Showing posts with label CHÍNH THỨC. Show all posts
Showing posts with label CHÍNH THỨC. Show all posts

Friday, September 5, 2014

Hoa bồ công anh . . .!

" ♥ Không có ai đủ [ NGU NGỐC ] để yêu mãi 1
người [ KHÔNG YÊU ] mình ♥

♥ Không có ai đủ [ BAO DUNG ] để chấp nhận mãi
sự [ LỪA DỐI ] của 1 người ♥

♥ Không có ai đủ [ DŨNG CẢM ] để bước bên 1
người luôn xem mình là [ CÁI BÓNG ] ♥

♥ Và….không có ai đủ [ IM LẶNG ] để không hờn giận
1 người quá [ VÔ TÌNH ] …♥ ♥ ♥"

 http://filvietnam.com/



 Cho đến bây giờ tôi cũng không biết chắc chắn rằng bồ công anh và tàu bay có phải là một hay không. Tất nhiên, cả màu vàng và tím của loài hoa này nữa, tôi cũng không biết đâu là nguyên nhân. Đó không phải lỗi tại tại tôi, lỗi là do bạn đã… đọc truyện ngắn này.

***
Hồi còn trong bụng mẹ, có lần tôi nghe loáng thoáng: chỉ có con gái mới thay đổi suy nghĩ của thằng con trai. Từ lúc lọt lòng cho đến hôm gặp nàng, tôi mới biết mình quên mất điều đó. Số là tôi rất ghét những cô nàng đeo kính cận, tôi ghét không màng đến nguyên nhân và sẵn sàng… đổ máu để bảo vệ cái mình ghét. Ấy vậy mà hôm họp Hội đồng hương, cô bé cùng quê lôi đâu một cô nàng kính cận rất dễ thương. Mười mấy thằng trong hội thấy gái “lạ” nên không ngừng trêu chọc.

Không biết trời xui đất khiến gì mà tôi lại đưa ra quyết định là tán nàng để cho bõ tức mấy thằng kia. Đó cũng là lúc tôi nhận ra rằng: không phải tất cả cô nàng kính cận đều đáng ghét. Không những thế, sau những lần đi chơi cùng, tôi nhận ra rằng nàng rất dễ thương. Tuy nhiên, như ông bà ta vẫn nói, đường đến trái tim một cô gái thật lắm chông chênh. Nhất là tôi lại không giỏi ăn nói và cộc cằn.

Vào một ngày đẹp trời, khi “đánh lẻ” với nàng, không biết phải nói gì nên tôi hỏi:

- Sao mà em đeo kính cận vậy?

- Thì em bị cận thị mà, nàng đáp.

Tôi lại hỏi:

- Sao em lại bị cận thị?

Nàng không nói không rằng gì. Sáp lại gần và đặt tay lên trán. Trong khi tôi đang run thì nàng phán:

- Trán anh đâu có nóng ta. Vậy sao anh bị hâm hen?

Ngay lập tức cơn run của tôi biến mất. Cục tức nhanh chóng được hình thành và tôi sổ một tràng:

- Nè cái cô kia, mắt cô nhìn trai bị cận thị rồi mà bây giờ còn dài mỏ à? Đồ mỏ nhọn. Con gái chi nói tào lao.

Nàng khóc. Bỏ chạy. Mất nhau liên lạc…

***
Thời gian đầu không gặp nàng tôi thấy cũng chả có gì là ghê gớm. Ấy vậy mà một lần lang thang trên facebook, bắt gặp tấm hình của nàng, tự nhiên tôi nhớ nàng đến… ghê gớm. Nàng thích hoa bồ công anh, đó chính là lí do nàng lấy tên loài hoa này để làm accout facebook của mình. Liền sau đó tôi lục lọi trên mạng để tìm kiếm những thông tin về loài hoa này, ngay ngày hôm sau, tôi đăng một mớ hình hoa bồ công anh mà tôi đã đi chụp lên trang của nàng.

Chả có tí gì gọi là tín hiệu của nàng đối với những tấm ảnh đó. Tôi giận tím người, nguyền rủa: “Cô giỏi nhá, cô chảnh vừa thôi nhá, cái đồ vừa cận vừa… thiển”. Từ đó tôi thề sẽ không bao giờ đả động gì đến nàng nữa.

Điều này chỉ kéo dài được hai tuần sau đó. Khi mà một sáng Chủ nhật, tôi nhận điện thoại từ một số máy lạ: “Anh chở em đi tìm hoa bồ công anh nhá”. Ban đầu tôi còn ngờ ngợ, khi nhận ra đích thực là nàng thì máu sĩ diện trong người tôi sôi sùng sục và cúp máy. Cúp máy xong tôi lại thấy day dứt vì mình quá tàn nhẫn. Dù sao nàng cũng là một cô gái, mà là một cô gái xinh đẹp nữa, mà nhẫn tâm với một cô gái như thế là…có tội. Vì không muốn có tội nên tôi gọi lại cho nàng, với lời chống chế là “máy anh bị sao ấy” và tất nhiên, là chấp nhận lời đề nghị của nàng.

Tôi không biết nàng nghĩ gì khi ngồi sau yên xe. Còn tôi, rất hậm hực khi nàng chả nói một lời nào rồi nhảy tọt lên xe khi vừa gặp. Thấy nàng im lặng nên tôi cũng làm thinh. Ai đời nào con trai mà để con gái đè đầu cưỡi cổ như thế được. Nhưng mà càng ngày, cái sự im lặng của nàng làm tôi phát bực. Nhưng chẳng lẽ mình mở miệng trước à? Không đời nào, dẫu sao thì tôi vẫn là một thằng đàn ông mà. Nhưng mà tôi không đành lòng khi nàng mãi im thinh thít thế. Suy nghĩ mãi, cuối cùng cái đầu cộc cằn của tôi cũng loé lên một hướng giải quyết.
 http://tklookbook.com/

Khi xe đang xổ dốc, vừa qua hết khúc cua thì tôi đạp phanh cái “kít”. Rồi tôi giả bộ vừa lên ga nhè nhẹ, vừa nhìn xuống chỗ phanh xe và bảo:

-    Hình như cái phanh bị sao ấy.

Nàng vẫn câm như hến. Nghĩ cũng bực chứ. Người đâu mà lạnh lẽo thế không biết. Và khi tôi còn đang bận tìm từ ngữ để nói về cái sự im lặng đáng sợ của nàng thì có một cảm giác lạ. Đầu tiên là tôi cảm giác nhịp thở của mình không được thoải mái, vòng eo có một lực gì đấy tác động. Tôi nhìn xuống, hỡi ôi, nàng… đang ôm tôi.

Thôi chết. Trơ trẽn đến thế là cùng. Con gái chi mà giữa đường giữa sá lại ôm người ta thế không biết. Xung quanh tôi bỗng chốc nhoè đi, hai bên tai ù ù, tốc độ xe cũng không còn được ổn định. Tôi không biết nói sao ngoài việc im lặng cho nàng ôm. Một lúc sau, nàng ghé sát tai tôi và bảo:

- Đây là hình phạt vì cái tội đổ lỗi cho phanh nè.

***
Mò mẫm cả buổi trời cuối cùng tôi mới tìm được bồ công anh cho nàng. Khi cầm những đoá hoa này, nàng nhảy cẫng lên, ôm chầm lấy tôi, la lớn:

-    Còn đây là phần thưởng vì tìm được bồ công anh nè.

Ôi mẹ ơi. Phạt cũng là ôm mà ôm cũng là thưởng. Con gái khó hiểu thật, chả biết đường nào mà lần. Có điều là lần này tôi cảm nhận được một điều gì đó từ cái ôm, không lí giải được, chỉ mong nàng đừng chóng buông ra. Và khi cái mong muốn này vừa hình thành trong ý nghĩ thì nàng đã buông thật, sao lại thế này cơ chứ?

Mãi một lúc sau, khi trở về mặt đất, tôi hỏi nàng:

-    Sao em lại thích hoa bồ công anh?

-    Vì nó giống chiếc áo em đang mặc.

Lúc này tôi mới phát hiện là nàng mặc áo sơ mi trắng, một màu trắng muốt như những cánh bồ công anh, mỏnh manh và tinh khôi.

-    Em nên cho anh biết một lí do khác thuyết phục hơn, vì bồ công anh không chỉ có màu trắng. Nó còn có màu vàng và cả tím nữa.

-    Anh có muốn làm răng sư tử không?

-    Tất nhiên là không.

-    Vậy chàng gió thì sao?

-    Vẫn không nốt.

-    Vì sao?

-    Vì răng sư tử sẽ phải mang một nỗi buồn, nỗi buồn ấy còn chứa cả hoài mong, mong những cánh bồ công anh bé bỏng quay trở lại, nhưng rồi sẽ rơi vào tuyệt vọng. Còn gió, tuy có những nét của người con trai nhưng mãi phiêu du thì cũng chẳng mang đến điều gì cho người mình yêu mến. Anh là anh thế thôi, cộc cằn và giản đơn.

-    Và cả lạnh nhạt nữa…

Nàng nói thế và ngả đầu vào vai tôi, rất nhẹ nhàng.

***
Vào một buổi sáng, khi tôi còn đang ngái ngủ thì có điện thoại của nàng, tôi vừa nhận cuộc gọi thì nàng hét toáng lên:

-    Anh là đồ lừa lọc. Tôi ghét anh.

Rồi nàng cúp máy cái rụp. Tôi chả hiểu mô tê răng rứa gì nên gọi lại. Nàng đã tắt máy. Thế là tôi lao vội đến vòi nước để làm nhiệm vụ với ba mươi hai cái răng, lợi và vòm miệng. Xong đâu đấy tôi phóng xe đến phòng nàng, cửa đóng kín bưng. Tôi gõ cửa, chả thấy ai mở. Thêm mấy cái nữa, cô bé trong phòng hé cửa, thấy tôi, cô bé vội ra ngoài và khép cửa lại, kéo tôi lại gần :

-    Kiểu này anh chết chắc.

Nghe cô bé phán mà tôi như muốn đột quỵ. Khi tôi chưa biết phải làm gì thì cô bé bảo có việc nên đi ra ngoài và nhờ tôi… coi phòng. Cô bé vừa đi, tôi tức tốc vào phòng nàng. Nàng đang ngồi nhìn chằm chằm vào vách phòng, tay cầm những cánh bồ công anh.
 http://vinainternet.com/

-    Có chuyện gì mà em làm anh chả hiểu gì. Nói anh nghe nào, ngoan nhé, anh cho kẹo, nghen.

-    Kẹo, kẹo, kẹo cái cục gạch. Anh lúc nào cũng kẹo. Người ta lớn rồi chứ bộ, lớn rồi ai thèm ăn kẹo. Anh ác lắm, lừa dối em.

Ôi mẹ ơi. Xỉu. Sao nàng lại độc mồm độc miệng mà phán tôi ác, phán tôi lừa nàng một câu xanh rờn thế này. Tôi đang chuẩn bị tìm hiểu nguyên nhân gì mà nàng nói tôi thế thì nàng chìa tay về phía tôi :

-    Không lừa em mà lại nói đây là bồ công anh à? Anh biết em thích bồ công anh lắm không? Không có bồ công anh thì thôi chứ sao anh lại lừa em đây là bồ công anh? Anh nói đi, đây là hoa gì?

-    …

-    Anh không nói được phải không, để anh nói cho anh biết nhé, đây là hoa tàu bay.

-    Em nghe ai nói đây là hoa tàu bay?

-    Con nhỏ phòng em…

-    Em đúng là, ngu quá hoá… mỏ nhọn mà. Hoa tàu bay tức là hoa bồ công anh đó. Loài hoa này nó có đặc điểm là bay trong gió, ở miền Bắc người ta gọi là bồ công anh, còn miền Nam người ta gọi là tàu bay. Biết chưa? Đồ mỏ nhọn.

Thấy tôi sổ một tràng, lại thêm cái mặt bặm trợn nữa nên nàng không giám nói gì thêm. Mãi một lúc sau nàng mới lên tiếng :

-    Em xin lỗi. Giờ phải làm sao cho mỏ bớt nhọn anh, mỏ nhọn xấu quá à.

-    Thế theo em thì làm sao cho mỏ bớt nhọn?

Tôi hỏi ngược lại nàng, thêm một cái nháy mắt. Như hiểu ý, nàng lườm tôi và cốc yêu lên đầu:

-    Đồ đáng ghét, đồ xấu xa. Hãy cho em biết vì sao bồ công anh còn có màu vàng và màu tím nữa đi nào.

-    À, chuyện là thế này. Bồ công anh rất thích bay theo gió, bỏ mặc cho răng sư tử ngóng trông. Rồi một hôm, khi chán cảnh này đây mai đó thì nàng sực nhớ đến răng sư tử và muốn trở về nơi mình cất cánh. Khi biết không thể, nàng rất buồn và héo úa, do đó màu trắng tinh khôi của nàng chuyển sang vàng. Còn nàng có màu tím, là do khóc rất nhiều vì nhớ thương răng sư tử. Đó cũng là lí do mà người ta hay gọi màu tím là màu của sự sầu muộn.

***
Cho đến bây giờ tôi cũng không biết chắc chắn rằng bồ công anh và tàu bay có phải là một hay không. Tất nhiên, cả màu vàng và tím của loài hoa này nữa, tôi cũng không biết đâu là nguyên nhân. Đó không phải lỗi tại tại tôi, lỗi là do bạn đã… đọc truyện ngắn này.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Wednesday, September 3, 2014

CANH BẠC CUỘC ĐỜI

"Có những thứ không phải bản thân muốn thì sẽ có được
Có những thứ cho dù luyến tiếc bạn vẫn phải buông tay.
Đàn ông khóc khi anh ta yêu thật lòng. 
Phụ nữ khóc khi cô ta thật sự buông tay.
Yêu một người không chắc sẽ có được người đó
Nhưng nếu như có được thì xin hãy trân trọng."


Phụ nữ lấy chồng như chơi canh bạc cuộc đời, tính toán đôi khi không bằng ai may mắn hơn ai!

Người ta vẫn cay đắng nói với nhau rằng “Làm phụ nữ đã khổ, làm phụ nữ lấy nhầm chồng còn khổ hơn”. Quả có đúng là như vậy. Mỗi sáng sớm, dạo bước trên một cung đường quá ư rộng dài, hàng cây tán lá xanh rì, bạn lại nghe được vài âm thanh chẳng mấy dễ chịu từ chiếc loa bán báo. Ở đâu đó, vào lúc bạn đang dạo bước này có những người phụ nữ bị bị chồng đánh, bị chồng hành hạ…

Mà cũng chẳng phải nghe đâu xa, chắc hẳn sẽ có một đêm nào đó, khi bạn khẽ vặn nhỏ đi chiếc đài của mình, để âm thanh trong trẻo của một bản tình ca giảm xuống, bạn sẽ nghe thấy ngôi nhà bên cạnh, tiếng người chồng quát tháo, nạt nộ, tiếng người vợ khóc tấm tức trong đêm…
 http://filvietnam.com/

Vẫn biết lấy nhầm Chồng khổ lắm, nhưng chẳng ai biết làm sao để không… nhầm? Nghĩ cho tới cùng, ai ở đời mà chẳng nhầm lẫn vài lần, tránh sao được có người nhầm đúng vào cái lúc gật đầu làm vợ một anh chàng nào đó. Khi yêu, người đàn ông nào chẳng ngọt ngào, anh chàng nào chẳng lãng mạn. Mà có đôi khi, kể cả anh ta có bộc lộ nguyên bản chất thì đôi mắt của ái tình sẽ làm hồng đi tất cả. Biết trách ai đây? Trách đàn ông quá giỏi khi hoàn hảo lúc yêu, trách phụ nữ quá ngây thơ, khờ khạo hay trách tình yêu mù quáng khiến người ta chỉ đinh ninh lấy người đó làm chồng?
Người đàn ông trong mắt phụ nữ khi yêu giống như chiếc váy treo trong cửa hàng lấp lánh ánh điện, sang trọng và thời trang. Cô gái nào cũng đứng ngoài nhìn vào và ao ước. Và rồi, khi có cơ hội, cô gái ấy sẽ quyết tâm mua bằng được chiếc váy đó để mặc lên người. Than ôi, váy có thể đẹp, chất có thể tốt, màu sắc có thể đầy quyền uy và lấp lánh nhưng đâu chắc đã vừa với người. Nhưng khi đã mặc lên người rồi thì phụ nữ cố mà nín nhịn. Người phụ nữ co kéo mình lại sao cho vừa chiếc váy chật chội ấy, chỉ mong sao nó không bục chỉ để người ngoài chê cười.
 http://tklookbook.com/

Thực ra, đàn bà chọn chồng đơn giản lắm, cứ thấy trái tim mình rộn ràng niềm vui, cứ thấy lồng ngực căng đầy niềm hạnh phúc, thấy sự rân rân chạy dọc cơ thể khi nhớ về người đàn ông đó và nghe được một lời cầu hôn, ấy thế là gật đầu. Tất nhiên, cũng có những cô nàng đáo để hơn đôi chút, tính tính, toán toán, cân nhắc về gia thế, về sự giáo dục, về con người, về sự nghiệp…. về cơ man những thứ thuộc về anh ta để đưa ra kết luận. Nhưng những điều đó chỉ có thể đảm bảo cho một vài câu chúc phúc trong ngày cưới: “Con bé đó số sướng quá, lấy được chồng tốt đủ đường”. Còn mọi chuyện phía sau đó, chỉ có thời gian trả lời.
Đàn ông cũng khổ khi lấy nhầm vợ, cái gì nhầm mà chẳng có hậu quả, chỉ khác nhau là lớn hay bé mà thôi. Nhưng đàn ông lấy nhầm vợ sẽ không phải đối diện với những trận đòn roi vì phụ nữ chẳng có nổi cái sức mạnh thấu trời đó để bạo hành. Đàn ông nhầm vợ, cũng có thể ly hôn nhanh hơn vì cơ hội để họ tìm được hạnh phúc mới dễ dàng hơn gấp bội.
 http://vinainternet.com/

Đôi khi, chính bản thân mình còn chẳng biết ngày mai sẽ ra sao, làm sao chắc chắn được người mình chọn ngày hôm nay, ngày mai sẽ mãi mãi là như thế. Nhưng nếu sợ nhầm mà không lấy chồng thì đã nhầm rồi đấy chứ. Giống như có chân mà chẳng dám bước đi thì khác nào chân đã gãy. Phụ nữ vẫn cần một tấm chồng, một người đàn ông đi cùng suốt cả cuộc đời. Thôi thì cứ yêu, cứ nghĩ suy rồi cưới. Ngẫm ra, đàn bà lấy chồng như chơi một canh bạc, giỏi giang, tính toán chưa hẳn đã giành phần thắng. Hơn thua nhiều khi lại ở chuyện trong canh bạc cuộc đời, ai may mắn hơn ai! 

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Tuesday, August 19, 2014

Mơ về một tình yêu

Ấy à ! Có phải bây giờ Ấy cũng như mình, cũng cô đơn, cũng hụt hẫng nhiều nhiều thế này.



Có không trong Ấy những giây phút bất chợt nghĩ về ngày mai. Giờ đây ngày mai mà mình nghĩ là ngày chúng ta thuộc về nhau, ngày hai trái tim cùng chung nhịp đập, ngày mà niềm hạnh phúc tràn ngập và nỗi buồn sẽ qua đi.

....................................
Dear Ấy.........................



Ấy à ! Có phải bây giờ Ấy cũng như mình, cũng cô đơn, cũng hụt hẫng nhiều nhiều thế này. Có không trong Ấy những giây phút bất chợt nghĩ về ngày mai. Giờ đây ngày mai mà mình nghĩ là ngày chúng ta thuộc về nhau, ngày hai trái tim cùng chung nhịp đập, ngày mà niềm hạnh phúc tràn ngập và nỗi buồn sẽ qua đi. Ngày đó, " dòng sông " trong mình sẽ không còn chảy ngược, cơn mưa sẽ không còn nặng nề, buồn bã. Ngày đó, hình ảnh Ấy cũng sẽ không còn mơ hồ, "bao la" và "mênh mông" nữa. Sẽ thật hơn, gần hơn, ấm áp hơn như chính con người Ấy vậy.


âý à ! Ấy có biết giọng nói của Ấy, nụ cười của Ấy, ánh mắt của Ấy và hơn hết cả là chính con người của Ấy đã làm mình thay đổi. Lãng mạn hơn.........,ngờ nghệch hơn...?.............chẳng biết nữa, chỉ biết rằng mình đã dần thích những buổi tối dài, thích cái lặng lẽ, êm đềm của màn đêm vì lúc đó là lúc mình nghĩ về Ấy nhìu nhất. Thích lắm lắm những lần đứng cạnh Ấy, nói chuyện cùng Ấy - những lần mà khoảng cách giữa hai cánh tay....gần hơn......gần hơn chút nữa...cũng có thể làm con người ta "say". Những lần Ấy là lúc quá khứ trong mình khồn hề tồn tại, không có những ý niệm về tương lai chỉ có những phút giây đương thời mà mình ao ước được kéo dài nó mãi.



âý à ! Có người từng nói, con người ta...... có thể chỉ mất 1 phút để thích một ai đó, 1 giờ để thương một ai đó và 1 ngày để yêu một ai đó nhưng có thể mất cả 1 đời để quên đi ngýời đó. Với mình, sẽ không cần tới một đời để quên đi Ấy vì mình biết rằng bóng dáng Ấy sẽ chẳng bao giờ mờ nhạt đi trong tâm trí của mình. Sẽ chẳng bao giờ......chẳng bao giờ đâu.....dù rằng mình biết Ấy mãi mãi là sao trên trời mà mình không thể nào với tới được. Nhưng hãy cứ cho mình nghĩ về Ấy mỗi khi ngồi một mình, khi buồn và cả khi vui nữa, Ấy nhá. Là thế đấy........là vương vấn.........là lưu luyến.......là nhớ.......là.......yêu!.



Là ngại ngùng, là bồi hồi, là rung động khi được gần Ấy, khi đc nắm tay Ấy. Bao nhiêu cái nắm tay để mơ màng, bao nhiêu cái nắm tay để tỉnh lại, bao nhiêu cái nắm tay để biết rằng Ấy đang đứng cạnh mình, bao nhiêu cái nắm tay để biết rằng tay Ấy thật ấm, bao nhiêu cái nắm tay để Ấy giận Ấy thương, bao nhiêu cái nắm tay để biết rằng cách xưng hô sẽ khác đi, bao nhiêu cái nắm tay để lấp đầy khoảng trống. Bao nhiêu cái nắm tay để mình hiểu tất cả tâm hồn Ấy, bao nhiêu cắi nắm tay để Ấy hiểu một chút về mình, bao nhiêu cái nắm tay để mình mơ tới một ngày..........chúng ta là của nhau.



Ấy à ! Mong Ấy đừng đi trước, mình không thể theo kịp; đừng đi sau, mình không thể thấy Ấy, hãy cứ sánh ngang bên mình....cứ bên mình Ấy nhé. Mong Ấy tin rằng, không phải chúng ta lựa chọn tình yêu mà tình yêu lựa chọn chúng ta.



Trên trái đất, tất cả đều có quy luật nhýng mình tin rằng những j` mình dành cho Ấy là ngoại lệ. Mình không bao giờ biết đc mình thích Ấy từ bao giờ, chính vì vậy........Ấy ah`, Ấy cũng đừng cho mình biết.....đâu là kết thúc..........hãy cùng mình bắt đầu như bắt đầu một điều gì đó đầu tiên vậy.....Ấy nhé !!!!!!!!!!!!


Nguồn 


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Wednesday, August 13, 2014

Rồi thời gian qua đi cũng hết buồn thôi

"

Có một câu nói: ” Còn gì trong cuộc sống có thể tươi đẹp hơn hình ảnh một chàng trai và cô gái, tay nắm chặt tay với trái tim trong sáng và tràn ngập tình yêu cùng bước vào thánh đường làm lễ cưới? Còn gì trong cuộc sống đẹp hơn tình yêu của tuổi trẻ ? “.
Và câu trả lời :
” Vẫn còn một thứ, đó là hình ảnh một đôi vợ chồng già khi họ đã gần kết thúc cuộc hành trình của sự sống. Bàn tay của họ run rẩy lắm rồi những vẫn nắm chặt, khuôn mặt họ in đầy vết nhăn nhưng vẫn rạng rỡ niềm yêu thương, trái tim già nua và mệt mỏi nhưng vẫn còn nghe thấy tiếng đập của tình yêu và ước mơ được dâng hiến.
Đúng vậy, trên đời này vẫn còn một điều đẹp hơn tình yêu tuổi trẻ. Đó chính là tình yêu tồn tại ngay cả khi tuổi trẻ đã bị thời gian lấy mất”.

Một tình yêu vĩnh hằng theo năm tháng và sẽ mãi mãi tồn tại theo nhịp đập của hai con tim yêu thương.

"
  bom muc may in gia re



Ngày mai, khi nắng lên, em sẽ lau khô những vệt nước mắt mặn chát trên má. Nụ cười sẽ không bao giờ tắt trên môi em. Em chờ đợi thời gian trôi qua để gạt hình bóng anh ra khỏi tâm trí em.
Quan ao bao ho lao dong

Em cần lắm vòng tay và hơi ấm của anh để xua tan đi cái lạnh giá giữa đêm đông hiu quạnh.

Em cần lắm cái nắm tay của anh mỗi khi ráng chiều buông xuống trên con phố nhỏ vắng người qua lại.

Sửa máy lạnh
Em cần lắm lời anh thì thầm bên tai nhẹ nhàng và đầy yêu thương. Em cần lắm những nụ hôn nồng nàn khi mình bên nhau….
bảo trì máy lạnh

Tất cả những điều ấy là của ngày hôm qua xa vời, của quá khứ chỉ muốn lãng quên, của dĩ vãng đầy mơ hồ.
Em chỉ biết nhắm mắt và ảo tưởng về những năm tháng  ấy, những đoạn đường khó quên ấy….

 Phu tung o to
Hiện thực làm tim em đau nhói. Cảm giác trống vắng đến khô khốc khi chợt nhận ra không còn ai đi bên em mỗi chiều, không còn ai dẫn em băng qua con đường đầy xe cộ, không còn ai ôm em vào lòng khi em nũng nịu.

 http://tklookbook.com/
Nhiều lúc em thẫn thờ nhìn các đôi yêu nhau và thầm nhủ, đã từng có khoảng thời gian, chúng mình cũng như thế. Đôi khi em soạn những tin nhắn thật dài cho anh nhưng rồi lại xóa hết trước khi bấm nút send. Em sợ, anh bận nhắn tin cho ai kia mà ném những cái tin của em vào xó xỉnh nào đó…

Bao ho lao dong
Tại sao trái tim anh đã dành cho em mà vẫn đủ sức chứa thêm hình bóng của cô gái khác? Là anh thay lòng đổi dạ hay do em không đủ tình yêu để níu giữ anh? Câu nói yêu đã trao cho em rồi mà sao anh vẫn thì thầm bên tai kẻ khác những lời mật ngọt ấy?


Giay dan tuong

Tại sao em không thể quên anh như anh đã quên em? Tại sao nước mắt em vẫn rơi vì anh- con người đã phản bội em? Tại sao khi đêm về em lại cuộn tròn trong nỗi cô đơn, nỗi nhớ mong về anh?

 Rang su tham my
Em yếu đuối và ngập chìm trong nỗi đau của một tình yêu tan vỡ. Còn anh, anh được bao quanh bởi màu hồng hạnh phúc cùng cô gái đó. Anh có biết anh tàn nhẫn lắm không?

Ngày mai, khi nắng lên, em sẽ lau khô những vệt nước mắt mặn chát trên má. Nụ cười sẽ không bao giờ tắt trên môi em. Em chờ đợi thời gian trôi qua để gạt hình bóng anh ra khỏi tâm trí em.

“…Và em hứa sẽ quên anh, anh đừng buồn…”.
Ban giay bao ho

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Khi em yêu một người đàn ông nhiều tuổi…

"

Nếu đã không thể dọ dẫm bước chân vào cuộc đời của một người nào đó. Thì hãy chấp nhận mà bước trở ra. Sau lưng chúng ta đường đi vẫn còn rẽ sang nhiều hướng.

Ánh sáng không chỉ chiếu duy nhất một con đường.

"

 bom muc may in gia re


Khi anh ấy yêu em bằng một trái tim nhiều tuổi, tình cảm của anh ấy cũng ít ầm ầm như người trẻ, nhạc anh ấy thích không có lời và tình cảm trong anh ấy gần gũi như thanh kẹo chia đôi, như hơi thở...
Quan ao bao ho lao dong

Khi em yêu một người đàn ông nhiều tuổi...

Một người đàn ông nhiều tuổi khi đứng trước em, anh ấy sẽ không ồn ào như người trẻ, anh ấy vẫn mải mê mới những công việc, sự nghiệp, những mối quan hệ của riêng mình, nhưng lúc em cô đơn nhất, muốn khóc nhất thì dù bất kể đang ở đâu, đang làm gì thì ngay lập tức anh ấy sẽ chạy thật nhanh đến bên ôm chặt em, miệng không ngừng vỗ về “Anh đây, đừng khóc nữa cô bé” như thể lúc nào cũng sẵn sàng lắng nghe và sẻ chia những âu lo, những muộn phiền của em.
Sửa máy lạnh

Yêu em, anh ấy nghiễm nhiên gắn chặt cuộc đời mình với sóng gió vốn là của riêng em.


 bảo trì máy lạnh

Khi em yêu một người đàn ông nhiều tuổi…

Anh ấy sẽ nghiêm khắc chỉ ra những điểm được và chưa được của em mà không hề mắng nhiếc nặng lời, nếu em tỏ thái độ ương bướng bằng những cái chùn mũi, hay một cái mặt giả ngơ nhìn xung quanh thì anh ấy vẫn  cố gắng nhẫn nại cải tạo cái đầu khó bảo ấy mà không một chút nản lòng.

Phu tung o to
Khi em yêu một người đàn ông nhiều tuổi…

Anh ấy sẽ nói “Em nên làm thế này…” chứ không áp đặt “Em phải làm như vậy mới tốt” hoặc “Em tuyệt đối không được như thế” lúc em đang băn khoăn đưa ra một quyết định cho một việc quan trọng nào đó và nhờ anh làm quân sư quạt mo.

http://tklookbook.com/
Khi em yêu một người đàn ông nhiều tuổi…

Vào những ngày cuối tuần anh ấy sẽ cõng em lang thang hai đứa cùng ngắm hoàng hôn trên bờ biển, nựng em lúc em hờn dỗi, sẽ dành bờ vai đơn nhất cho mình em dựa vào khi đi chung xe với em.

Bao ho lao dong
Khi em yêu một người đàn ông nhiều tuổi…

Anh ấy sẽ rất hào hứng và cười thật tươi lúc em kể những câu chuyện ngốc xít nhất trên đời để rồi chính em cũng không hiểu tại sao anh ấy lại cười được như thế.



Khi em yêu một người đàn ông nhiều tuổi…

Giay dan tuong
Nhiều khi không nói, không thường xuyên nhắn tin hay gọi điện hỏi thăm, nhưng anh ấy vẫn luôn nhớ, luôn để em ở nơi sâu thẳm nhất trong trái tim. Tình cảm của anh ấy dành cho em cũng giống như những người bạn đời ở bên nhau, cũng như với bố mẹ mình, không cuồng nhiệt suốt ngày nhưng qua những bữa cơm, những hơi ấm, những nhung nhớ không tên giản dị mà tình cảm vẫn cứ lớn dần lên theo từng ngày, từng tháng.

Khi em yêu một người đàn ông nhiều tuổi…

  Rang su tham my
Anh ấy luôn để cho em những khoảng không gian riêng để em dành cho gia đình, cho bạn bè, cho học tập, vì anh ấy biết “lạt mềm thì buộc chặt” đôi khi xa nhau cũng làm tình cảm thêm mặn nồng hơn và để em tập quen dần với chính bản thân khi không có anh ấy bên cạnh.

Khi anh ấy yêu em bằng một trái tim nhiều tuổi, tình cảm của anh ấy cũng ít ầm ầm như người trẻ, nhạc anh ấy thích không có lời và tình cảm trong anh ấy gần gũi như cơm nước hàng ngày, như thanh kẹo chia đôi, như hơi thở, như tấm áo phảng phất mùi hương của người yêu. Bình dị và đời thường như thế đấy!

 Ban giay bao ho
Vì anh ấy nhiều tuổi, với những gì anh ấy đã sống và trải nghiệm nên bờ vai của anh ấy sẽ là điểm tựa bình yên và vững chắc cho em. Anh ấy sẽ nắm tay và chỉ cho em biết thần hạnh phúc đang lẩn trốn ở nơi nào. Vậy em có nên chăng, khi yêu một người đàn ông nhiều tuổi?

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Dẫu sao thì con tim tôi đã được thổn thức

"Cánh chim vẫn bay. Bầu trời vẫn rộng. Cuộc đời vẫn vô cùng. Nhưng chỉ cần tin, giữa những vô thường, yêu thương không vô thường, ta sẽ không bao giờ lạc bước…"

 bom muc may in gia re



Hãy nói em nghe, chúng ta đang nhớ nhau mà, có phải không? Và khi đó định mệnh sẽ lại mỉm cười cho những ai biết chờ đợi và thật tâm. Để nhớ nhung nhau không trở thành một loại phế phẩm hoài niệm.
Quan ao bao ho lao dong

Tình yêu tuổi trẻ, những kí ức thơm nồng ấm áp. Một khi đã trôi qua, một khi đã níu giữ, thì sự trống trải, tiếc thương chẳng còn đủ chật chội bằng nhớ nhung, bằng hoài niệm.

Sửa máy lạnh
Thế giới của em chất chứa đủ những ước mơ ngọt lành, là yêu thương ngập ngụa nhưng nghi hồ và đắng đót.
bảo trì máy lạnh

Anh sợ ràng buộc, sợ bị nắm giữ bởi những mối quan hệ rõ ràng. Trong chuyện tình cảm, anh luôn dành một sự mơ hồ vốn dĩ.

Phu tung o to
Em đã đi qua đủ đầy những dư vị của thương yêu, của thăng trầm cảm xúc. Để rồi lí trí làm chủ rất tốt trái tim yêu thương. Đi qua hết bao nhớ thương vụn vặt, để nỗi buồn cứ thế đặc quánh lại, chai sạn mà sâu sắc.
http://tklookbook.com/

Người như anh, dễ rung động nhưng tình cảm khó có thể tồn tại dài lâu và đậm sâu là điều gì đó gần xa khó với.



Bao ho lao dong
Vì vậy mà, tình cảm của chúng ta, của hai con người luôn ái ngại trao đi yêu thương bao giờ cũng đối xứng nhau như vậy, đắn đo và cẩn trọng. Và nỗi nhớ cũng vì đó mà dè dặt né tránh nhau gửi gắm. Để đến khi đâu đó đã là điểm tận cùng, mới nhìn thấu tâm can nhau đến rõ.

Đôi khi có những thứ được giữ kín đến tận ngàn sau. Anh giỏi im lặng và bình thản. Em cố chấp chịu đựng và kìm nén dài lâu.
Giay dan tuong

Anh biết không, có những nhớ nhung cùng với sự tan biến cũng dần trở nên trống trơn. Là cảm giác mơ hồ nhớ, mơ hồ quên, là chênh vênh hay mộng tưởng. Nhưng qua thời gian, tất cả chỉ còn lại sự trống rỗng và tĩnh mịch.

Vậy nên, hãy nói là chúng ta nhớ nhau đi. Để nỗi nhớ sẽ là điều viên mãn được gìn giữ trong tâm can nhau kín kẽ, bền vững và chân thành.

Chẳng có đủ lí do để buông bỏ, nhưng cũng không đủ bản lĩnh để giành giật hay rời xa.

Anh hiểu gì về trạng thái lơ lửng không? Khi đó anh sẽ rơi vào cảm giác như ở lưng chừng trời, ngất ngưỡng cũng không, sâu thẳm cũng không. Và anh sẽ chẳng thể nào thoát ra được, khó có thể thoát ra được. Lúc ấy, điều duy nhất mà anh phải làm đó chính là chịu đựng, tuyệt nhiên không phải là chấp nhận.

Chẳng điều gì có thể làm nên sự vĩnh hằng.

Cuộc đời vốn dĩ chẳng dài rộng, dẫu có đi hết sự nhớ nhung trong nhau mà không nói ra, mà không giãi bày thì tất cả chỉ còn có thể là tan biến. Sự vĩnh hằng đó, nếu có thì cũng chỉ là tan biến mà thôi.

  Rang su tham my
Anh đã bao giờ nghe nhắc về định mệnh chưa? Đó là cách để cho người mình yêu cơ hội.

Hãy nói em nghe, chúng ta đang nhớ nhau mà, có phải không? Và khi đó định mệnh sẽ lại mỉm cười cho những ai biết chờ đợi và thật tâm. Để nhớ nhung nhau không trở thành một loại phế phẩm hoài niệm.

Tình cảm, vốn dĩ chẳng đủ nhiều để rồi nhớ thương âm thầm né tránh nhau trong hư ảo.

Là chúng ta đang nhớ nhau, phải không anh? 2

Bày tỏ là khuất phục, là nhớ nhung vượt khỏi mức chịu đựng vốn có. Thế rồi chẳng cam tâm mà nói ra, chỉ cam tâm giữ gìn và bình lặng. Để yêu thương đôi khi vượt ra khỏi chính tầm với mà mình có thể nắm lấy được.

Vậy thì, chỉ lần này thôi, nói rằng ta cần có nhau đi. Một lần này thôi.

Anh, em, chúng ta. Liệu có bao lần đủ cảm thông mà thấu hiểu cho nhau trong im lặng?

Nhân tình thế thái, âu cũng chỉ là giới hạn yêu thương. Ai rồi cũng phải cùng nhau đi hết trọn mùa yêu. Dù ngắn, dù dài. Vẫn là một mùa yêu.

Nhớ thương!



Vì tình cảm đã từng tràn trề và mãnh liệt như thế. Nên trong tiếc thương, nhớ mong mới dần nảy nở như một đóa hoa rực rỡ.

Sẽ mạnh mẽ được đến bao lâu khi yêu thương vẫn vẹn nguyên ở ngực trái, đặt tay lên tim mình, bất giác lắng nghe sự thổn thức cồn cào và dữ dội.

Yêu thương, một khi đã dần nảy nở như một đóa hoa, thì dù có can ngăn cũng vô ích, chẳng cần mục đích và lí do. Chỉ cần đủ nhớ thương, đủ chân thành mà chờ đợi.

Dù có đắng lòng hay mặn môi thì nhớ thương là thứ chẳng thể nào chối bỏ được.

Vậy ra những con người nhớ nhung nhau trong câm lặng, như anh và như em, đến bao giờ mới thôi thổn thức về nhau?
Ban giay bao ho

Thế nên, thật thà thôi. Hãy nói đi, chúng ta đang nhớ nhau mà, có phải không?

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

HẠnh phúc xa vời

"Khi đối mặt với hai sự lựa chọn hãy tung đồng xu lên, không phải chọn sấp hay ngửa, mà là trong lúc nó rơi xuống ta mới biết bản thân đang hy vọng điều gì"


 bom muc may in gia re


Nếu là tình yêu sao anh không một lần nắm giữ? Nếu là tình bạn sao anh gửi những cảm xúc quá đỗi nồng nàn để em liêu xiêu khi chính em bị mềm lòng trước những gửi trao ấy...
Quan ao bao ho lao dong

Sẽ chẳng có một cái kết thúc nào đáng gọi tên cho mối quan hệ này, mình cứ yêu nhau cho đến khi nào có thể, cho đến khi hai đứa tìm được một nửa của mình. Anh thường lên giây cót với em như thế. Nếu ai đó cũng là một người con gái như em thì ắt hẳn họ sẽ dừng lại, vì chẳng ai muốn bên một người mà chính anh ta thừa nhận chỉ là tạm bợ. Em cũng là em và khổ thay... Chỉ em.

Sửa máy lạnh
Anh yêu em thật (có lẽ vậy). Anh quan tâm tới em thật (có lẽ vậy). Nhưng để đến được với nhau cả hai phải bước những bước dài. Em chẳng đủ sức để vượt qua những bước quá tầm ấy. Còn anh?... Dường như chưa bao giờ muốn kéo lấy em gần thêm chút nữa. Chúng mình mỗi người cầm một đầu sợi giây nửa muốn giữ, nửa buông.
bảo trì máy lạnh

Em!

Lầm lũi trong thứ tình cảm ấy, cố nhặt nhạnh cho mình một niềm tin. Nói đúng hơn là em mong một lần được anh kéo niềm tin ấy xuống... Nhưng... cao quá... xa quá. Mong một lần anh nói anh thực sự muốn ở bên em. Vậy mà...
Phu tung o to
Cảm giác duy nhất anh đưa đến cho em chỉ là trạm dừng chân, là qua ngày để đợi những thứ của riêng mình.

Anh đợi ngày mai của anh còn em chơi vơi với tình yêu dành cho anh hiện tại.

http://tklookbook.com/


Em muốn sống với chính tình cảm của mình, sống thật với con tim mình và trọn vẹn với anh. Nhưng chỗ nào cho em? Chỗ nào cho em khi anh thổi tình yêu anh vào quả bóng có thể bay cao mà chẳng cần gió? Em phải là gì để gần được quả bóng ấy? Là mây? Là không khí? Là trời xanh? Hay là những ngọn cây để đợi ngày bóng vô tình vướng phải? Là gì hả anh?

Bao ho lao dong
Em chẳng thể viết nên những bản tình ca, chẳng thể gửi tới anh làn gió mát trong mỗi ngày hè. Chẳng thể khỏa trong trong ánh trăng bạc và hái về cho anh những vì tinh tú. Em chỉ có thể là em thôi, với một tình yêu khát khao trao trọn. Cả những mong ước nhỏ nhoi được nép vào anh mỗi lúc cô đơn.

Có những thứ đơn giản nhưng hóa xa xỉ nếu đặt không đúng chỗ. Niềm tin em tát cạn trong hững hờ anh. Em chênh vênh khi tìm điểm tựa trong thứ tình cảm em vô cùng hoang mang mỗi lần cố gọi tên.

Mình là gì hả anh?
Giay dan tuong

Nếu là tình yêu sao anh không một lần nắm giữ? Nếu là tình bạn sao anh gửi những cảm xúc quá đỗi nồng nàn để em liêu xiêu khi chính em bị mềm lòng trước những gửi trao ấy, rồi lại hoang mang sau mỗi thực tại hiện về... và não căng ra... trái tim thôi không thổn thức. Chênh vênh quá...


 Rang su tham my

Em muốn dừng lại, thôi không tìm kiếm một cái đích ở anh nữa. Em muốn dừng lại và nhìn thẳng vào khoảng cách của hai đứa mình - QUÁ XA - cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Em muốn dừng lại để thấy rõ hơn điều mình thực sự có thể chạm đến.

Nhưng...

Lúc em nghĩ mình tỉnh táo nhất lại là lúc em say nhất. Lúc em nghĩ mình có thể mạnh mẽ đưa ra những quyết định dứt khoát thì đó là lúc em mong manh hơn bao giờ. Chưa một lần chạm tay nên anh chẳng thể biết có một bàn tay luôn lạnh dù nắng vẫn đổ chang chang trên đường.
Ban giay bao ho

Chỉ có chiếc gầu sòng vẫn đều nhịp tát cạn niềm tin trong em... khi anh hờ hững.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Em gái thân yêu của chị,...

"Những đứa trẻ lớn lên bằng Google, thế giới của chúng chỉ đúng bằng 13 inch. Less time on-line, more time on life"

 bom muc may in gia re



Em gái, em hãy cứ mở lòng ra để đón nhận những tình cảm yêu thương xung quanh, em nhé. Mở đủ rộng thôi hỡi cô gái bé bỏng, để đủ cho một người xứng đáng với em bước vào...

Em gái thân yêu của chị,
Quan ao bao ho lao dong

Chị đang bước vào những ngày cuối cùng của một tình yêu không ngắn nhưng đủ dài cho những kỷ niệm đong đầy. Người ta hỏi chị có buồn không, có đau khổ không, có giận hờn đau đớn không?

Sửa máy lạnh
Chị trả lời rằng, chị có buồn, vì chị tiếc cho một người con trai không thể giữ chị bên mình. Chị trả lời rằng, chị không đau khổ, bởi chị biết những người yêu nhau, thương nhau, tôn trọng nhau, chân thành và hết mình, chẳng đáng phải chịu những giày xéo tâm can.
bảo trì máy lạnh

Chị trả lời rằng, chị không giận hờn đau đớn, vì cả chị và anh ấy đều sẽ có lúc để nỗi buồn lắng yên, và viết tiếp những bản tình ca mới, ngọt ngào như chị và anh ấy đã từng. Chia tay, đó là một nỗi buồn rất khẽ và âm thầm, mà chỉ có thời gian mới đủ xoa dịu và hàn gắn.

Phu tung o to
Em gái nhỏ của chị, cô gái đôi mươi chưa biết đến thế nào là yêu, thế nào là thích, thế nào là rung động trước một người khác giới. Em gái, em hãy cứ mở lòng ra để đón nhận những tình cảm yêu thương của xung quanh, em nhé. Mở đủ rộng thôi hỡi cô gái bé bỏng, để đủ cho một người xứng đáng với em bước vào, và những kẻ lông bông phiêu lãng của những cuộc tình chẳng thể nào chạm tới và gõ cửa.


http://tklookbook.com/

Rồi em sẽ được yêu, được vỗ về, được chở che và đùm bọc, dù rằng em có thắc mắc mình đủ sức tự đứng vững trên đôi chân của chính mình. Tình yêu, kỳ diệu ở chỗ, khiến người con gái chốc lát nhỏ bé, dịu dàng và người con trai vững chãi, an toàn làm chỗ dựa.

Bao ho lao dong
Rồi em sẽ có thể không thích như thế, rồi em muốn nam nữ bình quyền giống như những gì em hay ước mơ. Nhưng em ơi, tình yêu có những quy luật thú vị của riêng nó, vì trong tình yêu có phái yếu và phái mạnh, có những yêu thương cần được nuôi nấng bởi cả sự tinh tế yếu mềm và cả mạnh mẽ ấm áp. Rồi sẽ có lúc, tin chị đi, em sẽ tự nguyện chấp nhận quy luật thú vị ấy thôi, em gái của chị.

Và có thể, một ngày không đẹp nào đó, em và cậu bạn cãi nhau, ghét nhau, dỗi hờn và cứng đầu ngang bướng không muốn xin lỗi. Thế thì, để chị gái dạy cho em ngoan bí quyết này nhé: người đứng nhất sẽ chẳng là gì nếu không có người về nhì, kẻ nhận được lời xin lỗi không bao giờ đứng cao hơn người mở lời xin lỗi.

Giay dan tuong
Nên rằng, nếu em cảm thấy vẫn muốn giữ tình yêu này, hãy cứ tự tin và thông minh nói lời xin lỗi em nhé. Lúc này, lý thuyết bình đẳng của em gái hữu dụng lắm đấy, em nhé.  Bởi bên cạnh tình yêu, chúng ta còn cần là những người bạn đáng tin cậy và biết tôn trọng lẫn nhau.

Rồi một ngày nọ, chị thấy em gái chị buồn lắm, chẳng muốn ăn cơm, chẳng muốn học bài, khép mình nghe những bản nhạc buồn trong căn phòng nhỏ. Chị nghe thấy tiếng khóc thút thít, nghe thấy con tim em thổn thức. Lòng chị buồn thênh, nhưng chị sẽ không gõ cửa, không lau nước mắt, không vỗ về dỗ dành. Vì em gái chị sẽ tự đứng dậy, sẽ biết yêu thương trở lại, sẽ lại vui tươi trong sáng như em vẫn hay thế, phải không em.

 Rang su tham my


Em gái yêu, để sau này em nhìn lại, em có thể mỉm cười vì từng có những chuyện tình hạnh phúc đến thế, chứ chẳng hề khổ đau hay giận hờn oán trách.

Tuổi trẻ thật giống một cơn mưa rào, tình yêu thật giống cầu vồng, tỏa sáng những sắc màu tươi tắn xuống trái đất này. Nên là, em gái à, hãy cứ yêu và được yêu, hờn giận và bị giận hờn, chia tay hay không thể tiếp tục mối tình của mình. Hãy luôn hạnh phúc và mãn nguyện, bởi em đã được thấy cầu vồng, em gái ạ. Mà chẳng phải, sau cơn mưa sẽ là cầu vồng đó sao.

Ban giay bao ho
Em gái, chị sẽ đứng ở phía sau em, nhìn em trưởng thành và lớn lên, nhìn em – cô thiếu nữ xinh đẹp rạng rỡ xứng đáng được tận hưởng những trải nghiệm quý giá của cuộc sống này.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com