Anh sẽ nhớ mãi cái ngày em nói lời cay đắng khiến anh đã ngã ngửa, anh vẫn đang tin rằng có lẽ những lời nói đó không phải là em nói mà là một người nào đó nói... nhưng vì sao chứ? Anh đã làm gì sai, không lẽ tình cảm anh dành cho em không đủ lấp đầy, không đủ để chứng minh những khoảng trống hay sao. Chẳng lẽ từ trước khi đến với anh em đã có sẳn dự định rời xa anh? Anh nghĩ rằng những tình cảm của anh dành cho em sẽ làm em hiểu được tấm lòng của anh và yêu anh như anh đã yêu em.
Anh rất đau, đau lắm em à. Mỗi ngày anh đều nghĩ đến em, nhớ em, muốn gặp em. Cứ mỗi tối đi làm về, sau khi xong thủ tục anh lên giường nằm và nụ cười của em lại hiện về, làm cho anh cười xuyên qua màn đêm. Anh không nhớ rõ cái ngày đầu tiên em đá mắt với anh, em có thấy không, khi em đá long nheo đã làm anh đứng sững lại giữa lối đi, cái cảm giác đó thật tuyệt vời, lúc đó cái gì đã làm em nháy mắt với anh, không lẽ em làm vậy chỉ để giả vờ cho anh không la em mỗi khi em xuống bếp lấy đồ. Anh vẫn nhớ mãi cái ngày đó, anh đã ghi lại ngày đó vào một tờ giấy và cất vào valy của anh vì anh sợ sau này lỡ khi em có hỏi lại kỷ niệm ngày đầu tiên ấy. Lúc đó anh sợ quên lắm nhưng mà giờ thì anh đã copy vào một góc nhỏ của trái tim anh rồi.
Ngày đó là ngày đầu tiên mình đi chơi với nhau, nó giống một cuộc hẹn hò như trong phim Hàn Quốc vậy. Lúc ở bên em anh rất vui và hạnh phúc, anh tưởng rằng sau hai năm đóng cửa trái tim anh đã tìm được một người, một người từ trên trời ban xuống, người mà sẽ theo anh đi đến cuối con đường, mà giờ anh mới nhận ra anh và em là hai đường thẳng cắt nhau, hai đường thẳng không biết bắt đầu từ đâu mà cắt nhau tại một điểm rồi chia cắt mãi mãi...
Anh thật sự không biết, không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Thật sự không hiểu vì sao anh dành trọn tất cả yêu thương dành cho em nhưng em lại rời xa anh một cách rất đơn giản đến vậy. Em có trái tim mà sao em lại làm vậy chứ, làm vậy để em vui còn anh thì rất đau, có lẽ làm người khác đau chắc em vui lắm. Em có còn nhớ anh đã nói với em rằng cho dù có chuyện gì xảy ra thì em cũng không được rời xa anh, sao em lại nhớ mỗi ngày ăn ba bữa cơm nhưng lại quên những điều anh nói, em nghĩ anh nói đùa chăng. Giờ chắc em đang e ngại bên một người nào đó và không còn một chút gì hình bóng của anh vì em đã gói nó lại và vứt vào sọt rác rồi.. Chữ tình yêu viết ra giấy thì dễ nhưng lại rất khó có thể hiểu được phải không em, hay em biết rõ điều đó. Anh sẽ khóc cho mình, rồi lại một lần như hai năm về trước, rồi lại sẽ đem tất cả áo quần ra giặt lại, vì làm vậy anh sẽ vui và mỉm cười trở lại để đón nhận một tình yêu mới thật sự thuộc về mình. Em đã làm con người anh thay đổi rất nhiều, anh cám ơn em vì điều đó.
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
No comments:
Post a Comment