Thursday, October 2, 2014

Em thực sự muốn tin anh nhưng không thể tin nổi nữa rồi

Đừng bao giờ cố gắng yêu lại người yêu cũ...

.
Vì yêu lại 1 người mình đã từng yêu …
Cũng giống như đang đọc lại cuốn tiểu thuyết mình đã từng đọc...
.
Bạn biết chắc cái kết của nó như thế nào!...
.
 Kết thúc thì vẫn là kết thúc ko bao giờ thay đổi!...
 .
 Quá khứ đã trôi qua... làm sao mà xóa...

 Hạnh phúc qua rồi...Cố níu cũng lại trôi!...

 May ao thun quang cao

Dừng lại thôi anh, em mệt mỏi lắm rồi. Đôi chân em dường như đã đi quá xa, đã quá mệt và em thấy mình đơn độc trên chính con đường mình đã chọn. Em thấy chuyện tình mình sẽ chẳng đi tới đâu mặc dù trái tim em đã trao trọn đến anh. Nhưng đáp lại thì em chả được gì cả. Em cảm thấy hụt hẫng, em không thể bước tiếp nữa đâu anh à. Tất cả những gì em có thể làm, em cũng đã làm rồi. Em cũng yêu anh nhưng dường như anh thờ ơ với tất cả. Anh đang muốn gì em cũng chả biết. Mà đã có bao giờ anh hỏi em muốn gì chưa? Đã bao giờ anh quan tâm em dù chỉ một lần thôi?

Một lần với em là quá đủ, vậy mà anh cũng không làm được thì mình làm sao có thể cùng nhau bước tiếp được anh? Đường đời còn dài và em mong có người che chở cho em, dắt em bước đi mà em không cần đắn đo, suy nghĩ. Em cần một người biết quan tâm em, chia sẻ với em anh à.

Em đã rung động trước anh và em không bao giờ hối hận về điều đó. Nhưng tất cả cũng chỉ có giới hạn mà thôi, em không thể tiếp tục bước tiếp. Đôi chân em muốn dừng lại, muốn tìm một chốn bình yên để dựa dẫm. Và có lẽ đó không phải là anh.
 Rang su cao cap

Mình không gặp nhau, anh cũng không nhắn tin hỏi thăm em, không chat chit, gọi điện và đưa em đi chơi... anh không làm gì cả. Để rồi em cứ tự an ủi mình rằng do công việc của anh bận rộn, do anh đi làm về muộn nên mệt, không muốn làm gì. Nhưng thực ra thì đâu phải vậy? Anh còn được người khác tặng bao tay, tặng tất, thì chứng tỏ anh đã đi chơi với người ta. Bình thường 10h anh tan làm nhưng có những hôm 12h anh mới về. Anh bảo anh không thích đi chơi, anh sẽ không đi chơi vì lạnh lắm. Có lẽ tất cả chỉ là cái cớ mà thôi. Em thực sự muốn tin anh nhưng không thể tin nổi nữa rồi. Em chán rồi. Em phải dừng lại thôi.
Chắc chắn rằng sẽ có lúc em nói với anh tất cả những suy nghĩ của em. Để làm gì ư? Để anh biết rằng em đã yêu anh nhiều như thế nào và để anh biết rằng mình đã vô tâm như thế nào. Trong khi anh thờ ơ với em, thì những người con trai khác, họ quan tâm em, lo lắng cho em mà em chả hề đoái hoài tới bởi vì em yêu anh. Nhưng tất cả dường như vô nghĩa, tình cảm của anh dường như là dành cho người con gái khác. Em không muốn biết sự thật và em cũng không muốn hỏi, bởi vì em cứ muốn níu giữ một thứ tình cảm mà chính em cũng chả biết gọi tên nó là gì nữa. Lẽ ra em nên vứt nó đi từ lâu rồi, thì có lẽ ngày hôm nay em đã không phải đau khổ nhiều đến thế này, đúng không anh?

Mà nói đúng hơn là em nên dừng lại, dừng yêu anh và đi tìm hạnh phúc mới cho riêng mình. Như vậy thì tim em sẽ bớt đau hơn và cũng bớt mỏi mệt hơn bây giờ.

Có lẽ sẽ chẳng bao giờ anh đọc được những dòng tâm sự này của em đâu nhưng em vẫn muốn viết. Viết để vơi nỗi nhớ thương anh trong em và viết cho một cái kết không hoàn mỹ. Chúc anh sẽ tìm được hạnh phúc mới cho riêng mình, bởi chỉ nhìn anh hạnh phúc, có lẽ em mới có thể yên lòng mà sống tiếp được.

Gửi đến anh, tình yêu đầu của em!




Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment