Sunday, October 5, 2014

Em vẫn sẽ lặng lẽ chạy theo anh từ phía sau

*~*A geat lover is not one who lover many, but one who loves one woman for life. (tình yêu lớn không phải yêu nhiều người mà là yêu một người và suốt đời.)


May ao thun quang cao


Nếu câu trả lời có thì anh hãy nghe này, dù có khi nản lòng, dù có lúc mỏi mệt thì em vẫn thích đi xe lắm đấy!
Này anh, ngày hôm qua trong lúc dừng lại chờ đèn xanh, em cùng cô bạn thân đã có một mẩu chuyện phiếm với những liên tưởng khá kì quặc. Về tình yêu. Về việc điều khiển phương tiện giao thông. Về em. Và về anh.

Anh có nhớ những lần phải đi xe vào buổi tối mà quên mang theo cặp kính cận? Anh chẳng nhìn rõ những gì trước mắt nhưng vẫn cứ lao đi. Anh biết mình sẽ vấp phải ổ gà không biết chừng nhưng vẫn chẳng hề nao núng. Còn đến khi anh nhận ra ổ gà ngay phía trước, thì cũng đã quá muộn để dừng lại. Tình yêu đôi khi mù quáng như vậy đó. Trái tim anh buông bỏ lý trí, chỉ một lòng hướng đến thương yêu. Hoặc là, ngay cả khi lý trí đã vang lên hồi chuông cảnh báo thì con tim cũng chẳng kịp ngăn lại dòng cảm xúc đang trào dâng.
Anh có nhớ những khi đeo kính đi xe giữa trời mưa? Bỏ kính ra thì thật mạo hiểm mà đeo kính vào thì lại có biết bao hạt mưa giăng mắc nơi mắt kính. Anh có thấy cặp kính ấy giống như lý trí trong anh? Không có lý trí trong tình yêu là điều liều lĩnh biết bao, nhưng nhiều lúc, chính lý trí lại là thứ khiến vướng bận trong lòng càng thêm phức tạp.
Rang su cao cap
Hay anh có nhớ những lần không may xảy ra một va chạm hay một sự cố nào đó? Những sự cố ấy xảy ra có thể do chính anh, có thể do người khác; có thể là vô tình, có thể là cố ý; có thể ập đến hoàn toàn bất ngờ, cũng có thể là tình huống anh đã lường trước nhưng lại không thể tránh khỏi. Tình yêu cũng vậy, nào có phải một con đường bằng phẳng trải toàn hoa hồng; ngược lại, tình yêu chứa đựng trong nó biết bao thăng trầm buồn vui, biết bao chuyện bỗng nhiên xảy đến. Đứng trước những biến cố, dù là trong chuyện đi xe hay trong chuyện tình yêu, mỗi người sẽ chọn cho mình một cách xử lý khác nhau. Có ai đó tự mình đứng dậy đi tiếp, có ai đó phải dựa vào sự giúp đỡ của một người khác để tiếp tục hành trình, nhưng lại có ai đó lựa chọn từ bỏ - không phải là vì người đó đã sớm nản lòng, mà có lẽ là vì người đó đã phải chịu đựng tổn thương quá lớn.
Giay dan tuong

Anh có nhớ em là một kẻ ưa tốc độ, hệt như anh? Chúng ta không phải những ‘anh hùng xa lộ’ lao đi với tốc độ kinh hoàng, nhưng chúng ta chưa bao giờ là kẻ đi chậm cả. Còn chị ấy, chị ấy luôn đi thực chậm. Trong tình yêu cũng thế, có người sử dụng chiến thuật mưa dầm thấm lâu cho tới khi trái tim người nọ tan chảy; lại có kẻ tiến về phía người kia nhanh thật nhanh, dồn dập tấn công mỗi ngày để đối phương sớm đón nhận mình. Chúng ta chẳng thể đánh giá, nhanh là tốt hơn chậm, hay chậm sẽ hiệu quả hơn nhanh. Điều quan trọng là, với mỗi người khác nhau, mỗi hoàn cảnh khác nhau, ta phải lựa chọn một chiến lược phù hợp, giống như việc ta nào thể đi với tốc độ 60km/h giữa giờ tan tầm, cũng đâu có nên đi chỉ 30km/h trên đường quốc lộ chứ?
Nhưng mà hãy lưu ý này, tốt nhất là chúng ta đừng nên phóng xe với tốc độ vượt quá giới hạn, cũng đừng yêu đương quá vội vàng, phải không anh? Bởi dù là đi quá nhanh hay là yêu quá nhanh thì cũng sẽ khiến người khác phải hoảng hốt sợ hãi, và thậm chí còn có thể khiến bản thân ngã thật đau nữa chứ.
Và, không biết anh có để ý không, nhưng thảng hoặc trên phố phường tấp nập, có khi em bắt gặp cảnh hai chiếc xe chạy theo nhau hoài mà vẫn mãi chẳng bắt kịp. Phải chăng chỉ người phía sau mới có mong muốn đuổi theo người kia, còn người phía trước lại vô tâm không biết đến? Phải chăng người phía trước đã đi quá nhanh và quá xa, khiến người còn lại trở nên đuối sức? Phải chăng có ai đó vô tình che khuất tầm nhìn khiến họ lạc nhau trong một lát để rồi mất nhau mãi mãi về sau? Hay phải chăng vì họ giống nhau quá, cứ chạy hoài cùng một tốc độ nên không thể lại gần thêm được nữa? Giống như chúng ta, vì tâm hồn đồng điệu quá nhiều mà trở thành tri kỉ, chứ nào có thể hóa thành một nửa yêu thương.
Hay anh có nhớ những tình huống dở khóc dở cười khi muốn đậu xe? Có khi anh chỉ chậm có một giây thôi nhưng vị trí anh muốn đã bị giành mất. Lại có khi anh đến trước nhưng có một người khác vừa vượt lên giành lấy vị trí anh muốn chọn. Cũng có thể, đã từng có một ngày anh dừng trước cửa nhà xe, dành thời gian cân nhắc xem mình nên dựng xe ở chỗ này hay chỗ khác để rồi vài phút sau khi anh ngẩng lên, nhà xe đã kín chỗ. Hay có khi anh lại lãng phí thời gian tiếc nuối một vị trí để xe quen thuộc mà quên mất cách đó chừng vài mét thôi là cả một khoảng không gian rộng lớn đang chờ đợi anh.
phutungoto
Tình yêu cũng hệt như vậy mà. Có những người đến sau muộn màng, cũng có những người đến trước mà đắng cay. Có những người cứ mãi lần lữa không dám một lần quyết đoán nghe theo nhịp đập con tim mình, có những người cứ mãi do dự sợ sệt, có những người cứ mãi đắn đo cân nhắc giữa mối quan hệ này và mối quan hệ khác, để rồi một ngày họ hoảng hốt nhận ra, họ đã bỏ lỡ biết bao duyên tình tốt đẹp. Còn có cả những người vì một tình yêu lỡ làng mà chìm đắm trong đau thương, mà không nhận ra còn có một kẻ khác đang mong ngóng họ, đang sẵn sàng dang rộng vòng tay vỗ về chở che cho họ.
Vậy đấy, tình yêu thực giống như chuyện đi xe anh nhỉ. Nên anh hãy cứ đi đi, hãy cứ song hành cùng chị; còn em, em vẫn sẽ lặng lẽ chạy theo anh từ phía sau.




Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment