Thursday, October 9, 2014

Lần đầu tiên

Đôi khi người ta cứ ngỡ mình vẫn còn yêu
 Nhưng thực ra có lẽ chỉ là nuối tiếc quá khứ một thời bên nhau .

May ao thun quang cao



Ta đi riêng với nhau, lần đầu, là ở một nơi vô cùng lãng mạn: thang máy! Em hơi bối rối trong không gian chật hẹp chỉ có hai người, tưởng như có thể nghe được nhịp tim của mình đập nhanh hơn bình thường, chẳng hiểu vì sao lại như thế. Em có còn bé bỏng gì cho cam để mà bối rối ngại ngần đến vậy không biết nữa…




Ta nói với nhau câu đầu tiên trong một tình huống thật buồn cười. Đêm đó, em mất ngủ, buổi sáng đến công ty hơi muộn, trong trạng thái lờ đờ ngớ ngẩn. Khi đứng đợi thang máy lên, em đờ đẫn như là chưa tỉnh hẳn. Cửa mở, và anh trong đấy, một mình. Em đứng bên ngoài, chăm chú ngó vô. Chúng mình nhìn nhau đăm đăm. Tưởng như quen biết. Tưởng chừng thân thuộc. Tưởng là có… bi kịch hay khúc mắc gì lâu lắm rồi vậy! Cuối cùng, anh “tỉnh” trước, nói với em: “Vào đi chứ em, trễ giờ quẹt thẻ bây giờ!”.
Rang su cao cap

Ta lần đầu trao đổi với nhau thật sự là trên điện thoại. Nảy lửa. Công việc gặp chút sự cố. Và em, nóng nảy cãi ngang với cái kẻ “chuyên quyền, cà chớn, độc đoán, ăn hiếp đồng nghiệp”. Những từ ngữ đáng ghét ấy em giận dữ thốt lên, tất nhiên là sau khi đã cúp máy xuống. Ai vậy không biết nữa. Làm gì mà khó chịu với nhau thế. Lúc nào đó phải lên bộ phận kia coi mặt xem sao mới được!

Để rồi em chưng hửng đến bất ngờ khi biết “kẻ địch” hắc ám lại chính là anh, cái gã đàn ông ngồ ngộ cứ hay “trố mắt” nhìn em mỗi khi tình cờ gặp gỡ. Sao hình ảnh thế này mà “âm thanh” lại nghiêm khắc đến mức đó nhỉ? Giải thích cho thắc mắc thầm lén ấy của em, là nụ cười của anh rất hiền, kèm theo câu mở lời như cởi tấm lòng:
sua may nuoc nong

- Lúc làm việc, anh hơi nguyên tắc. Nhưng em cần hỗ trợ việc gì, cứ alo cho anh, em nhé.

Lần đầu, em biết trong tim mình có anh, là trong chuyến đi trao nhà tình thương và tặng quà cho trẻ cem nghèo ở một tỉnh xa. Hôm ấy, anh dịu dàng khoác từng cái áo ấm cho những đứa con nít tèm lem nhếch nhác vây quanh, không e ngại hay cảnh vẻ gì. Anh còn xoa đầu hoặc vỗ về chúng, không biết rằng có một cô đồng nghiệp đang “soi” mình rất kỹ. Nhẹ nhõm trong em suy nghĩ rằng, một người đàn ông có thể đối đãi với những phận người thấp kém hơn mình đầy chia sẻ quan tâm như vậy, dứt khoát không thể là kẻ… xấu xa độc ác được.
 phutungoto

Lời yêu đầu tiên, đến giờ chúng mình vẫn chưa ai kịp nói. Nhưng em nhìn vào mắt anh, đã thấy yêu thương của mình phản chiếu trong đó, ngập ngời.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment