài trên má, khóc cho em, khóc cho anh và cho cả tình yêu của chúng ta.
Giay dan tuong
Quyết định rời xa em có lẽ sẽ tốt với anh. Bởi anh lúc nào cũng suy nghĩ chín chắn hơn em. Anh ra đi chỉ với một câu tạm biệt ngắn gọn. Em biết nếu cứ bắt anh mãi bên em sẽ là thiệt thòi cho anh. Bởi lẽ con tim em quá phức tạp, khó hiểu. Em yêu anh và em cũng yêu những người đàn ông khác. Tại sao ư? Em sợ cảm giác cô đơn, trái tim em là bao la, bất tận. Tình yêu đối với em là một thứ không giới hạn, em muốn yêu và được yêu, càng nhiều càng tốt. Em muốn lấp đầy khoảng không vô hạn trong trái tim khiếm khuyết, bệnh tật của mình. Anh đã nhiều lần cảnh tỉnh lối sống đó của em, anh tha thứ và yêu cầu em yêu anh bằng một tình yêu thật sự, chân thành và duy nhất. Em biết mình đã sai nhưng đôi khi lý trí không thắng nổi con tim. Từng ngày, từng giờ, em vẫn khao khát được nhiều người yêu thương mình hơn nữa, đó có phải là điên rồ, là bệnh hoạn không anh? Nhiều lúc anh ôm em trong vòng tay ấm áp của mình nhưng em lại vẩn vơ nghĩ về một chàng trai nào đó vô tình gặp và nói chuyện trên xe buýt hay nhiều lúc em lén anh để ôm hôn một anh chàng đẹp mã nào đó, để rồi trong lúc môi chạm môi, em lại cảm thấy cắn rứt lương tâm vì đã lừa dối anh.
phutungoto

Không cuộc vui nào là không đến hồi kết. Tình yêu của em và anh cũng vậy! Trong sáng, đẹp đẽ và đầy thơ mộng nhưng cuối cùng cũng đã đi đến điểm dừng. Em ngậm ngùi nuối tiếc về những kỉ niệm của đôi ta. Chẳng biết anh còn nhớ hay đã quên rồi? Em sẽ một mình bước tiếp con đường mà em đang đi dở, một mình nghĩ về anh. Dù sau này có bao nhiêu chàng trai đến bên và mang lại hạnh phúc cho em nhiều thế nào đi nữa thì em cũng sẽ mãi nghĩ về anh. Bởi chính anh đã chiếm một khoảng không gian không hề nhỏ trong trái tim rộng lớn của em! Tạm biệt người tình đã yêu em hơn hết thảy mọi thứ!

***


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com