Saturday, October 25, 2014

Em đã từng là tia nắng sưởi ấm trái tim tôi

Phô tài là hại mình vì có kẻ ghen ghét. Phô sắc là hại mình vì có kẻ cưỡng đoạt. Phô của là nguy vì có kẻ cưỡng đoạt.

 Quan ao cong nhan


Cuối cùng thì cái ngày này định mệnh này cũng đã tới. Ngày hôm nay ở trong đám đông kia em là người xinh đẹp và nổi bật nhất. Em xúng xính trong bộ váy cưới  màu trắng ngà và nắm chặt tay một người đàn ông mà đây là lần đầu tiên tôi biết mặt. Nhìn em bước chân lên xe hoa về nhà chồng, lòng tôi thắt lại, sống mũi thấy cay cay... Vậy là tất cả đã chính thức chấm dứt, vậy là cuối cùng người em chọn vẫn không phải là tôi.

Ngày còn yêu nhau em vẫn thường đùa tôi rằng: “Tình chỉ đẹp khi tình dang dở”, có lẽ nào đó chính là lý do khiến em rời xa tôi?! Cô bé con ngày nào giờ đây đã lớn, trưởng thành hơn cả về suy nghĩ lẫn cách quyết định những lỗi rẽ trong cuộc đời. Nhưng ước gì em cứ ngây thơ như ngày xưa ấy, không bao giờ trưởng thành để cứ mãi ở bên cạnh tôi.
 Sửa máy lạnh

Tôi đã từng hỏi về lý do em đến với người khác trong khi vẫn rất yêu tôi. Khi em rời bỏ người mình yêu để đến với kẻ mà em chỉ có cảm tình thì có lẽ đó là một trò đùa của số phận. Nhưng hơn ai hết tôi hiểu rằng em đến với người đó vì người ta cho em niềm tin, một chỗ dựa vững vàng và một cuộc sống tốt đẹp mà ngay lúc này tôi chưa thể mang lại. Đó không phải là định mệnh mà đó là hiện thực của cuộc sống phải không em. Đã hiểu ra rồi thì tôi chỉ còn biết ngậm ngùi chúc cho em hạnh phúc. Tôi chẳng hề níu kéo bởi biết rõ sự níu kéo của mình cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
 
Người ta vẫn bảo rằng yêu một người nghĩa là sẽ làm mọi thứ để được nhìn thấy người đó sống hạnh phúc, kể cả là việc từ bỏ. Tôi cũng thường nói như thế với bạn bè, nhưng từ trong thâm tâm tôi biết tất cả dường như đều chỉ nhằm biện hộ cho lòng kiêu hãnh và sự kém cỏi của mình mà thôi. Khi đã yêu ai mà không muốn được cùng người mình yêu hạnh phúc mãi mãi. Ai cũng tồn tại trong mình một chút ích kỷ và tôi dám chắc rằng chẳng có chàng trai nào cảm thấy dễ chịu khi thấy người con gái mình yêu sánh đôi cùng kẻ khác đâu.
 phutungoto

Ngày hôm nay tôi cũng không hề có cảm giác dễ chịu. Nhìn em bước đi bên người khác, tim tôi nhói đau, giống như có ai đó đang cầm một cây kim đâm liên tiếp nhiều nhát vào nơi ngực trái, một cảm giác đau đớn không thể thốt lên lời. Ngày vui của em nhưng tôi chỉ dám đứng từ xa và hòa mình vào đám đông để theo dõi. Tôi không muốn em phải khó xử và cũng sợ sẽ không thể kiềm chế được bản thân làm những điều dại dột nếu như tiến đến gần em.

Trong bộ váy cưới màu trắng ngà đó tôi thấy bờ vai của em khẽ rung lên vì lạnh. Mọi người đứng ngoài cứ suýt xoa khen em đẹp, rồi chạy tới bên cạnh để chụp hình kỷ niệm cùng cô dâu nhưng chẳng ai để ý rằng em tôi đang lạnh. Còn người đàn ông đứng bên cạnh thì cứ mải mê nói cười cùng khách khứa mà chẳng hề biết em đang thế nào. Lúc ấy tôi chỉ muốn cởi phăng áo khoác của mình để chạy tới choàng nó lên đôi vai trần của em. Nhưng rồi tôi cũng kịp định thần lại, bởi ngày hôm nay đã chẳng còn giống hôm qua…
 
 Giay dan tuong

Tôi chỉ biết trách thầm em rằng tại sao đến giờ phút này mà vẫn còn khiến tôi phải lo lắng. Em đã nắm tay người khác bước đi, vậy nên nếu người ấy quên thì em phải tự biết lo cho bản thân mình. Em quyết định lấy chồng vào giữa mùa Đông rét mướt, lại chọn tổ chức lễ cưới vào đúng ngày bầu trời chẳng có bất kỳ tia nắng nào. Có thể đó chính là một dấu hiệu cảnh báo, rằng từ nay về sau tia nắng ấm áp đã mãi mãi tan biến khỏi cuộc đời tôi.

Nhưng thôi, điều gì không thể thuộc về mình thì tôi sẽ cố gắng xếp nó vào kỷ niệm. Bởi dù tôi có nuối tiếc hay mơ tưởng thì hiện thực vẫn không thể thay đổi được nữa rồi. Em hãy sống trọn tình trọn nghĩa vì người mà em đã quyết định chọn làm chồng. Còn tôi, có lẽ chúc em hạnh phúc và bản thân cũng cố gắng sống hạnh phúc là những gì tốt nhất mà tôi có thể làm.

No comments:

Post a Comment