Anh biết anh còn yêu em và thật lòng muốn hàn gắn để con mình như những đứa trẻ bình thường khác luôn có đủ cha mẹ yêu thương và sau này con mình không oán trách số phận của nó. Biết vậy nhưng giờ anh biết phải làm sao? Thiết nghĩ trong đời ai mà không sai, không ít lần vấp ngã? Giờ đây anh sẽ không cầu mong em tha thứ nữa, cái anh cần nhất bây giờ là sự cảm thông của con cũng như anh mong con sau này ít oán hận anh và mong em sớm quên anh mà tìm sự bình an và hạnh phúc mới.
Hiện tại anh đang chông chênh, hụt hẵng và nhất là đêm về một mình đối diện với căn phòng trọ lạnh lẽo, thiếu vắng đi mọi thứ…
Cũng như em phải đối diện với căn nhà mà ngày xưa đầy ắp giọng nói và tiếng cười của anh! Khi chia tay có ai mà không đau khổ… thôi thì tình đã lỡ, duyên không trọn tốt nhất mỗi người tìm cho mình một cuộc sống mới. Anh biết em cũng không thiếu gì người theo đuổi và chấp nhận tương lai cũng như quá khứ của em…Anh cũng vậy trong những tháng ngày xa vắng em, anh hụt hẵng, chông chênh và đau khổ nhất thì cũng có một người con gái không nghĩ gì, không yêu cầu gì ở anh luôn quan tâm an ủi và chia sẻ động viên anh... người đó em cũng đã biết, nhưng em ạ, em và mọi người đã suy nghĩ sai rồi, giữa anh và người đó chưa là gì của nhau cả.
Nhưng có lẽ ngày mai anh sẽ buông bỏ quá khứ đau buồn này để bắt đầu cuộc sống mới mà không có em và con bên cạnh. Có lẽ rồi đây anh sẽ chấp nhận tình cảm ấy, anh biết đây là sự chọn lựa cuối cùng của cuộc đời anh. Điều anh buồn nhất bây giờ là không mang lại hạnh phúc trọn vẹn cho em và con, ngày mai anh sẽ cố gắng không vấp ngã để mang lại hạnh phúc thật sự với người đã thật lòng chia sẻ với anh trong những tháng ngày anh đau buồn nhất...
Chào em, cầu chúc em mãi an lành và hạnh phúc!
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
No comments:
Post a Comment