Showing posts with label CAFE CUỐI TUẦN. Show all posts
Showing posts with label CAFE CUỐI TUẦN. Show all posts

Friday, September 5, 2014

Nếu có thể, hãy sống tự do…

"Yêu em đi, anh sẽ chẳng thiệt đâu
Dù đôi lúc em làu bàu, cáu kỉnh
Chỉ cần đôi câu ngọt ngào anh nịnh
Cô bé dại khờ, tinh nghịch lại cười toe. "
 http://filvietnam.com/ 



Những người sống tự do chính là những người có thể thoải mái cười dưới bầu trời rộng lớn, có thể thoải mái khóc khi thất bại để rồi lại đứng lên ngay được sau khi đã cảm thấy đã đau đủ cho vết thương trong quá khứ.

Thật nực cười khi có quá nhiều cáo buộc vô căn cứ dành cho những người đang sống tự do. Này các bạn, tại sao lại đánh đồng tất cả? Những người sống tự do đâu hẳn là đang cô đơn?

Những người sống tự do, chính là những người muốn thoải mái làm theo những gì mình thích, kể cả điều đó là điên rồ hay không tưởng, kể cả điều đó là điều khiến người khác cười chê. Không để ý đến qua điểm đám đông, không hùa theo những trào lưu kỳ cục, không chịu biến mình thành ai khác, thậm chí là thích thử thách giữa một thế giới rộng lớn mà không cần ai phải đứng cùng một chiến tuyến với mình.

Những người sống tự do chính là những người có thể thoải mái cười dưới bầu trời rộng lớn, có thể thoải mái khóc khi thất bại để rồi lại đứng lên ngay được sau khi đã cảm thấy đã đau đủ cho vết thương trong quá khứ.

Những người sống tự do, biết cách phớt lờ đi định kiến xấu xí của số đông, biết cách dũng cảm thừa nhận, dũng cảm thử thách, biết cách thỏa sức tung bay mà không sợ sẽ rơi xuống một lần là ra đi vĩnh viễn, biết cách tận dụng những chặng đường đã qua để sống mạnh mẽ hơn.

 http://vinainternet.com/

Đó là những người tự do, chứ không phải cô đơn.

Thái độ của những người tự do là tích cực.

Họ ôm ấp nhiều nỗi niềm hơn là chỉ ngồi một góc và buồn sầu những chuyện nhân thế và cuộc đời. Họ thích chuyển động hơn là đứng yên, mà kể cả họ có đứng yên thì cũng là chuyển động theo cách mà họ nghĩ. Không phải cô đơn, mà là làm theo sở thích của chính mình.

Ai cũng có tuổi trẻ, ai cũng có hoài bão, chỉ có điều không phải ai cũng sống cùng những hoài bão và tự do phóng khoáng làm những điều mình thích. Đa phần sẽ là cố bẻ ngoặt cuộc đời mình khác đi, hoặc lười biếng, hoặc cứ mãi trốn trong thế giới hẹp nào đó vì sợ hãi đối diện. Thế nên cuộc sống thiếu dưỡng khí, thế nên chúng ta mới bỏ lỡ quá nhiều điều.

Nếu có thể, hãy sống tự do…

Hãy bay khi còn có thể bay mà không nhăn mặt sợ ngã, hãy đi đến bất cứ đâu, bắt tay vào làm bất cứ điều gì bản thân cảm thấy cần làm. Sống như vậy mới đáng, sống như vậy mới thỏa.

Chứ tuyệt đối đừng chỉ trích những người sống tự do, phiếm diện rằng họ là những người cô đơn. Khi ấy chúng ta mới là những người cô đơn đáng bị cười nhạo nhất trên đời.
 http://tklookbook.com/

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Trái Đất này nhỏ lắm! . . . Trái Đất này cũng lớn lắm!

"Một lời tạm biệt
Đơn giản
Khiến ta khóc…

Một lời chia tay
Đơn giản
Khiến ta đau…

Một lời nói dối
Đơn giản
Khiến ta hận…

Một lời thú nhận
Đơn giản
Khiến ta tha thứ…

Và đơn giản
Một người
Khiến ta yêu…"

 http://filvietnam.com/

Tôi không nhớ mình đã quen biết anh như thế nào, và trong thời điểm nào…Thế nhưng tôi biết cảm xúc của mình là thật, và như thể nó mới chỉ xảy ra vào ngày hôm qua thôi. Ngày hôm qua rất gần mà cũng rất xa ấy…

Tôi gọi anh là Nước Đá, vì mặc dù anh có vẻ ngoài thân thiện và dễ gần nhưng đôi khi nói chuyện lại lý trí và thẳng thắn quá, đến nỗi tôi còn gọi đó là “tạt một xô nước đá vào mặt”, nhất là khi anh nói với tôi về những việc liên quan đến tương lai, đến sự nghiệp và cả những ước mơ nho nhỏ giản đơn của một cô bé 17 tuổi là tôi đây. Nước Đá và tôi đều là học sinh trong cùng một ngôi trường cấp 3, à không, nói đúng hơn phải là, tôi đang là học sinh ở ngôi trường ấy, còn anh là một cựu học sinh của trường và cũng là một du học sinh trong đợt nghỉ xuân về thăm nhà…

Chúng tôi thường thức khuya thâu đêm để nói chuyện với nhau trên Facebook. Ban đầu chỉ là những câu hỏi qua loa mang tính chào hỏi và làm quen, lâu dần chúng tôi trở nên thân thiết như những người bạn, thậm chí còn như mức “tri kỉ đã biết nhau hàng ngàn năm về trước”. Nước Đá rất hay nói lảm nhảm, theo tôi là vậy, từ lúc chúng tôi biết nhau đến giờ, nhưng là những chuyện lảm nhảm rất buồn cười và rất…đáng yêu. Những khi tôi có chuyện khó chịu gì đó trong ngày, tôi thường trông chờ đến tối thật mau, để trở về nhà, lên mạng huyên thuyên với Nước Đá và chờ mong anh sẽ trở thành đồng minh với tôi. Nhưng tất thảy mọi lần anh đều nói chuyện rất thẳng thắn, nói rằng tôi sai ở đâu, cần phải xem xét lại như thế nào. Đôi khi bạn cũng biết bản thân mình làm sai đó, nhưng không phải bạn cần ai đó cho lời khuyên mà là cần một người bênh vực và nghĩ như mình thôi…Nước Đá đúng là nước đá, làm tôi rất bực mình, nhưng lại nhanh chóng kể sang những chủ đề chẳng liên quan khác và khiến tôi phì cười vì độ “rất tỉnh” của anh, rồi anh cũng sẽ rất tự nhiên làm tôi nhanh chóng quên đi những chuyện buồn, bực dọc trong ngày.

Nước Đá đã tạo cho tôi một thói quen không tốt, thói quen ỷ lại vào anh và thói quen kể lể mọi chuyện với anh. Tôi không phải người cởi mở, nhưng không hiểu sao lại đem hết ruột gan mình ra nói cho anh nghe…Bạn bè tôi nói, hoặc là anh đã thành tri kỉ thật sự của tôi, nghĩa là một người tôi hoàn toàn có thể tin tưởng, hoặc là…tôi đã thích anh mất rồi. Là thích sao? Tôi cũng không rõ, xúc cảm ấy mơ hồ lắm, tôi không tài nào định hình được, nhưng tôi thấy mất mát khi mà Nước Đá không quan tâm đến tôi nữa, hoặc một ngày anh quá bận rộn nên không thể nói chuyện với tôi. Có lẽ mối quan hệ này sẽ mãi mãi như vậy, nếu như không có một chuyện xảy ra vào một ngày đẹp trời kia. Cảm xúc của con người hay bị lý trí của chính mình cố tình đè nén xuống lắm, thật ra là không muốn thừa nhận mà thôi; thế nhưng chỉ cần ngoại cảnh tác động một cái gì đó, chỉ cần có một chất xúc tác nho nhỏ, thì xúc cảm sẽ nổ tung và tuôn ra dữ dội  hơn nữa. Cảm xúc của tôi đối với Nước Đá chắc cũng đã bị kìm nén như vậy.
 http://tklookbook.com/


Buổi chiều hôm ấy là một chiều không nắng hiếm hoi của Sài Gòn, bầu trời có màu trong trong nhưng xam xám rất kì lạ. Nước Đá sang tận nhà chở tôi đi chơi, chỉ vì chúng tôi đã thoả thuận thế này: Anh có xe nhưng lại không biết đi đâu vì cảm thấy lạc lỏng giữa lòng thành phố rộng lớn mà anh đã rời bỏ khá lâu này, tôi thì lại có vô vàn chỗ để đi nhưng lại không có nổi một chiếc xe để đi dạo vòng quanh, thế là tôi sẽ thành “guide” cho anh, bù lại anh phải làm “xế” cho tôi trong một ngày để tôi được tự do rong chơi. Cứ thế chúng tôi tự nhiên đi chơi cùng nhau mà chẳng mảy may suy nghĩ điều gì. Anh chở tôi đi qua những con phố rộng lớn ở trung tâm thành phố với những dòng xe và dòng người tấp nập, rồi lại chở tôi qua những nơi xa xa ở ngoại ô để tận hưởng cái không khí trong lành và thoáng đãng, tránh xa những xô bồ và nhộn nhịp của thành thị. 
Tôi thấy bản thân mình rõ ràng là mâu thuẫn, mâu thuẫn cực độ. Một mặt tự nói với chính mình chỉ xem anh như một người bạn tâm giao để chuyện trò, mặt khác lại có những suy nghĩ mông lung vô cùng. Như lúc đi ngang qua một khu đô thị mới với những hàng cây xanh xanh toả bóng mát êm dịu và ngước nhìn bầu trời cao rộng không một tí mây bồng bềnh ấy, nhìn thấy tấm lưng vững chãi của người ngồi trước mặt, tôi lại có cảm giác muốn ôm thật chặt tấm lưng ấy, và còn có cảm giác được chở che nữa, như thể dù trời đất có đổ sụp xuống thì vẫn không có gì đáng sợ vì người trước mặt chắc chắn sẽ bảo vệ cho mình. Tôi cố xua tan mấy ý nghĩ đó trong đầu, nhưng lại không điều khiển được mình ngẩn ra vài giây cười như một con ngốc. 

Ngoại cảnh lãng mạn chính là điều rất đáng sợ, vì bản thân mình sẽ không làm chủ cảm xúc của mình được. Ngồi trên đài phun nước hướng mắt nhìn ra xa chờ hoàng hôn buông xuống và chờ cây cầu rực rỡ lên đèn, tôi và anh trò chuyện về những điều mang tầm “vĩ mô” mà đến giờ nhớ lại tôi vẫn cảm thấy khâm phục chính mình vì sao có thể lắng nghe anh lâu như vậy. Tôi hỏi dò về chuyện tình cảm của anh, nhưng anh lại chỉ cười cười và nhìn về phía mặt trời đang lặn dần sau bụi cây phía xa, rồi bảo với tôi mọi thứ đều là duyên phận cả, đến thì đến, đi thì đi, như việc tôi với anh gặp và biết nhau cũng là do duyên phận thôi…Là duyên phận sao? Tôi, lúc đó, không để tâm lắm câu nói của anh, nhưng bây giờ, sau rất nhiều chuyện xảy ra, tôi mới bắt đầu tin có lẽ có thứ gọi là duyên phận như anh nói.

Mỗi lần nhìn thấy mặt trời lặn ở phía xa, cũng cái màu rực rỡ như buổi chiều hôm ấy, tôi lại thấy lòng mình nặng xuống, như thể mang thêm một bao cát vĩ đại trên lưng vậy. Thì ra đó là tình cảm mà mọi người hay nói đến…17 tuổi, lần đầu tiên tôi có cảm giác nghèn nghẹn nơi ngực mình, ừ nhưng không phải điều gì quá lớn lao. Nếu nhớ lại ngày hôm ấy, tôi sẽ bắt xe buýt lên chiếc cầu quen thuộc kia, đi bộ chờ cho trời sẫm tối và nhìn cầu lên đèn hoà với màu cam đo đỏ của ánh chiều tà. Buổi chiều hay làm lòng người buồn, nhưng tôi lại chỉ nhớ về những kỉ niệm ngọt ngào mà thôi…

-    Nè nè, anh đi du học ở bển có gì vui không kể em nghe với?

-    Vui hả…Hm, để xem…chắc có mấy con gấu túi với…một cái túi lớn đón chào em ở bển đó, haha.

-    Hông có vui gì hết, kể chuyện khác đi!

-    Em biết tại sao các quốc gia tư bản lại rất phát triển không, để anh nói cho mà nghe, nó là vầy nè…- Mắt anh sáng rỡ lên, đó chính là dấu hiệu cho việc anh chuẩn bị nói tới một vấn đề mang tầm “vĩ đại”.

-    Chuyện vĩ mô đó em không nghe đâu! Sao anh thích nói mấy cái đó cho em nghe quá vậy? - Tôi lườm lườm nhìn anh.

-    Thì anh thích tẩy não chuyên văn mà – anh nhìn thẳng vào mặt tôi rồi lại cười tươi như thể mình “vô tội” không bằng.

-    Anh tẩy não thành công rồi đó, bây giờ mở miệng ra nói chuyện với bạn em toàn nói về kinh tế rồi triết học này không hà… - Tôi lại đảo mắt nhìn sang hướng khác, không dám nhìn vào mắt anh.

-    Sao? Mấy lần nói chuyện với anh chất lượng chứ hả? Kiến thức chẳng phải rất quan trọng sao? Hông lẽ em muốn anh nói những câu vô bổ đại loại như “Thuỵ Nhiên ơi, em có biết là em dễ thương lắm không!” à?

-    Ý anh là em không dễ thương á?

-    Giờ em muốn ăn gì anh chở đi ăn, anh không thể để em về nhà với cái bụng rỗng được, như vậy danh dự của anh chẳng biết để vào đâu!

-    Em ăn kem! Mà phải là kem trong tiệm kem đàng hoàng đó nha, không ăn kem trong tiệm đồ ăn nhanh đâu đó.

-    Đau dạ dày mà ăn kem á! Em có bị gì không vậy?

-    Cái đồ Nước Đá chết bầm, chở em đi ăn kem đi đừng nói nhiều, không thôi cho em về nhà ăn cơm mẹ em nấu đi!

-    Rồi, thì ăn kem, nhưng chẳng biết tìm đâu ra cái tiệm kem như em nói giữa thành phố này nữa…

-    Đồ Nước Đá…
 http://vinainternet.com/

-    Kem Lạnh, anh sẽ gọi em là Kem Lạnh, cái đồ ham ăn kem mà không tiếc lời “tồn thương” người khác.

Tôi ngẩn người nhìn ly kem trước mặt đã tan ra tự bao giờ. Từ ngày anh đi, tôi cũng không còn thích ăn kem nữa, chỉ đơn giản ra tiệm kem anh đã từng dẫn tôi đi ăn, gọi một ly kem trái cây – hương vị kem mà anh thích, rồi ngồi nghĩ ngợi lung tung, hay đọc một quyển sách và quên mất mình đã gọi ly kem đó từ bao giờ. Đôi khi tôi thấy mình cũng ngốc lắm, nhưng lại để bản thân mình cứ phiêu diêu như thế.

Ngày anh ra sân bay để quay về tiếp tục việc học của mình bên một quốc gia xa xôi, tôi đã dặn mình không nhìn đồng hồ, không quan tâm thời gian, cũng không được nghĩ ngợi gì nhiều. Tôi đã làm được, cho đến tận phút giây cuối cùng. Nhưng sự mạnh mẽ có lẽ chỉ là vỏ bọc mà mọi người con gái đều nguỵ tạo cho mình mà thôi. Ngay ngày hôm sau, tôi lại một mình ra sân bay, đứng giữa một nơi xa lạ và rộng lớn với tiếng ù ù của động cơ máy bay, nhìn người ta đi đi về về đón nhau, chào nhau, rồi bất ngờ khi thấy bên má mình ươn ướt. Đó là nước mắt, nhưng là nước mắt của bình yên, vì khi nghĩ đến anh, tôi chỉ thấy sự bình yên chứ không hề có chút buồn đau nào. 

Bạn tôi hỏi, sao tôi không nói với anh là tôi thích anh. Tôi không biết, có lẽ tôi sợ mất đi tình bạn mà chúng tôi đã dùng thời gian mà có được, hoặc cũng đơn giản, chỉ vì tôi biết đó là tình cảm tự nhiên, thì cũng hãy để nó ra đi tự nhiên, như anh đã chẳng từng nói mọi thứ đều là duyên phận cả. Tôi không mất gì, nên không có gì đáng để buồn đau, thậm chí tôi thấy mình còn nhận được một chút gì đó…Lần đầu biết dành tình cảm đặc biệt cho một người, cảm giác quan tâm một ai đó xa lạ và cả cảm giác xốn xang nhè nhẹ nữa…

Anh nói: “Trái Đất này nhỏ lắm!”

Tôi nói: “Trái Đất này cũng bự tổ chảng hà!”

Anh lại xoa đầu tôi và nói: “Gấu túi sẽ chờ em bên đó nhé!”

Tôi sẽ cố gắng qua được nơi có những chú gấu túi xinh xắn ấy, nói cho anh biết rằng, tôi đã từng thích anh thật nhiều. Nhưng có điều quan trọng hơn mà tôi hiểu anh muốn nhắn nhủ đến tôi. Khi tôi qua được bên ấy, tức là tôi cũng đã trưởng thành phần nào rồi, anh muốn tôi trưởng thành và mạnh mẽ, như anh đã từng và không ngừng cố gắng như vậy. Khi ấy, chúng tôi sẽ như hai người tri kỉ cùng ngồi lại, nhớ lại những khoảng khắc đẹp đẽ và đáng yêu như vậy, cùng nhau mỉm cười…



Wednesday, September 3, 2014

CANH BẠC CUỘC ĐỜI

"Có những thứ không phải bản thân muốn thì sẽ có được
Có những thứ cho dù luyến tiếc bạn vẫn phải buông tay.
Đàn ông khóc khi anh ta yêu thật lòng. 
Phụ nữ khóc khi cô ta thật sự buông tay.
Yêu một người không chắc sẽ có được người đó
Nhưng nếu như có được thì xin hãy trân trọng."


Phụ nữ lấy chồng như chơi canh bạc cuộc đời, tính toán đôi khi không bằng ai may mắn hơn ai!

Người ta vẫn cay đắng nói với nhau rằng “Làm phụ nữ đã khổ, làm phụ nữ lấy nhầm chồng còn khổ hơn”. Quả có đúng là như vậy. Mỗi sáng sớm, dạo bước trên một cung đường quá ư rộng dài, hàng cây tán lá xanh rì, bạn lại nghe được vài âm thanh chẳng mấy dễ chịu từ chiếc loa bán báo. Ở đâu đó, vào lúc bạn đang dạo bước này có những người phụ nữ bị bị chồng đánh, bị chồng hành hạ…

Mà cũng chẳng phải nghe đâu xa, chắc hẳn sẽ có một đêm nào đó, khi bạn khẽ vặn nhỏ đi chiếc đài của mình, để âm thanh trong trẻo của một bản tình ca giảm xuống, bạn sẽ nghe thấy ngôi nhà bên cạnh, tiếng người chồng quát tháo, nạt nộ, tiếng người vợ khóc tấm tức trong đêm…
 http://filvietnam.com/

Vẫn biết lấy nhầm Chồng khổ lắm, nhưng chẳng ai biết làm sao để không… nhầm? Nghĩ cho tới cùng, ai ở đời mà chẳng nhầm lẫn vài lần, tránh sao được có người nhầm đúng vào cái lúc gật đầu làm vợ một anh chàng nào đó. Khi yêu, người đàn ông nào chẳng ngọt ngào, anh chàng nào chẳng lãng mạn. Mà có đôi khi, kể cả anh ta có bộc lộ nguyên bản chất thì đôi mắt của ái tình sẽ làm hồng đi tất cả. Biết trách ai đây? Trách đàn ông quá giỏi khi hoàn hảo lúc yêu, trách phụ nữ quá ngây thơ, khờ khạo hay trách tình yêu mù quáng khiến người ta chỉ đinh ninh lấy người đó làm chồng?
Người đàn ông trong mắt phụ nữ khi yêu giống như chiếc váy treo trong cửa hàng lấp lánh ánh điện, sang trọng và thời trang. Cô gái nào cũng đứng ngoài nhìn vào và ao ước. Và rồi, khi có cơ hội, cô gái ấy sẽ quyết tâm mua bằng được chiếc váy đó để mặc lên người. Than ôi, váy có thể đẹp, chất có thể tốt, màu sắc có thể đầy quyền uy và lấp lánh nhưng đâu chắc đã vừa với người. Nhưng khi đã mặc lên người rồi thì phụ nữ cố mà nín nhịn. Người phụ nữ co kéo mình lại sao cho vừa chiếc váy chật chội ấy, chỉ mong sao nó không bục chỉ để người ngoài chê cười.
 http://tklookbook.com/

Thực ra, đàn bà chọn chồng đơn giản lắm, cứ thấy trái tim mình rộn ràng niềm vui, cứ thấy lồng ngực căng đầy niềm hạnh phúc, thấy sự rân rân chạy dọc cơ thể khi nhớ về người đàn ông đó và nghe được một lời cầu hôn, ấy thế là gật đầu. Tất nhiên, cũng có những cô nàng đáo để hơn đôi chút, tính tính, toán toán, cân nhắc về gia thế, về sự giáo dục, về con người, về sự nghiệp…. về cơ man những thứ thuộc về anh ta để đưa ra kết luận. Nhưng những điều đó chỉ có thể đảm bảo cho một vài câu chúc phúc trong ngày cưới: “Con bé đó số sướng quá, lấy được chồng tốt đủ đường”. Còn mọi chuyện phía sau đó, chỉ có thời gian trả lời.
Đàn ông cũng khổ khi lấy nhầm vợ, cái gì nhầm mà chẳng có hậu quả, chỉ khác nhau là lớn hay bé mà thôi. Nhưng đàn ông lấy nhầm vợ sẽ không phải đối diện với những trận đòn roi vì phụ nữ chẳng có nổi cái sức mạnh thấu trời đó để bạo hành. Đàn ông nhầm vợ, cũng có thể ly hôn nhanh hơn vì cơ hội để họ tìm được hạnh phúc mới dễ dàng hơn gấp bội.
 http://vinainternet.com/

Đôi khi, chính bản thân mình còn chẳng biết ngày mai sẽ ra sao, làm sao chắc chắn được người mình chọn ngày hôm nay, ngày mai sẽ mãi mãi là như thế. Nhưng nếu sợ nhầm mà không lấy chồng thì đã nhầm rồi đấy chứ. Giống như có chân mà chẳng dám bước đi thì khác nào chân đã gãy. Phụ nữ vẫn cần một tấm chồng, một người đàn ông đi cùng suốt cả cuộc đời. Thôi thì cứ yêu, cứ nghĩ suy rồi cưới. Ngẫm ra, đàn bà lấy chồng như chơi một canh bạc, giỏi giang, tính toán chưa hẳn đã giành phần thắng. Hơn thua nhiều khi lại ở chuyện trong canh bạc cuộc đời, ai may mắn hơn ai! 

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Monday, September 1, 2014

Cafe . . .Muối

Có thể câu chuyện này không giống như những câu chuyện khác, không dài, không triết lí sâu xa, nhưng ai đọc cũng cảm nhận được ý nghĩa thiêng liêng của nó, rằng vì tình yêu con người ta có thể làm tất cả...

Anh gặp nàng trong một bữa tiệc. Nàng vô cùng xinh xắn và dễ thương... Biết bao chàng trai theo đuổi nàng trong khi anh chỉ là một gã bình thường chẳng ai thèm để ý.

Cuối bữa tiệc, lấy hết can đảm, anh mời nàng đi uống cafe. Hết sức ngạc nhiên, nhưng vì phép lịch sự nàng cũng nhận lời.
 http://filvietnam.com/

Họ ngồi im lặng trong một quán cafe. Anh quá run nên không nói được câu nào. Cô gái bắt đầu cảm thấy thật buồn tẻ và muốn đi về... Chàng trai thì cứ loay hoay mãi với cốc cafe, cầm lên lại đặt xuống... Đúng lúc cô gái định đứng lên và xin phép ra về thì bất chợt chàng trai gọi người phục vụ: "Làm ơn cho tôi ít muối vào tách cafe". Gần như tất cả những người trong quán nước đều quay lại nhìn anh... Cô gái cũng vô cùng ngạc nhiên. Nàng hỏi anh tại sao lại có sở thích kì lạ thế. Anh lúng túng một lát rồi nói: "Ngày trước nhà tôi gần biển. Tôi rất thích nô đùa với sóng biển, thích cái vị mặn và đắng của nước biển. Vâng, mặn và đắng - giống như cafe cho thêm muối vậy... Mỗi khi uống cafe muối như thế này, tôi lại nhớ quê hương và cha mẹ mình da diết...". Cô gái nhìn anh thông cảm và dường như nàng rất xúc động trước tình cảm chân thành của anh. Nàng thầm nghĩ một người yêu quê hương và cha mẹ mình như thế hẳn phải là người tốt và chắc chắn sau này sẽ là một người chồng, người cha tốt... Câu chuyện cởi mở hơn khi nàng cũng kể về tuổi thơ, về cha mẹ và gia đình mình...

Khi chia tay ra về, cả hai cùng cảm thấy thật dễ chịu và vui vẻ. Và qua những cuộc hẹn hò về sau, càng ngày cô gái càng nhận ra chàng trai có thật nhiều tính tốt. Anh rất chân thành, kiên nhẫn và luôn thông cảm với những khó khăn của cô. Và... như bao câu chuyện kết thúc có hậu khác, hai người lấy nhau. Họ đã sống rất hạnh phúc trong suốt cuộc đời. Sáng nào trước khi anh đi làm, nàng cũng pha cho anh một tách
cafe muối...
 http://vinainternet.com/

Nhưng khác những câu chuyện cổ tích, câu chuyện này không dừng ở đó. Nhiều năm sau, đôi vợ chồng già đi, và người chồng là người ra đi trước... Sau khi anh chết, người vợ tìm thấy một lá thư anh để lại. Trong thư viết: "Gửi người con gái mà anh yêu thương nhất! Có một điều mà anh đã không đủ can đảm nói với em. Anh đã lừa dối em, một lần duy nhất trong cuộc đời... Thực sự là ngày đầu tiên mình gặp nhau, được nói chuyện với em là niềm sung sướng đối với anh. Anh đã rất run khi ngồi đối diện em... Lúc đó anh định gọi đường cho tách cafe nhưng anh nói nhầm thành muối. Nhìn đôi mắt em lúc đó, anh biết mình không thể rút lại lời vừa nói nên anh đã bịa ra câu chuyện về biển và cafe muối. Anh không hề thích và chưa bao giờ uống cafe muối trước đó! Rất nhiều lần anh muốn nói thật với em nhưng anh sợ... Anh đã tự hứa với mình đó là lần đầu và cũng là lần cuối anh nói dối em. Nếu được làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như vậy... để được có em và để được uống tách cafe muối em pha hàng ngày suốt cuộc đời anh... Anh yêu em!".

Mắt người vợ nhòa đi khi đọc đến những dòng cuối lá thư. Bà gấp bức thư lại và chầm chậm đứng lên, đi pha cho mình một tách cafe muối... Nếu bây giờ có ai hỏi bà cafe muối có vị như thế nào, bà sẽ nói cho họ biết: Nó rất ngọt!!!

Vậy đấy, tôi đã đọc ở đâu đó rằng :" Có thể khi yêu bạn không hoàn hảo, vẫn sẽ làm người yêu mình đôi lúc bị tổn thương và mệt mỏi.Nhưng các bạn, những người được yêu, hãy luôn nhớ rằng có một người đã cố gắng trở nên tốt nhất có thể vì bạn...

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Saturday, August 9, 2014

9 BÀI HỌC LÀM NGƯỜI

Sống trên đời còn gì hơn thế nữa... Người với người phải biết yêu thương nhau ♥

 http://phutungotoatvn.com/


1. Trên đường đời, con sẽ gặp những người đối xử tệ với mình. Không ai có bổn phận phải đối xử tốt với con, trừ bố mẹ. Đối với những người đối xử tử tế với con, hãy trân trọng và biết ơn, nhưng cũng hãy đề phòng họ. Họ có thể đối tốt với con vì mục đích nào đó. Hãy tìm hiểu động cơ thực sự. Đừng vội kết luận một người là tốt chỉ đơn giản vì họ ưu ái con.
 http://phuthanhloi.com.vn/

2. Không ai là không thể thay thế. Không có thứ gì trên thế giới này con phải bám chặt lấy hay cố sở hữu bằng mọi giá. Nếu con hiểu điều này, thì về sau, dù mất bất cứ điều gì trong đời, con vẫn có thể đứng vững.
 http://phuchuycomputer.com/

3. Cuộc đời rất ngắn ngủi. Đừng phí thời gian và năng lượng vào những người, việc, thứ không cần thiết. Nếu con làm vậy, sau này con sẽ nhận ra rằng con đã lãng phí tất cả những ngày tháng qua.
 http://nhakhoa55thanglong.com/

4. Không có gì trên thế giới là mãi mãi, kể cả tình yêu. Tình cảm có thể thay đổi theo thời gian. Nếu một ngày nào đó con mất đi người con từng yêu tha thiết, hãy nhẫn nại. Đừng cố níu kéo những gì đã mất hay phóng đại cảm xúc của mình. Thời gian sẽ làm dịu nỗi đau. Thời gian sẽ hàn gắn tất cả.
 http://hoangthaivina.com/

5. Không phải tất cả những người thành công đều học hành đến nơi đến chốn, nhưng điều này không có nghĩa là con có thể bỏ bê việc học của mình. Kiến thức con có được là tài sản lớn nhất của con.
 http://filvietnam.com/

6. Bố không mong đợi con sẽ chăm lo cho bố khi bố về già. Cũng vậy, bố không có trách nhiệm phải bao bọc con khi con đã trưởng thành. Con có thể đi xe bus hay lái xe Benz đắt tiền. Tương tự, con có thể ăn mì gói hay bào ngư. Lựa chọn đó thực sự do con.
 http://chotanbinhonline.com/

7. Con có thể đối xử tốt với người ta nhưng đừng hy vọng họ đáp lại con như vậy. Nếu con không thể nhìn thấu điều này, về sau con sẽ chỉ có thêm nhiều đau khổ, thất vọng.
 http://baohobaominh.com/

8. Rất nhiều người mua vé số suốt nhiều năm nhưng cuối cùng họ vẫn trắng tay, nghèo đói. Để thành công hay giàu có, con đều phải nỗ lực hết mình. Có một điều đơn giản cần nhớ là: Trên thế giới này không có gì miễn phí.
 http://tuonghoa.com/

9. Chúng ta ở bên nhau như một gia đình chỉ trong cuộc đời này thôi, dù con thích hay không. Vì thế, hãy trân trọng và nâng niu khi chúng ta bên nhau, chia sẻ, gắn bó. Dù muốn hay không, chúng ta sẽ không thể gặp nhau ở kiếp sau…

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

9 ĐIỀU CẦN HỌC KHI TỨC GIẬN

Có rất nhiều chuyện, trước khi kịp quý trọng thì đã thành chuyện xưa. Có rất nhiều người, trước khi kịp để tâm thì đã thành người cũ. Cuộc sống không bán vé khứ hồi - mất đi vĩnh viễn không có lại được ! Chúng ta đều già quá nhanh - nhưng sự thông minh thì lại đến quá muộn 

 Sửa máy lạnh


1. Khi cãi nhau nếu bực mình quá thì im lặng đợi khi bình tĩnh thì hãy thảo luận tiếp! Đừng "hăng tiết" quá kẻo lại phát ngôn bừa bãi.
 bảo trì máy lạnh

2. Chuyện gì bỏ qua được thì bỏ qua đừng dong dỏng lên đòi làm ra ngô, ra khoai thì sẽ không hay chút nào đâu!
 sua may lanh

3. Mỗi người nhường nhau một tí để yên ấm chứ cứ la ó lên rồi lại "giận quá mất khôn".
 bao tri may lanh

4. Đang bực bội thì đừng lên facebook, yahoo vì rất dễ phát ngôn nhiều câu thiếu suy nghĩ.
 sua lo vi ba

5. Khi có người thứ 3 xuất hiện phá đám thì hãy bình tĩnh mà giải quyết chứ chia tay thì hóa ra lại khiến người kia hả hê!
 sua tu lanh

6. Dẫu cho là một mối tình học trò đi nữa thì cũng phải nghiêm túc chứ đừng bỡn cợt quá đà bạn nhé!
 sua may nuoc nong

7. Đừng giấu diếm nhau bất kì điều gì vì sẽ làm người kia cảm thấy mình không được tôn trọng lại ầm ĩ lên thì khổ!
 sua may lanh quan 1

8. Không có luật nào là con trai phải làm hòa trước nên khi con gái sai hãy lên tiếng trước tránh mọi chuyện đi quá tầm kiểm soát!
 http://phuthanhloi.com.vn/

9. Hãy tự mình quyết định đừng nghe lời quân sư bậy bạ vì rất có thể họ chỉ muốn phá đám bạn thôi!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Friday, August 8, 2014

30 quy tắc trong cuộc sống ...

"Trong cuộc đời có rất nhiều việc không muốn làm mà vẫn phải làm đó chính là trách nhiệm
Trong cuộc đời có rất nhiều việc muốn làm mà ko thể làm đó chính là số phận"

 1. Cuối cùng mọi thứ sẽ ổn. Nếu nó chưa ổn, thì chưa phải cuối cùng.
 sua may tinh gia re
 2. Đừng quan tâm tại sao mình nghèo. Hãy quan tâm tại sao người khác giàu.
 sua may tinh tan noi gia re
 3. Đừng sợ kẻ thông minh. Hãy sợ kẻ ngốc tưởng mình thông minh.
 sua may tinh tai nha
 4. Đừng là người đầu tiên cũng đừng là người cuối cùng.
 bao tri may tinh gia re
 5. Làm ra hiểu thứ mình không hiểu và làm ra không hiểu thứ mình biết rành rành.
 lap rap may tinh gia re
 6. Số tiền còn lại trong túi mình là điều tuyệt mật.
 sua chua may in gia re
 7. Chỉ nói về thất bại của mình khi đã thành công trở lại.
 bom muc gia re
 8. Đừng khi nào tham dự một bàn tiệc khi chưa biết rõ ai là kẻ trả tiền.
 bom muc may in gia re
 9. Không khi nào lấy vợ hoặc chồng cùng công ty.
 lap dat camera gia re
 10. Ra nước ngoài bao giờ cũng có mì gói trong va li.
 lap dat chong trom
 11. Chỉ làm quen với các cô gái không có anh trai nếu mình là đàn ông.
 Quan ao cong nhan
 12. Đừng kể những mơ ước nhỏ bé của mình cho bất cứ ai, vì thế nào cũng có ngày bị lôi ra giễu cợt.
 Dong phuc cong nhan
 13. Đừng phí tiền ăn một món sang trọng nếu không có người nhìn.
 Quan ao bao ho lao dong
 14. Khi xem một bức tranh, nếu chưa hiểu gì, hãy tin chắc những người chung quanh đều như thế.
Đừng đánh giá ai khi họ mặc quần áo. Hãy đánh giá khi họ cởi ra.
 Giay bao ho lao dong
 16. Cố gắng đọc một vài cuốn sách và nghe thuộc lòng vài bản nhạc cổ điển vì thực ra chúng rất ít.
 Ao thun cong nhan
 17. Đừng tỏ ra giàu có. Hãy tỏ ra bí hiểm.
 Bao ho lao dong lien quan
 18. Khi chia tay, luôn luôn nói tốt về người cũ. Nếu họ quá xấu thì không nói gì.
 Sửa máy lạnh
 19. Đừng tin vào quảng cáo. Hãy tin vào giá tiền.
 bảo trì máy lạnh
 20. Không tranh luận với kẻ có địa vị và kiến thức thấp hơn mình.
 sua may lanh
 21. Hiểu thế nào là cao cấp mặc dù suốt đời không có tiền mua. Nếu không cao về tài sản, hãy cao về thẩm mỹ.
 bao tri may lanh
 22. Muốn thử một cô gái, hãy dẫn cô ta vào cửa hiệu vì lòng tham là thứ khó giấu nhất trên đời.
sua lo vi ba
 23. Chỉ đánh nhau khi biết chắc mình có thể thắng hoặc hòa.
 sua tu lanh
 24. Đàn ông không bao giờ tiếc tiền với những cô gái không quan tâm tới tiền.
 Sua may nuoc nong
 25.Nếu không làm cho mẹ chồng yêu, hãy nhanh chóng làm cho mẹ chồng sợ. Đừng cố hòa hợp vô ích.
 sua may lanh quan 1
 26. Đối với phụ nữ, có hai thứ luôn phải để ý: khuôn mặt và bàn chân.
 Phu tung o to
 27. Muốn thân ai đó, phải có lúc cùng hư hỏng với người ta.
 Bao ho lao dong
 28. Cái gì mình ngu, hãy cố gắng biến nó thành phong cách.
 Giay dan tuong
 29. Phải hiểu ai cũng là con ếch. Chỉ khác nhau cái giếng mà thôi.
 Rang su cao cap
 30. Người phụ nữ duy nhất trên đời vẫn đẹp lúc già chính là vợ mình!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com