Saturday, October 25, 2014

Em nhận ra rằng anh mới chính là thực tại của đời em

Trong cuộc sống có hai bi kịch: Không thoả mãn ước muốn và thoả mãn được nó.

Quan ao cong nhan

Em là cô gái được sinh ra trong tiết trời se se lạnh, khi những cơn gió heo may cuối cùng của tháng Mười Một đã mang theo cái cảm giác chớm lạnh của mùa đông. Có lẽ vì thế nên ngay từ nhỏ em đã mang trong mình một tâm hồn đa sầu đa cảm. Em thường mơ mộng rất nhiều mặc dù biết rõ rằng những giấc mơ ấy là điều quá xa xỉ đối với mình.

Có hề chi, bởi vì cuộc đời của con người luôn được chia làm hai nửa, một nửa dành cho thực tại còn một nửa thuộc về những giấc mơ. Chẳng ai tìm được ranh giới rõ ràng giữa chúng và không phải tỷ lệ thực tế với mơ mộng của ai cũng giống như ai. Có thể ở thời điểm này người ta thích sống trong mơ hơn nhìn vào thực tại nhưng đến một lúc nào đó người ta lại luôn hành động thực tế chứ không còn đắm chìm trong những suy nghĩ viển vông. Dường như bất cứ ai cũng vậy, ngay cả một cô gái sống hướng nội giống em cũng chẳng phải là ngoại lệ của những quy luật cuộc đời.
 
 Sửa máy lạnh

Em bây giờ khác em của ngày xưa nhiều lắm. Em đằm thắm, dịu dàng, biết suy nghĩ chín chắn và sẵn sàng chịu trách nhiệm trước tất cả những hành động của mình. Đã qua rồi em của cái thời vội vàng, nông nổi, đã hết rồi những thương yêu mù quáng không cần biết tới ngày mai. Lòng em đã thôi dậy sóng trước những xúc cảm từ quá khứ ùa về. Lúc này đây chẳng còn ai có thể khiến trái tim em loạn nhịp, bởi trái tim cũng giống như em, đã học được cách bình thản đón nhận tất cả mọi thứ cung bậc cảm xúc trên thế gian này.

Ngày xưa em đã từng mơ sẽ có một chuyện tình thật lãng mạn. Ở đó nàng công chúa nhỏ là em sẽ được chàng bạch mã hoàng tử nắm chặt tay chạy tung tăng trên những đồng cỏ ranh rì. Ở đó có một ngôi nhà xinh xắn nằm giữa đồi hoa và trong ngôi nhà chính là tổ ấm nhỏ mà em vẫn hằng ao ước – nơi tôi tối bố mẹ lại ôm hai con vào lòng rồi kể cho chúng nghe câu chuyện cổ tích về mụ phù thủy và những nàng tiên… Một cuộc sống yên bình nhưng lớn lên rồi em mới biết rằng nó chẳng hề hợp với thực tại của em.
phutungoto
 
Em vẫn mơ về mái ấm của một gia đình, vẫn ước ao một tương lai ngập tràn hạnh phúc và em biết rằng thực tại của em bây giờ chính là anh. Anh không thuộc tuýp những chàng trai ngọt ngào, lãng mạn, càng chẳng phải là một chàng bạch mã hoàng tử mà em vẫn hằng mơ. Nhưng mỗi khi ở bên anh lòng em lại vô cùng ấm áp, bình yên lắm bởi cho dù không nói ra nhưng bất cứ lúc nào anh cũng sẵn sàng dang rộng vòng tay để yêu thương và che chở cho em. Còn gì hạnh phúc hơn khi được ở cạnh một người đàn ông tuy không hảo ngọt nhưng đôi mắt lúc nào cũng đong đầy những hình ảnh của mình.
 Giay dan tuong

Em của bây giờ đã lớn khôn và chín chắn, em không còn yêu mù quáng nhưng trái tim thì lúc nào cũng chan chứa tình yêu. Giống như vạn vật kia ngay từ khi sinh ra đã được định hình cuộc sống, chim trời, cá nước cứ theo đó mà mặc sức tung tăng, còn cuộc đời của em phải chăng sinh ra là để thuộc về anh. Em và anh mỗi người sẽ là một nửa, sẽ chẳng còn nghĩa lý gì nếu chúng ta bị tách riêng ra. Cuộc sống này luôn ngập tràn những gam màu tươi sáng, tuyệt vời biết mấy khi em biết rằng có một người luôn yêu mình mà không cần bất cứ lý do gì.



No comments:

Post a Comment