Thursday, October 2, 2014

Chỉ vì yêu thương không trọn vẹn

*~*If I die or go somewhere far, I'll write your name on every star so people looking up can see just 

how much you meant to me. (Một ngày nào đó khi em chết đi hoặc đi đâu đó thật xa,em sẽ viết tên 

anh lên tất cả những vì sao, để người người có thể ngước lên nhìn và hiểu rằng anh có nghĩa với em 

nhường nào)

 Quan ao cong nhan


Có những lúc yêu thương không trọn vẹn, nhưng chưa bao giờ em cảm thấy tuyệt vọng và bơ vơ như bây giờ.

Em đang học cách trốn chạy những giấc mơ. Trốn chạy niềm tin vào sự mơ hồ của một tình yêu chắp nối.
 Sửa máy lạnh

Cảm xúc buồn vui lẫn lộn. Không có anh cảm xúc ấy xáo trộn nhiều hơn. Nó làm em phát điên lên với những cung bậc cảm xúc, điên lên trong những lời thơ tình buồn.

Em tuyệt vọng! Đúng thế. Em tuyệt vọng trong mớ cảm xúc hỗn độn. Tuyệt vọng trong nỗi khát thèm mong tìm thấy kỷ vật qúy giá bị đánh mất.

Em trống trải, bơ vơ khi bắt đầu lại tập làm quen với lối sống một mình.

Em khóc khi chợt nhận ra điều ấy không đơn giản tí nào... Vì con bé cứng đầu bướng bỉnh như em đã bị đánh gục trước anh - người tình của biển.

Như vô thức, ngày nào em cũng nhìn vào màn hình điện thoại chi để chờ đợi phép màu. Phép màu cho em một tí xíu tin tức về anh. Nhưng càng hi vọng em lại càng tuyệt vọng. Những cuộc gọi ngoài vùng phủ sóng, không tin nhắn, không lời động viên... và em khóc.

Những giọt nước mắt muộn màng, một trái tim dằn vặt trong nuối tiếc. Giá như...

Mỗi sáng bất chợt tỉnh giấc như một thói quen vô định "chúc vk ngày mới may mắn bình an. Ck yêu vk''... em nhớ.

"vk yêu đã bình minh chưa hay còn đang nướng?'' Đơn giản thôi nhưng ấm áp. Thì giờ đây chỉ còn riêng em với chống chếnh cô đơn giữa căn phòng.

Em thèm được anh vỗ về lo lắng, thèm được anh quan tâm như ngày nào dù em luôn bảo "chả thèm", "thích thế đấy".

Nhưng em là con gái nên dù có mạnh mẽ đến đâu em vẫn cần điểm tựa.

Anh mất tích, điểm tựa ấy cũng mất. Em lại chới với lạc lõng để rồi chợt nhận ra em yêu anh, em cần anh như thế nào thì đã muộn.
phutungoto

Trời càng về đêm nỗi nhớ anh càng nhiều thêm. Nước mắt cứ chảy dài theo nỗi nhớ. Nhưng em biết mỗi ngày nỗi nhớ ấy lại không giống nhau...

Có lẽ anh nói đúng em mỏng manh quá nên không đủ dũng cảm để yêu thương trọn vẹn. Chỉ vì yêu thương không trọn vẹn mà giờ đây em cứ như cái bóng ma vật vờ lang thang đi tìm hình của biển...
...
 Giay dan tuong
Em chỉ là hạt bụi nhỏ thoáng qua
Theo cơn gió đậu vô tình lên áo
Anh lính biển một chiều xa hải đảo
Để mơ màng cát dính áo anh thôi
Ai hiểu được chút tình em xa xôi
Trong đêm tối lẻ loi em bật khóc
Nhớ người ơi nỗi nhớ tràn ngực phổi
Quặn tim đau nước mắt rệu rã rời
Mở mắt ra em phải giả vờ cười
Để che dấu cho đêm tình mắt đỏ
Anh yêu ơi lời hẹn anh còn đó
Em để dành anh còn nhớ... hay quên

***

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment