Showing posts with label một trái tim một quê hương. Show all posts
Showing posts with label một trái tim một quê hương. Show all posts

Friday, December 12, 2014

Hãy nói yêu thôi đừng nói yêu mãi mãi

Hạnh phúc thật chỉ như mảnh thủy tinh. Chạm thật nhẹ mảnh thủy tinh mờ nhạt. Nắm thật chặt bàn tay sẽ chảy máu. Đánh rơi rồi có tìm lại được đâu ❤

Em biết, nói ra điều này không ít người cười cợt, không ít người trêu đùa, cũng không ít người phê phán em. Rằng em ích kỷ, rằng em hâm lắm, rằng em khờ dại lắm!

Tự nhiên em nghĩ, đã từ rất lâu rồi em vẫn nghĩ, chắc có lẽ em sẽ không cưới chồng.

Em chỉ yêu thôi, không cưới có được không?

Em biết, đời con gái ai cũng ao ước một lần mặc lên mình chiếc váy cô dâu, được người đàn ông đồng hành bên cạnh giới thiệu với gia đình, bè bạn rằng đây là cô dâu của mình. Giây phút ấy, kể cả lúc tất tả ngược xuôi chuẩn bị cho hôn lễ, đến lúc xong xuôi mọi thứ để đón nhau về nhà, ắt hẳn là hạnh phúc. Dù là ai thì chỉ cần nghĩ tới việc kết hôn với người mình yêu cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc.

Nhưng em lại sợ...

Em biết, nói ra điều này không ít người cười cợt, không ít người trêu đùa, cũng không ít người phê phán em. Rằng em ích kỷ, rằng em hâm lắm, rằng em khờ dại lắm!

Yêu thì phải cưới chứ! Phải gắn kết cuộc đời hai nửa với nhau. Phải cùng nhau trải qua bao thăng trầm sướng khổ, rồi sau này về già mới có nhiều điều để ngẫm lại kể cho con cho cháu.

Yêu thì phải cưới chứ! Đúng không anh?

Nhưng em vẫn sợ, lỡ mình không hạnh phúc thì sao?


Em cũng từng xem một bộ phim, nói về một nữ luật sư xinh đẹp, chỉ làm người tình, không muốn kết hôn. Cô nói, cô sợ hôn nhân, bởi cô là người làm về những vụ ly hôn. Ai cũng yêu rồi mới cưới, nhưng tình yêu của họ chỉ được tính bằng tháng bằng năm, chứ không được tính bằng cả cuộc đời gắn bó. Chẳng thà làm tình nhân bên cạnh nhau, không có bắt đầu sẽ không cần kết thúc.

Có thể sau này, khi mà thời gian đi qua, khi mà tuổi xuân của em ngắn dần, em sẽ biết quý trọng hơn sự gắn kết lâu bền mà ai đó mang lại. Em có thể sẽ giục giã nôn nao để được cưới chồng. Em có thể sẽ ngắm mình trong bồng bềnh váy trắng. Em có thể sẽ muốn sớm sớm đi làm tối tối tất bật nấu cơm, rửa chén cho tổ ấm nhỏ xinh của mình. Em có thể, có thể, làm nhiều việc khác nữa không-chỉ-cho-riêng-mình-em. Em cũng có thể, có thể sẽ yêu thương một người nhiều đến nỗi chỉ-muốn-trở-thành-vợ của người ta thôi, anh ạ!

Nhưng mà, phải chắc chắn rằng người đó yêu thương em đủ nhiều, trao cho em đức tin đủ nhiều, không chỉ nói mà còn hành động, như thể anh ấy sẽ trao cả cuộc đời anh ấy cho em, rồi thì em cũng sẽ can đảm lẫn tự tin trao cả cuộc đời mình cho anh ấy.

Có lẽ, để chờ một người yêu thương mình thật dạ thật lòng, phải chờ rất lâu và đợi rất dài ngày...

Em muốn cưới, thì phải chờ người muốn cưới em!



Saturday, October 25, 2014

Chẳng ai dám nói một lời ràng buộc vì sợ người kia sẽ khổ đau

Trong thời khắc u ám nhất, khi mà em sợ hãi điều gì đó, hãy nhớ rằng anh luôn ở bên em. Anh không phải là thiên thần và anh không thể thay đổi được số mệnh của em nhưng anh sẽ làm mọi điều cho em bởi vì em là một phần của đời anh.
 May ao thun quang cao

Đứng trên chiếc cầu lộng gió, nhìn ra dòng sông trải dài về phía chân trời, Quỳnh thấy nhớ về buổi chiều năm ấy. Vậy là đã gần 6 năm qua đi kể từ hôm anh dắt tay Quỳnh tới điểm hẹn này, chỉ cho cô thấy ánh hoàng hôn tuyệt đẹp trên sông. 6 năm qua có biết bao sự thay đổi. Cô sinh viên năm cuối giờ cũng đã thành người phụ nữ chín chắn, điềm đạm và luôn ẩn chứa một nỗi buồn trong lòng. Còn anh, có lẽ ở phương xa ấy, anh đã thành đạt và giỏi giang lắm.
Chiều lộng gió mơn trớn vào kí ức xa xăm của Quỳnh, cô lặng nhìn dòng người qua lại và thổn thức. Cách đây 6 năm, khi ấy Quỳnh đang là cô sinh viên năm cuối trường Sư phạm. Cô đã có một tình yêu đẹp và thơ mộng với anh chàng điển trai và có tài làm thơ. Chính vì sự lãng mạn đó của Minh mà cô viên viên khoa văn đã bị chinh phục.

Tình yêu của Quỳnh và Minh thật đẹp. Hai người thường xuyên đi dạo, kể cho nhau nghe về những dự định trong tương lai và cả việc mơ về một ngày mai khi hai người thành vợ chồng. Với Quỳnh, đó là quãng thời gian đẹp nhất mà suốt cuộc đời này cô mang theo.
 Rang su cao cap

Những ngày cuối cùng đại học, Minh đưa Quỳnh tới cây cầu này, ngắm nhìn cảnh hoàng hôn trên dòng sông bình lặng. Quang cảnh đó khác xa với sự nhộp nhịp, huyên náo của thành phố ồn ào này. Đó cũng chính là lúc Minh hỏi Quỳnh về dự định đi du học nước ngoài của anh.  

Minh đạt được học bổng toàn phần đi du học. Đó là ao ước bấy lâu nay của Minh. Nhưng vì yêu Quỳnh, anh không có can đảm để lựa chọn. Anh muốn Quỳnh đưa ra quyết định vì anh biết việc chia xa như thế sẽ có rất nhiều vấn đề nảy sinh mà người thiệt thòi nhiều hơn là Quỳnh. Vì thế, nếu Quỳnh muốn giữ Minh ở lại, anh sẽ không ra đi.

Quỳnh đau khổ vô cùng nhưng cô không khóc. Trong những câu chuyện trước đây của hai người, Quỳnh đã từng nghe rất nhiều về mong ước này của anh. Vì thế, Quỳnh hiểu để đạt được dự định này Minh đã phải cố gắng rất nhiều. Cô không muốn vì mình mà anh từ bỏ tương lai. Sự nghiệp là một điều quan trọng trong đời người đàn ông. Nếu ngày hôm nay Quỳnh giữ anh ở lại có nghĩa là Quỳnh đã kìm hãm sự phát triển của anh và bản lĩnh đàn ông của Minh cũng quá tệ. Cô gạt đi nước mắt, chúc anh lên đường thành công…

 

Đêm hôm ấy, trong một căn phòng, Quỳnh đã quyết định trở thành người đàn bà của Minh. Anh ôm lấy người con gái mình yêu và bật khóc. Đã có những thứ cảm xúc không thể nào gọi tên…
 Giay dan tuong

Minh đi và chỉ với một cái hẹn: “7 năm nữa anh sẽ xong chương trình học. Chúng ta hãy cứ sống cuộc đời của mình đi nhé. Mọi chuyện, hãy để thời gian trả lời”. Có lẽ cả hai người cùng hiểu đó là điều tốt hơn cả. Minh không dám thề thốt hay năn nỉ Quỳnh phải chờ đợi mình. Đó là sự ích kỉ. Tuổi xuân của con gái trôi qua nhanh lắm, anh lấy quyền gì để bắt một người con gái phải chờ đợi mình? Vì thế mà anh không hứa hẹn. Anh chỉ tự nhủ với lòng mình sẽ không yêu ai cho tới ngày quay về tìm gặp Quỳnh. Còn Quỳnh cô không muốn bắt anh thề thốt cho ngày trở lại. Cô không muốn tự làm mình đau nếu như anh không quay về và cũng không muốn đón nhận một tình yêu chỉ vì trách nhiệm. Nếu còn yêu, tự khắc sẽ quay về…

6 năm trôi qua với đời người không phải là quá lâu nhưng với Quỳnh và Minh là chuỗi ngày dài đằng đẵng. Cả hai vẫn bận rộn và lao vào đời với biết bao dự định. Ở bên nước người, Minh hoàn thành tốt nhiệm vụ học tập trước thời hạn và được ở lại làm thêm nhiệm vụ nghiên cứu. Còn Quỳnh, cô đã ra trường, xin được một công việc ổn định. Thời gian làm hai người thay đổi dần. Quỳnh không còn là cô gái hồn nhiên năm xưa, không còn cười trong veo mà ánh mắt lúc nào cũng le lói nỗi buồn. Còn Minh đã trở thành một người đàn ông trầm lặng, giỏi giang, thành đạt nhưng ít nói chứ không hoạt bát như ngày xưa nữa.

Trong 6 năm qua, hai người thi thoảng vẫn liên lạc với nhau. Tần suất không dày để người kia quá hi vọng và chờ đợi. Quỳnh cũng sợ biết đâu cô cũng không chờ được anh, trong khi anh vẫn chung thủy với cô thì lỡ dở cuộc đời. Nhất là khi cuộc đời của anh lại tươi sáng đến như vậy. Còn Minh, anh càng có lí do để không muốn Quỳnh đặt chọn cuộc đời vào sự chờ đợi. Anh sợ cô sẽ khổ, sẽ đánh mất cơ hội bên một người nào đó có thể mang hạnh phúc cho cô. Nhưng cả hai lại không ngừng liên lạc vì tình cảm trong tim vẫn còn, vẫn có chút mong chờ nào đó. 6 năm, hai người cứ giữ một mối quan hệ lập lờ như thế. Không thể gọi là yêu nhưng cũng không thể gọi là tình cũ…

Minh về nước sớm hơn dự định. Anh tìm Quỳnh. Anh muốn gây bí mật cho cô những thực chất còn có một lí do nữa. Anh muốn tự tìm hiểu cuộc sống của Quỳnh giờ ra sao. Nếu như cô đã có chồng, hoặc có bạn trai rồi, anh sẽ im lặng và mãi mãi không xuất hiện trong đời cô nữa. Quá khứ đã ngủ yên thì đừng nên khuấy động nó thêm để cả hai lại bồi hồi nhớ lại.

*****

- “Chào em! Em khỏe chứ?”

Quỳnh giật mình quay lại và bất ngờ khi nhìn thấy Minh. Anh bằng xương, bằng thịt đứng ngay trước mắt Quỳnh. 6 năm qua, kể từ ngày anh ra đi, Quỳnh hầu như đêm nào cũng tưởng tượng về ngày gặp lại như lúc này. Nhưng giữa hai người có một khoảng cách quá lớn khiến Quỳnh không dám lao vào ôm lấy anh. Cô muốn lắm nhưng chỉ có thể cười thật nhẹ đáp lời:

- “Chào anh! Anh đã về rồi ư? Trông anh chững trạc và khác xưa nhiều quá”

Minh đã chờ Quỳnh dưới chân cơ quan nơi cô làm việc để đón. Điều này khiến Quỳnh rất bất ngờ. Nhưng tâm trạng của cô hỗn độn lắm. Gặp lại anh, người mà 6 năm qua cô vẫn yêu nhưng Quỳnh sợ khi anh nói về cuộc sống hiện tại, về một người con gái nào đó mà anh chọn lựa thì không hiểu cảm giác của cô sẽ như thế nào. Bao năm qua cô chờ đợi mỏi mòn nhưng cuộc sống chưa bao giờ hết ý nghĩa vì chí ít cô cũng còn được chờ đợi người mình yêu thương, còn có lí do để vui sống. Nếu ngày hôm nay anh chính thức thông báo anh đã hạnh phúc bên một người khác thì…?
 
phutungoto

- “Em đã lập gia đình chưa?”

- “Em chưa, còn anh?”

Mình lắc đầu với một ánh mắt đầy niềm vui.

- “Vậy còn người yêu?”

- “Em có rồi!”.

Câu trả lời này của Quỳnh khiến Minh chết lặng, niềm vui vừa mới trỗi dậy nhường chỗ cho một nỗi đau thấu tim. Minh im lặng hồi lâu.

- “6 năm trước anh ấy ra đi nhưng không cho em một cái hẹn, cũng không hứa sẽ quay về. Nhưng em vẫn yêu. Em không biết với anh ấy em là gì, nhưng với em, anh ấy là người yêu”.

Tới lúc này Minh mới hiểu những gì Quỳnh nói. Hai người nghẹn ngào nhìn sâu vào mắt nhau. Minh ôm lấy Quỳnh vào lòng, cả anh và Quỳnh đều khóc. Hai người đã chờ đợi quá lâu. Cả hai đã nghĩ cho nhau quá nhiều để không dám ép buộc nhau điều gì. Hai bên cứ lặng thầm hi sinh co nhau như thế:

- “Cảm ơn em, cảm ơn em vì đã chịu quá nhiều thiệt thòi vì anh. Anh đã không dám giữ chặt em vì sợ làm em khổ”.

Quyên ra ám hiệu cho Minh dừng lại. Cô dựa vào vai anh rồi thì thầm:

- “Đừng nói nữa anh, mọi chuyện đã qua rồi. Chúng ta về thôi, con vẫn đang đợi chúng ta”.

Minh còn chưa hiểu điều gì, Quyên cứ thế dắt anh đi. Cô đưa anh đến ngôi trường mẫu cấp 1. Cậu bé kháu khỉnh chạy ra hân hoan chào mẹ. Minh bật khóc nức nở vì chỉ nhìn thằng bé thôi anh đã thấy mình của những ngày còn nhớ. Minh khóc vì hạnh phúc: “Cảm ơn em, em là người mang đến cho anh những điều đáng giá nhất cuộc đời”.


Em sẽ trân trọng người đang ở bên cạnh và yêu thương mình thực sự

Biết bao người đàn ông chỉ yêu mốt má lúm đồng tiền mà dại dột cưới nguyên cả một người con gái.

Quan ao cong nhan

Gặp lại anh sau bao ngày xa cách, tưởng như có rất nhiều chuyện để nói, vậy mà cả hai đứa lại cùng ngồi lặng im. Anh không khác trước nhiều, vẫn cái vẻ ngoài được chăm chút tỉ mỉ và vẫn không quên xức một chút nước hoa trước khi bước ra khỏi nhà. Ngay cả cái dáng ngồi trầm ngâm nhìn xa xăm ấy hình như cũng chẳng thay đổi. Có lẽ nào chính lòng người mới là thứ dễ thay đổi hơn?!

Hơn một năm về trước cũng chính tại quán cà phê này anh chỉ im lặng khi nghe em “chất vấn”. Biết em ghét sự dối trá, nhất là sự dối trá trong tình yêu nên khi ấy anh mới chọn giải pháp im lặng phải không?! Em quay lưng bước ra về mà trong lòng thì quặn lại. Có thể anh không hiểu được rằng việc đưa ra quyết định từ bỏ người đàn ông mà mình đã từng trao trọn cả trái tim chính là điều đau đớn nhất đối với em.

Những ngày đầu chia tay anh mọi thứ trong em đều sụp đổ hết. Tình yêu, niềm tin, hy vọng bỗng chốc tan biến và có lẽ cả cuộc sống của em cũng tan theo nếu như không có gia đình và bạn bè luôn bên cạnh. Em bị nhấn chìm trong mớ cảm xúc hỗn loạn, có cả hờn giận, có cả yêu thương… Em chẳng làm nổi việc gì, bỏ bê hết mọi công việc, đầu óc thì giống như một người nửa say nửa tỉnh cứ luôn hoài niệm về những gì đã qua. Em đã từng ngất lên ngất xuống rồi lại lịm đi khi những yêu thương trong quá khứ hiện về.
 
 Sửa máy lạnh

Những tưởng rằng em sẽ không thể nào vượt qua được chuỗi ngày đen tối đó, vậy mà cuối cùng mọi thứ cũng qua đi. Có người con gái nào khi yêu lại không mơ mộng và chính vì mơ mộng quá nhiều nên sự thất vọng của em mới càng thêm nặng nề. Em đã buồn bã, đau đớn, thất vọng lắm nhưng vẫn chấp nhận, vẫn mỉm cười đứng dậy và vượt qua.

Ngày hôm nay, hơn một năm sau khi chia tay anh hẹn gặp em và đề nghị: “Mình làm lại từ đầu nhé!”. Nếu là một năm trước thì có thể em đã đồng ý, còn bây giờ thì “vật đổi sao rời”, mọi thứ đều đã khác với ngày xưa. Anh đã bước đi rồi tại sao còn quay lại? Phải chăng anh đang hối hận, nhưng có lẽ sự hối hận ấy đã quá muộn màng.
 phutungoto

Anh không biết rằng trước anh lòng em đã chẳng còn giông bão, đối diện với người đàn ông mà mình đã từng đặt trọn cả tình yêu lòng em đã chẳng nổi sóng nữa rồi. Những ngày tháng qua em đã chọn cho mình cách sống bướng bỉnh, vì thế trái tim của em đã chai sạn, lì lợm mất rồi. Em bằng lòng với cuộc sống hiện tại và bằng lòng với những gì mình đang có trong tay.

 

Em thừa nhận rằng tình yêu dành cho anh còn chưa cạn hết, thế nhưng sẽ không bao giờ em chấp nhận lời đề nghị yêu lại từ đầu. Khó khăn lắm em mới tìm được sự bình yên về cho tâm hồn mình, vậy nên chẳng dại gì em lại đem đánh đổi. Mẹ vẫn bảo với em rằng là con gái thì nên chọn ở bên cạnh một người đàn ông yêu mình nhiều hơn là mình yêu họ, vì thế em sẽ bỏ lại kẻ đã từng khiến mình sống dở chết dở để gắn bó với người đàn ông một lòng một dạ yêu thương em. Em mãn nguyện với sự lựa chọn ấy của mình và vẫn đang sống rất hạnh phúc.
 Giay dan tuong

Cuộc sống luôn là thế, không ai biết trước được điều gì sẽ xảy ra. Những người giống như anh thì đi mãi, đi mãi có lẽ cũng không bao giờ tìm thấy hình hài của hạnh phúc bởi suy cho cùng thì anh có biết cách cảm nhận và trân trọng hạnh phúc đang hiện hữu đâu. Dù sao thì em cũng phải cảm ơn anh, bởi nhờ có sự tàn nhẫn của anh trong quá khứ mà giờ đây em biết yêu thương và trân quý hơn những điều chân thành và giản dị đang ở bên cạnh mình.



Thursday, October 9, 2014

Em đã thấy bình yên bên sóng...

Nếu trong đêm tối đến mức bạn cũng không thể nhận ra được chính mình thì hãy tin rằng đêm rồi 

sẽ qua và bình minh đang đến gần bạn .

May ao thun quang cao

Mỗi lần ra biển, nhìn dấu chân in trên cát loang dần dưới từng đợt sóng, em hay lẩn thẩn nhớ những người từng bước qua trong cuộc đời mình.
Có người để lại đau thương tưởng như đem cả trái tim và hơi thở của em mà đi, có người dùng dằng luyến tiếc, có người tưởng như vẫn còn đâu đó ở một ngăn sâu thẳm trong tâm hồn …
Rang su cao cap

Em nhớ sân trường những chiều muộn hoàng hôn loang trên tóc và hoa điệp vàng dưới chân. Cô bạn thập thò cười lém lỉnh đòi quà mới trao thư. Những cánh thư mà chỉ nghĩ đến thôi em vẫn còn thấy lòng mình như một cánh điệp chao xuống trong làn gió. Cậu bạn cao gầy đeo kính đứng từ xa không dám nhìn, em bước qua nghe cả hai đều lặng đi một nhịp thở mà sao tim vẫn đập rộn rã …
phutungoto



Đã nhiều năm rồi, em vẫn tủm tỉm cười mỗi khi nghĩ đến mối tình gà bông “thầm lặng” đúng nghĩa của mình, chưa một lần nào ai dám nói với ai câu gì, chỉ ngượng ngùng lén nhìn nhau. Để đến bây giờ, tình cờ tìm thấy facebook của người ấy, em ngỡ ngàng thấy một gia đình với mấy bé con nụ cười như những bông hoa hướng dương quay về phía mặt trời. Dường như đó là cuộc sống bình yên của một người khác hẳn, xa lạ chứ không còn là người em vẫn day dứt, đau đáu về những lời chưa kịp nói.
 sua may nuoc nong

Sóng vẫn tràn lên mêng mang, ngoảnh đầu lại chỉ còn thấy trời và nước. Phía trước người đàn ông đang xây lâu đài cát, đứa bé con rối rít vẫy tay với em, gọi “Mẹ ơi mẹ ơi, bảo vệ lâu đài mẹ ơi!” Cái giọng non nớt vẫn còn ngọng líu ngọng lo. Người đàn ông ngước nhìn em mỉm cười. Từ đâu vọng về lời hát nghe thoảng nhẹ “Một chút lắng đọng sau ngày ồn ã, một chút bình yên trong tâm hồn … Bình yên một thoáng cho tim mềm, bình yên ta vào đêm …”.

Em đã thấy bình yên bên sóng...



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Những tình huống bạn không nên ghen tuông

Không thể đổ lỗi cho ai, vì cảm xúc chưa bao giờ có lỗi, yêu thương một người không phải là một 

cái tội...
 Không ai hoàn toàn thuộc về ai, có những người chỉ có thể giữ lại hình bóng trong tim.


Quan ao cong nhan


Thay vì để lòng ghen tuông làm bạn phát điên, hãy bình tĩnh và xem xét lại vì có một số tình huống bạn không có lý do nào để ghen cả.
 1. Khi anh ấy nhìn một người phụ nữ ngẫu nhiên

Các nhà nghiên cứu tại Đại học Stirling và Đại học Glasgow gần đây phát hiện ra rằng những người đàn ông có xu hướng nhìn những người phụ nữ họ chưa gặp bao giờ nhiều hơn cả nhìn những phụ nữ hấp dẫn. Anh ấy chỉ đơn giản là nhìn thôi và điều đó không có nghĩa là anh ấy đang lừa dối hoặc phản bội bạn.




"Lòng ghen tuông nổi lên là vì bạn lo sợ mất anh ấy hoặc sợ bạn không đủ hấp dẫn”, Leslie Becker- Phelps, tiến sĩ, nhà tâm lý học ở Basking Ridge , NJ, và là tác giả của cuốn sách sắp ra mắt “Nỗi bất an trong tình yêu” nói. "Những gì đáng trân trọng là có một đời sống tình dục viên mãn và sự hỗ trợ, bổ sung lẫn nhau”.
Sửa máy lạnh

2. Khi một người phụ nữ nhìn anh ấy... và anh ấy thích điều đó

"Hãy hãnh diện vì điều đó”, “Vì anh ấy là của bạn và bạn phải cảm thấy tự hào”. Theo Amber Madison, một nhà giáo dục tình dục và bác sĩ chuyên khoa ở thành phố New York và là tác giả của cuốn sách “Tất cả đàn ông đều khốn nạn?”, thì đàn ông luôn muốn bản thân mình thật hấp dẫn.
"Đàn ông không thể kiểm soát bản thân, tuy nhiên họ quan tâm đến tình yêu hạnh phúc nhiều hơn so với chuyện quan hệ tình dục", Madison, người đã phỏng vấn hơn 1.000 người đàn ông cho cuốn sách của mình nói. Anh ấy có thể cảm thấy thích thú khi được chú ý, nhưng anh ấy hạnh phúc vì được ở bên bạn.

3. Khi anh muốn đi chơi với bạn bè của mình

"Mọi người đều muốn được tự do, ngay cả khi họ đang ở trong một mối quan hệ”, tiến sĩ Becker- Phelps nói." Bạn cũng muốn có một cảm giác gần gũi với anh ấy. Trong một mối quan hệ lành mạnh, bạn sẽ có cả sự tự do và cảm giác gần gũi". Nếu bạn cảm thấy bị gạt khỏi cuộc chơi của anh ấy cùng bạn bè của mình, hãy nhắc nhở bản thân rằng không phải anh ấy coi bạn bè hơn bạn và nghĩ về cái cách mà anh ấy quan tâm đến bạn.
phutungoto

4. Khi bạn tìm ra rằng anh ấy còn giữ một bức ảnh của người yêu cũ

Cố gắng bình tĩnh và không kích động. Giữ một phần của quá khứ khác xa với ước muốn được sống một cuộc đời khác với cô ấy. Tuy nhiên, bạn không nên giữ im lặng về cảm giác này. "Điều tồi tệ nhất là không giải quyết vấn đề ngay lập tức", Kavita Jhaveri - Patel, một nhà tư vấn tình yêu ở thành phố New York cho biết.

"Nếu một bức ảnh làm phiền bạn, hãy nói: 'Em đã nhìn thấy bức ảnh ấy, và em thấy khó chịu, em tự hỏi vì sao anh vẫn còn giữ nó'". Có thể anh ấy đã quên rằng anh ấy còn giữ nó.

5 . Khi một bạn nữ viết một tin nhắn tán tỉnh trên trang Facebook của anh ấy

Hãy nghĩ rằng, bạn cũng có thể viết những tin nhắn ấy trên trang của một người bạn trai mà không có ý định gì xấu. Sau đó hãy thử hỏi: Tại sao bạn lại cảm thấy bị đe dọa? Yêu cầu anh ấy cho bạn biết về những sự kiện xã hội mà anh ấy tham gia. Sau đó, nếu bạn bắt gặp một bức ảnh anh ấy chụp với một ai đó - điều đó có nghĩa là anh ấy chẳng giấu giếm gì bạn cả.

6 . Khi anh ấy kể về lời khen mà một thợ làm tóc nữ dành cho mình


Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Đây là một cách tinh tế để anh ấy gây sự chú ý với bạn, Madison giải thích. Anh ấy muốn bạn cảm thấy may mắn khi được ở bên anh ấy. Nếu anh ấy kể rằng được một người phụ nữ khen ngợi, tất cả những điều anh ấy muốn là sự đánh giá cao từ bạn. Thay vì ghen tuông, hãy nói với anh ấy rằng kiểu tóc mới làm anh ấy trông thật đẹp trai.

7. Khi anh ta đi ăn trưa với đồng nghiệp nữ
Giay dan tuong

Bạn nghĩ rằng cô ấy thật quyến rũ, nhưng đã bao giờ bạn gặp cô ấy chưa? Nếu biết thêm thông tin về cô ấy, chắc chắn bạn sẽ không còn cảm thấy ghen tuông hay lo sợ gì nữa. Ngoài ra, hãy nhớ lại bạn có từng say nắng một ai ở văn phòng của mình? Sự ghen tuông ở đây được gọi là phản xạ nhận dạng - theo Fran Praver, tiến sĩ, một nhà tâm lý/nhà phân tâm học lâm sàng, bác sĩ trị liệu và tác giả của cuốn sách “Khoa học mới về tình yêu”. Bạn có thể cảm thấy có lỗi với cảm xúc của riêng bạn và áp đặt chúng lên anh ấy.

8 . Khi anh ấy không ngừng nói về sự thăng tiến của mình

Tất nhiên bạn muốn anh ta cảm thấy thỏa mãn trong công việc, nhưng điều đó không có nghĩa bạn cứ phải im lặng mãi. Vài ngày sau khi anh ấy khoe các tin tốt của mình, bạn có thể nhắc nhở khéo: "Anh thăng tiến thật là tốt. Nhưng em thì chật vật đây vì nó cho thấy em chưa đạt được điều mình muốn". Hoặc "Chuyện gì sẽ xảy ra nếu em không đạt được điều như em muốn". Hãy cố gắng hiện thực hóa mục tiêu của cả hai bạn. Những nỗ lực cho cuộc sống của riêng bạn sẽ nhanh chóng đẩy mối ghen tỵ đi xa.

9. Khi anh ấy khen vợ/bạn gái của bạn mình

Điều này có thể do tính cách của anh ấy. Nếu anh ấy thực sự rất vô tư về điều này, bạn không có gì phải lo lắng cả, Madison nói. Ý kiến tích cực của anh ấy hoàn toàn không có nghĩa là anh ấy muốn làm bạn cảm thấy tự ái. Anh ấy chỉ thấy hạnh phúc cho người bạn của mình. Trong thực tế, biết đâu anh ấy khen cô ấy là vì anh ấy muốn bạn và cô ấy trở thành bạn bè của nhau để 4 người có thể hẹn hò cùng nhau thì sao?

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Chỉ tại duyên chưa đến thôi...

Con trai trưởng thành khi mất đi người mình yêu…
Con gái trưởng thành khi yêu một người…
May ao thun quang cao


 Tuổi ba mươi vụt qua, rồi "băm thêm vài nhát nữa" thì sự hi vọng, kỳ vọng về một tình yêu của tuổi hai mươi đã biến mất. Thay vào đó là sự thực dụng rất thực tế: Tôi mỗi tháng lương bao nhiêu đó, thì anh được bao nhiêu?
 Em- như nhiều em khác bây giờ - nghĩa là có trình độ Đại học hoặc trên Đại học, làm việc ở một nơi nào đó khá danh giá, ngoại hình tất nhiên trên trung bình, nói về bằng cấp đã không kém thua ai, luận về đối nhận xử thế cũng thuộc tuýp phụ nữ "biết sống", có nhà riêng, thu nhập ổn định... vậy sao em chưa có chồng? Kén quá chăng?



Em cười buồn "Có kén chọn gì đâu chị! Chỉ tại duyên chưa đến thôi...". Thứ gọi là "duyên" ấy mơ hồ hình dạng, nhàn nhạt ảnh hình sao lại làm khó con người ta dữ quá. Em lại cười (buồn): Tuổi của những người con gái như em bây giờ với thu nhập đủ sống, kiến thức vừa tầm để thấy mình không bị lạc hậu, nhà cửa đã có, công việc và bạn bè đã lấp đầy thời gian của một ngày thì còn đâu rảnh để lấy chồng hả chị? Nếu tuổi ngoài hai mươi, mình yêu một chàng trai nào đó, với mình chàng là thiên thần (mặc dù với cha mẹ mình chàng là hiện thân của ác quỷ) nhưng mình vẫn yêu, vẫn hi vọng tình yêu sẽ thay đổi được chàng. Rồi mình lại mơ một mái nhà tranh hai quả tim vàng, có thể anh đi cắt tranh, em đánh tranh lợp, anh nhào đất, em gánh rơm về trét vách...  Nhưng rồi tình yêu kiểu ấy không đến, hoặc có đến cũng không đủ quyền năng để biến một người còn nhiều khiếm khuyết thành hoàn hảo.
Rang su cao cap

Tuổi ba mươi vụt qua, rồi "băm thêm vài nhát nữa" thì sự hi vọng, kỳ vọng về một tình yêu của tuổi hai mươi đã biến mất. Thay vào đó là sự thực dụng rất thực tế: Tôi mỗi tháng lương bao nhiêu đó, thì anh được bao nhiêu? Về nhà ai sẽ làm nội trợ? Hay tôi chúi mũi vào con cái, nồi ơ, tã, sữa... thì anh ung dung tay dò rơ- mốt, chân gác chân lên bàn chờ cơm? Nhà tôi có sẳn rồi, cưới xong anh có chịu về ở hay buộc tôi bán nhà này mua nhà khác đứng tên anh cho ra dáng "ông chủ"? Rồi mỗi tháng anh sẽ đóng góp bao nhiêu, hay lấy cớ tôi làm đủ chi rồi nên anh cứ giữ lương anh để "làm việc gì lớn lớn"?

Để em kể chị nghe câu chuyện của chính người bạn thân em, rồi chị nghĩ xem tụi em có kén hay không hoặc cứ "ở vậy" cho khỏi phiền lòng, nhé!
sua may nuoc nong

Tụi nó yêu thương nhau qua những năm tháng Đại học, cái thời tình yêu tuổi hai mươi "chỉ cần có tình yêu là có tất cả" ấy. Ra trường thì cưới ngay. Những ngày đầu hôn nhân nó luôn được mẹ chồng nâng đỡ, bà bảo, vì thương nó là gái quê dại khờ, chuyện gì ở thành phố đều không biết. Lỡ nó có làm sai, bà cũng ngọt ngào an ủi, các cô chồng, chị chồng có ý phiền hà nó bà đều bảo họ không được ăn hiếp con dâu cưng của bà. Đây là đứa con nhờ con cậy, mai này bà đau bệnh, bà già yếu miếng cơm manh áo của bà thì cô con dâu này đều lo chứ không phải mấy cô gái "con người ta" kia.




Mẹ chồng đã khiến nó tâm phục khẩu phục. Khái niệm "mẹ chồng nàng dâu" không hề tồn tại trong trí nhớ của nó. Hay đúng hơn nó đã "mất phương hướng" giữa bao câu chuyện của nhà chồng với cô dâu của ngày xưa và cả ngày nay khi được một mẹ chồng quá tốt.

Nhà chồng có một quán ăn khá lớn, nhưng nó vẫn được đi làm đúng chuyên môn dù đồng lương nó mang về từ công việc của sau mấy năm đại học chỉ bằng lương một cô chạy bàn của quán. Mẹ chồng nó thà mướn người phụ quán chứ không buộc con dâu ở nhà làm bổn phận của kẻ làm dâu. Quán ăn lớn nên việc làm tới nửa đêm vẫn chưa hết, người phụ việc đã về từ lâu mà mẹ còn cặm cụi làm kỹ lại những khoanh giò heo, những cọng rau rừng, hành lá cũng tự tay mẹ chọn mẹ nhặt. Tiêu nêm mẹ cũng mua về nhà xay cho tròn đầy vị chứ không mua tiêu chợ... Công việc của mẹ nhiều quá, thì làm sao nó lên phòng ngủ ngon cùng chồng dù thời gian đi làm đã đủ phờ phạc con người. Nhưng vẫn lui cui xuống bếp phụ mẹ. Chỉ việc lau chén tô thôi nhưng mãi đến hơn 22 giờ mới kết thúc.

Nó có bầu, cận ngày sinh nhưng vẫn đi làm, vẫn phụ mẹ những công việc quen thuộc và thời gian như thế. Mệt nhưng nó rất vui vì chồng không đàn đúm, không rượu chè, luôn về đúng giờ và phụ vợ lau xếp chồng chén cao ngất ngưỡng, phụ vợ nhặt lông từng chiếc móng giò...
phutungoto

Nghỉ hậu sản là thời gian tuyệt vời để ở bên chồng và con nhưng điều làm nó ngờ ngợ khó hiểu là nó chỉ được cho con bú trong 1 tháng ở cữ, đầy tháng thì ra phụ nhặt rau, rửa chén. Em bé thì mẹ đã thuê vú nuôi bằng các loại sữa ngoại đắt tiền, những nôi điện, tã xịn, mùng màn trọn bộ hàng ngoại dành cho bé khiến bé cứ như hoàng tử ngủ trong lâu đài.

Nhưng chỉ mỗi việc gần con, cho con bú, nâng niu ngắm nhìn con là nó có rất ít thời gian bởi công việc phụ bếp của một quán ăn vô cùng bận rộn. 23 giờ đêm ngả lưng được thì nó đã không thể ngủ với con, bồng ẵm con bởi giờ ấy con đã yên giấc và mọi việc đã có chị vú chăm rất kỹ càng. Nó được ngủ với chồng, thảnh thơi như những ngày mới cưới, tuy nhiên bầu ngực căng nhức, sữa tràn ướt cả áo khó chịu đến phát sốt. Mẹ chồng nó bảo, vì để tránh tình trạng em bé bám mẹ rồi khóc mất ăn mất ngủ khi mẹ bé bận việc đột xuất gì đó nên phải tách bé ra ngay từ khi còn nhỏ (?).



Chồng nó vẫn đi làm về đúng giờ, vẫn không biết nỗi uất ức của nó. Nói anh nghe chuyện nó không được cho con bú thì anh cười khì, "Có bà nội lo vậy sướng gần chết! Vợ chồng mình tự do chứ khổ sở gì". Rồi anh khen ngực vợ "nhờ" không cho con bú nên đẹp hơn cả thời con gái, chứ nếu cho con bú không chừng đã chảy nhão "chán chết" nữa là... Anh không biết cảm giác không được gần con, không được cho con bú, không được chăm sóc con là một mất mát lớn lao với người mẹ. Hết thời gian hậu sản, mẹ chồng bảo nó thôi nghỉ việc luôn để ở nhà "cho gần con" nhưng kỳ thực là để làm một giúp việc không công cho bà.

Bây giờ con trai gần giáp thôi nôi, nó bảo không chịu nỗi cường độ làm việc như thế. Mà túi thì không có một đồng, con mình thì chỉ bám chị vú, khóc ngằn ngặt khi mẹ ẳm... Nó bức bối quá, không biết lấy chồng để làm gì. Nó muốn ly hôn, muốn đi làm cho khỏi phí những kiến thức đã học, nhưng đau xót nhất là đã "mất con" dù hàng ngày mẹ con vẫn thấy nhau.

Vậy đó, nhìn vào là em sợ, em không kén chọn gì hết. Nhưng biết rồi có sống được với nhau đến trăm năm hay tờ giấy kết hôn chưa ráo mực đã phải ly hôn vì những lý do chẳng đặng đừng?



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, October 5, 2014

Yêu một người không có nghĩa là yêu hình thức của họ

Cơm vợ nấu không phải là bữa cơm ngon nhất, nhưng chắc chắn là bữa cơm ấm áp nhất trên đời.
 May ao thun quang cao




Tôi nghĩ, chuyện ngực nhỏ hay to không phải là chuyện quyết định tình yêu hay hạnh phúc của vợ chồng.
Nhiều bạn gái tâm sự, bị chồng chê, người yêu bỏ vì ngực quá nhỏ. Sau khi đã vui vẻ, phát hiện ra bộ ngực của người yêu mình quá bé, không như kì vọng, nhiều anh chàng đã dứt áo ra đi. Không thể chịu được sự xúc phạm ấy, nhiều cô nàng quyết tâm đi nâng ngực nhưng mọi chuyện lại chẳng như ý. Không phải ai nâng ngực cũng đẹp hoàn mỹ, nếu quá dễ dàng như vậy thì ai cũng ước mình ngực to. Những tác động của nhân tạo, dù gì, sẽ không bao giờ tốt bằng tự nhiên.
Tôi thấy lạ vì những cô gái nghe lời người yêu đi nâng ngực này kia để được anh chàng yêu. Những người dàn ông yêu cầu vợ mình, người bạn gái của mình đi làm ngực để thỏa mãn bản thân, thỏa mãn ham muốn dục vọng, liệu có đáng trân trọng? Tức là, họ đã coi chuyện ngực nhỏ là chuyện khó chấp nhận, không hào hứng khi vui vẻ nên mới có ý muốn vợ hay người yêu mình đi làm ngực mà không nghĩ đến những tác hại về sau.
Rang su cao cap

Yêu một người không có nghĩa là yêu hình thức của họ, không phải là yêu ba vòng đẹp tuyệt vời của họ mà là yêu tính cách, con người của họ. Còn một người đàn ông ép bạn đi làm ngực để được yêu thương này kia, đó là người hoàn toàn không xứng đáng.
Nghĩ lại vẫn thấy mình may mắn. Từ ngày yêu nhau, chồng đã biết tôi ngực nhỏ. Không phải là chúng tôi đi quá giới hạn mà là, nhìn tôi mặc áo, với lại có những va chạm trong khi đi cùng xe máy, chồng biết. Anh thường hay trêu tôi, ‘êm quá’ mỗi khi tôi bị anh phanh gấp, và đập vào người anh. Yêu nhau lâu nên nhiều lúc anh trêu tôi như vậy, tôi cảm thấy buồn cười chứ không hề giận anh. Anh hay đùa ‘có khi phải đi phẫu thuật nâng ngực thôi’ chứ người yêu mình thế này thì có khi còn không bằng mình.
Giay dan tuong
Rồi chúng tôi cưới nhau. Mỗi lần tôi nằm ngửa, anh đều phá lên cười. Anh bảo, ‘nhìn em đúng là sân bay Tân Sơn Nhất’, không có dấu hiệu của ngực. Anh nằm ngửa ra có khi còn to hơn em. Đúng là, nếu anh mà tập thể hình thì đúng là ngực anh còn to hơn cả ngực tôi. Nghe anh nói, vợ chồng tôi lại cười sang sảng, vì ai cũng thấy chuyện đó rất vui. Nhiều khi tôi giả vờ dỗi anh, rồi anh lại vào ôm tôi rồi thì thầm ‘anh đùa đấy mà, vợ anh là đẹp nhất, nhỏ to quan trọng gì, anh trêu thôi’. Biết anh trêu nên tôi cũng trêu lại chứ tôi nào giận anh.

Mỗi lần đi ngủ, tôi không mặc áo lót là chồng tôi lại bảo: “Vợ ơi, đằng sau có lẽ em to hơn đằng trước ấy nhỉ?’. Ý chồng nói là hai cái xương của tôi còn nhô cao hơn cả ngực. Tôi nhiều khi thấy buồn cười về những câu nói của chồng. Lắm lúc anh lạ bảo, thôi vợ không phải lo, anh sẽ làm cho nó to dần lên sau mỗi lần tôi than vãn, tỏ ra buồn chán vì ngực nhỏ.
phutungoto
Nói thì nói thế chứ tôi chẳng buồn, chẳng phiền. Vì tôi biết, chồng tôi chẳng quan trọng chuyện đó. Anh suốt ngày bảo tôi là ‘không phải suy nghĩ, ngực nhỏ bây giờ là mốt’. Mà tôi thấy nhiều cô người mẫu ngực siêu nhỏ còn nổi nói gì là người thường. Cứ cái tự nhiên thì mới hay, đồ giả có ra gì. Có phải ai sinh ra ngực cũng to đâu.
Thú thực, tôi được chồng yêu, tôi cảm thấy vui lắm. Cái chuyện ngực to hay nhỏ chỉ là tám cho chị em vui, chứ còn, chuyện đó đâu quyết định hạnh phúc vợ chồng tôi. Chúng tôi yêu nhau, cưới nhau và sống với nhau vui vẻ. Còn ngực to hay nhỏ liên quan gì. Chỉ là tôi muốn nói với chị em, khi tình yêu đủ chín, đủ lớn, tình cảm mặn nồng thì chẳng có chuyện gì cản trở cả. Chỉ là anh ta chưa yêu bạn, còn ham hố chuyện bên ngoài nên mới ép bạn đi nâng ngực hay bỏ bạn vì ngực lép. Những gã đàn ông như vậy, không xứng để chị em rơi một giọt nước mắt nào.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Yêu thôi mà anh, anh đã sẵn sàng chưa?

"When love is real, it finds a way."
Quan ao cong nhan


Anh đã sẵn sàng hò hẹn cùng em chưa, đồng ý rồi thì anh đưa tay ra em nắm nhé, khỏi sợ lạnh cũng chẳng sợ buồn, anh dám thử không?
Những ngày mùa hạ đang dần khép lại trong lòng em, một mùa hạ đi qua cùng với những dòng cảm xúc đan xen nhau. Mùa hạ là những tháng ngày em tha hồ rong chơi bay nhảy không vướng bận nhiều đến chuyện hành học. Những tháng ngày qua, em được đi du ngoạn nhiều nơi, được khám phá những miền đất mới lạ và những buổi tối lang thang với lũ bạn già đang ế mốc, tối khuya mới về đến nhà.
Những ngày tung bay đó đang dần khép lại, để chuẩn bị tinh thần cho cuộc chạy đua vào năm học mới sắp bắt đầu. Em bỗng nhận ra mình còn thiếu một điều gì đó chưa làm thì phải? Vì sống trên đời đâu phải cứ rong chơi bay nhảy là xong đâu. Hôm qua nghe mọi người truyền tai nhau, hình như tháng 8 là tháng hẹn hò, giật mình nhận ra, bao lâu nay mình cũng chưa được yêu thương. Cái hương vị thiếu thiếu đó chính là hương vị tình yêu mà em đã bỏ quên bấy lâu nay.
Sửa máy lạnh

Tháng 8 rồi, mình hò hẹn đi anh... Dắt tay em qua những ngày vô vị. Bao lâu nay, em thật có lỗi với bản thân quá, dường như em đang dần quên lãng những cảm giác thèm thuồng về tình yêu như bao người khác. Em không tôn trọng cảm xúc của chính bản thân mình, đâu biết rằng một ngày em cũng muốn yêu...
Tháng 8 rồi, mình hò hẹn đi anh... Em nghe lũ bạn nói hò hẹn tuyệt lắm. Nắm tay người mình yêu ấm áp lắm, chẳng lạnh lùng như khi nắm tay của người dưng đâu. Nghe mà cũng thú vị thật đấy chứ! Chúng mình ngồi bên nhau hàn huyên tâm sự sau những buổi chiều lang thang nơi con đường đẹp nhất thành phố, anh có thích không? Cũng đâu khó gì đâu, những buổi tối tặng cho mình một không gian yên ắng, hòa mình vào dòng nhạc, ngồi uống tách trà nhâm nhi, được không anh nhỉ?
phutungoto
Tháng 8 rồi, mình hò hẹn đi anh... Bao lâu nay em cũng chẳng biết bàn tay ấm là như thế nào cả. Đáng thương cho thân phận bé nhỏ của em, trong khi lũ bạn ai nấy cũng đều có bàn tay sưởi ấm vào những cơn mưa chiều cuối mùa hạ dài lê thê, tối đến se se lạnh. Nhìn lại mình, đã bao lâu rồi chẳng có ai sưởi ấm đôi bàn tay bé bỏng cho em cả.
Tháng 8 mùa thu, mùa này buồn lắm, những cơn gió xào xạc, cây lá cũng chuyển sang màu vàng úa, chẳng xanh tươi như mùa hạ vừa qua. Bức tranh mùa thu buồn đến lạ lùng. Em thèm một bờ vai để tựa đầu vào thủ thỉ, nói cho nhau nghe những tâm tư, tình cảm lâu nay. Tháng 8 là chiều trời hay kéo mây, buồn não lòng khi va phải những cơn mưa chiều. Nếu có anh, nhỡ hai đứa ướt mưa cũng đỡ buồn biết nhường nào.
Giay dan tuong
Tháng 8 rồi, anh đã sẵn sàng chưa? Sẵn sàng để chở che em những ngày giông tố, cùng em lang thang đi nghe nhạc Trịnh và nhâm nhi tách trà hoa cau anh rất thích? Mưa bất chợt trút xuống đầu hai đứa, có em rồi anh sợ chi lạnh nữa? Cứ ôm ghì em cho hết những ngày mưa. Hò hẹn rồi, có chuyện gì anh cứ thủ thỉ với em, em sẽ cùng anh đi qua những ngày thăng trầm của tuổi trẻ. Anh đừng giấu riêng nỗi lòng cho mình mà hãy mở lòng san sẻ với em, anh nhé? Ở bên nhau hai ta cùng níu giữ chuyện tình đẹp này.
Yêu thôi mà anh, anh đã sẵn sàng chưa?
Đồng ý rồi thì anh đưa tay ra em nắm nhé, khỏi sợ lạnh cũng chẳng sợ buồn, anh dám thử không?




Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Em xin lỗi, vậy là sau cùng em cũng tự dằn lòng mình nói lời chia tay với anh

Tại sao...

- Cứ đến lúc tôi muốn trốn tránh...

- Thì ai đó lại xuất hiện...

Tại sao...

- Cứ đến lúc tôi quyết định chấm dứt tất cả...

- Thì ai đó lại làm tôi lung lay..

Tại sao....

- Cứ những lúc tôi cần một người ở bên nhất...

- Thì ai đó lại rời bỏ tôi.. \

 May dong phuc


Ông xã à, sau khi em đi anh phải chăm sóc người ấy cho thật tốt, biết không nào? Đừng nên làm tổn thương tình cảm của bất kì ai khác nữa. Nhất định phải đối xử tốt với cô ấy, giống như em đối với anh vậy.
Ông xã à!
Em xin lỗi, vậy là sau cùng em cũng tự dằn lòng mình nói lời chia tay với anh.
Từ trước tới giờ em vẫn luôn là người con gái hèn nhát. Em dốc lòng dốc sức gìn giữ cuộc hôn nhân của chúng mình, vì anh nấu những món anh thích, mua những chiếc đĩa CD mà anh thích nghe, vì anh mọi thứ em đều cố gắng làm thật tốt, chỉ mong đem đến cho anh hạnh phúc mà em có thể làm được. Vậy mà trước giờ em chưa từng có bất kì yêu cầu nào đối với anh, em sợ anh sẽ cảm thấy em phiền phức. Thế nhưng đến giờ em đã hiểu ra rồi, tình yêu dù có lâu dài đến thế nào đi chăng nữa cũng chẳng thể so bì được với tiếng sét ái tình chỉ trong khoảnh khắc
 Rang su cao cap

Lần đầu tiên trông thấy tấm hình của anh và cô ấy là ở trên website nhạc, lần đầu tiên trông thấy là khi cô ấy và anh bước ra từ nhà hàng, lần đầu tiên nghe thấy anh nhắc tới cô ấy là vào bữa tiệc kỉ niệm 3 năm ngày chúng mình cưới nhau… Cô ấy quả thật rất đẹp.
Em đã xem trộm lá thư anh viết cho cô ấy, từng câu từng chữ trong thư đều thật ngọt ngào, thật cảm động. Em cứ nhìn mãi nhìn mãi rồi lại khóc, em tự lừa dối bản thân mình, đây là thư anh viết cho em, mãi mãi anh chỉ yêu mình em mà thôi, tại sao anh có thể yêu người khác sâu đậm đến vậy? Đúng! Anh chưa từng nhắc tới chuyện li hôn, em làm sao dám mở lời, em sợ nhỡ nói ra rồi sẽ thành thật, vĩnh viễn… vĩnh viễn không còn có anh ở bên nữa.
Ông xã à, em thật sự rất yêu anh, rất yêu mái nhà này. Bởi vậy anh không nói, em cũng chẳng dám hỏi, chỉ lặng lẽ khóc thầm mỗi lần anh yên giấc. Anh có biết không? Em nghĩ, anh đã ở bên em bao nhiêu năm rồi. Em biết anh rất yêu cô ấy, giống như tình cảm em dành cho anh vậy. Anh không hề nhắc đến chuyện li hôn, em đã rất hạnh phúc rối, chí ít thì anh còn trở về bên em, thưởng thức những món ăn do em nấu, nở nụ cười đáng yêu với em. Ít nhất anh còn nhớ lúc về nhà ôm chặt lấy em, nhớ tới sinh nhật của em! Em cảm thấy thế là quá đủ rồi, thật đấy. Em yêu anh, và bao dung với cô ấy. Em vẫn tưởng rằng chúng ta có thể yên ổn như vậy tiếp tục sống bên nhau. Mãi cho tới khi anh kể cho em câu chuyện tối hôm qua.
Anh nói: Anh có một người bạn, cậu ta lập gia đình đã 6 năm rồi. Cậu ta có một người vợ rất tốt, từ trước tới giờ rất yêu vợ, nhưng rồi cách đây 4 năm cậu ta gặp một người con gái rất xinh đẹp. Cô gái ấy đối với cậu ta rất tốt, đem đến một thứ tình cảm mà trước giờ người vợ ở nhà không có. Vì vậy bọn họ đã đến với nhau, tuy rằng lén lút nhưng lại yêu nhau vô cùng mãnh liệt. Cô gái ấy cũng hiểu chuyện, ở bên cậu ta bao lâu như vậy, thế nhưng trước giờ chưa từng nhắc đến chuyện kết hôn. Cậu ta vẫn yêu vợ của mình, chỉ là trái tim đã thuộc về cả hai người phụ nữ mất rồi. Cậu ta không thể nào bỏ rơi người vợ cũ, bởi lẽ cô ấy đối xử với cậu ta quá tốt, tốt đến nỗi chẳng tìm ra nổi 1 lí do để chia tay, chẳng tìm nổi 1 cái cớ để làm tổn thương cô ấy. Thế nhưng cô gái kia đã có mang. Cô ấy bèn nhắc tới chuyện kết hôn. Cô ấy theo cậu ta đã 4 năm trời, trao cho cậu ta thứ quý giá nhất của đời con gái, cậu ta chẳng cách nào cự tuyệt nổi cô ấy, nhưng cũng chẳng thể nhẫn tâm bỏ rơi người vợ ở nhà.
Câu chuyện tới đây kết thúc, anh hỏi: Em nói xem giờ phải làm sao?
Em không trả lời. Em biết rõ hơn ai hết đây chính là câu chuyện của anh và người ấy. Và đây chính là lựa chọn khó khăn nhất cuộc đời anh.
Đêm hôm qua sau khi anh đã yên giấc, em ở bên cạnh ngắm nhìn anh, ngắm nhìn gương mặt tuấn tú của anh. Ngắm nhìn dáng anh đang say ngủ, quả thật anh ngủ rất ngon. Em hôn anh, bất giác hôn khắp người anh không biết bao nhiêu lần. Em hiểu rõ… đây là lần cuối cùng. Anh yêu ơi, từng giọt từng giọt nước mắt em lăn trên ngực anh, rồi dần dần biến mất. Mỗi lần nước mắt rơi là con tim em tan nát…
 Giay dan tuong


Anh yêu à, em đi đây. Em biết sự ra đi của mình mới là kết cục tốt đẹp nhất. Không có em bên cạnh, anh hãy tự chăm sóc bản thân. Em đã dọn dẹp nhà cửa gọn gàng cả rồi. Cơm trong nồi, khi nào về anh nhớ hâm nóng rồi hãy ăn nhé! Chắc đây là bữa cơm cuối cùng em được nấu cho anh ăn. Anh nhớ đừng vì công việc bận rộn mà bỏ ăn đó, thế không tốt cho sức khỏe đâu. Còn nữa, anh mắc bệnh dạ dày, nhớ đừng cùng bạn bè ra ngoài uống rượu, nhớ thuốc hút ít đi một chút. Em đã giúp anh đặt sữa cho cả năm rồi, bọn họ sẽ trực tiếp mang đến tận nhà, anh nhớ phải hâm nóng qua rồi hãy uống. Đĩa CD anh thích em cũng mua cả rồi, đặt trên bàn máy tính đó. Còn gì nữa nhỉ? Đúng rồi, em không đem theo thứ gì trong nhà đâu, trừ món qua lần đầu tiên anh tặng em, chú gấu bông đáng yêu đó, em đã quen ôm nó mỗi khi đi ngủ rồi. Sau này có nó ở bên, mỗi lần ôm nó em lại cảm thấy như có anh bên cạnh.
 phutungoto
Em đi rồi, khi ra đi lòng em đau lắm. Căn nhà chúng mình sống chung suốt 6 năm trời, em phải nói lời tạm biệt với nó, tổ ấm mà em đã giữ gìn trong suốt 6 năm, giờ lại phải rời xa nó. Bao nhiêu năm nay em vẫn yêu anh, giờ chỉ muốn nói với anh một câu: chúc hạnh phúc!
Ông xã à, sau khi em đi anh phải chăm sóc người ấy cho thật tốt, biết không nào? Đừng nên làm tổn thương tình cảm của bất kì ai khác nữa. Nhất định phải đối xử tốt với cô ấy, giống như em đối với anh vậy. Thay em hôn con của hai người nhé, em nghĩ chắc hẳn nó sẽ rất xinh đẹp. Nhắn với cô ấy, em sẽ luôn chúc phúc cho cô ấy.
Em vẫn mãi yêu anh, chỉ có điều kể từ hôm nay trở đi mọi thứ sẽ không còn có anh nữa!

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Friday, October 3, 2014

Em đã rất nhớ anh, ngàn lần muốn gọi cho anh nhưng em không thể

*Con Trai không làm việc nhà, chỉ ăn chơi --> Con Trai mà.

Con Gái mà lơ việc nhà 1 chút thôi --> Con Gái gì mà lười.


 Quan ao cong nhan

Đã gần hai năm rồi, kể từ ngày chúng ta bắt đầu biết nhau và cùng về làm chung một cơ quan. Cũng từ ngày ấy, anh đã trao cho em những ánh mắt thật thân thương, những cử chỉ thật êm dịu và những lời nói thật ngọt ngào. Từ đó trái tim em đã bắt đầu biết rung động, em mới biết thế nào là tình yêu mà có lẽ em đáng được biết nó từ lâu rồi.

Em lớn lên, bước vào cuộc sống gia đình một cách thật vội vàng. Một đứa con gái quê mùa chưa biết gì về tình yêu, em thầm nghĩ cuộc sống cứ thế âm thầm lặng lẽ trôi đi nhưng em đâu có ngờ một ngày kia em đã gặp anh để rồi bị anh cuốn hút.

Anh ạ! Em đã cố gắng lắm và cố gắng rất nhiều để giữ khoảng cách với anh, để cố gắng giữ cho cuộc sống của cả hai chúng ta không hề bị đảo lộn vì em không thể phá vỡ hạnh phúc gia đình mình và càng không thể làm tan nát hạnh phúc của người khác. Nhưng anh ơi! Em rất mệt mỏi và ưu phiền. Em biết anh cũng vậy nhưng chúng ta đều là những con người có ý thức và trách nhiệm với gia đình nên cả hai đều không thể.
Sửa máy lạnh

Rất nhiều lần anh nói yêu em và cũng nhiều đêm chúng ta đã thức trắng để tâm sự nhưng có lẽ cũng chỉ là vậy thôi. Dù làm chung một cơ quan, nhưng chưa bao giờ mình dám ngồi gần nhau hay bắt tay nhau, mà chỉ dám lặng lẽ nhìn nhau khi đâu đó chỉ có hai người. Giá mà em gặp anh cách đây nhiều năm về trước thì có lẽ giờ đây em đâu phải sống trong tâm trạng như thế này. Em muốn chuyển công tác đến một nơi khác để xa anh, để khỏi trông thấy anh mỗi sớm mai, nhưng điều đó thật là khó. Vì công việc và mưu sinh cuộc sống đâu phải thích chuyển là được.
Đã nhiều lần em muốn quên anh đi nhưng thật sự em không thể, em mệt mỏi lắm rồi anh ạ. Em biết làm sao đây? Em chưa bao giờ nói lời yêu nào với anh, nhưng em biết anh đã cảm nhận được tình yêu của em. Em rất khổ. Nhưng anh ơi! Em phải giữ và tôn trọng hạnh phúc của mình và của anh cũng thế. Em đâu phải là một con người nghĩ sao làm vậy. Trước khi làm em đều cân nhắc rất kĩ lưỡng mà, nên đành yêu như vậy thôi.
 phutungoto

Em biết hôm nay, ngày mai, rồi ngày kia cũng vậy em cũng chỉ yêu anh như thế và có lẽ chúng ta chỉ nên yêu nhau như thế thôi. Hãy gói ghém tâm tư lại nơi sâu thẳm đáy lòng mình để không làm tổn thương đến ai cả, như vậy được không anh. Nhiều đêm anh đã nhắn tin không ngủ được làm cho em cũng không ngủ theo, nhưng cũng đành vậy thôi nghe anh! Hãy làm cái gì đó để chúng ta xa nhau và coi nhau như những người bạn bình thương thôi mà sao khó vậy anh. Anh khó thế nào thì em còn khó khăn hơn như thế.
 Giay dan tuong

Đêm nay em đã rất nhớ anh, ngàn lần muốn gọi cho anh nhưng em không thể, em biết anh cũng vậy và bên cạnh mỗi chúng ta còn có hai nửa của mỗi người. Hai năm trời yêu nhau nhưng anh không một lần làm em khó xử, em rất trân trọng điều đó và em cũng vậy. Để giờ này em đã thức trắng đêm và viết lách như thế này thôi. Em sẽ cố gắng trân trọng những gì mình có và em mong anh cũng như vậy nghe anh! Tạm biệt anh- tình yêu của em! Em phải đi ngủ để che lấp, giấu giếm đi tình cảm của mình và hy vọng không ai có thể phát hiện ra điều đó. Em rất nhớ anh!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Thursday, October 2, 2014

Lúc này em vẫn thấy tim mình rỉ máu nhưng không sao đâu anh ạ

*Đôi khi...

*Người ta cần tìm cho mình một khoảng lặng...
*Để...
*Nhìn lại chính mình...
*Tìm lại con người thật của mình..!
*Bởi...
*Cuộc sống là những con sóng dữ..!
*Khiến...
*Con người ta cứ bị cuốn theo lúc nào k biết..!
*Rồi giật mình...
*Nhìn lại...
 *Tự hỏi " Mình của ngày xưa đâu rồi "..?
 May ao thun quang cao

Cảm ơn anh đã cho em một mối tình, không đủ dài nhưng đủ sâu đậm. Tình yêu đâu phải đo bằng năm, bằng tháng mà đo bằng chiều sâu của cảm xúc.

Em không hối hận vì đã yêu anh. Vì yêu không có nghĩa là chỉ nếm trải những cảm giác hạnh phúc mà đôi khi còn là cả những đớn đau. Tất cả đều là tình yêu phải không anh. Có yêu thương thì cũng có sự phản bội, có hạnh phúc thì cũng có nỗi đau, có chờ mong thì cũng có hụt hẫng, có quan tâm thì cũng có hững hờ, có yêu rồi cũng có xa… Em trân trọng tất cả những cảm giác đó dù cho mối tình của mình ngắn ngủi.

Đâu phải đến giờ này em mới biết mình khờ khạo khi yêu anh. Người ta đã cảnh báo em ngay từ đầu khi em nhận lời làm bạn gái của anh. Một anh chàng giống như cây xương rồng, người ta thích thú ngắm nhìn nhưng không muốn chạm tay vào vì sẽ tự làm mình đau. Nhưng em liều lĩnh yêu anh, bất chấp anh đã từng bỏ lại sau lưng biết bao cô gái hơn em. Yêu anh có nghĩa là em dám chấp nhận một ngày nào đó, em sẽ lại là một trong số những cô gái thuộc về quá khứ…

Em chưa bao giờ cảm thấy đau khổ khi yêu anh. Bởi lẽ ngay từ đầu là em lựa chọn tình yêu này. Em đã chuẩn bị mọi tâm lí để bước vào một cuộc tình mà có thể một ngày không xa em sẽ nhận về những vết xước trong tim. Vì có sự chuẩn bị đó nên em đón nhận mọi thứ thật nhẹ nhàng. Em tự cho phép mình phiêu với những cảm xúc mãnh liệt nhất khi bên anh và bỏ mặc phía sau những lo lắng về một ngày nào đó có thể em sẽ thành cô gái bị phụ tình.

Em bắt đầu học cách yêu và được yêu. Em đã được đón nhận rất nhiều điều mới mẻ trong cuộc tình với anh. Em không thấy thiệt thòi khi yêu một người có quá nhiều mối tình trong khi đó anh là chàng trai đầu tiên em trao trọn trái tim mình. Anh đã mang tới cho em một mối tình đầu trọn vẹn theo một cách nào đó. Nó trọn vẹn bởi vì em được yêu thương, được hờn ghen, được giận dỗi, được ngờ vực và được nếm mùi đớn đau. Với em đó cũng là một thứ tình yêu trọn vẹn, không phải chỉ bên nhau mới là sự trọn vẹn duy nhất.
Rang su cao cap

Tình yêu của mình không đủ dài. 1 năm là quá ngắn ngủi so với biết bao người. Nhưng em tin, tình yêu không đo bằng sự ngắn dài của thời gian mà bằng việc người ta đã yêu như thế nào trong thời gian đó. Khi yêu em, anh đã yêu thật nhiều và em cũng vậy. Như thế là quá đủ rồi. Ngay từ khi biết anh chinh phục mình, em đã cảm thấy lòng xốn xang và dám chấp nhận để yêu anh. Điều đó có nghĩa là em đã chuẩn bị cho một ngày anh ra đi.

Em không có gì oán thán cuộc tình này dù rằng cuối cùng em vẫn là kẻ thất bại trong việc níu chân anh. Có hề gì khi đó là sự em đã xác định cho mình. Em đã có một chút hụt hẫng và ngay cả bây giờ em vẫn chưa biết mình sẽ mất bao lâu để quên được anh, để dám đặt vào ai đó một niềm tin. Nhưng em không trách anh và bằng lòng với hiện tại. Em tin rồi sẽ có một ngày, từ những đau thương hôm nay em lại mỉm cười đón nhận một vòng tay khác.

Lúc này em vẫn thấy tim mình rỉ máu nhưng không sao đâu anh ạ vì đó là sự trọn vẹn theo cách của riêng em…


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Tôi chưa biết đó có phải là tình yêu hay không nhưng thực sự em đã chiếm hết tâm trí của tôi rồi

*~*If I'm in Hell and you are in Heaven, I'll look up and be glad of you. But if I'm in Heaven and 

you are in Hell, I'll pray to God to send me down because the heaven is not heaven without U! (Nếu 

em ở dưới địa ngục và anh ở trên thiên đường,em sẽ ngước lên nhìn và hân hoan cùng anh. Nhưng 

nếu em ở trên thiên đường và anh ở dưới địa ngục,em sẽ cầu Trời gửi em xuống đó bởi em biết rằng 

thiên đường sẽ chẳng còn là thiên đường nữa nếu thiếu anh!)

 Quan ao cong nhan


Tôi tình cờ gặp em tại một quán nước vỉa hè. Quán nước mà nếu bình thường tôi sẽ chẳng bao giờ ngồi đó. Vậy mà chẳng hiểu sao hôm đó tôi lại chọn chiếc ghế đó, chỗ ngồi đó nhâm nhi ly cafe đắng ngòm và ngắm dòng người qua lại. Và rồi em bước vào, cũng như bao người ngồi tại đây tôi không quan tâm và để ý, thế nhưng như sự sắp đặt của ông trời anh chủ quán rủ tôi đánh cờ tướng vậy là tôi đến ngồi gần em. Không hiểu vì lý do gì em cũng quay lại và tiến gần hơn để xem tôi và anh ấy thi tài cao thấp. Tới lúc này tôi mới để ý đến em. Em có dáng người dong dỏng cao, đôi mắt như hút hồn người đối diện, khuôn mặt em vô cùng khả ái. Kể từ đó trái tim tôi như loan nhịp mà bản thân tôi cũng chẳng hiểu nó theo nhịp điệu nào nữa.
 Sửa máy lạnh

Tôi đã từng vào nam ra bắc đã đi qua 45/63 tỉnh thành trên cả nước, đã diễn thuyết trước bao nhiêu người nhưng chưa bao giờ tôi bối rối đến thế, đánh cờ mà toàn đi sai nước đến mức tốt ăn xe. Mỗi lần như thế anh chủ quán lại cười thích thú và em cũng vậy, em càng cười lại càng xinh hơn, nó vô tình lại làm tôi bối rối hơn và đi sai nhiều hơn nữa.
Cứ thế cứ thế tôi, em và anh chủ quán - cả ba anh em ngồi mà chẳng biết thời gian sớm trưa thế nào nữa đến mức tôi quên bẵng có cuộc họp phải tham gia. Thời gian cứ trôi cứ trôi và rồi em cũng phải ra về, lúc đó tôi cảm thấy hụt hẫng vô cùng, tự dưng cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó. Trong thâm tâm mình tôi muốn giữ em ở lại nhưng do bối rối nên chẳng tìm được lý do nào cả. Trái tim mình mách bảo phải xin số điện thoại của em tuy nhiên tôi lại như người cứng lưỡi không thể thốt ra được.
 phutungoto

Hai tuần đã qua kể từ ngày tôi gặp em ngày nào cũng giờ đó, chỗ ngồi đó, quán nước đó tôi ngồi và hi vọng thượng đế lại mang em đến. Thế nhưng đợi mãi đợi mãi mà em chẳng một lần quay lại, tôi nhớ em thực sự rất nhớ em. Tôi chưa biết đó có phải là tình yêu hay không nhưng thực sự em đã chiếm hết tâm trí của tôi rồi, có những hôm đang đi ngoài đường nhìn thấy ai đó giống giống em là tôi lại phóng xe như bay hi vọng được gặp em một lần nữa nhưng nào phải em. Nhóc à! Em đang ở đâu?!
 Giay dan tuong

Thượng đế ơi người đã cho con gặp cô ấy một lần vậy xin người hãy cho con thêm một cơ hội nữa nhé. Chắc chắn lần này con sẽ nắm bắt lấy nó, chắc chắn là như vậy.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Chồng sẽ chờ đợi vợ dù biết giờ này vợ không cần chồng nữa rồi

Có những tình cảm sống suốt cả đời và chỉ chấm dứt cùng với đời sống. (Fosefine)

May ao thun quang cao

Cũng như bao đêm trước, khi chồng viết những dòng này thì vợ đã ngon giấc từ lâu rồi. Chồng không biết giờ này vợ có nằm mơ hay không, trong giấc mơ của vợ có những gì, có chồng hay không... còn chồng thì đang nghĩ và nhớ vợ rất nhiều. Đã gần 1h sáng rồi, có lẽ đêm nay cũng như bao đêm khác, vẫn có một người ngồi đây nghĩ về vợ khi vợ đã ngon giấc.
Rang su cao cap

Chỉ mới hơn một tuần mà sao chồng cảm thấy quá lâu rồi vợ ơi, nỗi nhớ vợ cứ ngày một lớn hơn trong lòng chồng. Nhớ vợ, nghĩ về vợ, yêu vợ nhiều hơn... đó là những gì chồng làm từ khi xa vợ tới bây giờ. Chồng không thể tự chủ bản thân mình, cứ làm điều này một cách ngu ngơ. Trời dạo này bắt đầu lạnh dần, điều đó càng làm chồng nhớ vợ nhiều hơn, mong được ở bên vợ nhiều hơn. Giờ này chồng chỉ ước được bên vợ, nhìn vợ ngủ thôi. Chồng thèm một tin nhắn yêu thương, thèm một cái nháy máy để chồng gọi lại, thèm một tin nhắn hờn trách của vợ lắm!

Nỗi nhớ vợ da diết lúc những buổi chiều về, lúc vợ nhắn tin kêu chồng ăn cơm, đi tắm sớm để rước vợ đi chơi, sau một ngày dài mệt mỏi chồng chỉ cần bấy nhiêu thôi, đó là ước muốn mà chồng vẫn thường mơ vào mỗi buổi chiều. Dù hiện giờ vợ không bên chồng, dù hiện giờ vợ không cần chồng nữa nhưng chồng vẫn tin rồi có lúc điều đó sẽ thành sự thật. Có thể điều đó sẽ đến sớm hơn chồng ngờ hay đến lâu hơn chồng nghĩ thì chồng tin rồi cũng có lúc nó sẽ đến thôi vợ ơi.
 Giay dan tuong


Những ngày qua chồng nhớ lắm.. nhớ từng giọng nói, từng ánh mắt nụ cười, từng tin nhắn của vợ, chồng cứ thế mà sống trong sự lạc quan yêu đời và vui vẻ, nó giúp chồng thêm động lực và niềm tin để chờ đợi vợ.

Hằng ngày chồng cứ tự hỏi mình giờ này vợ đang làm gì, học bài xong chưa, vợ ăn cơm chưa... biết bao câu hỏi không lời giải trong đầu chồng. Chồng nhắn tin hỏi vợ chỉ cho bớt nỗi nhớ vợ thôi chứ chồng biết vợ sẽ không trả lời đâu.
phutungoto

1 năm 2 tháng 4 ngày không phải là dài nhưng đủ để chồng biết vợ đang ở đâu trong tim chồng, vợ là ai đối với chồng. Cảm giác đau khổ nghẹn ngào khi vợ nói lời chia tay, cảm giác tan nát khi vợ lạnh lùng, cảm giác mong chờ từng tin nhắn của vợ những ngày qua đủ để chồng biết vợ rất quan trọng với chồng. Chồng không thể mất vợ.

Vợ à! Chồng sẽ chờ đợi vợ dù biết giờ này vợ không cần chồng nữa rồi. Chồng sẽ chờ đến một ngày vợ suy nghĩ lại và cho chồng thêm cơ hội ôm vợ vào lòng và nói "chồng không để vợ rời xa chồng nữa đâu". Mong vợ hãy cho chồng cơ hội nắm tay vợ đi tới cuối con đường đời này vợ nhé.

Chồng yêu vợ.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, September 28, 2014

Trong cơn đau khổ vì bị người yêu phản bội, tôi đã tìm đến anh hàng xóm để "trút giận"...

Hạnh phúc của tình yêu là ở trong hành động. Tình yêu được thử thách bằng tinh thần sẵn sàng 

hành động vì người mình yêu

Wenlit

 May ao thun quang cao


Để trả thù người yêu, đánh đổi cả trinh tiết

Năm nay tôi 20 tuổi nhưng vẫn không dám mở lòng yêu ai. Không phải tôi không có người theo đuổi, mà vì trái tim tôi đã theo một người đàn ông, duy nhất người đàn ông đó.

Có lẽ việc tôi thầm theo đuổi người đàn ông tài giỏi, lịch lãm làm việc trong ngân hàng xung quanh ai cũng biết bởi, tôi hay làm những món quà do chính tay mình tạo ra, gửi tặng cho anh ấy. Theo đuổi hơn một năm, cuối cùng, ba tháng trước, anh ấy cũng vì tôi mà xiêu lòng.

Chúng tôi chính thức là một đôi cho tới nay được khoảng hơn ba tháng. Tôi vui lắm, vui không lời nào tả hết. Với tôi, anh ấy là tất cả...

Tháng trước, tôi có tìm được một công việc tại một quán kem tươi, tôi vừa đi học, vừa tranh thủ đi làm để có thêm thu nhập, chi tiêu. Tôi thích thú khi nghĩ đến cảnh bất ngờ mang cho ấy ăn “free” những que kem mát lạnh trong tiết trời oi nóng này, vậy nên tôi quyết vẫn giữ bí mật, cho đến thứ bảy là sẽ đến lịch hẹn với anh.
Rang su cao cap

Càng hứng khởi, hồ hởi bao nhiêu, tôi lại càng hụt hẫng, đau lòng chừng ấy khi gặp chính người yêu mình đến quán kem mình ăn. Nhưng anh không phải đi một mình, mà là đến cùng một người phụ nữ khác. Trông cô ta rất sành điệu, đi giày cao gót 12 phân, son phấn trát đầy mặt, chắc hơn tôi được cái thân hình nuột nà không chê vào đâu được. Khi thấy họ khoác tay bước vào, tôi vội trốn vào trong để quan sát kĩ hơn.

Chờ họ tình tứ gọi đồ, ngồi xuống ghế, cầm tay rồi cuối cùng là môi chạm môi, tôi mới thực sự tin đây không phải là cơn ác mộng... khi hiện thực đã rõ ràng.

Tức giận vô cùng, tôi chạy ra làm ầm ĩ lên, kệ người đàn bà ngồi bên cạnh, tôi hỏi thẳng anh:

- Chuyện này là sao? Anh và em, anh với cô ta, rút cục là mối quan hệ gì?

- Anh và em đã là chuyện quá khứ, em đừng như thế này mãi nữa. Quên anh đi! - anh ta phũ phàng chối bỏ tôi.

Cánh cửa đóng sầm, anh ta cùng người đàn bà đó bỏ về cùng nhau, mặc tôi nức nở một mình. Hôm đó tôi đã uống rất nhiều, càng uống càng đau. Trong cơn tức tối mất kiểm soát, tôi nhắn tin cho anh bạn hàng xóm, vốn là người dù biết tôi có người yêu nhưng vẫn kiên trì chờ đợi, theo đuổi tôi.

Anh ta đưa tôi về nhà, và chuyện không hay ấy đã xảy ra. Tôi đã ngủ với anh bạn ấy. Cảm giác đầu tiên đó là niềm sung sướng vì đã trả thù được người yêu, nhưng rồi thì sao? Giờ tôi lại đang sống trong sự dằn vặt, đau khổ và ân hận, chỉ vì người đàn ông tồi mà đánh mất “cái trinh” đời con gái.
Cố tình "vượt rào" cho bằng bạn bằng bè

Tôi cũng có một bí mật động trời mà chỉ mình tôi biết, nó liên quan tới bạn trai, tôi và người thứ ba.

Tôi là một cô gái hướng ngoại, tôi thích giao lưu, trò chuyện và kết bạn. Trong danh sách bạn bè của tôi phải có tới trăm người. Tôi tham gia nhiều trò chơi do trường tổ chức, không bỏ lỡ một bữa tiệc sinh nhật nào mà tôi được mời.
Giay dan tuong

Nhưng càng gặp nhiều bạn bè, càng nghe họ kể về “tình trường” của mình, thì tôi lại cảm thấy mình thiêu thiếu điều gì đó, chung quy là không được “hoành tráng” bằng chúng bạn. Tôi lấy điều đó làm khó chịu, mặc dù hiện tại tôi đã có bạn trai, chúng tôi gắn bó với nhau đến nay được khoảng hơn một năm.

Thứ hai tuần trước, trường tôi có tổ chức lễ hội “Nét đẹp nữ sinh”, cả trường đều tham dự đông đủ, ai cũng lung linh trong buổi tiệc hôm đó. Tất nhiên, hôm đó không có người yêu của tôi tham dự vì anh ấy học khác trường.

Buổi tiệc sôi nổi tàn dần, ai cũng có cặp, có đôi, bỏ lại mình tôi bơ vơ tại trường. Nghĩ tủi khi chúng bạn đã “có chốn” hết, tôi rưng rức định lấy xe ra về. Đang dắt xe ra, một anh chàng lạ mặt, trông khá dễ thương ra bắt chuyện. Nhìn cử chỉ là tôi biết anh ta đang cố tán tỉnh tôi. Đang trong  thế “kém cạnh” bạn bè, tôi quyết định nhận lời mời đi dạo cùng anh chàng đó.

Trên đường đi, chúng tôi dắt xe dạo qua những con phố cổ ngợp lá vàng, khung cảnh lãng mạn, tôi có kể cho anh ta nghe về tâm trạng hiện tại của mình. Cả đoạn đường anh ta không nói lời nào, chỉ im lặng lắng nghe lời than vãn của tôi.

Câu chuyện đưa đẩy, khiến con đường về nhà tôi chưa bao giờ gần đến thế. Dắt xe vào sân, tôi nói lời tạm biệt. Bỗng anh ta cầm tay tôi, thơm nhẹ vào môi và nói:

“Tớ đã có tình cảm đặc biệt với cậu từ rất lâu. Thật đấy. Cậu không biết đó thôi. Tớ muốn mỗi lần cậu cảm thấy cô đơn như ngày hôm nay, người đầu tiên cậu nghĩ tới là tớ. Tớ thích cậu!”

Quá sửng sốt, không kịp định hình, tôi chỉ biết nói câu “Ừ”, rồi chạy thật nhanh vào nhà.

Ngày hôm sau, tôi nghĩ chuyện mình và cậu bạn ấy chưa có gì quá đáng nên không kể với người yêu. Tôi trấn tĩnh trái tim, và quyết định quên chuyện này đi bởi, tôi biết nó sẽ không có kết quả gì tốt đẹp.

Đến hôm thứ bảy tuần vừa rồi, tôi có đến sân vận động để cổ vũ đội bóng của bạn trai. Tình cờ, cậu bạn hôm ấy lại là “địch thủ” với đội người yêu tôi. Vậy là cả buổi đấu hôm đó, tôi trốn biệt trong phòng vệ sinh, không dám ra ngoài, sợ chạm mặt lại anh bạn đó, rất có thể mọi chuyện sẽ vỡ lở, và tôi không muốn ai biết chuyện đó, nhất là người yêu.
 phutungoto

Vậy là cho tới giờ, không ai biết chuyện bí mật này của tôi. Cảm thấy hơi tội lỗi, nhưng tôi sẽ cố quên chuyện này để giữ trọn tình yêu mình đang có.

Bị cả đám đông phát hiện trò tán tỉnh bạn trai

Năm ngoái, vào giữa tháng 7, tôi có đến một buổi tiệc sinh nhật của cô bạn thân cùng lớp. Do quá vui nên tôi uống hơi quá chén, kết quả là tôi đã say đến nỗi không thể tự về nhà. Hôm đó, tôi đã lấy điện thoại nhắn tin cho một  cậu bạn cùng khóa, khác lớp mà đại khái là tôi thầm thương trộm nhớ từ lâu. Tôi cứ giấu mãi trong lòng, chẳng dám thổ lộ với ai, mỗi lần gặp cậu ấy, tim tôi lại loạn nhịp.

Trường tôi học theo hệ thống tín chỉ, vì vậy mỗi học sinh sẽ tự lựa chọn, sắp xếp đăng kí môn học của mình sao cho phù hợp với bản thân. Thật tình cờ, tôi đăng kí được cùng lớp Toán và Khoa học với cậu ấy một kì. Tôi cố tình ngồi cạnh cậu ấy, nhiều lần tôi hỏi bông đùa, rủ cậu ấy đi chơi nhưng cậu ấy khá bận với lịch học thêm của mình, vậy nên chưa lần rủ nào thành công.

Thấy tôi đã say, cô bạn đã giữ tôi ở lại nhà cô ấy ngủ. Tối hôm tôi đi sinh nhật và say xỉn đó, tôi quyết định liều mình nhắn tin cho cậu ấy rủ đi chơi. Một lát sau, cậu ấy đã nhắn lại nhận lời. Tôi và cậu ấy tiếp tục nhắn tin với nhau tới tận 12 rưỡi. Cậu ấy rủ tôi đi dạo để có chút riêng tư, nghe thấy vậy, tôi vui lắm, tôi lấy cớ phải đi về không bố mẹ lo để xuống nhà đi bộ với cậu ấy.

Chúng tôi hẹn nhau ở công viên, đi dạo được một lát, tôi bất giác liều mình ôm chầm cậu, rồi tới nụ hôn đầu môi, rồi nụ hôn say đắm. Sau đó, tôi đã thổ lộ hết tấm lòng, tình cảm bấy lâu của mình với cậu ấy.

Bỗng từ ngay đằng sau, có một tốp nam thanh nữ tú đứng sững lại trước mặt chúng tôi, họ đã chứng kiến tất cả sự việc chúng tôi làm. Tồi tệ hơn nữa, từ đâu ra hàng trăm sinh viên khác dần dần bao quanh chúng tôi. Người thì cổ vũ tôi, người thì cười tôi, người thì lại mắng mỏ vì chúng tôi muộn rồi mà còn hẹn hò hôn hít chốn công viên.

Sau này chúng tôi mới biết thì ra một trường Cao đẳng đã cho sinh viên cắm trại tại đó. Chúng tôi chủ quan nên không nhìn trước ngó sau. Vậy là đã bị họ chứng kiến. Không biết chui mặt vào đâu, hai đứa bọn tôi đành chạy về nhà nhanh nhất có thể. Câu chuyện của tôi thú vị phải không? Tuy kể ra có chút kì quặc, nhưng may có lần đó, tôi và cậu ấy đã thành một đôi.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com