Thursday, October 2, 2014

Anh cho em cơ hội để em suy nghĩ kỹ rồi lựa chọn con đường em đi

*~*I looked at your face… my heart jumped all over the place. (Khi nhìn anh,em cảm giác tim em 

như loạn nhịp.)
 Quan ao cong nhan

Từ ngày vô tình nhìn thấy nụ cười của em, anh đã thích em rồi. Không biết có phải duyên số không mà anh lại có cơ hội được làm quen với em nhờ bạn thân chung nhóm. Chỉ là những lời nói vui qua mẩu giấy nhỏ bỏ vào ngăn bàn, anh học buổi sáng, em học buổi chiều và rồi cuộc hẹn đầu tiên vào ngày ý nghĩa nhất của tình yêu.

Lần đầu trong 18 năm anh nghĩ tới chuyện trai gái, càng ý nghĩa hơn khi em nói dù anh làm gì miễn con tim anh có em là được.
 Sửa máy lạnh
Anh yêu em từ đó, bao kỷ niệm buồn vui trôi qua phải không em. Khi em và anh đều học ra trường, em đi làm ở bệnh viện, anh thì vẫn chưa, gia đình em khó nên thời gian gặp nhau ít. Khi em được bệnh viện cho đi học ở Đà Lạt anh cảm thấy rất buồn vì phải xa em 3 tháng, em nói với anh chỉ cần mình kiềm chế cảm xúc thì sợ gì cám dỗ. Rồi hàng tháng anh đi hơn 130km để thăm em, nhưng anh chỉ ở bên em được một đêm, mai anh lại phải về. Ngày em về anh đón em về nhà em, chiều đó anh chở em đi tắm biển. Tối anh chở em đi ăn nhưng không như mọi lần trước, một tay em ôm anh, tay kia em nhắn tin với anh nào đó làm anh thấy khó chịu, cảm giác không hay đến với anh. Rồi hai đứa vào ăn bún riêu, em vẫn chăm chú nhắn tin rồi nhìn anh cười, anh nói bạn bè gì mà quan trọng vậy, ăn cũng phải bỏ để nhắn tin... rồi về nhà anh ôm em để sưởi ấm con tim giá lạnh cô đơn khi không có em, điều làm anh khó hiểu là em lại né tránh anh.

Đêm đó anh không sao ngủ được, suy nghĩ cứ bao vây với anh, nhưng câu hỏi về chuyện tình này, rằng phải chăng em đã thay lòng. Anh cố gắng tìm lý do không phải vậy. Ngày mai em đi làm, anh làm xong trưa đi 15km đón em về nhà anh ăn cơm rồi hai đứa vào phòng nghỉ, em chủ động mời anh xem hình thời gian em ở Đà Lạt, em có vẻ vui, nhưng lạ thay có một bức hình một người con trai ôm em và hôn em mà em cười rất tươi làm anh cảm thấy ghen, em chỉ nói là bạn và không muốn giấu anh chuyện gì nên đưa anh xem. Rồi em ôm anh làm những suy nghĩ không hay tan biến đi. Khi đang thiu thiu ngủ em quay người lại, anh cứ nghĩ em mỏi tay ai ngờ sự thật làm anh thấy buồn, em nằm nhắn tin với người mà hồi tối trước đó em nhắn tin. Anh kêu em ngủ đi con dậy đi làm, em vẫn như không để ý. Lúc đó con tim anh chết lặng. Bao suy nghĩ tràn về, em nhìn anh và nói anh muốn nói gì thì nói luôn đi. Trong khi đó ba mẹ anh vẫn còn thức, anh tức muốn điên luôn nhưng vẫn im lặng, nếu to tiếng ba mẹ nghe sẽ có gì đó không thương em.
 phutungoto

Đêm về hai đứa vẫn nói chuyện vu vơ rồi khi chuẩn bị ngủ em hỏi anh nếu sau này em không yêu anh nữa thì anh sẽ sao. Anh hỏi mãi em mới chịu nói em có thích người khác và không thấy xứng đáng với anh nữa, hãy quên em đi... câu đó đã làm anh chết lặng. Bao cố gắng của anh, bao tình cảm khó khăn mới xây đắp được, còn cả lời hứa của em sang năm sẽ về làm vợ anh... Em vô tình hay cố ý đưa anh xuống bờ vực thẳm của sự đau khổ trong tình yêu. Em biết anh rất ghét trong tình yêu bị ai đó phản bội.

4 năm qua anh cố gắng rất nhiều vì em, ba me anh rất thương em, ăn gì ngon cũng kêu anh chở em xuống ăn cho vui. Anh cũng đã đi làm như em thường ao ước, anh khóc thật nhiều vì em, vì bản thân mình. Sao vẫn không bằng 3 tháng ngắn ngủi em quen người ta. Tại sao vậy em? Vật chất anh cho em nếu không là gì thì lòng chân thành của anh em bỏ đi đâu. Anh không biết dỗ ngọt em, không biết làm em vui khi em buồn nhưng em ơi anh luôn nghĩ về em, em buồn anh cũng buồn, khi nụ cười nở trên môi em làm anh vui biết mấy vì em đã cho anh thứ quý giá của đời con gái. Anh cũng đã cho em tất cả nhưng gì anh có, tình thương cua ba mẹ, vật chất và đặc biệt là tình yêu chân thành của anh. Anh tự hỏi có phải vì anh quá chiều chuộng làm em hư. Khi cái cũ mất đi anh biết ngày nào đó em hối hận thì anh không ở bên em nữa. Đó là điều anh lo sợ, anh sợ lắm, sợ phải mất em.
 Giay dan tuong

Anh phải làm sao để em về với anh, để con tim anh lành lại vết thương, để anh vẫn yêu em, bỏ qua cho em khi em phụ tình anh. Anh như muốn chết đi, anh cho em cơ hội để em suy nghĩ kỹ rồi lựa chọn con đường em đi, có anh hay có người kia. Em chỉ nói khi chọn người kia sợ ba mẹ anh sẽ giận và đi nói những điều không tốt về em. Anh cũng đã hứa nếu em chọn người ta anh sẽ ra đi, anh sẽ mang tiếng xấu giúp em. Giờ anh chỉ biết đợi dù hi vọng đó mong manh.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment