Showing posts with label cocktail cho tình yêu. Show all posts
Showing posts with label cocktail cho tình yêu. Show all posts

Saturday, October 25, 2014

Nắm tay nhau thật chặt anh nhé

Hãy nhận một món quà đơn giản của anh vào mỗi buổi sáng, được bao bọc bởi sự chân thành, được buộc lại bằng sự quan tâm và được gắn vào với lời cầu xin cho em được bình yên và hạnh phúc mỗi ngày!

 May ao thun quang cao

Chiều qua nghe đứa bạn thân nói vừa chia tay sau mấy năm mặn nồng, em mỉm cười xót xa. Em không quá ngạc nhiên vì thấy dần quen với những điều bỗng nhiên thay đổi. Em ngồi lặng lẽ, lướt qua các trang báo, blog, face book thấy nhiều người nói về việc chia ly. Em vu vơ nghĩ về một điều thật buồn: Dạo này người ta hay chia tay.

Có bao nhiêu lí do để yêu thì cũng sẽ có ngần ấy lí do để dừng lại. Người ta có thể bỏ nhau vì  hoàn cảnh, vì tuổi tác, vì sự ngăn cấm của đôi bên gia đình… Nhưng đâu đó cũng có những mối tình, chia tay vì yêu thương nhiều quá. Họ chấp nhận buông tay vì có thể không còn đủ dũng khí đi cùng hoặc là sợ phía sau niềm hạnh phúc bên nhau là những bất đồng không thể nào dung hòa nổi.

Mặc dù yêu anh và biết rằng anh cũng rất yêu mình nhưng em vẫn sợ. Em mơ hồ nghĩ về một cái kết không tốt đẹp sẽ xảy đến với tình yêu của hai đứa mình. Biết đâu một lúc nào đó anh đột nhiên chán ghét và bỏ em đi. Biết đâu có một ngày em trở nên ích kỷ, không chịu hiểu, không chịu thông cảm cho công việc và các mối quan hệ xã hội của anh mà chúng mình cũng cãi vã rồi làm mặt lạnh với nhau. Em sợ, em lo lắng, em không bao giờ muốn hai đứa mình vì bất kỳ một lý do nào đó mà lại phải chia xa.
 
 Rang su cao cap

Em biết mình có rất nhiều tính xấu. Em hay ghen, mỗi lần nhìn thấy anh đi cùng cô gái nào là em lại tỏ vẻ giận dỗi với anh. Nhưng em như thế cũng chỉ vì sợ những cô gái xinh đẹp kia sẽ cướp anh của em đi mất. Em hay mặc anh nấu cơm, rửa bát mỗi khi chỉ có riêng hai đứa mình. Còn em khi ấy ngồi ôm cái máy tính và… chơi điện tử. Xin lỗi anh nhé, vì em thích cái cảm giác mình giống như là một nàng công chúa nhỏ, luôn được anh nâng niu và chiều chuộng.

Em hay bắt anh phải chờ mỗi lần hai đứa đi chơi, nhanh chừng năm, mười phút, còn lâu có thể cả tiếng đồng hồ. Em cởi ra rồi lại mặc vào, thử đến hàng chục bộ váy áo. Đừng trách em anh nhé, em chỉ muốn mình thật xinh đẹp, để anh có thể hãnh diện với gia đình, với bè bạn. Có nhiều lúc em cũng tự thấy mình trẻ con. Em hay nhõng nhẽo, hay nũng nịu và thi thoảng vờ ăn vạ để cho anh phải ra sức dỗ dành. Với bản tính hiếu thắng của mình, mỗi lần cãi nhau cho dù em có sai nhưng chẳng mấy khi em chịu xuống nước. Anh luôn là người phải xin lỗi trước để hai đứa làm lành với nhau. Em biết, đôi khi những sự vô tư một cách cố tình ấy của em đã khiến anh mệt mỏi. Đừng giận em anh nhé, em sẽ sửa, sẽ cố gắng để cho anh không còn phải “khóc dở mếu dở” vì em.
 Giay dan tuong

Nhưng anh cũng có vài điểm khiến em không vui đấy nhé. Anh hay thức khuya để xem bóng đá và khi em nhắn tin hỏi thì anh cứ giả vờ em là đã đi ngủ rồi. Anh hay đi nhậu nhẹt với đám bạn tầm chiều tối sau khi hết giờ làm nhưng vì sợ em giận dỗi nên thỉnh thoảng anh vẫn nói dối em. Mặc dù biết có đôi lần anh giấu em đi cà phê cùng chị ấy nhưng em im lặng và coi như không có chuyện gì. Em tin anh, biết anh đã hết tình cảm với chị ấy lâu rồi nhưng không hiểu sao em vẫn thấy lòng mình không được vui cho lắm. Chắc anh sợ em buồn nên mới giấu em chuyện ấy, phải không anh?

 

Có những lần công việc của anh gặp trục trặc, nhưng vì không muốn em lo lắng nên anh chẳng chịu kể ra. Anh cứ giấu nhẹm đi rồi một mình tự giải quyết. Anh không biết rằng càng như vậy thì anh sẽ càng cảm thấy áp lực sao? Thỉnh thoảng tức giận về một việc gì, anh không kiềm chế được cảm xúc của mình nên đã cáu gắt lây cả sang em. Dù ngay sau đó anh hối hận và xin lỗi nhưng em vẫn thấy rất buồn. Anh chẳng chịu nhớ rằng em là đứa ưa hảo ngọt. Từ bây giờ thì anh phải nhẹ nhàng, phải nịnh nọt em đấy, đừng có cáu giận hay quát tháo gì em.
phutungoto

Để nuôi dưỡng được tình yêu bền vững không chỉ đơn giản là hai đứa yêu thương nhau. Tình yêu chân thành thôi là chưa đủ, từ nay về sau chúng mình phải thật thẳng thắn và chia sẻ với nhau mọi điều. Đừng sợ em buồn mà giấu em những điều như thế. Biết không anh, em sẽ càng không vui hơn nữa nếu như không được anh tâm sự về cuộc sống, về công việc của mình. Hãy luôn nhớ rằng em là người yêu của anh đấy! Cho dù tất cả mọi người trên thế giới này đều chống lại thì vẫn còn có em luôn tin tưởng và ở bên cổ vũ cho anh.

Dạo này người ta hay bỏ nhau, hay chia tay nhau lắm. Chúng mình phải thật hạnh phúc vào nhé anh. Em vẫn luôn tin rằng tình yêu là một điều vô cùng thiêng liêng và kỳ diệu. Em hứa sẽ cố gắng thật nhiều và chắc chắn rằng anh cũng vậy phải không?


Em nhận ra rằng anh mới chính là thực tại của đời em

Trong cuộc sống có hai bi kịch: Không thoả mãn ước muốn và thoả mãn được nó.

Quan ao cong nhan

Em là cô gái được sinh ra trong tiết trời se se lạnh, khi những cơn gió heo may cuối cùng của tháng Mười Một đã mang theo cái cảm giác chớm lạnh của mùa đông. Có lẽ vì thế nên ngay từ nhỏ em đã mang trong mình một tâm hồn đa sầu đa cảm. Em thường mơ mộng rất nhiều mặc dù biết rõ rằng những giấc mơ ấy là điều quá xa xỉ đối với mình.

Có hề chi, bởi vì cuộc đời của con người luôn được chia làm hai nửa, một nửa dành cho thực tại còn một nửa thuộc về những giấc mơ. Chẳng ai tìm được ranh giới rõ ràng giữa chúng và không phải tỷ lệ thực tế với mơ mộng của ai cũng giống như ai. Có thể ở thời điểm này người ta thích sống trong mơ hơn nhìn vào thực tại nhưng đến một lúc nào đó người ta lại luôn hành động thực tế chứ không còn đắm chìm trong những suy nghĩ viển vông. Dường như bất cứ ai cũng vậy, ngay cả một cô gái sống hướng nội giống em cũng chẳng phải là ngoại lệ của những quy luật cuộc đời.
 
 Sửa máy lạnh

Em bây giờ khác em của ngày xưa nhiều lắm. Em đằm thắm, dịu dàng, biết suy nghĩ chín chắn và sẵn sàng chịu trách nhiệm trước tất cả những hành động của mình. Đã qua rồi em của cái thời vội vàng, nông nổi, đã hết rồi những thương yêu mù quáng không cần biết tới ngày mai. Lòng em đã thôi dậy sóng trước những xúc cảm từ quá khứ ùa về. Lúc này đây chẳng còn ai có thể khiến trái tim em loạn nhịp, bởi trái tim cũng giống như em, đã học được cách bình thản đón nhận tất cả mọi thứ cung bậc cảm xúc trên thế gian này.

Ngày xưa em đã từng mơ sẽ có một chuyện tình thật lãng mạn. Ở đó nàng công chúa nhỏ là em sẽ được chàng bạch mã hoàng tử nắm chặt tay chạy tung tăng trên những đồng cỏ ranh rì. Ở đó có một ngôi nhà xinh xắn nằm giữa đồi hoa và trong ngôi nhà chính là tổ ấm nhỏ mà em vẫn hằng ao ước – nơi tôi tối bố mẹ lại ôm hai con vào lòng rồi kể cho chúng nghe câu chuyện cổ tích về mụ phù thủy và những nàng tiên… Một cuộc sống yên bình nhưng lớn lên rồi em mới biết rằng nó chẳng hề hợp với thực tại của em.
phutungoto
 
Em vẫn mơ về mái ấm của một gia đình, vẫn ước ao một tương lai ngập tràn hạnh phúc và em biết rằng thực tại của em bây giờ chính là anh. Anh không thuộc tuýp những chàng trai ngọt ngào, lãng mạn, càng chẳng phải là một chàng bạch mã hoàng tử mà em vẫn hằng mơ. Nhưng mỗi khi ở bên anh lòng em lại vô cùng ấm áp, bình yên lắm bởi cho dù không nói ra nhưng bất cứ lúc nào anh cũng sẵn sàng dang rộng vòng tay để yêu thương và che chở cho em. Còn gì hạnh phúc hơn khi được ở cạnh một người đàn ông tuy không hảo ngọt nhưng đôi mắt lúc nào cũng đong đầy những hình ảnh của mình.
 Giay dan tuong

Em của bây giờ đã lớn khôn và chín chắn, em không còn yêu mù quáng nhưng trái tim thì lúc nào cũng chan chứa tình yêu. Giống như vạn vật kia ngay từ khi sinh ra đã được định hình cuộc sống, chim trời, cá nước cứ theo đó mà mặc sức tung tăng, còn cuộc đời của em phải chăng sinh ra là để thuộc về anh. Em và anh mỗi người sẽ là một nửa, sẽ chẳng còn nghĩa lý gì nếu chúng ta bị tách riêng ra. Cuộc sống này luôn ngập tràn những gam màu tươi sáng, tuyệt vời biết mấy khi em biết rằng có một người luôn yêu mình mà không cần bất cứ lý do gì.



Thursday, October 9, 2014

Lỡ tay đánh thức những thứ đã yên ngủ

Đừng đánh mất niềm tin vào bản thân mình. Chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có lý do 

để cố gắng thực hiện điều đó.

 May ao thun quang cao


Tim tôi đập rộn lên khi nghe anh cũng tham gia buổi họp lớp. Cứ tưởng mọi cảm xúc đã ngủ yên kể từ lúc anh đột ngột bỏ đi không một lời giải thích, nhưng tận một nơi nào đó trong sâu thẳm lòng tôi, bao năm qua vẫn còn có anh. Rốt cục thì sau 15 năm xa cách, tôi cũng được gặp lại anh. Tôi đếm ngược từng ngày, mong đến ngày họp mặt.
Anh học chung lớp đại học với tôi. Chương trình học yêu cầu có chứng chỉ ngoại ngữ phụ, tôi chọn tiếng Pháp dù chưa hề có khái niệm gì về ngôn ngữ này, ngoài những tình khúc Pháp mà tôi thuộc nhạc dù chẳng hiểu lời. Thấy tôi lúng túng với môn học này, anh tình nguyện hướng dẫn. Tôi phát hiện anh rất giỏi tiếng Pháp và cũng là một “fan” của nhạc Pháp như tôi. Ngày tháng dần trôi, tôi nhận ra tình cảm khác lạ ở anh qua những đĩa nhạc Pháp anh tặng riêng tôi. Những lúc đi uống cà phê với nhau, anh đều kín đáo nhờ người chỉnh nhạc mở những bài nhạc Pháp. Những khi cùng bạn bè hát karaoke, anh cũng chọn những bài nhạc Pháp mà tôi thích. Cách của anh là vậy, tinh tế và tình cảm.

Rang su cao cap

Anh vẫn kể về gia đình anh, bảo sẽ đưa tôi về thăm khi có dịp. Dù anh không hứa hẹn gì nhưng tôi vẫn tin tưởng ở tương lai với một lối về chung cho hai đứa. Thế nhưng, sau hai năm gắn bó, cứ tưởng chẳng gì có thể tách rời chúng tôi, thì anh đột ngột bỏ đi dù mọi chuyện giữa chúng tôi vẫn đang bình thường. Lúc ấy đã tốt nghiệp, bạn bè mỗi người một nơi, chẳng ai biết chỗ trọ mới của anh, điện thoại di động cũng chưa phổ biến như bây giờ. Giá anh cho tôi biết lý do sự ra đi của mình, hẳn tôi đã đỡ đau lòng hơn. Đằng này, bao câu hỏi cứ vây lấy tôi như trăm nghìn mũi kim châm vào tim, đau nhói. Mấy năm sau, tôi lấy chồng, sinh con, quyết tâm xóa hết hình ảnh anh trong tim mình. Đúng ra là tôi hận anh vì đã phũ phàng bỏ rơi tôi không một lời giải thích.
phutungoto

Buổi họp mặt diễn ra rôm rả do đã lâu mọi người mới gặp lại nhau. Vòng bụng quá cỡ so với tuổi của anh cùng chiếc nhẫn đính viên đá quý to đùng rực rỡ trên tay anh gợi cho người đối diện cảm giác khoe mẽ về sự thừa thãi, dư dả, trái ngược hoàn toàn với tính cách của anh mà tôi từng biết. Anh tự hào khoe "thành tích" trên thương trường, khoe mối quan hệ với những nhân vật X Y Z nào đó, khoe từ cô vợ có bố mẹ làm lớn đến dự định cho con du học sau khi tốt nghiệp một trường quốc tế tiếng tăm... Sự hợm hĩnh không chút giấu diếm, thái độ tự mãn và tấm danh thiếp có tên anh kèm theo một chức danh quan trọng mà anh trao cho tôi chẳng khác gáo nước lạnh tàn nhẫn dập tắt phũ phàng những tình cảm yêu thương và sự tôn trọng ít ỏi còn sót lại về anh trong tôi.
 sua may nuoc nong

Tôi ra về mà cứ thấy tiếc. Gặp lại anh chẳng phải là điều tôi hằng mong đợi suốt từng ấy năm sao? Tôi chẳng trách thời gian làm người ta thay đổi, chỉ trách mình lỡ tay đánh thức những thứ đã yên ngủ. Giá như đừng gặp lại...



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Không phải trên cát để cho sóng cuốn đi…

Đã bao giờ bạn thức trắng Đêm chưa?
Để suy nghĩ về một điều rất thật
 Rằng cuộc sống không như ta mơ tưởng
 Yêu chân thành mà vẫn phải chia tay .

Quan ao cong nhan


Em nhớ lúc anh tặng chậu xương rồng nhỏ xíu, anh chạy thật nhanh đến bên em mà gương mặt lấm tầm đầy những hạt nước, bờ vai run lên bần bật… Anh vì lạnh, còn em vì khóc... Cây xương rồng ngày xưa đã chết tàn chêt héo. Mưa rõ ràng cũng chỉ là mưa nhưng giờ đây sao lạnh buốt giá đến tê tái lòng. Cũng chỉ là một chiều mưa sớm mà thôi mà! À không, nắng tắt, bởi vì mưa mà nắng đã tắt...


 
Sửa máy lạnh

Lại nhớ những buổi chiều cùng nhau đi dạo biển. Em lúc nào cũng thích đi phía sau anh, dẫm lên những bước chân trên cát của anh, như để vẽ nên một con đường tình. Và rồi lại tự so sánh bàn chân mình sao bé thế, khóc vì tủi thân đầy ngốc nghếch. Anh phải ngừng bước, quay lại cốc nhẹ lên đầu em rồi cười xòa: "Sao mà em ngốc quá!"... Em vẫn cứ thích đi sau lưng anh, thế thôi, rồi nhìn bờ lưng anh to bè và rộng, bất giác mỉm cười chạy ào tới làm anh suýt ngã... Anh dừng lại, cúi xuống cõng em, đi hoài trên triền cát, ngỡ như đã làm nên một con đường tình dài bất tận…
phutungoto

Vậy mà ta đã xa nhau, có phải do duyên phận? Thời gian đầu thật khó chấp nhận, những con sóng lòng dữ dội thét gào mỗi đêm, khiến cho nước mắt rơi đẫm gối... Đêm tĩnh lặng, chỉ có tiếng thạch sùng và tiếng nấc của riêng em. Trái tim không muốn tin và không thể nguôi quên... 
Hôm em nay lại ra biển... Bờ cát kia có bao dấu chân người, sao không có nổi một dấu chân để em ướm vào rồi lại tấm tức khóc như trẻ con? Đôi lúc cơn nắng nhạt làm em thấy mình trong veo, để rồi khi nắng ấy cháy rát da lại làm em không tin được chính mình đang cô độc. Em cố gắng cười nhiều hơn mình có thể nghĩ, cố nghĩ suy như một đứa trẻ để không ai có thể làm em tổn thương. Em tự vùng vẫy trong khoảng trời của riêng em, múa và hát một mình, ngân lên khúc nhạc tình tang, khúc nhạc buồn...

Giay dan tuong

 

Và vì thế em đứng dậy, mỉm cười... Nắng cứ xuyên qua kẽ lá thế thôi. Em chợt thấy đâu đây có những tia nắng soi vào những giọt nước mắt em, lung linh. Hy vọng một ngày mai kia em sẽ là cô gái mạnh mẽ như những người yêu thương em đang hy vọng, để nắng lại về trên đôi môi của em... Cảm ơn vấp ngã ngày hôm nay đã làm em nhận ra em được yêu thương nhiều hơn em nghĩ. Cảm ơn mối tình đầu đầy say đắm của em. Em sẽ tự vẽ nên một con đường tình của riêng em, không phải trên cát để cho sóng cuốn đi…




Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Chợt thấy thương cho tình đầu vụng dại

Này gió ơi cho ta nhờ chút việc
 Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng
 Khi gió về nép bên cạnh người ấy
 Gió thì thầm ta nhớ ấy biết bao

May ao thun quang cao

Hạ vào. Những hàng me đổ lá cho quả ngọt dần. Phố vắng hơn từng trưa hè nắng gắt, con đường về lại xào xạc những lá me bay. Mùa hè yêu thương trong ta lại sống dậy những kỉ niệm êm đềm của tình đầu ngọt chua vụng dại dưới tán hàng me rợp mát phố hè. Để chiều nay bước chân về gác nhỏ, qua con đường mềm gót chân những chiếc lá mong manh, chợt thấy thương về một thời khờ khạo…


Ta gặp em vào một chiều thôi nắng đậm, dưới hàng me gió hát thì thào. Em đi bộ ngược chiều, bước chân hối hả với những thứ đồ lỉnh kỉnh trên tay. Con ta lững thững dạo trên con đường quen thuộc để tìm lại sự thư thả sau một ngày với bao nhiêu công việc bộn bề. Em lướt qua nhanh và đánh rơi một tập sách nhỏ mà mình không để ý. Ta nhặt được bèn vội gọi cho em. Em nhận lại, khẽ cúi đầu cảm ơn và trước khi hối hả đi tiếp, không quên tặng tôi một nụ cười rất tươi trìu mến. Rồi em khuất xa dần phía cuối hàng me, tôi lại lang thang những bước chân nhẹ nhàng qua từng viên gạch nhỏ, lòng thoáng bâng khuâng về một nụ cười mới gặp mà sao như thân thiết mất rồi… Ấy là lần đầu tiên nghe lại lòng mình xao động, như chiếc lá me nào nho nhỏ trong gió bỗng chao nghiêng.

Ngày ta nói tiếng yêu em, cũng là một chiều nhẹ gió dưới bóng hàng me thân quen này. Từ sau lần nhặt giúp em tập sách, duyên số đưa đẩy thế nào, ta lại gặp em nhiều hơn, ở công viên, trong siêu thị, nơi nhà sách và thỉnh thoảng trên những con đường có lá me bay. Rồi nhận ra ở ta có chung nhiều điểm giống nhau, cũng thích lang thang dưới những con đường có bóng cây rợp mát, cũng sở thích hay đọc và cuối tuần nào cũng giành thời gian ra nhà sách, mua một cuốn mình thích, cũng hay ngồi trên ghế đá bên những gốc me già.
Rang su cao cap

Rồi một ngày trái tim cùng chung một nhịp, ta cùng em đi dưới bóng hàng me. Lời yêu đầu ngượng ngùng không nói, cái nắm tay vụng về và hai chiếc bóng nhỏ liêu xiêu gần nhau xích lại. Chỉ có gió trên những tàng me khẽ vi vu hát tình ca tinh nghịch. Và em bẽn lẽn cười như hiểu được lòng ta. Chợt thấy thương cánh me nào bé nhỏ, trong gió chiều chao nhẹ nghiêng nghiêng để rồi đậu lại trên tóc non em của ta thương ngày ấy…

sua may nuoc nong

 

Rồi ngày em bước chân ra đi, cũng dưới bóng hàng me lá bay xơ xác. Đó là một chiều ta chẳng thể nào quên. Nắng tắt vội, gió trên cành không đùa nghịch như gió của buổi ban đầu và hàng me không còn những chiếc lá chao nghiêng rơi êm trên trên từng viên gạch cũ. Đó là chiều em nói tiếng chia tay. Khẽ cúi chào nhau, rồi em quay mặt vội đi, chừng như cố giấu đôi mắt trong ngần đang long lanh giọt lệ khóc cho tình đầu nay đã vỡ tan. Cuộc sống trao cho ta những nỗi buồn quá lớn, không giữ được bàn tay, ta nhường nhau con đường rộng hơn để đi tiếp. Đó là một chiều ta đứng như chết lặng dưới bóng hàng xe. Em xa dần rồi mất hút, con đường về bỗng hóa thênh thang. Gió vẫn thổi trên từng tán me xào xạc, phố hè im lìm và hàng me lại đổ lá bơ vơ…
phutungoto

Chiều nay về ngang qua con phố nhỏ. Nhiều thứ bây giờ đã hóa rong rêu. Kí ức đã ngủ vùi trong miền yêu thương ngày cũ, vết thương xưa nay cũng đã lành rồi. Chỉ có hàng me vẫn không hề đổi khác, vẫn con đường có lá me bay. Chợt thấy thương cho tình đầu vụng dại, thương một thời đi về chung bước dưới bóng hàng me…



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, October 5, 2014

Tôi có cảm giác như kiểu anh đang nhớ thân xác tôi vậy

*~*In lover's sky, all stars are eclipsed by the eyes of the one you love. (Dưới bầu trời tình yêu, tất cả những ngôi sao đều bị che khuất bởi con mắt của người bạn yêu).

May ao thun quang cao


Anh ham hố chuyện ‘ân ái’ hơn là nói chuyện tình yêu của chúng tôi từ trước tới giờ. Tôi bắt đầu thấy sợ anh và nghi ngờ tình yêu của hai đứa.
Tôi và anh yêu nhau được 5 tháng thì anh nhận lệnh đi công tác xa hơn 2 năm mới về. Hai đứa vì thế ở cách nhau hơn 2 trăm km. Mỗi lần gặp nhau đều phải rất khó khăn, vất vả. Vì anh cứ phải đi rất xa mới gặp được tôi. Nhưng vì yêu nhau nên anh cũng thi thoảng về thăm tôi, 2-3 tháng một lần, thường xuyên hơn thì là 2 tháng.
Vì tình yêu còn đang chớm nở nên cái gì cũng đẹp. Hai đứa hàng ngày trao cho nhau những lời ngọt ngào có cánh qua điện thoại. Anh thường xuyên nói yêu tôi, thương tôi và lúc nào cũng tỏ vẻ khát khao muốn gặp tôi. Anh nói, mới yêu nên anh nhớ tôi cồn cào, có những đêm không thể nào ngủ được. Tôi cũng có cảm giác ấy nhất là mỗi lần anh nói yêu tôi tha thiết. Tôi chỉ muốn ôm chầm lấy anh, chỉ ước được ở bên anh mỗi tối mỗi ngày. Tôi cảm thấy không thể sống thiếu anh được. Nên một ngày mà không gọi cho nhau mấy lần điện thoại thì thực sự, tôi cảm thấy khó chịu vô cùng.
Tình yêu mới nên nó thế phải không các bạn? Tôi cũng không thể lý giải nổi tại sao mình lại yêu anh nhiều như thế. Giờ thì tôi mới hiểu, yêu một người nhưng không được gặp người đó thường xuyên khổ như thế nào.
Rang su cao cap
Vì quá yêu và nhớ tôi, anh nói như vậy, nên anh về thăm tôi 2 tháng một lần. Lần đầu, anh đã rủ tôi đi nhà nghỉ vì chúng tôi không có chỗ tâm sự riêng. Tôi cũng đồng ý vào nhà nghỉ với anh. Anh cuồng nhiệt ôm hôn tôi, rồi muốn đi quá giới hạn ngay lần đó, nhưng tôi không đồng ý. Tôi sợ lắm, tô chưa chuẩn bị tâm lý dù quá yêu anh. Tôi chỉ muốn được ngã vào lòng anh, được anh vuốt ve nhưng nhất định không làm chuyện ấy. Tôi lo lắng cho tương lai, lo lắng khi anh ở xa những 2 năm và lo lắng mọi thứ…
Vậy mà, những lần sau đó, vì quá nhớ anh, và cũng vì anh dụ dỗ quá nhiều, tôi không cưỡng lại được, tôi đã đồng ý trao cho anh đời con gái của mình. Trời ạ, từ đó tới giờ, anh hay chát và nói chuyện ấy, anh đề cập tới những vấn đề tế nhị, anh hay nói chuyện trai gái, nam nữ, thậm chí là những từ ngữ nhạy cảm.
Anh nói yêu tôi và chỉ muốn được gần gũi tôi. Nhiều khi anh còn bảo ‘thèm được ngủ với em quá, thèm được vuốt ve em quá!’ khiến tôi có cảm giác như kiểu anh đang nhớ thân xác tôi vậy. Và lần đó anh về, chưa kịp nói với nhau câu nào, chưa kịp đi ăn hay làm gì, anh đã chở ngay tôi đến nhà nghỉ. Thông thường khi hẹn hò, người ta thường hay lãng mạn đi xem phim, đi ăn, đi dạo phố, nhưng anh bỏ qua tất cả những chuyện đó. Cuộc hẹn hò với anh và tôi từ rất lâu chỉ có cái gọi là nhà nghỉ.
Cứ như thế, từ ngày yêu nhau tới giờ, mỗi lần gặp nhau là chúng tôi đều vào nhà nghỉ. Đã cho anh rồi bây giờ tôi cũng không muốn dừng lại nữa vì dù sao cũng đâu còn gì để giữ. Với lại, tôi cũng quá yêu anh, muốn được gần gũi anh nên không thể từ chối anh. Từ chối lúc này trở nên vô nghĩa. Tôi chỉ tìm cách để mình không mang bầu mà thôi.
Giay dan tuong
Có một điều tôi cảm nhận được rằng, từ ngày chúng tôi chung đụng chăn gối nhiều, tình cảm của hai người đã khác xưa. Mỗi lần gọi điện hay nhắn tin, anh không còn nói những lời lãng mạn như trước. Bây giờ anh toàn đề cập tới chuyện gối chăn này kia, anh còn hay nói bạo miệng làm tôi sợ sợ. Tôi cảm thấy anh đã có chút thay đổi.
Anh ham hố chuyện ‘ân ái’ hơn là nói chuyện tình yêu của chúng tôi từ trước tới giờ. Tôi bắt đầu thấy sợ anh và nghi ngờ tình yêu của hai đứa. Mới yêu nhau được một thời gian, thực ra chúng tôi không hề hiểu nhau nhiều. Anh và tôi cũng chỉ biết yêu và yêu thôi. Thế nên, tôi và anh ngoài chuyện ân ái, nói mấy câu linh tinh thật ra chưa tâm sự nhiều. Vì anh thường về rất gấp rồi lại đi, lại còn phải về qua nhà anh nữa.
phutungoto
Tôi lo lắng hay là anh không còn yêu tôi như ngày trước nữa. Và bây giờ điều tôi lo lắng hơn cả là anh có đi gái gú khi đi xa không. Có lẽ, chuyện tình dục đã làm anh ham muốn và anh không còn yêu tôi như ngày xưa nữa. Nếu cứ tiếp tục như thế này thì tôi thật sự buồn vô cùng. Tôi không biết có nên tiếp tục tình yêu này hay không. Lòng thì đầy hoài nghi, không có cơ sở nào tin tưởng vào tương lai nhưng lại cứ yêu anh, si mê anh, không thể nào tìm cách khác được.
Tôi sợ tình yêu của chúng tôi đã biến thành tình dục, ham muốn. Nếu cứ tiếp tục thế này thì mọi thứ sẽ tan biến hết và rồi khi anh quay về, chúng tôi sẽ không bao giờ bền vững được như xưa. Làm sao để cải thiện tình cảm này và làm sao để tôi với anh được quay lại như xưa? Tôi có nên tiếp tục yêu anh nữa hay không, đó là điều tôi băn khoăn nhất lúc này!




Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Hay phải chăng đó là … IM LẶNG & LÃNG QUÊN?

Giống như...

Mắt có thể nhìn về nhiều phía...

Nhưng trái tim chỉ nhìn về một phía người mình yêu

Quan ao cong nhan


Nghĩa là nếu mà ghét, thì ít nhất mình cũng phải dành một sự quan tâm nhất định nào đó. Còn nếu đã không mấy quan tâm, sẽ chỉ được tính là không thích thôi.
Về cơ bản thì bạn không thích bọn họ. Không thích, chứ không phải ghét. Bởi vì không thích và ghét là hai khái niệm khác hẳn nhau.
Đã từng đọc một câu chuyện, về bài giảng của một vị giáo sư. Vị giáo sư hỏi học sinh "Trái ngược với yêu là gì?" "Là ghét ạ." "Sai. Trái ngược với yêu là không có cảm xúc gì cả." Đấy, kiểu đó. Hình như còn có chi tiết uốn éo vặn vẹo gì đó nữa, để làm bật cái ý nghĩa lên ấy mà, nhưng mà không nhớ nổi. Nhớ ý chính thôi, thế là tự thấy bản thân giỏi lắm rồi.

Dù sao thì, mặc dù câu chuyện rất có ý nghĩa, cơ mà vẫn không đồng tình cho lắm. À, đấy, thấy chưa, không đồng tình, chứ không phải phản đối. Nó cứ không rõ ràng kiểu đấy. Giống như kiểu thuyết tương đối đã được chứng minh là tuyệt đối đúng ấy.
Sửa máy lạnh
Quay trờ lại câu chuyện, tại sao lại không đồng tình? Bởi vì sai không hẳn đã là đúng. Nghĩa là, nói như vị giáo sư thì cũng đúng đấy, cơ mà anh học sinh kia cũng chẳng phải là sai. Lấy ví dụ nhé, bây giờ bạn có một cái bánh. Trái ngược với việc bạn có một cái bánh, là cái đứa bên cạnh bạn ấy, nó chẳng có cái bánh nào cả. Hẳn là thế rồi. Cơ mà, nếu diễn giải theo kiểu toán học thì lại khác. Kiểu như là 1 và 0 ấy. Bạn bảo số đối của 1 là -1, chứ có phải 0 đâu. À thì cũng đúng.
phutungoto
Thế hóa ra vừa đúng vừa sai à? Không hẳn thế. Kiểu một đằng là so sánh theo kiểu triết học hay gì đó, giữa hai trạng thái có và không, còn đằng kia là so sánh theo kiểu toán học rạch ròi, biểu diễn trên trục số, so sánh hai điểm nằm ở hai phía, lấy 0 làm tâm đối xứng cơ mà. Nên là cả hai cái đều đúng, chẳng cãi được.
Cũng giống như thế, mình rất yêu một bạn, vậy thì bây giờ mình sẽ lấy trạng thái không cảm xúc như kiểu cái hồi mình chưa quen bạn í ra, rồi mình đối chiếu đúng một đoạn cảm xúc của mình như thế, nhưng mà quay sang chiều bên kia. Thế là thành ra mình căm ghét bạn í đến kinh hoàng. Trái ngược hẳn so với lúc mình yêu bạn í ghê gớm. Hoặc là thế, hoặc là mình có thể ghép hai trạng thái ấy, yêu kinh hoàng và ghét ghê gớm và thành một nhóm, gọi là "có cảm xúc", vậy trái ngược hẳn sẽ là mình nhìn thấy mặt bạn xong thấy vô cảm rồi nhỉ?
Giay dan tuong
Có thể đem công thức này áp vào cái môn học – lĩnh vực – phạm trù cuộc sống tên là tình yêu cũng khá ổn. Nhưng mà, giống như cô giáo ở lớp sẽ nói, "Em cứ để đấy xong bảo các bạn về nhà tự thay số vào tính rồi làm nốt là được". Thế nghĩa là đến đây sẽ có dòng "Cô bảo các cậu về tự đi mà làm nốt".
Đấy, nói tóm lại là bạn không thích bọn họ cho lắm.
Nghĩa là nếu mà ghét, thì ít nhất bạn cũng phải dành một sự quan tâm nhất định nào đó. Còn nếu đã không mấy quan tâm, sẽ chỉ được tính là không thích thôi.
Nó cứ bùng nhùng.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Từ bỏ anh ta cũng có thể là cách tốt hơn để bạn tìm được tình yêu đích thực của đời mình

Nếu sau này, khi gặp lại em, hứa với em, anh sẽ vẫn nhìn em với nụ cười rạng rỡ và ấm áp như bây 

giờ. Bởi vì có lẽ suốt cả cuộc đời này em sẽ không bao giờ quên nụ cười ấy, nụ cười có sức ấm như 

xua tan đi cái giá lạnh của một sớm mùa Đông chơi vơi…

 May dong phuc


Khi muốn chia tay bạn, anh ấy sẽ tỏ ra hững hờ, lạnh nhạt. Nhưng một khi đã rất muốn “đá” bạn ra khỏi cuộc đời thì anh ấy sẽ tỏ thái độ để bạn cảm thấy ghét anh ấy và “biến mất”.
1. Khó chịu với lời nói, hành động, tâm trạng của bạn
Khi muốn chia tay bạn, anh ấy sẽ tỏ ra hững hờ, lạnh nhạt. Nhưng một khi đã rất muốn “đá” bạn ra khỏi cuộc đời thì anh ấy sẽ làm mọi cách để bạn cảm thấy ghét anh ấy. Đó chính là lý do tại sao anh ấy luôn tỏ ra khó chịu với những lời nói, hành động của bạn.
Thậm chí ngay cả khi bạn có tâm trạng không vui, anh ấy cũng không những không an ủi mà còn dè bỉu, mỉa mai bạn. Đặc biệt, anh ấy không muốn nghe điện thoại của bạn. Nếu bắt buộc phải nghe thì sẽ nghe với thái độ khó chịu, gắt gỏng, dễ cáu…
 Rang su cao cap
Anh ấy luôn tỏ thái độ như vậy với bạn để bạn cảm thấy tổn thương, ghét anh ấy hơn và nếu “may mắn” thì bạn sẽ là người nói lời chia tay khi sức chịu đựng đã hết và anh ấy không bị mang tiếng là người phụ bạc

2. Vô trách nhiệm với bạn
Nếu đã là người yêu của nhau thì phải có trách nhiệm với những việc làm cho nhau. Nhất là đối với người đàn ông, nghĩa khí, cử chỉ ga-lăng càng làm tăng trách nhiệm của họ đối với người con gái mình yêu. Họ sẽ tự nhận thấy mình cần phải bảo vệ, che chở cho bạn gái của mình.
Khi đã không còn tình yêu, cả hai chia tay trong vui vẻ thì một người đàn ông tử tế sẽ vẫn đối xử với bạn như một người bạn gái bình thường và anh ấy sẽ không ngại ngần giúp đỡ bạn.
Nhưng một khi đã muốn “qua cầu rút ván” và cắt đứt quan hệ với bạn, anh ấy sẽ coi như mình không cần phải lo lắng bất cứ điều gì cho bạn, kể cả khi bạn ốm đau, khó khăn… Ngay cả khi bạn có bầu ngoài ý muốn với anh ấy mà nhận được câu phủ nhận trắng trợn thì chứng tỏ anh ấy đã quyết tâm muốn dứt bỏ và không dính líu gì đến bạn.
 Giay dan tuong
3. Luôn bóng gió và hạ thấp bạn so với các cô gái khác
Không người phụ nữ nào chấp nhận bị coi là thua kém hơn những chị em khác bởi chính người yêu mình. Một khi người yêu mình so sánh, chê bai, hạ thấp mình với những người khác thì chứng tỏ anh ấy đang cảm thấy chán nản khi ở bên bạn. Chính vì nắm được điều này nên anh ấy liên tục áp dụng “chiêu thức” này để kích bác, khiến bạn khó chịu và cảm thấy ghét anh ấy hơn.
Qua những lời so sánh hoặc những lời tán dương, bóng gió xa xôi về một cô gái nào đó, anh ấy muốn bạn hiểu một điều rằng, anh ấy đang để ý một người con gái khác, cô ấy hợp với anh ta hơn bạn. Nếu là một người thông minh, bạn sẽ nhận ngay ra rằng anh ta đang ám chỉ tới việc “đường ai nấy đi” là tốt nhất.
4. Luôn nói đến chuyện “giá như không quen nhau”
Nuối tiếc về quá khứ là điều mà bất cứ ai cũng đã từng trải qua, nhưng rất ít các chàng trai tỏ lộ cho bạn gái mình biết rằng anh ấy đang hối tiếc vì đã quen cô ấy cho dù anh ấy có đôi lần hối tiếc thực sự đi chăng nữa.
Còn một khi anh ấy thốt ra thành lời thể hiện sự hối hận vì quen và yêu bạn thì tức là anh ấy đang muốn đánh tiếng cho bạn hiểu một điều là anh ấy muốn được ở một mình, quan hệ tình cảm giữa hai người đã khiến anh ấy không thể chịu được nữa.
 phutungoto
Đàn ông chỉ kêu ca khi sự chịu đựng của họ vượt quá giới hạn cao độ. Thậm chí ngay cả khi bạn có thiện chí muốn hòa giải, nói chuyện, cả hai cùng cố gắng nhưng anh ấy đều gạt đi và luôn miệng nói đến chuyện “giá như không quen nhau”.
Anh ấy chấp nhận bị coi là người nói nhiều, lải nhải nhiều và vô cảm với sự tổn thương của bạn chỉ nhằm đạt được mục đích là tách khỏi bạn càng sớm càng tốt. Cho dù bạn ra đi vì tổn thương, đau khổ hay vì ghét thói “đàn bà” của anh ấy thì anh ấy cũng vui lòng chấp nhận.
Bạn đừng hối tiếc anh ấy – một con người muốn chia tay bạn bằng mọi cách, không đoái hoài đến suy nghĩ, tình cảm, tổn thương cả về thể xác và tinh thần của bạn. Đơn giản là vì anh ta không yêu bạn thật lòng. Thay vì hối tiếc anh ta, bạn phải biết yêu thương chính mình, từ bỏ anh ta cũng có thể là cách tốt hơn để bạn tìm được tình yêu đích thực của đời mình.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Friday, October 3, 2014

Vợ cũ của mình phá vỡ hạnh phúc

Em yêu anh, giá xăng chắc chắn hạ.

Ngay tức thì mỗi lít vài ngàn đồng

Em xin thề em mà có hai lòng

Anh móc túi trả quỹ bình ổn giá !

Em thề với anh là em luôn nói thật

Em thề với lòng em chưa nói thật bao giờ…

 Quan ao cong nhan

Trong căn phòng bé xíu, Vy nằm co ro với chiếc chăn mỏng. Dường như Vy không khỏe, đôi môi tím tái, gương mặt xanh xao như người mất nhiều máu. Vy nhấc điện thoại, giọng nói thều thào, yếu ớt: “Anh giúp tôi, giúp với”. Tôi nghi đã xảy ra điều gì không ổn nên cố chạy xe thật nhanh đến nhà Vy. Gọi là nhà chứ thật ra là một căn phòng nhỏ tầm bốn mét vuông.

Tôi hốt hoảng khi nhìn thấy đôi chân Vy dính đầy máu, tôi vội bế Vy đến bệnh viện. Một lúc sau, bác sỹ quay ra hỏi tôi: “Anh là chồng cô ấy à, sao có con mà không giữ để nuôi? Đứa bé vô tội và nó đáng được sống nhưng sao lại đi nạo, làm vậy nguy hiểm lắm và sau này cô ấy khó mang thai”. Tôi dường như hiểu được đôi điều mà trước nay chưa từng biết. Vy nằm trên chiếc ga nệm trắng của bệnh viện, gương mặt xanh xao, gầy gò trông thấy.

Một cô gái năng động, trẻ trung trong công ty ai cũng yêu mến từ cách cư xử dịu dàng, kính trên nhường dưới nhưng về cuộc sống cá nhân Vy thì rất ít người biết. Tôi thầm yêu Vy từ lâu, từ lúc cô ấy vào nhận việc ở công ty, tôi đã bố trí Vy vào vị trí thư ký của mình. Một cô thư ký xinh đẹp mà ai cũng phải say nắng khi gặp mặt.
Sửa máy lạnh

Có nhiều lần tôi hẹn đi ăn nhưng Vy phớt lờ hoặc lấy lý do có việc nên dần dần tôi cũng ngại. Tôi - một giám đốc công ty quảng cáo được mọi người ngưỡng mộ, ở cái tuổi 30, với tôi địa vị danh vọng là ổn nhưng chuyện tình cảm chẳng suôn sẻ.

Đã từng đổ vỡ trong hôn nhân một lần, bản thân tôi cũng không hiểu vì sao lại chọn cho mình một cô vợ qua sự sắp đặt của ba mẹ. Người ta thường nói: “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đó”, nhưng mấy ai sẽ hạnh phúc với lựa chọn của người khác? Cuộc hôn nhân của chúng tôi không có tình yêu, không có sự hòa hợp về mọi mặt.

Lan - vợ tôi là con gái bạn của ba nên tình cảm gia đình dành cho Lan rất lớn, vậy mà Lan lại đối đãi rất tệ với bố mẹ tôi. Lan đi sớm về khuya, xem mọi người trong nhà tôi không ai ra gì.

Có lần mẹ tôi sai người làm dọn dẹp phòng ngủ của vợ chồng tôi, chỉ vô tình làm rơi vỡ hộp phấn trang điểm mà Lan làm to chuyện và gắt hỏng: “Ba mẹ dạy con Sen lại đi. Cái thứ người ở gì mà làm gì hỏng đó. À mà không biết là ba mẹ dạy được không nữa. Không được thì để tôi dạy”.

Mẹ tôi mới mở lời: “Nó lỡ tay chứ có cố ý đâu. Có hộp phấn chứ chuyện chi mà to tát?”. Lan vẫn bướng cãi lại mẹ tôi với giọng sang sảng, bực quá tôi cho Lan một cái bạt tai. Lan giận dỗi bỏ về nhà mẹ đẻ nhưng ba mẹ tôi vẫn bênh cho Lan và buộc tôi phải đến đón về. Khi về Lan càng ngang bướng, chẳng màng đến lời nói của tôi.
 phutungoto

Chuyện động trời hơn là đứa trẻ gọi tôi bằng ba lại là con của Lan với người tình cũ. Họ vẫn lén lút hẹn hò mà tôi không hề hay biết. Một cậu nhân viên cơ quan tôi thấy Lan đi vào khách sạn cùng người tình nên báo ngay cho tôi biết. Tính tôi vốn nóng nẩy nên khi nghe vợ mình qua lại với gã đàn ông khác, tôi đã đến tận nơi chứng kiến cảnh Lan tay trong tay với người tình. Và khi không kìm nén được căm giận, tôi đã ra tay đánh gã đàn ông kia.

Còn cô vợ không biết liêm sỉ của tôi lại lên giọng: “Anh biết rồi sao? Anh làm gì tôi, tội nghiệp chức danh làm ba mà anh gánh. Đây nè, ba của con trai tôi nè”. Tôi như sụp đổ vì bấy lâu nay tôi chăm sóc con cho nhân tình của vợ.

Tôi ra tòa ly dị và từ đó, tôi lao đầu vào công việc như một kẻ máu lạnh, đóng cửa trái tim mình.

Rồi khi cô thư ký của tôi xuất hiện thì trái tim tôi đã bắt đầu rung động và chợt nhận ra mình phải làm lại từ đầu. Tìm lại hạnh phúc vốn dĩ mình được hưởng nên tôi như con thú háu đói lâu ngày không được yêu thương. Tôi săn đón Vy như một bà hoàng nhưng Vy vẫn thờ ơ, lạnh lùng với tôi. Cuối cùng, tôi đành thay đổi chiến thuật bằng cách không lộ liễu, không thể hiện ra bên ngoài mà chỉ quan tâm với vai trò một giám đốc dành cho nhân viên của mình.

Đang mơ màng thì Vy tỉnh, Vy không còn ra máu nữa và cảm ơn tôi với giọng thều thào: “Thật ngại vì đã làm phiền anh. Xin cảm ơn anh nhiều lắm”. Tôi lại thấy Vy đáng thương, gã đàn ông sở khanh kia không biết trân trọng một cô gái như Vy. Còn Vy sao lại dại dột trao tình yêu cho một người dối trá như vậy?

Rồi Vy xin nghỉ làm một thời gian cho hồi phục sức khỏe và để vượt qua nỗi đau mà cô đang phải gánh. Tôi biết Vy đang hối hận vì yêu người không xứng đáng.

Tình cảm tôi dành cho Vy vẫn thế! Hằng ngày đi làm về, tôi đều tạt ngang nhà mua cho Vy thức ăn, đó chỉ là cái cớ chứ thực chất tôi rất muốn gặp Vy.

Từ khi chuyện xảy ra với Vy, cô dè dặt với bản thân và rất ngại nói chuyện với tôi. Tôi cũng thấu hiểu phần nào vì ai gặp trường hợp đó đều cảm thấy xấu hổ với người khác. Vy bảo: “Tôi không đáng để anh quan tâm, một đứa con gái đánh mất đời mình vì yêu mù quáng, giờ đây là cái giá phải trả cho việc làm ấy. Anh khinh tôi lắm phải không? Tôi biết anh thích tôi nhưng tôi không xem tình cảm anh dành cho tôi ra gì. Anh rất hận tôi đúng không? Ừ, mà cũng phải. Tôi còn kinh tởm tôi nữa mà”. Vy khóc, khóc rất nhiều.

Tôi ôm Vy vào lòng an ủi: “Không Vy à, anh rất quý và thương em. Thương cái nết na, vẻ đẹp trong sáng ở con người em”. Rồi chúng tôi ôm chặt lấy nhau như những con người bị lãng quên lâu lắm không được yêu thương.

Chúng tôi quen nhau nhưng tôi đề nghị cưới thì Vy không chấp nhận: “Ba mẹ anh không chấp nhận em làm dâu đâu. Em là người có quá khứ không tốt. Chúng ta chỉ nên yêu nhau thôi anh à”. Tôi vẫn nhẫn nại thuyết phục và cuối cùng, Vy đã chấp nhận.
 Giay dan tuong

Nhưng ngay lúc này đây, Lan lại quay về khóc lóc van xin tôi được làm lại từ đầu. Lan nói: “Em hối hận rồi, em đã sai. Anh cho em cơ hội sửa sai anh nhé”. Tôi không chấp nhận vì yêu thương kia tôi dành hết cho Vy rồi, hơn nữa tôi không muốn làm tổn thương người con gái mình yêu.

Khi xưa phải chi vợ tôi không gây ra cơ sự tày trời thì đâu có chuyện này. Quá khứ nên khép lại được rồi nhưng Lan tìm đến công ty tôi làm to chuyện với Vy: “Giựt chồng tao mà còn nhởn nhơ hả mầy? Cái bạt tay này là cho mầy biết lễ độ nha mầy”.

Tôi biết chuyện nên rất giận Lan, sao Lan hành động như vây. Còn Vy, tôi phải làm sao cho Vy không phải tủi thân, không để vợ cũ của mình phá vỡ hạnh phúc mà mình vừa tìm được.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Thursday, October 2, 2014

Có lẽ em chỉ là cái phao để anh vớt lấy khi anh bị cô ta bỏ rơi mà thôi

- Hãy nhớ nhé !!

.

- Nếu không làm được...thì đừng hứa.

- Nếu không chắc....thì đừng nói.

- Nếu không yêu thương thì đừng gieo hy vọng.

- Bởi vì:

- Tình yêu là cảm xúc , là lý trí của con tim.

- Vậy nên:

- Đừng nhẫn tâm với con tim người khác.

 May ao thun quang cao


Nhiều lúc em nghĩ mình thật ngu ngốc, em đã có một gia đình hạnh phúc nhưng tại sao em lại không quên được những chuyện trong quá khứ. Anh là một người chồng tuy không hoàn hảo nhưng cũng tốt hơn nhiều so với bao ngưới dàn ông khác, anh khong rượu chè, không chơi bời. Đi làm về là quanh quẩn bên vợ con, có trách nhiệm với vợ con, không lăng nhăng như những người đàn ông khác. Chính vì anh quá tốt nên em lại càng sợ sẽ có nhiều người con gái khác xinh đẹp hơn em, tốt hơn em sẽ tiếp cận anh, em sợ anh sẽ siêu lòng vì anh là người đam mê cái đẹp.

Em sợ mình không giữ nổi anh, một ngày nào đó anh nhận ra rằng anh yêu người con gái khác. Em luôn nghĩ đén chuyện anh rất yêu, rất tốt với người yêu cũ, nhưng khi quen em rồi, em chưa thấy anh đối xử tốt với em như vậy, em luôn nghĩ vì em không đẹp bằng cô ta nên chưa một lần anh yêu em mãnh liệt như vậy, vì cô ta anh có thể bỏ hết những nguyên tắc mà anh đặt ra, nhưng với em thì anh không có ngoại lệ đó, anh nói chuyện với cô ta rất vui vẻ, nhưng đi bên cạnh em anh lại có vẻ rất mệt mỏi.
Rang su cao cap
Đã biết bao nhiêu đêm em đã rơi không biết bao nhiêu nước mắt vì anh sống với em chỉ có nghĩa chứ không có tình. Em thấy cô ta thật hạnh phúc nhưng lại không biết giữ, em mong dù chỉ một lần em nhận được tình yêu như vậy từ anh, nhưng có lẽ đó chỉ là giấc mơ, có lẽ em chỉ là cái phao để anh vớt lấy khi anh bị cô ta bỏ rơi mà thôi.

Trong lúc anh tuyệt vọng vì cô ta rời xa anh, em lại rất yêu anh, em đã đến bên anh. Anh đã chấp nhận tình cảm chỉ trong lúc nhất thời, người mà anh yêu thật sự chính là cô ấy. Nhưng cuối cùng anh cũng chấp nhận kết hôn với em, vì biết em rất yêu anh, không thể nào làm tổn thương anh. Giờ thì chúng ta đã có một gia đình nhỏ, một thiên thần dễ thương. Em không muốn nghĩ đến chuyện không vui đó nữa. Dù có ra sao em vẫn rất yêu anh, em sẽ cố gắng lo cho gia đình nhỏ của mình. Em yêu gia đình này nhiều lắm.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Ở phương trời này, em vẫn luôn cầu chúc cho anh được bình yên và hạnh phúc...

♫ Em trả Anh về với tự do...

• Còn Em.......
• Em trở về với cô đơn và trống trải...
♫ Ta trả nhau về nơi ta vốn thuộc về...
• Hai thế giới...
• Hai con người xa lạ...
♫ Gặp nhau... biết nhau, yêu nhau...rồi rời xa nhau...
♫ Như thế là quá đủ.!
• Đủ "thương đau" để biết...
- chẳng bao giờ...có thể trở lại như xưa.!
• Đủ "nước mắt" để biết mãi mãi...
 - ta sinh ra không phải... để dành cho nhau.!♫ ♫ ♫

 Quan ao cong nhan


I wanna call the stars. Down from the sky, I wanna live a day,That never dies, I wanna change the world. Only for you. All the impossible. I wanna do...

I wanna hold you close, Under the rain, I wanna kiss your smile, And feel the pain, I know what's beautiful, Looking at you, In a world of lies, You are the truth...

Một giọt mưa rơi, hai giọt mưa rơi, ba, bốn, năm, rồi nhiều giọt mưa nữa đang thi nhau rơi xuống! Trời mưa rồi! Thành phố về chiều sao nhộn nhịp và náo nhiệt đến thế? Phải chăng mọi ngày đều như vậy hay tại chiều nay trời đổ mưa? Nhìn ly cafe đen đang chảy từng giọt, ngoài trời mưa rơi tí tách, cộng với không khí se se lạnh và thưởng thức bản nhạc không lời When you tell me that you love me lòng em lại nhớ đến anh - người đầu tiên bước vào cuộc đời em! Anh à, có phải do duyên phận không anh nhỉ? Mình cũng tình cờ gặp nhau trong buổi chiều cuối thu như vậy! Cũng không gian, bản nhạc ấy trong buổi chiều mưa anh xuất hiện với ly cafe đen còn em ngồi nhâm nhi chiếc bánh ngọt. Anh mời em cafe nhưng em đã từ chối. Nhớ lại kỷ niệm ngày đầu tiên mình gặp nhau, em vẫn không quên hình ảnh của anh xuất hiện trước mặt em.
 Sửa máy lạnh

Anh hiền lành và ấm áp biết bao. Không biết tại sao em cảm thấy như mình bị cuốn hút kỳ lạ. Phải chăng đó là định mệnh? Mình quen nhau một thời gian thì anh nói lời yêu em. Anh có biết không, cảm giác của em lúc ấy hạnh phúc lắm và cảm xúc không thể diễn tả thành lời được anh ạ! Được yêu anh em thấy mình là người may mắn và thật sự hạnh phúc. Anh là người đầu tiên đến với cuộc đời em, là người đầu tiên mang lại cảm giác con tim biết rung động, là người đầu tiên làm cho con tim em đập lỗi nhịp, là người đầu tiên mang lại cho em nhiều cảm giác lẫn lộn, nhiều cảm xúc khó tả thành lời... Anh là người đầu tiên làm cho em biết nhớ nhung, nũng nịu và đặc biệt là anh đã làm cho em biết ghen.

Mình cũng từng có những ngày tháng hạnh phúc và những kỷ niệm đẹp như biết bao cặp tình nhân khác, nhưng em và anh không thể vượt qua cái gọi là mối tình đầu... Bởi lẽ người ta từng nói "mối tình đầu là mối tình dang dở"! Một mối tình đúng thật đẹp nhưng đã dang dở... Giữa anh và em chỉ tồn tại cái gọi là duyên chứ chưa có kết cục là phận. Quen anh là một niềm vui lớn đối với em, anh cho em được sống trong những ngày tháng biết yêu thương, mong chờ và hạnh phúc... Từ khi quen anh, em đã trưởng thành hơn, cứng rắn hơn, mạnh mẽ và biết quan tâm nhiều hơn... Cũng vì quen anh mà em đã biết được rất nhiều điều mà trước kia em không hề biết, anh là động lực giúp em cố gắng rất nhiều trong công việc cũng như trong học tập. Anh là nguồn động viên lớn nhất đối với em. Có anh mà kết quả học tập của em không hề thua kém ai trong lớp. Mình yêu nhau nhưng thời gian được ở bên nhau rất ít, em rất trân trọng những ngày tháng ấy!
phutungoto

Em còn nhớ ngày đầu tiên mình quen nhau và buổi hẹn hò đầu tiên cũng đều là căng-tin của ngôi trường mình học chung với nhau, nơi đầu tiên em bước vào cổng trường mới, với biết bao điều mới lạ, nơi mà em đã gặp được anh! Rồi những kỷ niệm của hai đứa mình khi cùng nhau đi siêu thị, đi dạo quanh công viên 2 tháng 9, rồi đi dạo quanh chợ Bến Thành... Và cả lần mình đã đi Đầm Sen trượt nữa anh còn nhớ không? Nhưng có một nơi em nhớ rất rõ đó là nơi em và anh đã đi cùng nhau đi đến vào đúng dịp giáng sinh 2011 đó, anh còn nhớ chứ? Chính nơi đây là nơi với em có nhiều kỷ niệm nhất, anh nắm tay em thật chặt dạo quanh công viên, cùng xem thú, cùng ăn kem, không biết anh có còn giữ tấm hình đầu tiên em chụp cho anh, và cả những dòng chữ đầu tiên em viết tặng anh hôm ấy nữa? Những kỷ niệm trên chuyến xe buýt số 56 mình cùng nhau đi từ trường về bến xe chợ Bến Thành, và đến đây thì em phải xuống xe để đón xe khác về nhà. Một chặng đường không phải là ngắn, nhưng được ngồi bên anh, nói chuyện, tâm sự cùng anh làm mọi thứ mệt mỏi, buồn phiền trong em tan biến, em cảm giác thời gian trôi nhanh quá, đoạn đường cũng dường như ngắn lại, em chỉ thầm ước đường dài - dài  thêm nữa - hoặc dài mãi mãi để em không phải xuống xe rời xa anh như vậy!
 Giay dan tuong

Nhớ những ngày em đi thực tập anh đón đưa em về, trên con đường quen thuộc và cả những quán cafe mình từng ghé nữa, em vẫn còn nhớ lắm, nhưng bây giờ mỗi lần có việc phải đi qua những con đường ấy, em đã không đủ mạnh mẽ để đi qua mà phải tìm một hướng đi khác, bởi em sợ em sẽ không kiềm chế được nỗi nhớ anh sẽ ùa về... Một món quà em hứa sẽ làm tặng anh trong dịp trung thu đầu tiên mình gặp nhau đó là chiếc đèn lồng, nhưng chưa kịp trao đến tay anh thì đã bị hỏng trên đường em đem đến. Em hứa sẽ làm cái khác tặng anh... Nhưng em chưa kịp giữ lời hứa... và có lẽ là mãi mãi về sau em không thể thực hiện lời hứa đó với anh rồi!

Thế rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, ngày mình ra trường cũng là ngày mà mình phải rời xa nhau... Mỗi người một phương trời, anh trở về với nơi anh đã đến, còn em vẫn tiếp tục công việc sau khi ra trường. Mình hứa sẽ chờ đợi nhau trong 2 năm nhưng khoảng cách cộng thời gian, cùng với giới hạn của tuổi trẻ, 2 năm chờ đợi thực sự sẽ có rất nhiều điều thay đổi... Và rồi mình chia tay... Chính em là người đã nói ra điều đó. Em là một người con gái yếu đuối, không biết bảo vệ tình yêu của mình, em đã phải chấp nhận số phận nghe lời ba mẹ rời xa anh cũng chỉ vì khoảng cách địa lý cũng như khoảng cách tuổi tác của em và anh. Em đã suy nghĩ và khóc rất nhiều khi phải nói ra điều ấy với anh. Em thấy đau khổ vô cùng, em thấy mình thật có lỗi với anh. Em nói lời chia tay không một lý do... Và rồi, em lao vào công việc, em xa lánh mọi thứ để mong rằng sẽ quên được anh, nhưng sự thật không dễ dàng như vậy, càng dặn lòng cố quên anh thì em lại càng nhớ anh nhiều hơn.

Cho đến giờ phút này đây thì chưa có một ngày nào em không nhớ về anh. Em xếp mọi kỷ niệm trong quá khứ về anh vào một ngăn nhỏ trái tim. Nhưng cho đến hôm nay, một cảnh tượng vô tình giống hệt với ngày đầu tiên mình gặp nhau, cũng một chiều mưa cuối thu, cũng bản nhạc ấy, cũng không gian ấy, có khác chỉ là thiếu đi bóng dáng anh, em vẫn gọi một ly cafe đen, không phải là em tập uống, cũng không phải là em uống, mà là em vẫn tưởng tượng anh đang ngồi trước mặt em, trò chuyện với em... Hàng loạt ký ức cứ thế theo nhau ùa về... Giật mình, thì ra trời đã tạnh mưa từ lúc nào không hay, trời sầm tối, thành phố đã bắt đầu lên đèn. Em lại phải nhủ lòng mình rằng hãy gói ghém tất cả quá khứ lại, đem cất vào một góc của trái tim, lại lao vào công việc và công việc...

Và cho đến bây giờ, dù mình đã chia tay được gần 1 năm rồi nhưng anh vẫn chưa biết lý do tại sao em lại nói ra những lời nói làm anh đau lòng và tổn thương anh đến như vậy. Cũng chỉ vì em không muốn anh cứ yêu em trong vô vọng, em không muốn anh biết em là người yếu đuối, em không muốn anh biết em đã không biết bảo vệ tình yêu của mình, em cũng không muốn ai thương hại, em muốn trong mắt anh em là một người con gái mạnh mẽ, em làm tổn thương anh để mong anh sẽ ghét em, anh sẽ hận em mà quên em đi. Nếu có kiếp sau, em vẫn muốn được gặp anh, yêu anh và muốn được ở bên anh suốt cuộc đời. Và giờ đây em cũng chỉ mong anh hãy như em, xếp quá khứ vào một nơi nào đó thật sâu  trong trái tim, hãy tha thứ cho em và đi tìm cho mình một hạnh phúc mới. Em giờ đây đã đi đến một nơi rất xa, nhưng ở phương trời này, em vẫn luôn cầu chúc cho anh được bình yên và hạnh phúc...

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Anh luôn luôn nhớ về em

Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.
May ao thun quang cao



Em thương yêu! Từ trong sâu thẳm trái tim mình, với nỗi nhớ em đến cồn cào, anh gửi tới em những nụ hôn nồng nàn nhất, chúng chứa đựng tất cả tình yêu và nỗi nhớ anh dành cho em.

Thời gian trôi thật nhanh em nhỉ, vượt muôn ngàn trùng xa đến với nhau và đã dành trọn cả ngày ở bên nhau, vậy mà sao vẫn thấy thật là ngắn ngủi, phút ái ân vụt trôi qua như những vì sao rơi trên trời; nụ hôn chưa kịp thấm vị ngọt sang môi nhau, những câu chuyện đành bỏ dở và những nụ cười còn chưa kịp tắt trên môi, chúng ta đã lại phải xa nhau, để cho ánh mắt nhìn đầy lưu luyến, với những dòng nước mắt chảy ngược vào trong.
Rang su cao cap

Nhìn em quay lưng bước vội trong dòng người hối hả, anh có một cảm giác ngột thở và bỗng giật mình khi biết rằng vậy là ta lại phải xa nhau, tình yêu của anh và em lại là sự khắc khoải đợi chờ, những lời yêu muốn nói, những nụ hôn muốn trao giờ chỉ còn biết bày tỏ thông qua những dòng tin nhắn trao đi, gửi lại, thật buồn phải không em. Ai đó đã từng nói: Tình yêu làm nên những vị ngọt tuyệt vời nhất và những nghịch cảnh đau khổ nhất trên đời.
 Giay dan tuong

Em yêu thương! Chẳng biết phải nói sao để có thể diễn tả hết tình yêu anh dành cho em, chỉ có thể nói với em yêu của anh là: Mỗi dòng suy nghĩ, mỗi việc anh làm, mỗi con đường anh qua, mỗi khi vui, mỗi lúc buồn, dù ở bất cứ nơi đâu, ngày hay đêm anh luôn luôn nhớ về em.

Thôi chẳng nói nữa đâu, càng nói càng thấy buồn lắm. Em yêu giữ gìn sức khỏe nhé, anh luôn nhớ về em, hôn em những nụ hôn nồng nàn nhất.
phutungoto

Anh yêu em!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, September 28, 2014

Anh hãy mạnh mẽ lên nhé, sẽ có nguời yêu anh nhiều hơn em đã từng yêu

Trong tình yêu...

có 2 thứ không bao giờ thành sự thật...

đó là...

"duy nhất" và "mãi mãi"
May ao thun quang cao


Thật nhanh phải không anh, minh đã chia tay được khá lâu rồi. Khi chia tay em cứ nghĩ sẽ có nhiều người yêu em thật lòng hơn anh đã từng yêu nhưng em không đủ tự tin để nhìn vào thực tế. Em xa anh vì em cảm thấy tình cảm giữa em và anh thật nhạt nhòa. Em muốn kết thúc thứ tình cảm mông lung để tìm cho mình một người yêu mới.
Rang su cao cap

Em không nhớ mình đã bao lần chia tay xong lại hàn gắn nữa. Em thật ương bướng cố chấp khi mỗi lần giận hờn cãi nhau dù em là người có lỗi nhưng vẫn cứng đầu đợi anh lên tiếng trước. Em là người đầu tiên anh yêu và với em anh cũng vậy. Dù trước anh, em đã từng thích rất nhiều người nhưng chỉ có anh khiến em có cảm giác nghiêm túc và là bờ vai để em tựa vào.


Mối tình của em và anh thật vòng vo khi nó kéo dài suốt 5 năm, có những lúc chia tay anh vẫn là người đợi chờ còn em thì vui vẻ với những mối tình mới nhưng cũng không được bao lâu vì trong em không bao giờ suy nghĩ tới khái niệm chung thủy và là của riêng ai. Khi những mối tình thoáng qua em cho là ngớ ngẩn thì em luôn là người đề nghị kết thúc. Em nhìn những đứa con trai thề thốt và cười nhạt. Tại sao bọn họ có thể buông ra những lời thề thốt rằng mãi yêu em, mất em thì không bao giờ yêu ai khác vậy mà chưa được bao lâu lại vui vẻ với tình mới... nghĩ lại tất cả em cuời nhạt và thấy họ thật đáng khinh. Tất cả làm cho em có suy nghĩ không thể tin được ai, nhưng anh lại là người duy nhất tạo cho em cảm giác thật tin tưởng.
Giay dan tuong

Khi chia tay anh vẫn luôn đứng phía sau dõi theo em mà em không hề hay, rồi tình tan tình lại hợp khi em thấy anh là người duy nhất cứ đợi chờ em. Anh là người duy nhất không bao giờ thề thốt gì với em, anh thật khác với những nguời kia làm em càng thương và yêu anh nhiều hơn. Đứa con gái cứng đầu không bao giờ biết yêu thật lòng, luôn xem tình yêu như trò đùa thì giờ đã hoàn toàn đặt trọn tình yêu và niềm tin nơi anh. Anh là sinh viên và em cũng vậy, em hiểu cuộc sống của anh nên em không bao giờ đòi hỏi ở anh bất kì điều gì, mình yêu nhau chỉ trong sự quan tâm chia sẻ và thấu hiểu nhau.

Em thật khó tính và cứng đầu vậy mà anh vẫn luôn nhường nhịn và thương yêu em. Không như những đôi yêu nhau khác em với anh yêu nhau 3 năm nhưng số lần đi chơi buổi tối cùng nhau luôn đếm trên đầu ngón tay. Vì ở cùng anh chị nên em cũng không muốn đi chơi buổi tối nhiều và lịch học của chúng mình cũng luôn trái ngược nên ban ngày rất ít khi đi chơi. Những nơi đến thường xuyên của em và anh chỉ là quán tào phớ, quán ăn vỉa hè cuối chợ. Thời gian trôi thật nhanh em và anh yêu nhau cứ như thế nhưng lại kéo dài thật lâu, nhiều khi em cảm thấy nhàm chán và em luôn gây sự cãi nhau rồi chọn phương án tạm chia tay.. Không được bao lâu nhìn anh đau khổ thì em cũng chẳng vui gì rồi chúng ta lại quay lại. Em thật cứng đầu khi vào đêm giao thừa em nói muốn đi cùng H - đứa bạn thân, ngày cưới chị gái em hồn nhiên đến mức không muốn anh tới mặc dù em và anh đã yêu nhau mấy năm nhưng không công khai và em nghĩ hiện giờ là sinh viên nên em không muốn anh tới. Khi đứa bạn thân nói em không nên như thế và nên bảo anh tới thì em mới chịu mời anh... bao nhiêu chuyện em thấy mình luôn ích kỷ nhưng sao anh vẫn yêu em nhiều đến vậy chứ?
phutungoto

T à, anh hãy quên em và đừng sống như bây giờ nữa, đừng chỉ biết vùi đầu vào công việc. Em thật khó có thể tìm được ai yêu em như anh. Em và anh đã chia tay được nửa năm rồi đấy, giờ em lại là đứa lạnh lùng và vô cảm trong tình yêu mất rồi. Không ai tạo cho em cảm giác tin tưởng, lúc trống vắng em lại nghĩ về anh - một người thật tốt. Tại sao em vẫn suy nghĩ về anh nhưng lại mất cảm giác muốn yêu anh. Anh như một trọng tâm của hình tròn còn em cứ chạy vòng quanh anh vẫn luôn đứng đó và dõi theo em.

Một chuyện tình vẫn mãi là chuyện tình mà không có hồi kết cho cả hai. Anh hãy mạnh mẽ lên nhé, sẽ có nguời yêu anh nhiều hơn em đã từng yêu.

Em không biết anh có đọc được những dòng này không nhưng em mong anh đừng làm trọng tâm của hình tròn, đừng chỉ biết đứng đấy và nhìn về em.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com