Thursday, October 9, 2014

“Tán” lại tình cũ

Tình yêu đúng là phải được xây dựng trên nền tảng của sự tin tưởng lẫn nhau nhưng tin thì cứ tin 

chứ đừng vì quá tin mà áp đặt suy nghĩ rằng trong mắt anh ấy chỉ có mình bạn. Hãy thoáng ra một 

chút để rồi bạn có thể đón nhận sự dối trá một cách nhẹ nhàng hơn.
May ao thun quang cao



Ngày ấy, anh ngấp nghé tuổi 30, em chỉ mới tốt nghiệp Đại học. Anh là mối tình đầu của em. Ai cũng bảo em may mắn khi tìm được một người đàn ông chững chạc, chân thành. Em là con gái út quen được ba mẹ, anh chị chiều chuộng nên luôn mè nheo, giận hờn anh vô cớ. Ngược lại, anh là con trai cả trong gia đình đông anh chị em nên bao nhiêu lo toan, trách nhiệm với gia đình, một mình anh gồng gánh.
Anh vẫn cố gắng nhẫn nhịn, chịu đựng cái tính trẻ con của em. Cho đến một ngày, em nhắn tin hăm dọa. “Ngày…tháng…năm…Tại địa điểm này…nếu anh còn trễ hẹn, chúng ta sẽ chia tay”. Anh đến trễ, em nổi giận đùng đùng, bỏ về giữa chừng. Bất chấp việc anh giải thích lí do công ty có việc đột xuất, đường kẹt xe, em vẫn dứt khoát chia tay. Một tuần rồi hai tuần trôi qua, không thấy anh chủ động liên lạc, xin lỗi, năn nỉ như em tưởng tượng, cảm giác buồn bã, hụt hẫng, lo lắng trong em cứ lớn dần. Nỗi nhớ dài theo ngày tháng, em chủ động nhắn tin thăm hỏi anh. Đáp lại sự chờ đợi của em chỉ là sự im lặng của anh. Sau thời gian vật vã đau khổ, em đã dần lấy lại bình tĩnh, không nhắn tin khóc lóc, sướt mướt ủy mị như trước đây, em học cách trưởng thành để “chinh phục” lại anh.
Rang su cao cap



Hơn nửa năm trôi qua, khoảng thời gian khá dài với một người thất tình nhưng cũng khá đủ để em kịp xác định lại tình cảm của mình. Sau những ngày tháng gặm nhấm nỗi buồn và suy nghĩ về tình yêu, em nhận ra tình cảm của mình dành cho anh sâu đậm biết nhường nào. Em đã hiểu được những khó khăn khi “chinh phục” lại người cũ và lường trước những thất bại mình sẽ phải đối diện. Nhưng em tự dằn lòng sẽ cố gắng thử một lần dành lại tình yêu, hạnh phúc, để sau này dù không thành cũng không dằn vặt bản thân vì ngày ấy đã không đủ dũng cảm tìm lại tình yêu.
sua may nuoc nong

Trước khi có kế hoạch hẹn hò lại với anh, em đã tăng cường học ngoại ngữ, chọn một môn thể thao mình yêu thích để rèn luyện sức khỏe. Nhớ ngày còn quen, anh vẫn hay bóng gió trách móc em là cô gái mong manh, yếu đuối. Đôi lần anh sợ sau này em sẽ không đủ sức khỏe để chăm sóc bản thân, huống chi là con cái. Không muốn giữ mãi hình ảnh yếu ớt ấy, em đã học thể thao, ăn uống điều độ để trông thật mạnh khỏe. Thay đổi ngoại hình, chăm sóc da dáng, ai cũng khen em xinh xắn hơn.

Không muốn làm cô nàng lông bông với công việc bán thời gian, em vừa làm thêm vừa tranh thủ thời gian học thêm ngoại ngữ, học nâng cấp tay nghề với lớp kế toán trưởng. Thời gian cả ngày bận bịu, dường như em không có cơ hội để cầm điện thoại “nhắn tin’ quấy rầy anh nữa.

Qua bạn bè tìm hiểu, em thở phào khi biết anh vẫn chưa hẹn hò với ai. Còn nhớ lần đầu tiên sau thời gian chia tay, em ngồi trước máy tính, tay run run gõ những dòng chữ gửi đến email của anh. Em cố gắng tiết chế những tình cảm trong lòng, thăm hỏi anh như một người bạn. Một tuần trôi qua, em hồi hộp chờ đợi, tự đấu tranh với bản thân phải luôn giữ kiên nhẫn. Cuối cùng, anh cũng trả lời lại, cũng là những câu hỏi thăm khách sáo.

Biết anh thích thể thao, em đã tranh thủ xem những trận bóng quyết liệt mùa World Cup rồi sôi nổi vào Face của anh tham gia “chém gió”, “bình loạn”. Anh cũng vui vẻ đáp trả lại bằng những câu nói hài hước, tếu táo. Chúng ta chuyện trò với nhau tự nhiên như những người bạn thực sự. Đến một ngày, điện thoại em bất ngờ đổ chuông. “Cà phê với anh không?”. Lần đầu tiên, em gặp lại anh sau những ngày tháng chờ đợi, nhớ mong da diết. Hàng loạt hình ảnh thân mật với anh cứ hiện ra trong trí tưởng tượng của em. Ngồi đối diện với người mình yêu thương nhưng em vẫn phải cố gắng giữ khoảng cách, thậm chí tiết chế cả ánh nhìn để anh phải tò mò tự hỏi lòng: “Em còn tình cảm với anh không?”.

 
phutungoto
Và sau đó, những cuộc hẹn với anh cũng dày lên. Em cảm nhận, anh của ngày xưa đã trở lại với em. Những tin nhắn quan tâm, thăm hỏi, những cuộc điện thoại của anh mỗi ngày một nhiều hơn. Đến một ngày, ngồi đối diện với nhau trong quán cà phê quen thuộc, anh bất ngờ nắm lấy tay em. Những cảm xúc dồn nén trong lòng vỡ òa, em đã ôm chầm lấy anh, để những giọt nước mắt thi nhau chảy thánh thót trên má, thấm cả vào vạt áo của anh. Bao suy nghĩ trong lòng bấy lâu, nay em mới có cơ hội giải bày.

Giờ đây, anh và em đã trở lại tay trong tay bên nhau như ngày đầu. Em không choáng ngợp trong hạnh phúc để rồi quên đi những nguyên nhân suýt đánh mất đi tình yêu. Em tự dặn lòng, không để những lí do trẻ con làm vụt mất tình yêu và cũng không dễ dàng “nói lời chia tay”. Vì em nhận ra khoảng cách từ người yêu thành người dưng là một làn ranh rất mong manh.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment