Thursday, October 9, 2014

Những gì nó vô tình để lại mới nhanh chóng rời chị…

Đừng hỏi người yêu bạn đã làm gì cho bạn, mà hãy tự hỏi bạn đã làm gì cho người ấy. Đừng hỏi xã 

hội đã đem lại gì cho bạn, mà hãy tự hỏi bạn đã làm gì cho xã hội. Hãy luôn là người chủ động,
May ao thun quang cao


Chị quen người đàn ông ấy thật tình cờ. Trong một lần lang thang trên Facebook, chị bắt gặp những bức ảnh đẹp về hoa lá, côn trùng và phong cảnh người ấy lưu lại trên ngôi nhà ảo sau những chuyến đi vô định. Một cú nhấp chuột để làm quen, thêm vài câu chào hỏi thông thường, phát hiện vài trùng hợp thú vị, thế là một mối quan hệ bắt đầu, mới lạ và hấp dẫn.
Hơn 30 tuổi, với vòng quay đều đặn mỗi ngày, nếu không nói là tẻ nhạt của một cô giáo tiểu học, của một người vợ, người mẹ bình thường, chị đâu nghĩ đời sống còn thi vị, cho đến khi cả thế giới tươi đẹp như mở ra trước mắt, chỉ cần chị online. Bên người chồng suốt ngày tăng ca và kiệm lời đến mức khô khan, chị đâu nghĩ mình còn gợi cảm, cho đến khi chị gặp gỡ người đàn ông ấy. Chỉ là những trao đổi về công việc hàng ngày, về gia đình, con cái, nhưng qua cách nói chuyện gợi mở và hóm hỉnh của người đàn ông từng trải, chị bỗng thấy mình nghiêng về phía ấy dần dần…

Buổi tối trước ngày sinh nhật chị, người ấy hứa sẽ tặng một món quà. Thường thì chị không chat với người ấy lúc chồng đã về nhà, nhưng tối hôm đó là ngoại lệ. Chị bềnh bồng trôi theo những câu chữ được trao nhận vội vàng, những biểu tượng cảm xúc vui nhộn nhấp nháy, không hay chồng ở ngay sau lưng. Chồng chị chỉ nhíu mày quay đi, nhưng chị run rẩy tắt phụt máy tính.

Cuộc hẹn offline đầu tiên để nhận quà đó, chị không có mặt. Cô bạn thân của chị đến thay, nhận về cho chị một khung hình khổ lớn, đó là tấm ảnh chị thích nhất trong bộ sưu tập của người đàn ông ấy. Trong phút xúc động, chị bốc đồng treo nó ở phòng khách, nơi trang trọng nhất của căn nhà nhỏ, nơi chị có thể nhìn thấy mỗi ngày, dù cô bạn đã nhẹ nhàng khuyên can… Khi con trai chị vô tư hỏi về nguồn gốc bức hình, chị xuề xòa: “Của cô P. bạn mẹ tặng”. Biết chồng lúc đó đang dò xét nhìn mình, chị không dám ngẩng lên.
Rang su cao cap



Cái nhíu mày của chồng tối hôm trước đã thức tỉnh chị kịp lúc. Mọi chuyện giữa chị và người đàn ông mau chóng dừng lại sau những vu vơ không gọi thành tên. Chị có thêm vài người bạn ảo nữa, cách nói chuyện của họ cũng quyến rũ không kém, nhưng cảm xúc của chị đã mòn. Vài lần âm thầm vào ra Facebook của người ấy, chị mơ hồ nhận ra, người ấy đối với ai cũng thế, chắc đã biết bao lần phóng lớn những tấm ảnh đẹp để làm quà. Sau vài lần chị lơ là "chát chít" mà người ấy không ngạc nhiên thất vọng hay thiết tha trì níu, chị đã chẳng hối tiếc như mình tưởng. Chị trở lại là một cô giáo hồn hậu, an nhiên bên chồng con. Đôi lần chị giật mình trước ánh mắt chồng đăm đắm hướng về bức hình trang trọng nơi phòng khách, đôi lần cảm nhận vòng tay chồng hờ hững, đôi lần buồn bã không hiểu vì sao chồng về nhà với những cơn say ngày một nhiều hơn. Nhưng chị vẫn trấn an rằng chị nào có lỗi…
 sua may nuoc nong

Mùa sinh nhật năm nay, cô bạn thân với cái bụng bầu vượt mặt, đã tỉ mẩn trong mấy tuần liền để thêu tặng chị một bức tranh. Cô bạn chỉ tay lên khung hình đã cũ, nơi chị có lúc quên khuấy ở đó in dấu một kỷ niệm: “Trong ngôi nhà bạn, đó là nơi tớ không yên tâm nhất”. Chị rưng rưng nhìn cô bạn, nhớ những lời bạn khuyên mình năm trước, khi mình suýt “say nắng” một người. Lòng nhẹ tênh, chị gỡ cái khung hình đó xuống, thay bằng món quà mà cô bạn mang tới.
phutungoto

Khi chồng chị liêu xiêu trở về, anh nhìn sững bức tranh thêu, rồi phát hiện khung hình cũ nằm úp mặt trong góc tường dưới gầm cầu thang, anh buột miệng: “Có người khác rồi à?”. Chị chết lặng. “Đừng nói là của cô P. tặng cô nữa nhé! Tôi đã thấy tấm hình đó trên Facebook… Một năm nay, tôi chỉ sống vì con”. Chị tức tưởi giải thích cho đến khi anh khoác tay: “Nếu cô và người ta không có gì, cô đã chẳng nói dối”.

Ngay hôm sau, chị dậy thật sớm. Khi người công nhân vệ sinh đến lấy rác, chị ôm cái khung hình chạy vội ra, dúi vào tay họ một ít tiền, như thể chỉ có làm thế thì cái khung hình đó và những gì nó vô tình để lại mới nhanh chóng rời chị…




Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment