Thursday, October 2, 2014

Bao nhiêu kỷ niệm buồn có vui có đang ùa về trong anh, nỗi đau như cào xé tâm can

Tờ giấy kết hôn chưa bao giờ là một tờ giấy bảo hành, chỉ có tình yêu thương mới là sự bảo hành trọn vẹn và chung thủy nhất mà thôi.


May ao thun quang cao

Anh sẽ vẫn yêu em, tình yêu đó ngày càng nhiều hơn dù cho mỗi khi nghĩ tới em trái tim anh như tan nát ra từng mảnh nhưng rồi cũng sẽ quen thôi. Quá khứ thật nhiều mỗi khi đi qua những con đường, góc phố đó, nơi ghế đá mỗi bước chân anh như tìm lại những mảnh ký ức của kỷ niệm đẹp. Anh tự hỏi có bước chân nào của anh trùng với bước chân của chúng mình trong quá khứ không? Anh nhớ em, nhớ em mỗi giây mỗi phút, từng giây từng phút đó là những nhát dao đâm vào trái tim và tâm hồn anh. Mọi thứ trong anh chỉ là đau và hận. Yêu thương, trái tim, tâm hồn, nụ cười... tất cả đã thay thế bằng sự giả tạo.
Rang su cao cap

Theo thời gian nỗi đau trong anh ngày càng ít đi vì trái tim anh đã không còn cảm giác nữa, cái giây phút anh cầu xin em một cơ hội nhưng câu trả lời của em "sống tốt nhé anh"... mọi thứ trong anh đã sụp đổ rồi. Tất cả đã không còn quan trọng, anh giờ đây đeo nụ cười giả tạo, làm mọi thứ để thời gian trôi mau, để anh có thể quên đi một phút giây nhưng điều đó với anh thật xa sỉ. Trong giấc mơ hình ảnh em, nụ cười khuôn mặt đó, nước mắt anh cũng cạn rồi. Đó là hình phạt cho anh phải không em, anh đã sai quá nhiều, lỗi lầm đó không thể tha thứ được sao em.
 Giay dan tuong
Cuộc sống, người khiến em thay đổi nhiều, em tập hút thuốc, ăn chơi hơn, sống như em muốn không ai quản em nữa. Đã cố níu kéo nhưng càng níu thì tuột càng nhanh, em không còn là ngốc khi ngày đầu anh gặp. Bao nhiêu kỷ niệm buồn có vui có đang ùa về trong anh, nỗi đau như cào xé tâm can. Anh yêu em và anh biết em cũng vậy, có quá nhiều thứ ngăn cách đôi ta phải không em. Và anh thấy rằng từ khi chúng ta yêu nhau cho tới giờ em chưa từng coi anh là một phần gia đình trong em, như ánh sao vụt qua trời rực rỡ, đẹp đẽ rồi lụi tắt trong quên lãng.
phutungoto

2 năm 5 tháng 10 ngày thời gian không dài như đời người nhưng đủ để ai đó thành một phần tâm hồn hay thói quen khắc sâu vào tim và rồi rời xa như ai đó đang tâm xé, đập vỡ vụn thành từng mảnh không thương tiếc viết thương đó sẽ mãi không thể lành, sẽ rỉ máu và chai sạn. Anh yêu em anh cố níu nhưng đôi cánh đã dang rộng đôi tay anh không thể giữ...hãy bay thật cao thật xa em nhé nơi đó sẽ thật nhiều niềm vui, hạnh phúc, nụ cười. Anh không theo kịp hãy để anh lại nơi đây, ở phía sau em luôn dõi theo em, sẽ luôn cầu chúc em được hạnh phúc. Biết làm sao có thể nói hết được nỗi lòng, hãy cứ hạnh phúc và sẽ có người khiến trái tim em ấm áp, đó là vùng trời đầy hạnh phúc. Hãy cứ tiến về nơi ấy, anh ở phía sau em thôi!



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment