Showing posts with label Anh. Show all posts
Showing posts with label Anh. Show all posts

Tuesday, November 25, 2014

Cuộc sống vốn có điều ngược lại...

Có những yêu thương luôn muốn giữ kín, có những nỗi niềm không cần phải thổ lộ sớt chia nhưng từ trong sâu thẳm cõi lòng ai cũng hiểu, có những tháng năm trải qua rồi mới biết mình đã lớn, có những kỉ niệm không thể nào quên…


Giá như anh chịu khó đi tìm em giữa phố tan tầm ngược nắng, ngược gió, ngược đường yêu thì liệu rằng giờ đây mình có lạc mất nhau…

Ban công chiều muộn giăng đầy chằng chịt những dây hoa tigon buông thõng đong đưa trong cơn gió chớm đông. Bất chợt nhớ đến câu thơ mà mỗi lần nghĩ đến lại thấy nhói lòng “Hoa tigon dáng như tim vỡ. Anh sợ tình ta cũng thế thôi…”. Cô gái ngồi ngẩn ngơ bên khung cửa, loay hoay với mớ bòng bong hoài niệm chưa cất gọn vào tim, lòng vẫn đau đáu chắp ghép lại từng mảnh kí ức đã vụn, rồi hốt hoảng trong tiếng nấc nghẹn “Giá như không phải nói giá như”.

Hiện tại cứ bị cứa sâu bởi từng dòng hoài niệm day dứt, chẳng thể buông bỏ. Mọi chuyện đã qua, có chăng cũng chỉ để lại một vết thương sâu mà mỗi lần cựa mình trong đêm lại nhức nhối. Chuyện cũ, chuyện xưa kể lại bằng kí ức, bằng nỗi nhớ và bằng cả những lần tìm cô đơn làm bạn. Thước phim đen trắng chẳng thể bạc màu thêm nữa vì vốn dĩ nó không hề mang màu sắc trong mình, nhưng càng cũ lại càng nhớ càng thương càng vương.

Giá như ngày xưa  trân trọng thước phim cũ ấy thì bây giờ đã không phải nuối tiếc, giày vò bản thân mình như thế này. Nhưng thời gian chẳng quay trở lại một lần để cả hai cùng giữ lấy nhau. Giá như ư, đó là điều không thể…

Giá như yêu nhau nhiều hơn, yêu vồ vập, yêu cả những chuyện yêu sau này có lẽ thời gian sẽ làm nhạt nhòa.

Giá như đông về, trời nổi gió, bàn tay níu giữ lấy bàn tay không buông thì giờ đây đâu phải mải miết đi tìm hơi ấm của nhau từ kí ức xưa vọng lại. Xoa dịu nỗi đau bằng cách tự siết chặt lấy tay mình, vỗ về an yên.

Giá như đừng nói lời yêu vội thì giờ đây biết đâu chúng ta mới chỉ ở chặng đường lưng chừng yêu chứ không phải là cuối đoạn đường yêu. Nhìn thấy nhau như những đường tiệm cận nhưng mãi mãi chẳng thể chạm vào nhau được. Vì nếu chạm vào nhau thì bài toán đã ra đáp số sai.

Giá như ngày xưa đừng để quá khứ của nhau nỡ làm đau lòng nhau thì có lẽ anh vẫn sẽ luôn bước đi bên cạnh em chứ không phải là bước về phía trước và em phải mải miết đi tìm, vô vọng, mệt nhoài, gục ngã, nước mắt rơi nhòa kỉ niệm.

Giá như cả hai kiên nhẫn một chút, kiên nhẫn yêu, kiên nhẫn chờ, kiên nhẫn tin thì kỉ niệm giờ đây đã chẳng phải cô đơn lang thang tìm chỗ trú như vậy. Đừng, xin đừng vứt bỏ kỉ niệm, vì như thế là mình đang tự vứt bỏ nhau. Đau, sẽ đau lắm. Anh không giữ thì anh hãy trả lại em… để mình em giữ và mình em đau. Em đi tìm phố xưa, phố cũ và nhẹ nhàng đặt vào đó chút kỉ niệm  của hai đứa. Gọi tên từng con phố… bằng kỉ niệm và nỗi nhớ.

Giá như anh chịu khó đi tìm em giữa phố tan tầm ngược nắng, ngược gió, ngược đường yêu thì liệu rằng giờ đây mình có lạc mất nhau…

Đã bao mùa thu đi qua đông lại đến, bao lần thuyền ghé về nơi xa và bao lần tim em muốn lạc nhịp nhưng cứ vin vào suy nghĩ giá như không phải nói giá như để đợi, để thương, để giày vò thời gian…

Ừ thì cuộc sống vốn có điều ngược lại nhưng chẳng bao giờ có hai chữ giá như để bao biện cho cảm xúc của mình

Giá như không phải nói giá như… thì anh có tìm em.




-ST ( Để Gió Cuốn Đi )

Tuesday, November 11, 2014

"Chẳng có gì vĩnh hàng đâu ạnh ạ...

...Chúng ta cũng chỉ hiện hữu nhất thời
Tình yêu bây giờ hoặc chẳng bao giờ
Sẽ mang em đi thật xa..."

Đôi khi hạnh phúc không phải là được 1 người yêu…..

…..mà là tìm được 1 người làm bạn yêu đến quên đi tất cả…



Anh à, từ trước đến nay em vẫn tự an ủi bản thân, trong cuộc đời tàn nhẫn và khốc liệt này chí ít vẫn sẽ tồn tại những điều vĩnh cửu. Ví dụ như tình yêu. Người ta có thể hết yêu rồi chia tay, nhưng vẫn sẽ có những người tự nguyện ở bên nhau đến hết đời, trải qua hết thảy thăng trầm vẫn muốn sống vì nhau trọn vẹn.

Em tin, tình cảm của con người có thể tùy tiện biến đổi một cách vô trách nhiệm. Thế nhưng sẽ có ngoại lệ. Rằng tình cảm của em, ít nhiều cũng sẽ là một trong những ngoại lệ ấy. Thế nhưng em đã nhầm anh ơi, chẳng có gì là ngoại lệ hết. Ngay cả việc em có yêu anh bằng tình cảm sâu nặng nhường nào, ngay cả em có biến thành một con ngốc mà mù quáng tin tưởng vào lời hứa của anh, cuối cùng anh vẫn đi, để em đau đáu một mình trong niềm tin vỡ tan, ý thức thì cố tìm cách biện minh cho cái giũ tay lạnh lùng của anh.

Anh à, ngay cả việc em tin vào tình yêu vĩnh cửu thì em có làm gì sai?

Chỉ là muốn yêu anh nhiều hơn một chút, muốn gần anh lâu hơn một chút, cũng là sai lầm của em sao anh? Từ bao giờ em trở nên tội nghiệp thế này?


Thì ra ngay cả khi em cứ cố chấp xoa dịu bản thân rằng mình sẽ làm nên kỳ tích, em đã làm sai từ đó rồi. Em không nên quá tự tin, cũng không nên đặt quá nhiều áp lực vào em, và niềm tin như vậy vào anh. Cuối cùng anh thì phủ nhận nó, còn em thì bắt đầu chuỗi ngày sống trong nỗi đau vô hình và giọt nước mắt vô tận cứ rơi như thể chẳng có điểm dừng. Đến lúc này em mới biết mình đã từng ngây ngốc và kém cỏi thế nào. Em mới nhận ra chẳng có điều gì là vĩnh cửu cả, thứ không vĩnh cửu nhất lại chính là tình yêu, điều trước kia em đã từng cho rằng chỉ cần em cố gắng nắm lấy, là sẽ không bao giờ rời khỏi em.

Thế nhưng có những thứ, càng cố gồng người lên nắm chặt không buông, lại càng dễ rời khỏi chúng ta. Như thể em đang nắm trong tay một nắm cát, anh cứ thế rời xa em như dòng chảy vô tình của thời gian. Nước mắt em rơi còn anh thì đổi khác, cho dù em phải quay quắt trong sự tổn thương không tài nào xóa nhòa nổi, thì cũng là đáng đời.

Ai bảo em quá yếu đuối? Ai bảo anh quá vô tình? Ai bảo tình chúng mình chỉ như nước chảy, dễ dàng phân nhánh phân đoạn rồi khổ đau?

Vậy thì tại anh, tại em hay là tại tình yêu này quá ngắn ngủi?

Ừ thì, có tình nào là vĩnh cửu, là mãi mãi đâu, phải không anh?


-ST ( Để Gió Cuốn Đi )

Tuesday, November 4, 2014

Mong người ta luôn tốt luôn yêu anh

Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.

Anh à! Em đã thôi không còn nghĩ về anh nữa. Kể từ ngày anh nắm tay cô ấy bước trên nẻo đường đôi ta vẫn thường đi, em biết mình đã không còn là gì trong trái tim anh.

Thời gian đầu em không chịu chấp nhận nhìn thẳng vào sự thật, em không tin những gì đang diễn ra trước mắt mình. Em chỉ tin anh, người con trai đã thề non hẹn biển hứa sẽ yêu em suốt đời, hứa sẽ chỉ đi cùng em trên con đường ấy, và sẽ chẳng bao giờ rời xa em.

Nhưng lời nói gió bay, khi em đang mộng mơ về một đám cưới em là cô dâu, anh là chú rể thì anh lại khắc vào tim em nỗi đau không thể quên. Sáng đó, em thấy anh nắm tay người con gái kia cũng chặt như anh từng nắm tay em, cùng cười, cùng nói vui vẻ trên đoạn đường quen thuộc. Em dụi mắt mình và không sai, là anh, là người yêu em.

Thà anh nói ra ngay từ đầu, hay thà anh phủ nhận điều đó khi em hỏi anh “Người đó là anh sao?”, có lẽ em đã không đau như bây giờ. Nhưng anh lại lạnh lùng thừa nhận tất cả “Người đó là anh, anh yêu người khác rồi, cô ấy có thể cho anh tất cả”. Đúng, cô ấy có thể cho anh tất cả, còn em lại chỉ có thể cho anh tình yêu – thứ mà duy nhất em có.

Hai năm mình yêu nhau, em chỉ có thể cho anh thứ mà em có – đó là tình yêu, em cũng chỉ có thể ở bên cạnh chăm sóc anh, quan tâm anh. Những lúc anh đau ốm, lúc anh chán chường nhất em chỉ có thể ở bên cạnh anh giúp anh vơi đi nỗi sầu, nấu những bữa cơm nhạt, những bát cháo thường… em chẳng thể cho anh những thứ như người ấy cho anh, nào là tiền bạc, là xe đẹp, là những bữa cơm nhà hàng đắt tiền…

Nhưng anh ơi, vì sao anh chỉ hỏi em đã cho anh những gì mà không nghĩ đến “em đã nhận được những gì từ anh?”. Ngày lễ thay vì như những cô gái khác được đi chơi, được nhận những món quà xinh xắn thì em lại ở nhà một mình với lý do “hôm đó khách đông, nhà hàng không cho anh về sớm”. Những khi em ốm, anh chỉ gọi được 5, 10 phút điện thoại hỏi em ốm đau ra sao, đã đỡ hơn chưa, rồi nói sẽ cố gắng về kịp để thăm em… em đã cố gắng kìm hết nước mắt để nghĩ rằng “anh bận lo toan cho cuộc sống, chỉ cần hai ta yêu nhau là đủ”.

Và giờ khi em đã 27 tuổi, đã thôi không thể vì anh được mãi, thôi không thể lấy những đồng tiền lương ít ỏi của mình gửi về cho ba mẹ anh nữa, em còn phải lo cho bản thân mình. Em cũng không thể mù quáng chạy theo anh, cầu xin tình yêu của anh. 27 tuổi, em đã để nhiều cơ hội tuột khỏi tay chỉ vì tin ở anh, tin một ngày anh sẽ cưới em. Hai năm tuổi xuân em tiếc nuối vì để nó qua đi vô ích, em thấy mình trắng tay, không người yêu, không một bến đỗ cho mình, không tiền bạc, không gì cả.

27 tuổi, liệu rằng em còn can đảm, còn trẻ để tìm cho mình một tình yêu đích thực? Em sợ yêu, sợ yêu phải người con trai cũng giống như anh. Những vết nhăn không đáng có của cô gái 27 tuổi cũng hiện dần trên khuôn mặt em. Giá như ngày đó không quen anh, em sẽ có nhiều thời gian lo cho bản thân mình, sẽ như bao cô gái khác sáng tô son ra đường, tối về đắp mặt, bôi kem…

Nhưng tất cả chỉ là nếu như, là giá như thôi. Em phải nhìn vào sự thật và chấp nhận nó. Người con gái đã sai một lần không thể tiếp tục sai nữa. Anh à! Em sẽ thôi không còn nghĩ về anh nữa.



-ST ( Để Gió Cuốn Đi )

Sunday, September 14, 2014

Bức thư đau lòng của cô gái trẻ viết cho người yêu cũ

Bây giờ em không biết nên thương anh, trách anh hay hận anh nữa. Mong anh sống những ngày cuối đời thanh thản và đừng suy nghĩ nhiều về cuộc sống này nữa. Vốn dĩ cuộc sống này không thuộc về anh, vì anh đã không biết trân trọng nó.


Em viết cho cuộc sống này những gì em suy nghĩ. Ờ thì tuổi xuân qua đi có bao giờ hẹn ngày quay lại, hay nó cũng chẳng khi nào báo trước cho em biết ngày, giờ nó đi qua. Để rồi em lại viết cho tháng ngày dong duổi, cho những bụi bặm của cuộc đời.

Em còn nhớ ngày hẹn hò đầu tiên của hai đứa, anh run run nắm lấy tay em, từ đó em biết có lẽ đây là cái nắm tay đầu tiên của anh với một cô gái. Nhưng cuộc sống mà anh, có bao giờ nó lặp lại những gì ngày hôm qua đã trôi đi. Nếu anh của ngày đầu tiên ấy em quen vẫn luôn bẽn lẽn, vẫn luôn “nhát gái” thì anh của 2 năm về sau lại mạnh dạn biết nhường nào. Giờ đây anh trở thành một gã trai mê gái, và thích đùa cợt với tình cảm của phụ nữ. Em nhìn anh với cặp mắt ái ngại.

Em viết ra đây những dòng chữ này cũng mong anh là người đầu tiên đọc được nó. Để anh thấy được rằng phụ nữ trên đời còn rất nhiều người tỉnh táo như em. Trước đây và bây giờ em vẫn ngày ngày được nghe những câu chuyện đáng cười, đáng khóc trên ti vi, trên báo đài… về những cô nàng sau khi chia tay người yêu trở nên thất tình, tinh thần suy sụp, làm điều khờ dại. Còn em, chẳng đời nào em làm vậy đâu anh. Cha mẹ là người sinh ra em, là người cho em hình hài này, cớ sao em phải khóc, phải đau buồn vì một người như anh.

Anh nói yêu em, nói sẽ chăm sóc cho em suốt cuộc đời, nhưng rồi "cuộc đời" mà anh vẫn nói ấy, chúng ta mới chỉ đi được 2 năm thì anh đã vội vàng tìm đến người con gái khác. Em biết, em đã nghi ngờ anh từ lâu, từ những lần anh có những biểu hiện mờ ám, những cuộc gọi lạ, những lần tắt máy đột ngột, hay cả những lần trễ hẹn cùng em. Nhưng em vẫn muốn biết anh đang diễn trò gì, nên cứ lẳng lặng để anh diễn hết vai của mình.

Và rồi sớm muộn ngày này cũng đến, anh đến gặp em nói lời chia tay. Em nhìn anh mỉm cười không khóc, không van nài, níu kéo tình cảm của anh. Anh đừng ngạc nhiên vì vốn dĩ em đã chuẩn bị tâm lí trước. Tim em đau, đau lắm nhưng em vẫn còn cái đầu lạnh để biết mình nên làm gì. Tình yêu có níu kéo cũng không được, buông tay một người hết yêu mình cũng là cách tự giải thoát cho bản thân.

Thế nhưng, đời cũng lắm chuyện trớ trêu. Cô gái anh đang yêu, người mà anh đã nhẫn tâm bỏ rơi em để đến bên cạnh và cung phụng, lại là một "gái làng chơi" chính hiệu. Chính mắt em, chính tai em đã chứng kiến tất cả, những lần cô ta đi với những gã đàn ông lớn tuổi, những lần cô ta ra vào nhà nghỉ. Em toan nói hết với anh, nhưng quá muộn rồi phải không anh???.

Họ nói với em là anh đã xin nghỉ việc, họ còn nói anh đã dọn nhà đi đâu đó... em cũng không biết, vì từ ngày anh hất bỏ em như hất bỏ một gánh nặng, chúng ta đã chẳng còn liên lạc với nhau. Hóa ra đã quá muộn để anh dừng lại, cô gái "làng chơi chính hiệu" anh yêu lại nỡ để anh sống những ngày cuối đời với căn bệnh HIV.

Bây giờ em không biết nên thương anh, trách anh hay hận anh nữa. Mong anh sống những ngày cuối đời thanh thản và đừng suy nghĩ nhiều về cuộc sống này. Vốn dĩ cuộc sống này không thuộc về anh, vì anh đã không biết trân trọng nó.

Anh đã tự mình vứt bỏ đi quá nhiều thứ tốt đẹp để đổi lại nỗi đau kiệt cùng. Một gia đình hạnh phúc, một người yêu ngoan hiền, một công việc lí tưởng... anh đều vứt bỏ hết rồi. Ở nơi phương xa xôi nào đó, có khi nào anh nhớ đến một người cha già buồn bã, một người mẹ héo tàn vẫn ngày ngày đợi anh?

Em viết đến đây thôi. Hi vọng ở một nơi xa nào đó anh sẽ đọc được những lời nói từ tận trái tim em - người con gái đã từng yêu anh sâu đậm.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Monday, August 4, 2014

Những tật xấu cố hữu của phụ nữ

Chúng ta không cầu nguyện để được che chở khỏi những nguy hiểm mà là để không phải sợ hãi khi phải đối mặt với điều đó

 http://tklookbook.com/


1. Mặc định việc "trả tiền" là của đàn ông

Ta đang sống ở một xã hội hiện đại, một xã hội mà nam - nữ bình đẳng nhưng phụ nữ lại quên mất sự bình đẳng còn nằm ở việc thanh toán sau các cuộc vui.

Hiển nhiên, khi yêu nhau thì việc phụ nữ được chiều chuộng, được nhận quà, được người yêu đưa đi mua sắm, ăn uống là chuyện hoàn toàn bình thường.

Tuy nhiên, đừng mặc định nó một cách cứng nhắc và xem nó như một chân lý.

Đàn ông cũng phải lao động, họ cũng bán mồ hôi sôi nước mắt để có tiền trang trải cuộc sống vì vậy nếu thực sự yêu thương thì hãy cùng họ gánh vác một chút về vật chất trong sinh hoạt đời thường.

Đó có thể là bữa cơm, là cái áo sơ mi, là chầu cafe hay mời họ một bữa thịnh soạn khi bạn nhận lương. Đàn ông hay tự ái chuyện tiền nong vì thế hãy cư xử sao cho tinh tế, hãy biến nó thành một món quà để người nhận cảm thấy thoải mái hơn. Đừng ra vẻ ra đây nhiều tiền hay tạo cho họ cảm giác mặc cảm chốn đông người.

Sự tinh tế ấy nằm ở cách cư xử của từng người vì thế tôi chỉ nhắc rằng, chia sẻ gánh nặng tiền nong đôi khi cũng là một cách yêu thương của phụ nữ.

2. Suy diễn lung tung

Từ sở thích suy diễn diễn đến tật ghen tuông vớ vẩn. Một tin nhắn muộn, một chút trễ hẹn hay một lần vô tình chở đồng nghiệp nữ đi đâu đó cũng đủ khiến các cô dẫn dắt đến một câu chuyện ngoại tình ly kì trong suy nghĩ.

Phụ nữ hay lắm nhé, họ dẫn dắt tình huống tình huống rất hay nhờ một trí tưởng tượng bay xa như trẻ em uống Fristy. Nhắn tin không thấy hồi âm thì bắt đầu nhá máy, nhá không được thì lát sau thể nào cũng có đoạn "làm gì, đi đâu, ở với ai mà em gọi mãi không được".

Vô tình chở một cô gái nào đó, mặc kệ là em họ hay đồng nghiệp thì khối cô đã bắt đầu "tôi biết ngay mà, đàn ông mấy thằng chung tình" hay nặng hơn là khóc lóc, giận dỗi "sao anh không đi luôn đi, quay về đây làm gì, cô ta đẹp thế cơ mà". Mặc cho gã đàn ông kia đực mặt ra chưa hiểu chuyện gì và không biết nên giải thích từ đâu.
Các cô gái à, đàn ông ngoài tình yêu còn có sự nghiệp, đồng nghiệp, khách hàng và bạn bè. Hãy cho họ khoảng trống để giao lưu, để nhậu nhẹc, để vui chơi và để hòa mình vào thế giới không - có - bạn. Cách tốt nhất để gìn giữ tình yêu là hãy trao cho nó sự tự do để những người yêu thực sự sẽ quay về bên bạn sau thời gian bề bộn với công việc. Đừng gó ép họ vào khuôn khổ của những suy diễn linh tinh.

3. Tự cho mình quyền trễ hẹn

Đổ lỗi cho phấn son, cho quần áo, cho nhan sắc để biện minh cho việc trễ hẹn của mình mặc cho họ rất ghét đàn ông đến muộn.

Giờ hẹn đã đến, người thì nóng ruột chờ trước cổng còn người thì ỏng ẹo mãi trước gương chỉ vì tóc chưa hợp ý, son hơi nhạt, giày không hợp với màu trang phục và thế là họ mặc nhiên đủng đỉnh thay đồ cho hợp ý bỏ mặc cả giờ giấc.

Họ có thể đến muộn chứ nhất quyết không để mình xấu khi ra đường.

Nhưng phụ nữ ơi, muốn nhận điều gì trước hết hãy cho đi điều đó. Ghét chờ đợi thì cũng nên trân trọng thời gian của người khác. Đàn ông thích phụ nữ đẹp chứ không thích phụ nữ vì nhan sắc mà bắt họ chờ đợi.
 https://www.facebook.com/luu.thuy.52

4. Việc "xin lỗi" và "làm hòa" là của đàn ông

Tôi thấy có rất nhiều cặp đôi giận nhau chỉ vì những lý do không đâu từ trên trời rơi xuống, lúc thì đến muộn, khi thì vô tâm, có khi vì trái nhau trong suy nghĩ nhưng đa phần lỗi chưa hẳn đã thuộc về đàn ông.

Có nhiều người đàn ông bị giận một cách thật đáng thương khi họ chẳng hiểu lỗi đến từ đâu nhưng phụ nữ thì tắt máy, bỏ về và cho phép mình được giận - dài - hạn chỉ bởi vì xin lỗi là chuyện của đàn ông.

Họ không biết rằng, một lần được xuống nước không có nghĩa là lần 2, lần 3 họ cũng được chiều ý. Tình yêu nào có sự phân đổi trách nhiệm, nếu mối tình chỉ do một người nắm giữ và trân trọng thì sớm hay muộn vết nứt nhỏ cũng sẽ làm đổ vỡ tất cả.

Hãy cùng nhau giải quyết những khuất mắt nếu bạn muốn đưa mối tình của mình cập bờ hạnh phúc. Nâng niu, trân trọng và cùng nhau nuôi dưỡng mới là biểu hiện của một mối tình đẹp.

5. Ích kỷ

Hay nói cách khác là sở hữu. Họ khó chịu khi đàn ông tụ tập ăn nhậu với bạn bè, họ mặc định người yêu là phải dành cho nhau mọi khoảng không gian trống trong ngày ngoài công việc.

Mà phụ nữ ích kỷ thường có cách biểu lộ rất hay nhé, họ cạnh khóe, xốc xỉa, họ mỉa mai đay nghiến rất cay chỉ vì sự việc không như ý họ muốn. Họ giận dỗi quát nạt, họ nước mắt lưng tròng chỉ đơn giản vì cảm thấy bị - bỏ - rơi khi nửa kia bận rộn không đến được.

Phụ nữ thật kì lạ, đừng biến tình yêu là tất cả vì nếu một ngày khi nó không còn nữa thì nó sẽ cướp đi hết của bạn mọi thứ và cuốn sạch của bạn mọi niềm tin đấy.

6. Mù quáng

Phụ nữ khi yêu thường xem tình yêu là tất cả, họ coi đó là hơi thở, là nguồn sống, là chỗ dựa duy nhất của họ vào cuộc sống vì thế khi yêu họ mù quáng đến mức quên mất đâu là sai là đúng.

Họ yêu đến mức cứ ngỡ rằng thế gian này chỉ có một người đàn ông vì thế mặc cho anh ta hờ hững, kệ cho ta vũ phu đánh đập, bơ đi cả khi anh ta ngoại tình và cứ thế họ chui rúc vào cái thế giới tình yêu đã nhạt màu tự bao giờ.
Phụ nữ à, tình yêu xuất phát từ trái tim nhưng nếu chỉ dùng trái tim để yêu mà bỏ rơi lý trí thì đau thương sẽ là phần thưởng dành cho bạn đấy.

7. Đòi hỏi lãng mạn quá mức

Rất nhiều phụ nữ bây giờ bị cuốn vào các bộ phim Hàn lãng mạn, những màn cầu hôn ngọt ngào, những pha tỏ tình ngập sắc hồng hạnh phúc vì thế họ thường rơi vào trạng thái mơ tưởng rồi dẫn đến hụt hẫng khi một nửa của mình không chạm đến được mốc đòi hỏi của bản thân.

Họ giận dỗi, họ chau mày chỉ vì "tỏ tình gì mà cộc lốc thế" hay "đàn ông gì mà chẳng có chút lãng mạn".

Nhưng hãy hiểu cho rằng, người ta không yêu bạn theo cách mà bạn muốn không có nghĩa là họ không yêu bạn thật nhiều. Tôi đồng ý rằng lãng mạn là điều cần để giữ lửa yêu thương nhưng lửa sẽ cháy mạnh hơn nữa khi những lãng mạn ấy xuất phát từ ý tưởng và lòng chân thành của đối phương. Đừng rập khuôn, đừng đòi hỏi và cũng đừng giận dỗi chỉ vì nó không như ý bạn. Mỗi người một vẻ và chẳng có ai thích làm bản sao của người khác _ người yêu của bạn cũng thế đấy.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Monday, July 28, 2014

Yêu lại từ đầu

"Hành tinh này không cần thêm những người "thành công". Nó vật vã mong cần thêm những người kiến tạo bình an, những người chữa lành, những người kể chuyện, và những người biết yêu thương. Nó cần những người vui sống ở nơi họ sống. Nó cần những người có đủ can đảm và đạo đức để tham gia giúp thế giới tháo gỡ những khó khăn, giúp biến đổi thế giới thành một nơi có tình người và có thể cư ngụ được. Những phẩm chất này có liên quan rất ít đến định nghĩa "thành công" mà xã hội đã đặt ra."

Sua may tinh hcm



Biết bao lần ngoái lại thấy ánh mắt nhau, biết bao khoảnh khắc đợi chờ những lần gặp gỡ vô tình trên đường, khi em nhắm mắt lại và nhẩm đếm theo thói quen, để rồi tưởng tượng ra anh sẽ xuất hiện bên cạnh với một nụ cười.
Quan ao cong nhan

Con người thường phải trải qua nhiều lần đổ vỡ mới nhận ra đâu thật sự là hạnh phúc dành cho mình. Chỉ riêng tất cả quá khứ của chúng ta cộng gộp lại, đã đủ để em xây một tòa thành vững chắc cho mối quan hệ này. Anh biết đấy, thật tâm thì em vẫn yêu anh.
 
 Sửa máy lạnh
Chúng ta yêu nhau cũng có vui, buồn, hờn, giận, cũng có những lúc hai bàn tay đang nắm chặt chợt buông ra để rồi trượt khỏi đường ray. Em nghĩ mình đủ nhạy cảm để nhận ra tình yêu vẫn còn, em không muốn để lỡ mất anh. Anh nghĩ sao nếu chúng ta còn có thêm một cơ hội nữa?
 
VinaInternet JSC
Làm lại từ đầu nhé anh? Không phải vì em sợ cô đơn, mà là vì anh đã trở thành một cái gì đó quan trọng lắm trong cuộc sống của em. Nếu rời xa anh, em có thể sẽ vẫn sống tốt, nhưng em tin là mình sẽ chẳng còn vui vẻ được như trước đây nữa.
 
Phu tung o to
Biết bao lần ngoái lại thấy ánh mắt nhau, biết bao khoảnh khắc đợi chờ những lần gặp gỡ vô tình trên đường, khi em nhắm mắt lại và nhẩm đếm theo thói quen, để rồi tưởng tượng ra anh sẽ xuất hiện bên cạnh với một nụ cười. 
 
Quá khứ đã đi qua, sai lầm cũng nhờ có thời gian mà được xí xóa đi ít nhiều. Anh và em, cả hai chúng ta đã có một quãng thời gian dài để suy nghĩ về những gì đã qua. Không hẳn là bồng bột như trước đây nữa, mà đã qua chia ly, chín chắn hơn rất nhiều rồi.
 
Bao ho lao dong
Nếu như bây giờ em muốn quay lại, liệu anh có đồng ý không?
 
 

Chỉ cần vẫn còn yêu em, chỉ cần chấp nhận hàn gắn và trở lại, chúng ta vẫn sẽ có thể cùng bắt đầu một con đường mới, có được không anh?
 
Em sẽ không lo sợ thất bại lần nữa, cũng không nghĩ nhiều về chuyện đổ vỡ. Em sẽ chỉ toàn tâm toàn ý yêu anh, chứ tuyệt nhiên không trẻ con, luôn kiếm chuyện gây rắc rối nữa.
 
Giay dan tuong
Bởi vì đã trải qua chia ly, nên mới thật sự cần hạnh phúc đến gấp gáp như vậy. Bởi vì biết cơ hội sẽ chẳng đến hai lần, nên mới lấy đủ dũng khí để muốn là làm, yêu là phải thổ lộ. Bởi vì sợ hãi, nếu không nói thật tình cảm của mình, em sẽ vẫn chỉ là một cô gái hèn nhát, không hiểu thế nào là tình yêu, và cũng không biết cái giá của hạnh phúc.
 
Rang su cao cap
Mặc kệ mọi chuyện có đi đến đâu, mặc kệ vết nứt vỡ do chia ly còn đó. Em không sợ giẫm chân lên vết xe đổ, còn anh thì sao, anh có sợ hay không?
 
Em không dám nói rằng mình có lòng tin để khiến anh hạnh phúc, cũng không dám chắc rằng mình sẽ trở thành một cô người yêu hoàn hảo hơn.
http://filvietnam.com/lt/Email-Marketing.html
Dẫu cho lần vấp váp trước đây của chúng ta đã làm em nhận ra rất nhiều điều, nhưng con người em vẫn nguyên vẹn là em, chẳng đổi. Có chăng chỉ là bớt đi một vài phần xốc nổi để chín chắn hơn, bớt đi một vài phần tự ti để biết thật sự đâu mới là điều cần làm khi yêu thương ai đó.
 
May dong phuc
Và anh đã từng nói, anh thích em cho dù thế nào vẫn nên là chính con người em, đúng không?

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Tuổi trẻ của ta...

"Nếu không cố hết sức, con sẽ hối tiếc trong suốt quãng đời còn lại của mình. Dù cho quyết định ấy có sai lầm, con cũng thấy thanh thản. Bởi vì đó là con đường cho chính con chọn lựa."


 Sua may tinh hcm


Cứ nông nổi đi, tuổi trẻ có quyền sai lầm. Cứ hết mình đi, tuổi trẻ là tuổi của sự nhiệt thành, của trái tim căng tràn nhựa sống.

Tuổi trẻ, ai mà chẳng có nhưng đã có ai tự định nghĩa cho mình một tuổi trẻ đúng nghĩa.
 
Quan ao cong nhan
Đã có những tuổi trẻ chọn cho mình một lối đi bình yên, lặng lẽ như một ẩn sĩ trốn tránh việc đời. Không mơ ước, không niềm vui và đương nhiên, không cả nỗi buồn.
 
Lại có những tuổi trẻ mãi trôi thả trong bồng bềnh, nông nổi, trong tội lỗi, hơi men,...
 
Sửa máy lạnh
Nhưng có ai biết...
 
Tuổi trẻ của ta...
 
Là những đêm không ngủ vì kế hoạch còn đang dang dở.
 
Là chuỗi ngày dài đấu tranh bền bỉ vì ước mơ, hoài bão.
 
VinaInternet JSC
Là những khi bực dọc ước rằng một ngày có nhiều hơn 24 tiếng, để làm việc nhiều hơn, mơ ước nhiều hơn và cống hiến nhiều hơn.
 
Phu tung o to
Là cảm giác hạnh phúc khi khoác lên mình màu áo xanh tình nguyện, đem lòng nhiệt thành giúp đỡ những khó khăn chung của cộng đồng, của xã hội.
 
 
Bao ho lao dong
  
 Tuổi trẻ của ta...
 
Là chuỗi ngày ngụp lặn, đắm chìm trong chuỗi cảm giác yêu thương bồng bềnh, những mối tình bồng bột góp nhặt cả những dại khờ, ngu ngơ.

 
Giay dan tuong
  
Là những chiều thu thơ thẩn, bỗng nhớ một bóng hình xa lắc, để trái tim mình cồn cào theo gió hanh hao.
Tuổi trẻ của ta...
 
Rang su cao cap
Gói trong hai chữ "hết mình": làm việc hết mình, ước mơ hết mình và yêu thương hết mình.
 
Cứ nông nổi đi, tuổi trẻ có quyền sai lầm.
http://filvietnam.com/lt/Email-Marketing.html
Cứ hết mình đi, tuổi trẻ là tuổi của sự nhiệt thành, của trái tim căng tràn nhựa sống.
 
Vì tuổi trẻ ơi, bạn được phép sai lầm!
May dong phuc

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Và vì chúng mình là bạn thân nên yêu nhau được chứ?

"Quan trọng không phải là đến truớc hay đến sau.
Mà quan trọng là đứng ở đâu trog trái tim người đó."

Sua may tinh hcm


Vì là bạn thân nên cậu cũng chẳng khách sáo mà ném vào mặt tớ mấy câu “độc ác” khi tớ mắc lỗi hay thất bại nhưng sau đó cậu lại là người ôm tớ mà khóc.
 Quan ao cong nhan

Vì là bạn thân nên cậu có thể khóc ngon lành trước mặt tớ, khóc chán rồi lại cười mà chẳng chút ngần ngại.
 
Cậu không cần phải “làm duyên” trước mặt tớ. Bên nhau chúng ta được là chính mình.
 
 Sửa máy lạnh

Vì là bạn thân nên cậu cũng chẳng khách sáo mà ném vào mặt tớ mấy câu “độc ác” khi tớ mắc lỗi hay thất bại nhưng sau đó cậu lại là người ôm tớ mà khóc. 
 
Vì là bạn thân nên chúng ta có thể phá lên cười như hai đưa dở hơi mà chẳng ai hiểu có chuyện gì đang xảy ra. 
 
VinaInternet JSC
Vì là bạn thân nên chúng ta có thể nói với nhau đủ thứ chuyện mà chẳng bao giờ chán. Chúng ta đã cùng nhau trải qua biết bao vui buồn để rồi một ngày tớ nhận ra tình cảm tớ dành cho cậu đã trên mức tình bạn. 
 
Phải, tớ yêu cậu mất rồi!
 
Phu tung o to
Tớ luống cuống khi thấy cậu khóc, muốn đưa khăn giấy cho cậu nhưng rồi lại để cậu tự lấy tay quệt ngang dòng nước mắt. Vẫn như trước, vì chúng ta là bạn thân.
 
 
 
Một cú hích tay thật khẽ, một cái bá cổ như thường ngày thôi nhưng cũng làm trái tim tớ loạn nhịp. Lồng ngực muốn nổ tung ra nhưng vẫn nghiêm mặt “con gái gì mà thô lỗ thế sau này đứa nào dám yêu?”.  Cậu thì cười xòa nhưng tớ lại đang nghĩ “cậu đừng bá cổ ai khác ngoài tớ nhé!”.
 
 Bao ho lao dong
Đôi khi tớ ngốc nghếch vậy đó. Tớ ghen khi thấy cậu nói chuyện với đứa con trai khác, tớ muốn cậu chỉ cười nói với mình tớ, tớ muốn cậu chỉ là của riêng mình thôi. Khi yêu người ta thường ích kỉ như thế đấy cậu à.

Tớ đã phải đắn đo biết bao nhiêu cậu biết không? Tớ sợ tớ sẽ không giữ được tình bạn của chúng mình nếu tớ nói cho cậu biết rằng tớ yêu cậu. Nhưng tớ quyết định sẽ sống thật với trái tim mình. Và biết đâu cũng yêu tớ rồi. 
 
Giay dan tuong
Tớ đã đọc ở đâu đó rằng: “Gặp được nhau giữa cái thế giới bảy tỷ người này là cái duyên nhưng đến được với nhau còn cần cái nợ”. Định mệnh buộc chúng ta vào với nhau với danh nghĩa “bạn thân” rồi, giờ chuyển đổi thành “người yêu” chắc cũng không quá khó phải không cậu?
 
 Rang su cao cap
Dù chúng mình là bạn thân hay người yêu thì cậu hãy cứ là chính mình, cậu chẳng phải thay đổi đâu vì như thế tớ không quen. Tớ yêu bạn thân của tớ cơ mà chứ không phải một người chỉ mang hình hài của bạn tớ. 
 
http://filvietnam.com/lt/Email-Marketing.html
Tớ biết rằng là bạn thân có thể thành người yêu nhưng chiều ngược lại thì rất khó. Nhưng cậu hãy tin tớ như tin vào tình bạn bao nhiêu năm của chúng mình. Tớ không hứa hẹn điều gì cả, tớ chỉ có tình bạn và tình yêu song hành thôi, như thế cậu có sẵn sàng bước đi cùng tớ không? 
 
May dong phuc
Và vì chúng mình là bạn thân nên yêu nhau được chứ?

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Cô ấy hình như thấu hiểu được nội tâm của anh

"Trung thực là một món quà vô cùng đắt giá và đừng mong đợi chúng từ những kẻ rẻ tiền ."

Sua may tinh hcm



Cô ấy hình như thấu hiểu được nội tâm của anh. Đã dạy anh rất nhiều điều, khiến anh không còn quan tâm đến những cái đã mất, không quan tâm đến những chuyện ngay trước mắt, mà cố gắng hoàn thiện mình.

Bữa tối. Chàng trai và cô gái ngồi đối diện nhau.
 
Cô gái vê cốc rượu trong tay và nói với chàng trai: 

- Em yêu anh.
 
Chàng trai xoay xoay chiếc nhẫn cưới trên tay mình và nói: 
Quan ao cong nhan

- Anh có vợ rồi.
 
- Em không quan tâm, em chỉ cần biết tình cảm của anh. Anh có yêu em không?
 
Chàng trai ngẩng đầu, quan sát cô gái ngồi đối diện mình. 24 tuổi, trẻ trung, có ý chí. Cơ thể tràn đầy sức sống, đôi mắt sáng và biết nói, đó thực sự là một cô gái tuyệt vời.
 
Thật đáng tiếc.
 
 Sửa máy lạnh
- Nếu anh cũng yêu em, em sẽ là người tình của anh. Cô gái cuối cùng cũng không đợi được, nói thêm một câu.
 
- Nhưng anh yêu vợ anh. Chàng trai trả lời một cách cương quyết.
 
VinaInternet JSC
- Anh yêu cô ấy ư? Anh yêu gì chứ? Cô ấy bây giờ chắc đã già đi nhiều, chẳng thấy mặt bao giờ. Nếu không thì tại sao không thấy anh đưa cô ấy đến trong các bữa tiệc của công ty?
 
Cô gái vẫn tiếp tục nói, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của chàng trai cô gái liền từ bỏ những ý nghĩ trong đầu mình.
 
- Em yêu anh vì cái gì? - Chàng trai lên tiếng.
 
- Trưởng thành, khẳng khái, nam tính, biết quan tâm đến người khác, và còn nhiều nữa. Dù sao thì anh khác hẳn với những người đàn ông em đã từng gặp, anh rất đặc biệt.
 
- Em biết ba năm trước anh như thế nào không? Chàng trai châm điếu thuốc nói.
 
- Em không biết. Em không quan tâm cho dù anh có từng ngồi tù đi chăng nữa.
 
- Ba năm trước, anh chỉ là người con trai tầm thường trong mắt em bây giờ”. Chàng trai không để ý đến cô gái, tiếp tục nói.
 
Một người tốt nghiệp đại học bình thường, công việc không thuận lợi, suốt ngày uống rượu, cáu bẳn. Không quan tâm đến chuyện yêu đương, hàng tối còn hay đi tìm gái bán hoa, bị công an bắt.
 
-Vậy tại sao… - Cô gái trở nên hứng thú với câu chuyện, muốn biết điều gì đã làm chàng trai thay đổi.
 
- Vì cô ấy à?
 
- Ừ.
 
Phu tung o to
- Cô ấy hình như thấu hiểu được nội tâm của anh. Đã dạy anh rất nhiều điều, khiến anh không còn quan tâm đến những cái đã mất, không quan tâm đến những chuyện ngay trước mắt, mà cố gắng hoàn thiện mình.
 
 

Trước mặt cô ấy, anh như đứa trẻ chẳng hiểu sự đời. Lúc đó thật kỳ lạ, tính khí bướng bỉnh của anh biến đâu mất hết, anh bị cô ấy thuyết phục. Nghe theo lời cô ấy, chấp nhận thực tại, anh biết mình vô dụng nên làm việc chăm chỉ. Cuối năm ấy, công việc khởi sắc, anh và cô ấy liền kết hôn”.
 
Chàng trai gẩy tàn thuốc, tiếp tục nói.
 
- Lúc đó thực sự là những tháng ngày vất vả. Hai người, một chiếc giường, đồ đạc trong nhà chẳng có gì. Em có biết không, lấy nhau được một năm rồi mà anh mới mua được cho cô ấy cái nhẫn từ khoản tiền cả nửa năm tiết kiệm được đấy. Tất nhiên số tiền này do cô ấy tiết kiệm mà có, nếu cô ấy biết được thì chắc chẳng dám để anh mua đâu.
 
Bao ho lao dong
Khoảng thời gian đó, do anh hút thuốc, uống rượu nên sức khỏe không tốt. Mùa đông đến, tối nào cô ấy cũng nấu cho anh một bát canh nóng trước khi đi ngủ. Mùi vị đó chỉ có cô ấy mới làm được.
 
Chàng trai trầm ngâm nghĩ về ký ức mà quên mất thời gian, vẫn tiếp tục kể về những chuyện đã qua. Và cô gái cũng không có ý cắt ngang câu chuyện, vẫn lắng nghe. Lúc chàng trai chú ý đến thời gian, đã là 10h đêm.
 
Giay dan tuong
- À, xin lỗi em nhé, anh chẳng chú ý đến thời gian gì cả, đã muộn thế này rồi cơ à? - Chàng trai cười và xin lỗi cô gái.
 
- Bây giờ em đã hiểu rồi chứ? Anh không thể nào và cũng sẽ không làm những chuyện có lỗi với cô ấy.
 
- Vâng em hiểu rồi. Vậy là em đã thất bại rồi. Em tâm phục khẩu phục rồi. Cô gái thất vọng và lắc đầu nói. Chỉ có điều, đến độ tuổi của cô ấy, em sẽ còn tốt hơn cả cô ấy.
 
- Ừ. Nếu thế thì em còn có thể tìm được chàng trai tốt hơn mà, đúng không?
 
- Muộn rồi, cơm canh ở nhà chắc cũng đã nguội cả, anh đưa em về nhé. Chàng trai đứng dậy tỏ ý muốn đưa cô gái về.
 
- Không cần đâu, em tự về được mà. Cô gái xua tay nói. “Anh về đi, đừng để cô ấy lo lắng”. Chàng trai cười rồi quay lưng ra về.
 
- Cô ấy đẹp không?
 
Rang su cao cap
- Đúng thế. Cô ấy rất đẹp.
 
Bóng chàng trai mờ dần trong màn đêm, để lại cô gái với ánh nến chói lòa trong đêm tối.
 
Chàng trai về đến nhà, mở cửa và bước vào phòng ngủ, bật đèn lên.
 
Chàng đi đến mép giường và ngồi xuống.
 
http://filvietnam.com/lt/Email-Marketing.html
- Bà xã, đã là người thứ tư rồi. Em đã làm gì mà khiến anh thành người tốt thế này, nhiều người thích anh quá rồi. Làm không tốt thì chắc anh sẽ thay lòng mất. Sao lại khiến anh thành người tốt thế này, sao em nỡ ra đi trước chứ? Anh, anh một mình cô đơn quá…
 
Chàng trai lặng người đi và nói không thành tiếng.
 
May dong phuc
Nước mắt từng giọt, từng giọt lăn dài trên má chàng trai, rơi xuống khung ảnh trong lòng bàn tay chàng trai. Dưới ánh đèn mờ, trong bức ảnh cũ hiện ra nét mặt dịu dàng của một cô gái đã quá cố.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com